Quyển 7 - Chương 578: Huyết hải
Thuỷ Bình Diện
28/03/2014
" Lão đại, chúng ta có gặp mặt bọn họ hay không?" Tiểu Bạch nhẹ giọng
hỏi, ngay sau đó thì ngữ khí biến đổi: "Hoặc là trừ bỏ bọn họ?"
"Ừ, đúng là vấn đề đây, bọn họ đã tới nơi này, cũng không thể cũng không thể minh mục trương đảm sử dụng bảo tháp thời không. Về phần trừ bỏ bọn họ, ừ, hay là thôi đi. Ta cũng không phải là sát nhân cuồng ma, người khác không đến trêu chọc chúng ta thì chúng ta việc gì phải lạm sát kẻ vô tội?" Dương Thiên Vấn lắc đầu hồi đáp.
Việc này tiếp diễn cũng không phải là chuyện tốt, vả lại, Dương Thiên Vấn vẫn rất bội phục bọn họ, không ngờ ngay cả mạng cũng không cần xông vào hắc động, phải biết rằng, Dương Thiên Vấn trước khi xông vào hắc động đã biết được chuẩn xác chuẩn xác mới không sợ hãi, nhưng bọn họ thì bất chấp mọi giá đánh cuộc.
"Kệ bọn họ, tạm thời không cần, nơi này lớn như vậy, cũng không nhất định có thể gặp mặt." Dương Thiên Vấn lắc đầu, bởi vì tám người này đều tự tách ra, bay về tám phương hướng, chứ không ai lao thẳng tới chỗ Dương Thiên Vấn.
Tuy rằng muốn độc chiếm, nhưng điều này rất không thực tế, cho dù là trăm vạn năm thời gian cũng không nhất định có thể đào sạch được nơi này. Dù sao đây là một toái phiến thế giới!
Trên tay Lão tử còn có la bàn vận mệnh, làm sao lại quên mất nguyện vọng? Có điều nguyện vọng tựa hồ là một hắc động không có giới hạn, vĩnh viện không thể lấp đầy.
Dương Thiên Vấn biết mấu chốt thành đạo của mình khẳng định ở trong la bàn vận mệnh, đồng thời cũng có thể suy đoán được muốn thành đạo thì cũng không dễ dàng. trước tiên phải qua được cửa này đã.
Nếu khối bảo địa này thực sự là mình độc chiếm, nhưng vậy có thể lợi dụng tài nguyên bên trong, trong mấy chục vạn năm, có thể tổ chức được một quân đội thần nhân cao cấp chân chính.
Bọn họ không thể độc chiếm toàn bộ toái phiến thế giới, nhưng không có nghĩa là Dương Thiên Vấn ta cũng không thể.
Nghĩ đến đây, Dương Thiên Vấn lấy ra la bàn, gọi người chỉ dẫn bên trong la bàn ra rồi mở miệng hỏi: "Ta có thể chiếm toái phiến thế giới này thành của riêng không?"
người chỉ dẫn La bàn nghe vậy thì không không có bất kỳ biến hóa nào, mỉm cười hồi đáp: "Đương nhiên, ngươi hiện tại đang có hai nguyện vọng thứ mười chín và thứ mười hai, nếu hai cái kết hợp làm một thì đích xác có thể làm được. Nhưng điều kiện tiên quyết là toái phiến thế giới này là vật vô chủ."'
" Ý tứ của Ngài là?" Dương Thiên Vấn sửng sốt một chút, xác nhận.
" Toái phiến chi chính là một bộ phận may mắn còn tồn tại sau khi toàn bộ thế giới bị hủy diệt, bởi vì cơ duyên xảo hợp, thế giới toái phiến thế giới này tương liên với vũ trụ, bởi vì một loạt biến hóa mới có thể tái diễn ra thiên địa, nếu không có gì bất ngờ toái phiến này chính là vật vô chủ, biến hóa số trời có thể suy đoán, từ đây đi về phía tây có một mảng huyết hải mờ mịt, nguyên thân của nguyên cũng khó lường, chính là một vũ trụ khác, một đại thần thông giả tiên thiên sau khi chết thì lưu lại một giọt tinh huyết, trải qua vô số năm diễn hóa mới thành tựu được phiến huyết hải khôn cùng đó, lại bởi vì trọng diễn thiên địa, cắn nuốt vô số linh vật, nó đã sinh ra linh trí, bởi vì nó là đồng sinh đồng diễn mà thành, cho nên toái phiến này từ ý nghĩa nào đó mà nói, hơn nữa trải qua vô số năm, khi nó biến hóa mà ra lại nuốt toái phiến thế giới này vào, thành tựu ma thần tối cao của vũ trụ này! Lúc đó, nếu không ai ngăn nó lại, nó sẽ nuốt vào vũ trụ này rồi diễn hóa thành thiên đạo ma tôn bên trong Hồng Mông! người chỉ dẫn La bàn nói rất rõ ràng.
Dương Thiên Vấn nghe mà ngây người, nuốt vào toái phiến thế giới này thì cũng thôi đi, còn có thể nuốt vào toàn bộ vũ trụ? thế không phải nói tất cả sinh linh, tất cả vị diện của vũ trụ này đều sẽ bị hủy diệt ư, về phần xưng hô Thiên đạo ma tôn này Dương Thiên Vấn cũng rung động. Nhưng rất nhanh, Dương Thiên Vấn liền ý thức được trong đó có một lợi ích cực lớn đang chờ hắn.
Lợi ích gì? Nếu có thể tiêu diệt tên đầu sỏ gây họa cho tất cả sinh linh của vũ trụ này khi còn trong trứng nước thì đó là công đức lớn cỡ nào? Tuy rằng bởi vì quy tắc vũ trụ bất đồng, hình thức biểu hiện của công đức cũng bất đồng, nhưng không thể phủ nhận nó quả thật có tồn tại.
Trong tử tiêu bảo lục có ghi chép lại các diệu dụng của công đức, dù sao thứ này cũng chính là dầu vạn kim, chỉ có lợi ích chứ không có hại gì. Thậm chí có thể trực tiếp thành tựu công đức thánh nhân, từ nay về sau thiên đạo bất diệt, thánh nhân bất tử. Đương nhiên, dã tâm của Dương Thiên Vấn cũng không chỉ nhìn chằm chằm vào thánh nhân, mà là nhìn vào vị trí đại đạo thiên tôn trên cả thánh nhân. Nhưng nếu trên tay có một kiện pháp bảo phòng ngự dùng công đức rất lớn luyện chế thành, vậy thì quả thực là quá hạnh phúc.
Loại công kích Dương Thiên Vấn có mấy kiện rồi, lai lịch của mỗi một mỗi một đều không nhỏ, nhưng pháp bảo phòng ngự thì lại ít tới đáng thương, chân ngô thần lại là vật phẩm, cấp bậc có thể nói kém cỏi nhất trên người Dương Thiên Vấn.
Không cần lo lắng, Dương Thiên Vấn khẳng định: "Tai họa Như vậy há có thể để mặc nó trưởng thành? Vì thiên hạ thương, vì sự an bình của vũ trụ, cho dù không cần cái mạng nhỏ này, Dương Thiên Vấn ta cũng phải làm một hồi cứu thế chủ!" Dương Thiên Vấn vẻ mặt chính nghĩa, lời lẽ chính nghĩa, nghĩa vô phản cố, nghĩa bất dung từ tiếp nhận nhiệm vụ gian khổ này. Hô hấp cũng không khỏi có chút dồn dập, mắt cũng có chút đỏ lên.
người chỉ dẫn La bàn có chút có chút cổ quái, nhìn chằm chằm Dương Thiên Vấn, nụ cười trên mặt đông cứng lại, ho khan hai cái, điều chỉnh vẻ mặt một chút rồi mở miệng: "Vậy chờ ngươi giải quyết nó rồi thì lại tìm lão phu nhé."
"Ê, chờ một chút, ta vẫn chưa biết làm thế nào mới có thể tiêu diệt được huyết hải đó." Dương Thiên Vấn buồn bực hỏi.
" Dưới huyết hải có một khối huyết hồn tinh, nó mới là chỗ trung tâm của huyết hải, cứ hủy diệt nó là được." Nói xong thì người chỉ dẫn la bàn chui vào trong la bàn.
Dương Thiên Vấn vừa rồi có chút vàng đỏ nhọ lòng son, sau khi bình tĩnh lại thì mới phát hiện muốn tiêu diệt một huyết hải thì khó khăn cỡ nào.
Quay đầu lại nhìn, tám vị thiên thần tiến vào đây tách ra, phân công nhau vơ vét của cái. Đúng vậy, lựa chọn của bọn họ cũng giống Dương Thiên Vấn, chỉ có điều không triệt để như Dương Thiên Vấn mà thôi.
Phương hướng Anh Thạch lựa chọn chính là phương vị của huyết hải.
Dương Thiên Vấn đã lựa chọn, gọi thuấn quang vân, thuấn di một cái, xuất hiện bên cạnh huyết hải, kỳ thật cũng không xa lắm, Dương Thiên Vấn chỉ thuấn di khoảng mà thôi trăm vạn dặm mà thôi.
Nhìn huyết hải mờ mịt trước mặt, khí dơ bẩn ngút trời, Dương Thiên Vấn thậm chí thế giới này toái phiến thế giới này này sở dĩ cổ quái như vậy chính là bởi vì huyết hải này giở trò quỷ.
Dương Thiên Vấn biết huyết hải này tuyệt đối không thể chạm vào, chỉ bằng khí tức của huyết hải này cũng khiến cho Dương Thiên Vấn kiêng kị rồi.
Ngay khi Dương Thiên Vấn đang suy nghĩ thì một đạo huyết lãng cao tới trăm mét đánh tới Dương Thiên Vấn, sát khí ngút trời, uế khí ngập trời, khiến nguyên thần của Dương Thiên Vấn mơ hồ, Dương Thiên Vấn thấy hoa mắt, đột nhiên thấy vô số sóng triều đánh về phía mình.
Không đúng, Dương Thiên Vấn đột nhiên tỉnh ngộ, mấy thứ này là ảo ảnh! Thân hình chợt lóe, vội vàng thối lui mười dặm. Quả nhiên, khi Dương Thiên Vấn thối lui hai dặm thì cảnh sắc cảnh sắc lại thay đổi.
Dương Thiên Vấn trong lòng hoảng sợ, phải biết rằng nguyên thần của mình có thể trong bất tri bất giác bị ảo giác mê hoặc, có thể thấy được ảo giác này quỷ dị cỡ nào, bình thường nguyên thần chi lực càng cường đại thì sức miễn dịch với loại này lại càng mạnh.
Trong nháy mắt Vừa rồi, mình ngay cả một chút phản kháng cũng không có thì đã bị ảo giác mê hoặc, có thể thấy được huyết hải đã mở linh trí này thần thức chi lực cường đại cỡ nào.
Muốn tiêu diệt phiến huyết hải này chỉ có một cách, đó chính là dùng lửa đốt, không phải lẳ bình thường mà là thái dương chân hỏa chân chính.
Thái dương chân hỏa, không phải là muốn có là có. Thần thú Có thể sử dụng thái dương chân hỏa, thần thú thần thú giới chỉ sợ cũng có bao nhiêu có bao nhiêu.
Đối mặt với mảng huyết hải mờ mịt này, Dương Thiên Vấn có một loại cảm giác hết đường xoay xở, phi thường khó chịu.
Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút rồi lấy ra hơn ngàn khối hỏa túy thiên kim, bày ra một một hỏa đại trận, thái dương chân hỏa cũng từ hỏa diễm bình thường tiến hóa rồi mà thành.
Dương Thiên Vấn không phải là người có huyết mạch thần thú thuộc tính hỏa, không thể sử dụng thái dương chân hỏa, cho nên chỉ dùng bản thân để chế tạo thái dương chân hỏa.
Loại hỏa túy thiên kim này là Dương Thiên Vấn một ngày trước tìm được trong một cốc nhỏ, nó là một loại luyện luyện cấp tiên thiên, chính là dùng nguyên khí của lửa chí cương chí dương trong thiên hạ, kết tinh trong hàng tỉ năm mà thành, bên trong ẩn chứa hỏa chi nguyên tinh kinh người, điều Dương Thiên Vấn phải làm chính là lấy ra nguyên tinh này rồi sau đó dùng pháp lực tập trung chúng lại thành một điểm, khiến cho chúng không ngừng tiến hóa, có lẽ có thể nhờ đó mà chế tạo ra được thái dương chân hỏa.
Đương nhiên, chỉ có hỏa chi nguyên tinh thì không được, có nhiều hỏa chi nguyên tinh đến mấy cũng chỉ có thể nén ra tam muội chân hỏa là không tồi rồi, đừng nói tới thái dương chân hỏa so với tam muội chân hỏa thì còn mạnh hơn mấy cấp. Đó chính là thần hỏa do thiên địa sinh thành, chỉ có thần thú thiên phú dị bẩm mới có thể sai khiến nó.
Cho dù là chi chi chí tôn như phượng hoàng cũng không thể sử dụng thái dương chân hỏa.
"Ừ, đúng là vấn đề đây, bọn họ đã tới nơi này, cũng không thể cũng không thể minh mục trương đảm sử dụng bảo tháp thời không. Về phần trừ bỏ bọn họ, ừ, hay là thôi đi. Ta cũng không phải là sát nhân cuồng ma, người khác không đến trêu chọc chúng ta thì chúng ta việc gì phải lạm sát kẻ vô tội?" Dương Thiên Vấn lắc đầu hồi đáp.
Việc này tiếp diễn cũng không phải là chuyện tốt, vả lại, Dương Thiên Vấn vẫn rất bội phục bọn họ, không ngờ ngay cả mạng cũng không cần xông vào hắc động, phải biết rằng, Dương Thiên Vấn trước khi xông vào hắc động đã biết được chuẩn xác chuẩn xác mới không sợ hãi, nhưng bọn họ thì bất chấp mọi giá đánh cuộc.
"Kệ bọn họ, tạm thời không cần, nơi này lớn như vậy, cũng không nhất định có thể gặp mặt." Dương Thiên Vấn lắc đầu, bởi vì tám người này đều tự tách ra, bay về tám phương hướng, chứ không ai lao thẳng tới chỗ Dương Thiên Vấn.
Tuy rằng muốn độc chiếm, nhưng điều này rất không thực tế, cho dù là trăm vạn năm thời gian cũng không nhất định có thể đào sạch được nơi này. Dù sao đây là một toái phiến thế giới!
Trên tay Lão tử còn có la bàn vận mệnh, làm sao lại quên mất nguyện vọng? Có điều nguyện vọng tựa hồ là một hắc động không có giới hạn, vĩnh viện không thể lấp đầy.
Dương Thiên Vấn biết mấu chốt thành đạo của mình khẳng định ở trong la bàn vận mệnh, đồng thời cũng có thể suy đoán được muốn thành đạo thì cũng không dễ dàng. trước tiên phải qua được cửa này đã.
Nếu khối bảo địa này thực sự là mình độc chiếm, nhưng vậy có thể lợi dụng tài nguyên bên trong, trong mấy chục vạn năm, có thể tổ chức được một quân đội thần nhân cao cấp chân chính.
Bọn họ không thể độc chiếm toàn bộ toái phiến thế giới, nhưng không có nghĩa là Dương Thiên Vấn ta cũng không thể.
Nghĩ đến đây, Dương Thiên Vấn lấy ra la bàn, gọi người chỉ dẫn bên trong la bàn ra rồi mở miệng hỏi: "Ta có thể chiếm toái phiến thế giới này thành của riêng không?"
người chỉ dẫn La bàn nghe vậy thì không không có bất kỳ biến hóa nào, mỉm cười hồi đáp: "Đương nhiên, ngươi hiện tại đang có hai nguyện vọng thứ mười chín và thứ mười hai, nếu hai cái kết hợp làm một thì đích xác có thể làm được. Nhưng điều kiện tiên quyết là toái phiến thế giới này là vật vô chủ."'
" Ý tứ của Ngài là?" Dương Thiên Vấn sửng sốt một chút, xác nhận.
" Toái phiến chi chính là một bộ phận may mắn còn tồn tại sau khi toàn bộ thế giới bị hủy diệt, bởi vì cơ duyên xảo hợp, thế giới toái phiến thế giới này tương liên với vũ trụ, bởi vì một loạt biến hóa mới có thể tái diễn ra thiên địa, nếu không có gì bất ngờ toái phiến này chính là vật vô chủ, biến hóa số trời có thể suy đoán, từ đây đi về phía tây có một mảng huyết hải mờ mịt, nguyên thân của nguyên cũng khó lường, chính là một vũ trụ khác, một đại thần thông giả tiên thiên sau khi chết thì lưu lại một giọt tinh huyết, trải qua vô số năm diễn hóa mới thành tựu được phiến huyết hải khôn cùng đó, lại bởi vì trọng diễn thiên địa, cắn nuốt vô số linh vật, nó đã sinh ra linh trí, bởi vì nó là đồng sinh đồng diễn mà thành, cho nên toái phiến này từ ý nghĩa nào đó mà nói, hơn nữa trải qua vô số năm, khi nó biến hóa mà ra lại nuốt toái phiến thế giới này vào, thành tựu ma thần tối cao của vũ trụ này! Lúc đó, nếu không ai ngăn nó lại, nó sẽ nuốt vào vũ trụ này rồi diễn hóa thành thiên đạo ma tôn bên trong Hồng Mông! người chỉ dẫn La bàn nói rất rõ ràng.
Dương Thiên Vấn nghe mà ngây người, nuốt vào toái phiến thế giới này thì cũng thôi đi, còn có thể nuốt vào toàn bộ vũ trụ? thế không phải nói tất cả sinh linh, tất cả vị diện của vũ trụ này đều sẽ bị hủy diệt ư, về phần xưng hô Thiên đạo ma tôn này Dương Thiên Vấn cũng rung động. Nhưng rất nhanh, Dương Thiên Vấn liền ý thức được trong đó có một lợi ích cực lớn đang chờ hắn.
Lợi ích gì? Nếu có thể tiêu diệt tên đầu sỏ gây họa cho tất cả sinh linh của vũ trụ này khi còn trong trứng nước thì đó là công đức lớn cỡ nào? Tuy rằng bởi vì quy tắc vũ trụ bất đồng, hình thức biểu hiện của công đức cũng bất đồng, nhưng không thể phủ nhận nó quả thật có tồn tại.
Trong tử tiêu bảo lục có ghi chép lại các diệu dụng của công đức, dù sao thứ này cũng chính là dầu vạn kim, chỉ có lợi ích chứ không có hại gì. Thậm chí có thể trực tiếp thành tựu công đức thánh nhân, từ nay về sau thiên đạo bất diệt, thánh nhân bất tử. Đương nhiên, dã tâm của Dương Thiên Vấn cũng không chỉ nhìn chằm chằm vào thánh nhân, mà là nhìn vào vị trí đại đạo thiên tôn trên cả thánh nhân. Nhưng nếu trên tay có một kiện pháp bảo phòng ngự dùng công đức rất lớn luyện chế thành, vậy thì quả thực là quá hạnh phúc.
Loại công kích Dương Thiên Vấn có mấy kiện rồi, lai lịch của mỗi một mỗi một đều không nhỏ, nhưng pháp bảo phòng ngự thì lại ít tới đáng thương, chân ngô thần lại là vật phẩm, cấp bậc có thể nói kém cỏi nhất trên người Dương Thiên Vấn.
Không cần lo lắng, Dương Thiên Vấn khẳng định: "Tai họa Như vậy há có thể để mặc nó trưởng thành? Vì thiên hạ thương, vì sự an bình của vũ trụ, cho dù không cần cái mạng nhỏ này, Dương Thiên Vấn ta cũng phải làm một hồi cứu thế chủ!" Dương Thiên Vấn vẻ mặt chính nghĩa, lời lẽ chính nghĩa, nghĩa vô phản cố, nghĩa bất dung từ tiếp nhận nhiệm vụ gian khổ này. Hô hấp cũng không khỏi có chút dồn dập, mắt cũng có chút đỏ lên.
người chỉ dẫn La bàn có chút có chút cổ quái, nhìn chằm chằm Dương Thiên Vấn, nụ cười trên mặt đông cứng lại, ho khan hai cái, điều chỉnh vẻ mặt một chút rồi mở miệng: "Vậy chờ ngươi giải quyết nó rồi thì lại tìm lão phu nhé."
"Ê, chờ một chút, ta vẫn chưa biết làm thế nào mới có thể tiêu diệt được huyết hải đó." Dương Thiên Vấn buồn bực hỏi.
" Dưới huyết hải có một khối huyết hồn tinh, nó mới là chỗ trung tâm của huyết hải, cứ hủy diệt nó là được." Nói xong thì người chỉ dẫn la bàn chui vào trong la bàn.
Dương Thiên Vấn vừa rồi có chút vàng đỏ nhọ lòng son, sau khi bình tĩnh lại thì mới phát hiện muốn tiêu diệt một huyết hải thì khó khăn cỡ nào.
Quay đầu lại nhìn, tám vị thiên thần tiến vào đây tách ra, phân công nhau vơ vét của cái. Đúng vậy, lựa chọn của bọn họ cũng giống Dương Thiên Vấn, chỉ có điều không triệt để như Dương Thiên Vấn mà thôi.
Phương hướng Anh Thạch lựa chọn chính là phương vị của huyết hải.
Dương Thiên Vấn đã lựa chọn, gọi thuấn quang vân, thuấn di một cái, xuất hiện bên cạnh huyết hải, kỳ thật cũng không xa lắm, Dương Thiên Vấn chỉ thuấn di khoảng mà thôi trăm vạn dặm mà thôi.
Nhìn huyết hải mờ mịt trước mặt, khí dơ bẩn ngút trời, Dương Thiên Vấn thậm chí thế giới này toái phiến thế giới này này sở dĩ cổ quái như vậy chính là bởi vì huyết hải này giở trò quỷ.
Dương Thiên Vấn biết huyết hải này tuyệt đối không thể chạm vào, chỉ bằng khí tức của huyết hải này cũng khiến cho Dương Thiên Vấn kiêng kị rồi.
Ngay khi Dương Thiên Vấn đang suy nghĩ thì một đạo huyết lãng cao tới trăm mét đánh tới Dương Thiên Vấn, sát khí ngút trời, uế khí ngập trời, khiến nguyên thần của Dương Thiên Vấn mơ hồ, Dương Thiên Vấn thấy hoa mắt, đột nhiên thấy vô số sóng triều đánh về phía mình.
Không đúng, Dương Thiên Vấn đột nhiên tỉnh ngộ, mấy thứ này là ảo ảnh! Thân hình chợt lóe, vội vàng thối lui mười dặm. Quả nhiên, khi Dương Thiên Vấn thối lui hai dặm thì cảnh sắc cảnh sắc lại thay đổi.
Dương Thiên Vấn trong lòng hoảng sợ, phải biết rằng nguyên thần của mình có thể trong bất tri bất giác bị ảo giác mê hoặc, có thể thấy được ảo giác này quỷ dị cỡ nào, bình thường nguyên thần chi lực càng cường đại thì sức miễn dịch với loại này lại càng mạnh.
Trong nháy mắt Vừa rồi, mình ngay cả một chút phản kháng cũng không có thì đã bị ảo giác mê hoặc, có thể thấy được huyết hải đã mở linh trí này thần thức chi lực cường đại cỡ nào.
Muốn tiêu diệt phiến huyết hải này chỉ có một cách, đó chính là dùng lửa đốt, không phải lẳ bình thường mà là thái dương chân hỏa chân chính.
Thái dương chân hỏa, không phải là muốn có là có. Thần thú Có thể sử dụng thái dương chân hỏa, thần thú thần thú giới chỉ sợ cũng có bao nhiêu có bao nhiêu.
Đối mặt với mảng huyết hải mờ mịt này, Dương Thiên Vấn có một loại cảm giác hết đường xoay xở, phi thường khó chịu.
Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút rồi lấy ra hơn ngàn khối hỏa túy thiên kim, bày ra một một hỏa đại trận, thái dương chân hỏa cũng từ hỏa diễm bình thường tiến hóa rồi mà thành.
Dương Thiên Vấn không phải là người có huyết mạch thần thú thuộc tính hỏa, không thể sử dụng thái dương chân hỏa, cho nên chỉ dùng bản thân để chế tạo thái dương chân hỏa.
Loại hỏa túy thiên kim này là Dương Thiên Vấn một ngày trước tìm được trong một cốc nhỏ, nó là một loại luyện luyện cấp tiên thiên, chính là dùng nguyên khí của lửa chí cương chí dương trong thiên hạ, kết tinh trong hàng tỉ năm mà thành, bên trong ẩn chứa hỏa chi nguyên tinh kinh người, điều Dương Thiên Vấn phải làm chính là lấy ra nguyên tinh này rồi sau đó dùng pháp lực tập trung chúng lại thành một điểm, khiến cho chúng không ngừng tiến hóa, có lẽ có thể nhờ đó mà chế tạo ra được thái dương chân hỏa.
Đương nhiên, chỉ có hỏa chi nguyên tinh thì không được, có nhiều hỏa chi nguyên tinh đến mấy cũng chỉ có thể nén ra tam muội chân hỏa là không tồi rồi, đừng nói tới thái dương chân hỏa so với tam muội chân hỏa thì còn mạnh hơn mấy cấp. Đó chính là thần hỏa do thiên địa sinh thành, chỉ có thần thú thiên phú dị bẩm mới có thể sai khiến nó.
Cho dù là chi chi chí tôn như phượng hoàng cũng không thể sử dụng thái dương chân hỏa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.