Chương 710
Nguyên Lai
11/11/2023
vietwriter.vn
*********************************
Đến tận hai tiếng đồng hồ sau, Cảnh Lạc và Trình Thục Ngọc đều sắp suy sụp thì Bạch Đồ mới gọi điện thoại về.
Hắn nói với Cảnh Lạc rằng3 nhà họ Trương đã đến tìm các vị bô lão trong gia tộc, bây giờ bố mẹ hắn ta đã nghiêng
hẳn về phía nhà họ Trương, thậm chí họ còn dự đ1ịnh đến cuối tuần sẽ nhờ quan hệ để người ta làm giấy kết hôn
cho hắn và cô chủ nhà họ Trương.
Cảnh Lạc vô cùng hoảng hốt.
Gia đình cô ta đã vứt bỏ tất cả mọi thứ để cô ta được gả vào nhà giàu. Bọn họ khó khăn lắm mới rời khỏi thành phố
H để đến châu Đ3ế được, bây giờ lại vì cô ta do dự hai ngày mà mất cả cuộc hôn nhân này?
Cảnh Lạc khóc đến đứt ruột đứt gan, Trình Thục Ngọc c8ũng vô cùng hối hận.
Nói lý với Bạch Đồ rất lâu, hắn ta mới quyết định, nói với Cảnh Lạc: “Bây giờ bố mẹ anh và các cổ đông trong gia
tộc đã đứng hết về phía nhà họ Trương rồi, bọn họ không hề muốn để anh kết hôn với em. Nếu em vẫn muốn theo
anh thì mai anh sẽ lén họ đi đăng ký kết hôn.”
“Nhưng chắc chắn bố mẹ anh sẽ tức giận vì chuyện này, thế nên em phải chuẩn bị tốt để hứng chịu cơn giận của họ
đi.”
“Vâng! Em sẵn sàng! Chỉ cần có thể được ở bên anh, em có thể chuẩn bị cho bất cứ điều gì.”
“Thật à?” Bạch Đồ hỏi.
“Vâng, thật đấy” Hôm sau là cuối tuần, nhân viên ủy ban không đi làm, Bạch Đồ nhờ quan hệ rồi dẫn Cảnh Lạc ra
ủy ban, nhờ họ làm thủ tục đăng ký kết hôn riêng cho hai người.
Cảnh Lạc cầm cuốn sổ chứng nhận kết hôn đỏ au, vui mừng đến rơi nước mắt.
“Bây giờ chúng ta sẽ phải về nhà họ Bạch đấy, em có sợ không?”
“Em không sợ!” Mất Cảnh Lạc ngập tràn ánh hào quang: “Chỉ cần có anh bên cạnh em, cho dù bố mẹ không thích
em đến mấy, em cũng không sợ”
Mặt Bạch Đồ sáng rực: “Yên tâm, anh sẽ luôn ở bên cạnh em! Chắc chắn anh sẽ ở bên cạnh em!”
Cảnh Lạc không hề biết rằng mình đã rơi vào hang sói, cô ta chụp ảnh cuốn sổ chứng nhận rồi gửi cho Trình Thục
Ngọc, làm Trình Thục Ngọc mừng húm.
Bạch Đồ tạm thời sắp xếp cho Trình Thục Ngọc ở một căn chung cư riêng của anh ta, căn nhà không lớn, chỉ có bảy
mươi mét vuông, nhưng ở nơi tấc đất tấc vàng như châu Đế, một căn nhà bảy mươi mét vuông cũng không rẻ.
Nhưng trong mắt một phu nhân nhà giàu ở thành phố H cũng phải ở biệt thự như Trình Thục Ngọc, bảy mươi mét
vuông khiến bà ta có phần coi thường nhà họ Bạch.
Ai ngờ Bạch Đồ lại như con giun trong bụng bà ta, bảo với bà ta rằng hắn đang tìm biệt thự cho bà ta rồi, vị trí
không thể quá xa nhà họ Bạch, như vậy sẽ tiện cho bà ta thăm nom Cảnh Lạc sau này. Khu vực như vậy vẫn chưa
phân lô, thế nên chỉ có thể nhờ vả bạn bè đi nghe ngóng xem bao giờ mở bán nhưng vẫn chưa tìm được nguồn, nếu
có thì hắn sẽ mua, sau đó xây sửa xong xuôi và tặng cho bà ta.
Trình Thục Ngọc mừng rỡ nên cứ dặn Cảnh Lạc suốt, bào cô ta đợt này cố gắng thể hiện ở nhà họ Bạch, cần phải phóng khoáng, bà ta
cũng tạm thời không đến nhà họ Bạch để tránh ông bà Bạch không vui.
Chi vài ba câu nói của Bạch Đồ đã khiến Trình Thục Ngọc yêu Cảnh Lạc như sinh mệnh đưa ra lựa chọn sai lầm nhất cuộc đời.
Hôm nay Cánh Thiên đóng phim xong bèn đến Viện nghiên cứu Lawrence để thăm Tiểu Thần.
Đã năm ngày trôi qua kế từ ngày Tiêu Thần làm phẫu thuật, mấy hôm nay chi cần không quay phim thì cô đều sẽ đến viện nghiên
cứu.
*********************************
Đến tận hai tiếng đồng hồ sau, Cảnh Lạc và Trình Thục Ngọc đều sắp suy sụp thì Bạch Đồ mới gọi điện thoại về.
Hắn nói với Cảnh Lạc rằng3 nhà họ Trương đã đến tìm các vị bô lão trong gia tộc, bây giờ bố mẹ hắn ta đã nghiêng
hẳn về phía nhà họ Trương, thậm chí họ còn dự đ1ịnh đến cuối tuần sẽ nhờ quan hệ để người ta làm giấy kết hôn
cho hắn và cô chủ nhà họ Trương.
Cảnh Lạc vô cùng hoảng hốt.
Gia đình cô ta đã vứt bỏ tất cả mọi thứ để cô ta được gả vào nhà giàu. Bọn họ khó khăn lắm mới rời khỏi thành phố
H để đến châu Đ3ế được, bây giờ lại vì cô ta do dự hai ngày mà mất cả cuộc hôn nhân này?
Cảnh Lạc khóc đến đứt ruột đứt gan, Trình Thục Ngọc c8ũng vô cùng hối hận.
Nói lý với Bạch Đồ rất lâu, hắn ta mới quyết định, nói với Cảnh Lạc: “Bây giờ bố mẹ anh và các cổ đông trong gia
tộc đã đứng hết về phía nhà họ Trương rồi, bọn họ không hề muốn để anh kết hôn với em. Nếu em vẫn muốn theo
anh thì mai anh sẽ lén họ đi đăng ký kết hôn.”
“Nhưng chắc chắn bố mẹ anh sẽ tức giận vì chuyện này, thế nên em phải chuẩn bị tốt để hứng chịu cơn giận của họ
đi.”
“Vâng! Em sẵn sàng! Chỉ cần có thể được ở bên anh, em có thể chuẩn bị cho bất cứ điều gì.”
“Thật à?” Bạch Đồ hỏi.
“Vâng, thật đấy” Hôm sau là cuối tuần, nhân viên ủy ban không đi làm, Bạch Đồ nhờ quan hệ rồi dẫn Cảnh Lạc ra
ủy ban, nhờ họ làm thủ tục đăng ký kết hôn riêng cho hai người.
Cảnh Lạc cầm cuốn sổ chứng nhận kết hôn đỏ au, vui mừng đến rơi nước mắt.
“Bây giờ chúng ta sẽ phải về nhà họ Bạch đấy, em có sợ không?”
“Em không sợ!” Mất Cảnh Lạc ngập tràn ánh hào quang: “Chỉ cần có anh bên cạnh em, cho dù bố mẹ không thích
em đến mấy, em cũng không sợ”
Mặt Bạch Đồ sáng rực: “Yên tâm, anh sẽ luôn ở bên cạnh em! Chắc chắn anh sẽ ở bên cạnh em!”
Cảnh Lạc không hề biết rằng mình đã rơi vào hang sói, cô ta chụp ảnh cuốn sổ chứng nhận rồi gửi cho Trình Thục
Ngọc, làm Trình Thục Ngọc mừng húm.
Bạch Đồ tạm thời sắp xếp cho Trình Thục Ngọc ở một căn chung cư riêng của anh ta, căn nhà không lớn, chỉ có bảy
mươi mét vuông, nhưng ở nơi tấc đất tấc vàng như châu Đế, một căn nhà bảy mươi mét vuông cũng không rẻ.
Nhưng trong mắt một phu nhân nhà giàu ở thành phố H cũng phải ở biệt thự như Trình Thục Ngọc, bảy mươi mét
vuông khiến bà ta có phần coi thường nhà họ Bạch.
Ai ngờ Bạch Đồ lại như con giun trong bụng bà ta, bảo với bà ta rằng hắn đang tìm biệt thự cho bà ta rồi, vị trí
không thể quá xa nhà họ Bạch, như vậy sẽ tiện cho bà ta thăm nom Cảnh Lạc sau này. Khu vực như vậy vẫn chưa
phân lô, thế nên chỉ có thể nhờ vả bạn bè đi nghe ngóng xem bao giờ mở bán nhưng vẫn chưa tìm được nguồn, nếu
có thì hắn sẽ mua, sau đó xây sửa xong xuôi và tặng cho bà ta.
Trình Thục Ngọc mừng rỡ nên cứ dặn Cảnh Lạc suốt, bào cô ta đợt này cố gắng thể hiện ở nhà họ Bạch, cần phải phóng khoáng, bà ta
cũng tạm thời không đến nhà họ Bạch để tránh ông bà Bạch không vui.
Chi vài ba câu nói của Bạch Đồ đã khiến Trình Thục Ngọc yêu Cảnh Lạc như sinh mệnh đưa ra lựa chọn sai lầm nhất cuộc đời.
Hôm nay Cánh Thiên đóng phim xong bèn đến Viện nghiên cứu Lawrence để thăm Tiểu Thần.
Đã năm ngày trôi qua kế từ ngày Tiêu Thần làm phẫu thuật, mấy hôm nay chi cần không quay phim thì cô đều sẽ đến viện nghiên
cứu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.