Chương 805
Nguyên Lai
11/11/2023
Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
Nhà họ Bạch là nhà giàu hạng ba, dù ở nơi tấc đất tấc vàng như châu Đế, nhà của nhà họ Bạch vẫn to hơn nhà bà ta
tại thành phố H rất nhiều. 3
Tuy nhà họ Bạch ở rất xa trung tâm thành phố nhưng rất lớn, là kiểu kiến trúc lâu đài cao ba tầng theo phong cách
châu u, đây là că1n nhà trong mơ bà ta luôn muốn ở.
Qua lời Đế An Nhiên, Trình Thục Ngọc biết được quan hệ giữa nhà họ Bạch và nhà họ Đế, nhưng trong9 lòng bà ta
vẫn ôm tia hy vọng.
Bà ta mong Tiểu Lạc sống tốt trong nhà họ Bạch, có thể yên ổn làm mợ chủ của nhà giàu hạng ba tại c3hâu Đế, nếu
vậy, bà ta cũng sẽ bỏ qua cho con khốn Cảnh Thiên kia, sau này sẽ không tiếp tục gây sự với cô nữa.
Nhưng nếu Tiểu Lạc 8bị bắt nạt thì…
Trình Thục Ngọc không dám nghĩ, cũng không muốn nghĩ tới.
Tiểu Lạc của bà ta giỏi giang như vậy, bà ta tin Bạch Đồ thật lòng thích Tiểu Lạc.
Nếu không một cậu ấm nhà giàu như cậu ta cần gì phải kết hôn với Tiểu Lạc? Không kết hôn mà mập mờ không
dứt khoát với Tiểu Lạc, nhìn con bé đau khổ vì tình chẳng phải càng hả hận sao?
Nhưng Trình Thục Ngọc nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ này.
Ngô Mẫn Quân vô cùng tao nhã đích thân dẫn Trình Thục Ngọc vào nhà, còn dặn quản gia bưng trà lên.
Nhưng quản gia chỉ đáp cho có lệ chứ không có hành động thực tế.
“Gọi cậu chủ lên đây”
“Vâng”
Gọi lên đây?
Trình Thục Ngọc nghe rõ lời nói của Ngô Mẫn Quân, nhưng không quá bận tâm. Dù sao nhà giàu có tầng hầm,
hầm rượu cũng là chuyện bình thường.
Bà Bạch uống trà một cách tao nhã, chờ con trai mình lên, ánh mắt hoàn toàn bình tĩnh.
Điều này cũng khiến Trình Thục Ngọc dần bình tĩnh trở lại.
Chỉ cần Tiểu Lạc không bị bắt nạt là được.
Hôm nay bà ta phải đón Tiểu Lạc đi, sau này để con bé đi theo chị gái, ba mẹ con họ chắc chắn sẽ sống tốt.
Bà ta đã chờ cả nửa tiếng đồng hồ rồi.
“Bà Bạch, sao Tiểu Lạc vẫn chưa ra đây? Chúng nó đang làm gì vậy?”
Trình Thục Ngọc không thể ngồi chờ được nữa.
Bà Bạch vẫn giữ dáng vẻ tao nhã, chậm rãi nói: “Bà Cánh sốt ruột lắm à? Bà có việc phải đi làm à?”
“Không, chỉ là không nhìn thấy con gái nên hơi bất an mà thôi” Trình Thục Ngọc thành thật nói.
Bà Bạch mỉm cười: “Thanh niên ấy mà, sáng không dậy đêm không ngủ, đến giờ vẫn còn ngủ không phải rất bình
thường sao?”
“Hóa ra là đang ngủ à? Ngủ muộn vậy sao? Cậu Bạch không đi làm à?”
Nụ cười trên mỗi bà Bạch nhạt dần, bà ta lạnh lùng nói: “Dù con trai tôi không đi làm thì nhà họ Bạch cũng có thể nuôi nồi nó, để nó
sống trong giàu sang cả đời”
Tim Trình Thục Ngọc đập thình thịch”, nghĩ đến những lời An Nhiên nói với bà ta, Bạch Đồ là đồ bỏ đi, hơn nữa còn là đồ bỏ đi biến
thái, cả nhà họ Bạch dựa hết vào Bạch Chinh – người bên cạnh Đế Tịnh Hiên, trong lòng bà ta bỗng thấy bất an.
Tuy bà ta nên tin An Nhiên, nhưng trong lòng bà ta lại không muốn tin.
“Ban nãy bà nói Tiểu Lạc nhà tôi làm sao? Sao con bé lại hại cậu Bạch thê thảm được? Nếu nó đã hại đời con bà thì sao bà còn để
chúng nó ngủ chung đến bây giờ mà vẫn chưa dậy? Còn nữa, tại sao lại phải xuống tầng hầm gọi người? Chẳng lẽ Tiểu Lạc ở dưới
tầng hầm à?”
*********************************
Nhà họ Bạch là nhà giàu hạng ba, dù ở nơi tấc đất tấc vàng như châu Đế, nhà của nhà họ Bạch vẫn to hơn nhà bà ta
tại thành phố H rất nhiều. 3
Tuy nhà họ Bạch ở rất xa trung tâm thành phố nhưng rất lớn, là kiểu kiến trúc lâu đài cao ba tầng theo phong cách
châu u, đây là că1n nhà trong mơ bà ta luôn muốn ở.
Qua lời Đế An Nhiên, Trình Thục Ngọc biết được quan hệ giữa nhà họ Bạch và nhà họ Đế, nhưng trong9 lòng bà ta
vẫn ôm tia hy vọng.
Bà ta mong Tiểu Lạc sống tốt trong nhà họ Bạch, có thể yên ổn làm mợ chủ của nhà giàu hạng ba tại c3hâu Đế, nếu
vậy, bà ta cũng sẽ bỏ qua cho con khốn Cảnh Thiên kia, sau này sẽ không tiếp tục gây sự với cô nữa.
Nhưng nếu Tiểu Lạc 8bị bắt nạt thì…
Trình Thục Ngọc không dám nghĩ, cũng không muốn nghĩ tới.
Tiểu Lạc của bà ta giỏi giang như vậy, bà ta tin Bạch Đồ thật lòng thích Tiểu Lạc.
Nếu không một cậu ấm nhà giàu như cậu ta cần gì phải kết hôn với Tiểu Lạc? Không kết hôn mà mập mờ không
dứt khoát với Tiểu Lạc, nhìn con bé đau khổ vì tình chẳng phải càng hả hận sao?
Nhưng Trình Thục Ngọc nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ này.
Ngô Mẫn Quân vô cùng tao nhã đích thân dẫn Trình Thục Ngọc vào nhà, còn dặn quản gia bưng trà lên.
Nhưng quản gia chỉ đáp cho có lệ chứ không có hành động thực tế.
“Gọi cậu chủ lên đây”
“Vâng”
Gọi lên đây?
Trình Thục Ngọc nghe rõ lời nói của Ngô Mẫn Quân, nhưng không quá bận tâm. Dù sao nhà giàu có tầng hầm,
hầm rượu cũng là chuyện bình thường.
Bà Bạch uống trà một cách tao nhã, chờ con trai mình lên, ánh mắt hoàn toàn bình tĩnh.
Điều này cũng khiến Trình Thục Ngọc dần bình tĩnh trở lại.
Chỉ cần Tiểu Lạc không bị bắt nạt là được.
Hôm nay bà ta phải đón Tiểu Lạc đi, sau này để con bé đi theo chị gái, ba mẹ con họ chắc chắn sẽ sống tốt.
Bà ta đã chờ cả nửa tiếng đồng hồ rồi.
“Bà Bạch, sao Tiểu Lạc vẫn chưa ra đây? Chúng nó đang làm gì vậy?”
Trình Thục Ngọc không thể ngồi chờ được nữa.
Bà Bạch vẫn giữ dáng vẻ tao nhã, chậm rãi nói: “Bà Cánh sốt ruột lắm à? Bà có việc phải đi làm à?”
“Không, chỉ là không nhìn thấy con gái nên hơi bất an mà thôi” Trình Thục Ngọc thành thật nói.
Bà Bạch mỉm cười: “Thanh niên ấy mà, sáng không dậy đêm không ngủ, đến giờ vẫn còn ngủ không phải rất bình
thường sao?”
“Hóa ra là đang ngủ à? Ngủ muộn vậy sao? Cậu Bạch không đi làm à?”
Nụ cười trên mỗi bà Bạch nhạt dần, bà ta lạnh lùng nói: “Dù con trai tôi không đi làm thì nhà họ Bạch cũng có thể nuôi nồi nó, để nó
sống trong giàu sang cả đời”
Tim Trình Thục Ngọc đập thình thịch”, nghĩ đến những lời An Nhiên nói với bà ta, Bạch Đồ là đồ bỏ đi, hơn nữa còn là đồ bỏ đi biến
thái, cả nhà họ Bạch dựa hết vào Bạch Chinh – người bên cạnh Đế Tịnh Hiên, trong lòng bà ta bỗng thấy bất an.
Tuy bà ta nên tin An Nhiên, nhưng trong lòng bà ta lại không muốn tin.
“Ban nãy bà nói Tiểu Lạc nhà tôi làm sao? Sao con bé lại hại cậu Bạch thê thảm được? Nếu nó đã hại đời con bà thì sao bà còn để
chúng nó ngủ chung đến bây giờ mà vẫn chưa dậy? Còn nữa, tại sao lại phải xuống tầng hầm gọi người? Chẳng lẽ Tiểu Lạc ở dưới
tầng hầm à?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.