Chương 623
Nguyên Lai
11/11/2023
Hỏi rõ đối phương đến để dùng bữa, lễ tân lập tức dùng bộ đàm liên lạc với bên phòng ăn, sau đó bèn dẫn đoàn
người vào thang máy, ấn t3ầng 73.
Thấy số tầng, tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Huấn luyện viên của đội hỏi: “Tầng cao nhất của bên cô không phả1i ở tầng 77 sao?”
Lễ tân nở nụ cười chuyên nghiệp trông rất dễ chịu rồi trả lời: “Vâng, tầng cao nhất của chúng tôi là tầng 797”
“Thể… phòng lớn nhất của các cô không phải ở tầng 77 à?”
Lễ tân mỉm cười: “Vâng thưa anh. Phòng lớn nhất đúng là3 ở tầng 77, bên ngoài phòng còn có một vườn hoa và hồ
bơi rất đẹp nữa”
Người của đội Brilliant nhìn nhau.
Trước đó đú8ng là sếp có nói với họ, phòng mà sếp đặt trước có bể bơi, có thể chứa được năm mươi người, còn bảo
họ đi bơi.
Lúc đó họ còn nói, nếu có thể chứa được năm mươi người thật, hay là gọi cả bạn đến? Sếp bảo được, gọi thoải mái,
chi phí để sếp trả.
Đã đến tầng 73, lễ tân ra hiệu “mời” với mọi người rồi nói: “Các vị, đã đến rồi, vui lòng theo tôi”
Mọi người nhìn sang huấn luyện viên, huấn luyện viên nói ngay: “Có lẽ là cô nhầm rồi. Phòng của chúng tôi là
phòng do cô Để An Nhiên, cô chủ của Đế Hoàng các cô đặt cho, cô ấy nói là phòng ở tầng 77 cao nhất, phòng lớn
nhất của Đế Hoàng, bên ngoài phòng có vườn hoa và bể bơi, có thể chứa được năm mươi người”
Lễ tân nhận được tin nhắn của tổng giám đốc nên cũng biết cụ thể là chuyện gì, bèn nói: “Các vị hãy đi theo tôi
trước đã.”
Vì chưa từng đến tầng 50 trở lên của khách sạn này nên thành viên của đội Brilliant tưởng rằng có khả năng đây là
tầng rất to, không thì làm sao một căn phòng nhỏ có thể chứa được tận năm mươi người chứ? Thế là mọi người bèn
đi theo, Căn phòng được sắp xếp cho thành viên đội Brilliant là phòng nhỏ nhất trong tầng hành chính.
Nhưng dù gì cũng là phòng trong tầng hành chính nên vẫn rất to. Chiếc bàn tròn có thể chứa được hai mươi người
cùng ngồi ăn, bên trong có hai phòng trà và hai phòng đánh bài. Bên ngoài phòng cũng có một vườn hoa rất đẹp.
Trong mắt các thành viên đây có thể coi là một căn phòng rất to rồi
Tuy không có hồ bơi, nhưng cũng đủ để họ chơi. Có điều…
“Cô này, hình như không đúng. Cô An Nhiên đã nói với chúng tôi rất rõ ràng là phòng đặt trên tầng 77, hơn nữa đã
đặt trước xong xuôi rồi, các cô đưa chúng tôi đến tầng 73 làm gì?”
Cô lễ tân vẫn nở nụ cười chuyên nghiệp: “Xin lỗi các vị, tổng giám đốc đã dặn là phòng trên tầng 77 đã có khách
khác đặt rồi, thế nên mới sắp xếp phòng này cho các vị”
Huấn luyện viên thấy có vẻ người ta không coi mình ra gì bèn lạnh mặt: “Cô chờ một lát, tôi gọi điện cho cô chủ của
cô”
Nói xong, anh ta bèn lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi điện cho Để An Nhiên. Tình cờ lại có trợ lý gọi điện đến, nhưng
lúc này huấn luyện viên đang vội xả giận cho mình và các thành viên trong đội nên không nghe, từ chối cuộc gọi
ngay lập tức rồi gọi cho Để An Nhiên.
Điện thoại đổ chuông một lúc lâu nhưng không có ai nghe, huấn luyện viên lại gọi tiếp. Gọi hai lần mới thấy bên
kia thong thả bắt máy. Huấn luyện viên đang định lên tiếng thì đầu bên kia điện thoại đã vọng sang tiếng trách
mắng.
“Các anh làm sao thế hả? Không phải đã nói với tôi là đội Shadow không thể thắng đội The Peak sao? Vì sao kết quả cuối cùng lại là
đội Shadow giành chiến thắng?”
“Sao cơ?” Huấn luyện viên lặp lại một cách kinh ngạc: “Đội Shadow thắng rồi?”
Đầu bên kia càng khó chịu.
“Loanh quanh cả buổi trời, anh là huấn luyện viên mà còn không biết bên nào thắng à?”
người vào thang máy, ấn t3ầng 73.
Thấy số tầng, tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Huấn luyện viên của đội hỏi: “Tầng cao nhất của bên cô không phả1i ở tầng 77 sao?”
Lễ tân nở nụ cười chuyên nghiệp trông rất dễ chịu rồi trả lời: “Vâng, tầng cao nhất của chúng tôi là tầng 797”
“Thể… phòng lớn nhất của các cô không phải ở tầng 77 à?”
Lễ tân mỉm cười: “Vâng thưa anh. Phòng lớn nhất đúng là3 ở tầng 77, bên ngoài phòng còn có một vườn hoa và hồ
bơi rất đẹp nữa”
Người của đội Brilliant nhìn nhau.
Trước đó đú8ng là sếp có nói với họ, phòng mà sếp đặt trước có bể bơi, có thể chứa được năm mươi người, còn bảo
họ đi bơi.
Lúc đó họ còn nói, nếu có thể chứa được năm mươi người thật, hay là gọi cả bạn đến? Sếp bảo được, gọi thoải mái,
chi phí để sếp trả.
Đã đến tầng 73, lễ tân ra hiệu “mời” với mọi người rồi nói: “Các vị, đã đến rồi, vui lòng theo tôi”
Mọi người nhìn sang huấn luyện viên, huấn luyện viên nói ngay: “Có lẽ là cô nhầm rồi. Phòng của chúng tôi là
phòng do cô Để An Nhiên, cô chủ của Đế Hoàng các cô đặt cho, cô ấy nói là phòng ở tầng 77 cao nhất, phòng lớn
nhất của Đế Hoàng, bên ngoài phòng có vườn hoa và bể bơi, có thể chứa được năm mươi người”
Lễ tân nhận được tin nhắn của tổng giám đốc nên cũng biết cụ thể là chuyện gì, bèn nói: “Các vị hãy đi theo tôi
trước đã.”
Vì chưa từng đến tầng 50 trở lên của khách sạn này nên thành viên của đội Brilliant tưởng rằng có khả năng đây là
tầng rất to, không thì làm sao một căn phòng nhỏ có thể chứa được tận năm mươi người chứ? Thế là mọi người bèn
đi theo, Căn phòng được sắp xếp cho thành viên đội Brilliant là phòng nhỏ nhất trong tầng hành chính.
Nhưng dù gì cũng là phòng trong tầng hành chính nên vẫn rất to. Chiếc bàn tròn có thể chứa được hai mươi người
cùng ngồi ăn, bên trong có hai phòng trà và hai phòng đánh bài. Bên ngoài phòng cũng có một vườn hoa rất đẹp.
Trong mắt các thành viên đây có thể coi là một căn phòng rất to rồi
Tuy không có hồ bơi, nhưng cũng đủ để họ chơi. Có điều…
“Cô này, hình như không đúng. Cô An Nhiên đã nói với chúng tôi rất rõ ràng là phòng đặt trên tầng 77, hơn nữa đã
đặt trước xong xuôi rồi, các cô đưa chúng tôi đến tầng 73 làm gì?”
Cô lễ tân vẫn nở nụ cười chuyên nghiệp: “Xin lỗi các vị, tổng giám đốc đã dặn là phòng trên tầng 77 đã có khách
khác đặt rồi, thế nên mới sắp xếp phòng này cho các vị”
Huấn luyện viên thấy có vẻ người ta không coi mình ra gì bèn lạnh mặt: “Cô chờ một lát, tôi gọi điện cho cô chủ của
cô”
Nói xong, anh ta bèn lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi điện cho Để An Nhiên. Tình cờ lại có trợ lý gọi điện đến, nhưng
lúc này huấn luyện viên đang vội xả giận cho mình và các thành viên trong đội nên không nghe, từ chối cuộc gọi
ngay lập tức rồi gọi cho Để An Nhiên.
Điện thoại đổ chuông một lúc lâu nhưng không có ai nghe, huấn luyện viên lại gọi tiếp. Gọi hai lần mới thấy bên
kia thong thả bắt máy. Huấn luyện viên đang định lên tiếng thì đầu bên kia điện thoại đã vọng sang tiếng trách
mắng.
“Các anh làm sao thế hả? Không phải đã nói với tôi là đội Shadow không thể thắng đội The Peak sao? Vì sao kết quả cuối cùng lại là
đội Shadow giành chiến thắng?”
“Sao cơ?” Huấn luyện viên lặp lại một cách kinh ngạc: “Đội Shadow thắng rồi?”
Đầu bên kia càng khó chịu.
“Loanh quanh cả buổi trời, anh là huấn luyện viên mà còn không biết bên nào thắng à?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.