Chương 812
Nguyên Lai
11/11/2023
Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
Đầu tiên là khiển đoàn làm phim đuổi cô ta, khiến cô ta trở thành trò cười, sau đó lại khiến cô ta mắc nghiện, hủy
hoại thanh danh của cô ta, sa3u đó nữa là chỉ trích cô ta không biết giữ đạo làm vợ, thế nên ngược đãi cô ta cũng là
đáng đời, cuối cùng là khiến cuộc hôn nhân mà cô ta từng1 mong đợi bao nhiêu trở nên đáng sợ bấy nhiêu.
Cuộc sống bây giờ, ngày nào cũng là hành hạ đối với cô ta, ngày nào cũng dài đằng đẵng. 9
Bạch Đồ là một thằng điên, một thằng biến thái hàng thật giá thật!
Nhưng cô ta vẫn phải quỳ xuống trước mặt tên biến thái đó mà3 xin đừng bỏ rơi cô ta.
Cảnh Lạc hận đến phát điên, nhưng không thể không cúi mình.
Bởi vì thứ cô ta nuốt vào là một loại ma tú8y mới nhất trên thế giới, nước Z hoàn toàn không có. Muốn lấy được thứ
đó thì phải nhờ vả quan hệ sang bên châu Trung.
Nếu cô ta thực sự đi cùng Trình Thục Ngọc, e rằng đối phương còn chưa tìm hiểu được phải đi kiểm thuốc ở đầu,
cô ta đã bị hành hạ chết rồi.
“Cho em thêm năm phút nữa, em nói chuyện hàn huyên với bác gái đi rồi tự đi xuống dưới. Anh ở bên dưới chờ
em, quá một giây thôi, anh sẽ để em đau khổ thêm một
phút.”
“Vâng vâng vâng! Em không để lỡ thời gian đầu, bây giờ em sẽ theo anh xuống đó ngay, em không nói chuyện gì
với bà ta nữa!”
Cánh Lạc sợ đến mức vừa ăn vừa bò dậy rồi lao đến trước mặt Bạch Đồ, níu lấy cánh tay hắn ta.
Bạch Đồ nở nụ cười ngang ngược hống hách với Trình Thục Ngọc: “Bác gái, Tiểu Lạc nói không muốn nói chuyện
với bác, vậy thì tôi đưa cô ấy xuống đây”
“Tiểu Lạc, Tiểu Lạc con đi với mẹ đi, mẹ nhất định sẽ nghĩ cách cho con”
“Cút!”
Trình Thục Ngọc vừa khóc vừa bước lên kéo Cánh Lạc nhưng lại bị Cảnh Lạc xô mạnh, bà ta loạng choạng rồi ngã
vật xuống đất.
Cuối cùng, bà ta chỉ có thể vừa khóc vừa nhìn Cảnh Lạc run rẩy đi theo Bạch Đồ xuống căn hầm tối tăm đáng sợ
kia.
Bà ta không biết Cảnh Lạc đã dựa vào cái gì để vượt qua hai con ngao Tây Tạng đáng sợ và đòn roi của Bạch Đồ.
Trình Thục Ngọc liên tục la hét “tạo nghiệp” nhưng không có bất cứ ai để ý đến bà ta.
Bà Bạch cười lạnh một tiếng, nhìn Trình Thục Ngọc, thấy người đàn bà này đúng là đen đủi.
Còn về nhà họ Bạch, bà ta cũng chẳng quan tâm lắm.
Chỉ cần nhà họ Bạch có thể tiếp tục giàu có, Bạch Chinh có thể tiếp tục mang tiền về, bà ta chẳng quan tâm đến gì
hết.
Tuy đều từng bị nhà họ Để dằn mặt, bản thân bà ta cũng từng thảm hại giống như Trình Thục Ngọc, nhưng may
mắn là bà ta tỉnh ngộ rất nhanh và trao quyền kiểm soát nhà họ Bạch cho Bạch Chinh, nếu không thì cũng chẳng
biết bà ta còn sống được đến bây giờ hay không.
Trình Thục Ngọc vừa khóc vừa bị bà Bạch đuổi ra ngoài.
Ra khỏi nhà họ Bạch rồi, bà ta mới nhớ ra lời dặn của Đế An Nhiên.
Bà ta đến để lấy quyền sở hữu đất của Cảnh Lạc.
Nếu không được thụ quyền thì An Nhiên không thể phát triển mảnh đất đó. Bà ta không hiểu gì, Tiểu Lạc thì thành
như thế kia rồi.
Nghĩ đến đây, Trình Thục Ngọc lại quay lại. Lần này Trình Thục Ngọc nói rõ mục đích của mình, cũng để bà Bạch
biết rằng, tuy Tiểu Lạc không có chỗ dựa nhưng trong tay cô ta còn có một mảnh đất giá trị cao.
Đồng thời cũng muốn nhờ mảnh đất này mà gây tác động uy hiếp đối với nhà họ Bạch.
Bà ta tưởng bà Bạch sẽ không cho bà ta vào nữa, nhưng không ngờ lần này, bà Bạch lại rất dễ nói chuyện, cho bà ta vào trong.
Cảnh Lạc được Bạch Đồ bế lên sau một tiếng.
này gặp lại Cảnh Lạc, vết thương trên người cô ta còn nhiều hơn,
Ban đầu cơ thể cô ta đã có rất nhiều vết thương rồi, nhưng lần
nghiêm trọng hơn.
*********************************
Đầu tiên là khiển đoàn làm phim đuổi cô ta, khiến cô ta trở thành trò cười, sau đó lại khiến cô ta mắc nghiện, hủy
hoại thanh danh của cô ta, sa3u đó nữa là chỉ trích cô ta không biết giữ đạo làm vợ, thế nên ngược đãi cô ta cũng là
đáng đời, cuối cùng là khiến cuộc hôn nhân mà cô ta từng1 mong đợi bao nhiêu trở nên đáng sợ bấy nhiêu.
Cuộc sống bây giờ, ngày nào cũng là hành hạ đối với cô ta, ngày nào cũng dài đằng đẵng. 9
Bạch Đồ là một thằng điên, một thằng biến thái hàng thật giá thật!
Nhưng cô ta vẫn phải quỳ xuống trước mặt tên biến thái đó mà3 xin đừng bỏ rơi cô ta.
Cảnh Lạc hận đến phát điên, nhưng không thể không cúi mình.
Bởi vì thứ cô ta nuốt vào là một loại ma tú8y mới nhất trên thế giới, nước Z hoàn toàn không có. Muốn lấy được thứ
đó thì phải nhờ vả quan hệ sang bên châu Trung.
Nếu cô ta thực sự đi cùng Trình Thục Ngọc, e rằng đối phương còn chưa tìm hiểu được phải đi kiểm thuốc ở đầu,
cô ta đã bị hành hạ chết rồi.
“Cho em thêm năm phút nữa, em nói chuyện hàn huyên với bác gái đi rồi tự đi xuống dưới. Anh ở bên dưới chờ
em, quá một giây thôi, anh sẽ để em đau khổ thêm một
phút.”
“Vâng vâng vâng! Em không để lỡ thời gian đầu, bây giờ em sẽ theo anh xuống đó ngay, em không nói chuyện gì
với bà ta nữa!”
Cánh Lạc sợ đến mức vừa ăn vừa bò dậy rồi lao đến trước mặt Bạch Đồ, níu lấy cánh tay hắn ta.
Bạch Đồ nở nụ cười ngang ngược hống hách với Trình Thục Ngọc: “Bác gái, Tiểu Lạc nói không muốn nói chuyện
với bác, vậy thì tôi đưa cô ấy xuống đây”
“Tiểu Lạc, Tiểu Lạc con đi với mẹ đi, mẹ nhất định sẽ nghĩ cách cho con”
“Cút!”
Trình Thục Ngọc vừa khóc vừa bước lên kéo Cánh Lạc nhưng lại bị Cảnh Lạc xô mạnh, bà ta loạng choạng rồi ngã
vật xuống đất.
Cuối cùng, bà ta chỉ có thể vừa khóc vừa nhìn Cảnh Lạc run rẩy đi theo Bạch Đồ xuống căn hầm tối tăm đáng sợ
kia.
Bà ta không biết Cảnh Lạc đã dựa vào cái gì để vượt qua hai con ngao Tây Tạng đáng sợ và đòn roi của Bạch Đồ.
Trình Thục Ngọc liên tục la hét “tạo nghiệp” nhưng không có bất cứ ai để ý đến bà ta.
Bà Bạch cười lạnh một tiếng, nhìn Trình Thục Ngọc, thấy người đàn bà này đúng là đen đủi.
Còn về nhà họ Bạch, bà ta cũng chẳng quan tâm lắm.
Chỉ cần nhà họ Bạch có thể tiếp tục giàu có, Bạch Chinh có thể tiếp tục mang tiền về, bà ta chẳng quan tâm đến gì
hết.
Tuy đều từng bị nhà họ Để dằn mặt, bản thân bà ta cũng từng thảm hại giống như Trình Thục Ngọc, nhưng may
mắn là bà ta tỉnh ngộ rất nhanh và trao quyền kiểm soát nhà họ Bạch cho Bạch Chinh, nếu không thì cũng chẳng
biết bà ta còn sống được đến bây giờ hay không.
Trình Thục Ngọc vừa khóc vừa bị bà Bạch đuổi ra ngoài.
Ra khỏi nhà họ Bạch rồi, bà ta mới nhớ ra lời dặn của Đế An Nhiên.
Bà ta đến để lấy quyền sở hữu đất của Cảnh Lạc.
Nếu không được thụ quyền thì An Nhiên không thể phát triển mảnh đất đó. Bà ta không hiểu gì, Tiểu Lạc thì thành
như thế kia rồi.
Nghĩ đến đây, Trình Thục Ngọc lại quay lại. Lần này Trình Thục Ngọc nói rõ mục đích của mình, cũng để bà Bạch
biết rằng, tuy Tiểu Lạc không có chỗ dựa nhưng trong tay cô ta còn có một mảnh đất giá trị cao.
Đồng thời cũng muốn nhờ mảnh đất này mà gây tác động uy hiếp đối với nhà họ Bạch.
Bà ta tưởng bà Bạch sẽ không cho bà ta vào nữa, nhưng không ngờ lần này, bà Bạch lại rất dễ nói chuyện, cho bà ta vào trong.
Cảnh Lạc được Bạch Đồ bế lên sau một tiếng.
này gặp lại Cảnh Lạc, vết thương trên người cô ta còn nhiều hơn,
Ban đầu cơ thể cô ta đã có rất nhiều vết thương rồi, nhưng lần
nghiêm trọng hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.