Chương 686
Nguyên Lai
11/11/2023
Mẹ/bố/ anh đi cùng con.”
Bố mẹ cộng thêm ba ông anh trai, năm người gần như đồng thanh.
Cảnh Thiên quay người lại, thấy ngư3ời nhà đang mong chờ nhìn mình chằm chằm, cô cười nói: “Không cần đầu ạ,
con đi đón anh ấy là được rồi. Con rất quen thuộc nơi này.”
<1br>“Thiên Thiên.” Đế Vân Hi gọi Cánh Thiên lại, hơi nghiêm túc.
“Sao vậy?”
Nhìn dáng vẻ lờ mờ của em gái, Đế Vân Hi nói: “9Em có biết hôm nay nhà họ Chiến tổ chức buổi họp báo ra mắt xe
khái niệm mới không?”
Cảnh Thiên gật đầu: “Vâng, A Xuyên nói với em3 rồi, anh ấy nói buổi họp báo rất thành công.”
Đế Vân Hi lại hỏi: “Ngoại trừ công bố xe khái niệm mới, cậu ta còn thừa kế chức chủ8 tịch hội đồng quản trị của
Tập đoàn AUPU, chính thức trở thành người cầm lái của tập đoàn, em có biết không?” Cảnh Thiên gật đầu: “Vâng,
cái này thì mấy ngày trước ông nội đã nói với em rồi. Ông cụ vẫn luôn rất muốn để A Xuyên kế thừa vị trí của ông
cụ.” Đế Vân Hi im lặng một lúc rồi nói: “Hôm nay Chiến Lê Xuyên bước lên sân khấu bằng chính đôi chân của
mình. Em có biết bệnh bại liệt của cậu ta đã khỏi rồi không?”
Đế Vân Hi rất sợ nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt em gái mình.
Nếu là như vậy, cho dù Chiến Lê Xuyên có nỗi khổ tâm gì, anh ta cũng sẽ không giao em gái cho anh. Nhưng Cảnh
lại Thiên gật đầu.
“Vâng, ca phẫu thuật của anh ấy là do em làm.”
“Cái gì?”
Cả gia đình, ngoại trừ Đế Vân Mặc ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc kêu lên.
Đế Vân Hi và Đế Vân Tiêu là người kinh ngạc nhất.
Dù sao thì hôm nay Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên cũng đã được quan sát một lần, kinh ngạc vì y thuật giỏi
đến mức khiến cho giáo sư y khoa bốn năm mươi tuổi cũng phải bái phục của con gái. Hôm nay nhìn thấy con gái
thực hiện ca mổ tim đó, hai vợ chồng nhận thấy con gái hắn là bác sĩ ngoại khoa tim mạch. Dù sao thì mỗi ngành
mỗi nghề đều có lĩnh vực chuyên môn riêng, không thể để bác sĩ nha khoa làm phẫu thuật ngoại khoa tim mạch
được
Những lời này của con gái đại khái cũng giống như bảo bác sĩ nha khoa đi phẫu thuật ngoại khoa tim mạch vậy.
“Ca phẫu thuật bại liệt của A Xuyên cũng là do con làm?”. Cũng?
Hai anh em Đế Vân Hi và Đế Vân Tiêu hơi nheo mắt và đồng thời nhìn Tạ Thanh Nghiên.
Tức là mẹ họ biết em gái là bác sĩ à?
Đế Vân Hi lại nhìn Đế Vân Mặc, cảm thấy trong mắt thằng ba và em gái có sự ngầm hiểu mà họ không có.
Đối diện với ánh mắt ngạc nhiên của cả nhà, Cảnh Thiên mỉm cười: “Là con làm nhưng con luôn giữ bí mật. Con đi
đón A Xuyên trước đây, anh ấy sắp đến rồi.”
Nói xong cô bay ra ngoài như một con bướm.
“Bố mẹ, hai người biết Thiên Thiên là bác sĩ à?” Đế Vân Hi hỏi.
Đế Vân Tiêu cũng lên án: “Bố mẹ, làm sao bố mę biết Thiên Thiên là bác sĩ? Rốt cuộc chúng ta có phải người một nhà không vậy?
Sao chuyện gì cũng không thế cùng chia sẻ được chứ?”
Đế Vân Hi không đề cập đến chuyện này thì còn tạm, nhưng đề cập đến thì…
Bố mẹ cộng thêm ba ông anh trai, năm người gần như đồng thanh.
Cảnh Thiên quay người lại, thấy ngư3ời nhà đang mong chờ nhìn mình chằm chằm, cô cười nói: “Không cần đầu ạ,
con đi đón anh ấy là được rồi. Con rất quen thuộc nơi này.”
<1br>“Thiên Thiên.” Đế Vân Hi gọi Cánh Thiên lại, hơi nghiêm túc.
“Sao vậy?”
Nhìn dáng vẻ lờ mờ của em gái, Đế Vân Hi nói: “9Em có biết hôm nay nhà họ Chiến tổ chức buổi họp báo ra mắt xe
khái niệm mới không?”
Cảnh Thiên gật đầu: “Vâng, A Xuyên nói với em3 rồi, anh ấy nói buổi họp báo rất thành công.”
Đế Vân Hi lại hỏi: “Ngoại trừ công bố xe khái niệm mới, cậu ta còn thừa kế chức chủ8 tịch hội đồng quản trị của
Tập đoàn AUPU, chính thức trở thành người cầm lái của tập đoàn, em có biết không?” Cảnh Thiên gật đầu: “Vâng,
cái này thì mấy ngày trước ông nội đã nói với em rồi. Ông cụ vẫn luôn rất muốn để A Xuyên kế thừa vị trí của ông
cụ.” Đế Vân Hi im lặng một lúc rồi nói: “Hôm nay Chiến Lê Xuyên bước lên sân khấu bằng chính đôi chân của
mình. Em có biết bệnh bại liệt của cậu ta đã khỏi rồi không?”
Đế Vân Hi rất sợ nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt em gái mình.
Nếu là như vậy, cho dù Chiến Lê Xuyên có nỗi khổ tâm gì, anh ta cũng sẽ không giao em gái cho anh. Nhưng Cảnh
lại Thiên gật đầu.
“Vâng, ca phẫu thuật của anh ấy là do em làm.”
“Cái gì?”
Cả gia đình, ngoại trừ Đế Vân Mặc ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc kêu lên.
Đế Vân Hi và Đế Vân Tiêu là người kinh ngạc nhất.
Dù sao thì hôm nay Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên cũng đã được quan sát một lần, kinh ngạc vì y thuật giỏi
đến mức khiến cho giáo sư y khoa bốn năm mươi tuổi cũng phải bái phục của con gái. Hôm nay nhìn thấy con gái
thực hiện ca mổ tim đó, hai vợ chồng nhận thấy con gái hắn là bác sĩ ngoại khoa tim mạch. Dù sao thì mỗi ngành
mỗi nghề đều có lĩnh vực chuyên môn riêng, không thể để bác sĩ nha khoa làm phẫu thuật ngoại khoa tim mạch
được
Những lời này của con gái đại khái cũng giống như bảo bác sĩ nha khoa đi phẫu thuật ngoại khoa tim mạch vậy.
“Ca phẫu thuật bại liệt của A Xuyên cũng là do con làm?”. Cũng?
Hai anh em Đế Vân Hi và Đế Vân Tiêu hơi nheo mắt và đồng thời nhìn Tạ Thanh Nghiên.
Tức là mẹ họ biết em gái là bác sĩ à?
Đế Vân Hi lại nhìn Đế Vân Mặc, cảm thấy trong mắt thằng ba và em gái có sự ngầm hiểu mà họ không có.
Đối diện với ánh mắt ngạc nhiên của cả nhà, Cảnh Thiên mỉm cười: “Là con làm nhưng con luôn giữ bí mật. Con đi
đón A Xuyên trước đây, anh ấy sắp đến rồi.”
Nói xong cô bay ra ngoài như một con bướm.
“Bố mẹ, hai người biết Thiên Thiên là bác sĩ à?” Đế Vân Hi hỏi.
Đế Vân Tiêu cũng lên án: “Bố mẹ, làm sao bố mę biết Thiên Thiên là bác sĩ? Rốt cuộc chúng ta có phải người một nhà không vậy?
Sao chuyện gì cũng không thế cùng chia sẻ được chứ?”
Đế Vân Hi không đề cập đến chuyện này thì còn tạm, nhưng đề cập đến thì…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.