Chương 857
Nguyên Lai
11/11/2023
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Lăng Tư Kỳ khó xử. “Nhưng… nhưng nhà tôi là căn một phòng ngủ. Nhà tại thành phố H rất đắt, tôi còn là sinh
viên, lại phải góp tiề1n chữa bệnh cho Tiểu Thần, còn phải thuê một bảo mẫu chăm sóc cho thằng bé nữa tôi không
có tiền thuê một căn nhà to hơn, không để 0được giường của anh đâu.”
Đế Vân Hi gật đầu: “Hóa ra là vậy, thế thì thôi. Vốn dĩ tôi cũng không quen ở nhà nhỏ cho lắm.” <1br>
Lăng Tư Kỳ rất ngạc nhiên về sự bao dung của Đế Vân Hi, ngay khi cô nghĩ rằng Đế Vân Hi sẽ không ở chung với
cô nữa và anh t2a có thể tìm cách khác để giải quyết chuyện này, thì anh ta nói: “Vậy thì làm phiền cô và Tiểu Thần
đến chỗ tôi ở. Nhà tôi có rất n6hiều phòng, nhét thêm một hai chiếc giường của cô và Tiểu Thần cũng không thành
vấn đề.”
Lăng Tư Kỳ: Đây là vấn đề nhét giư9ờng à?
“Huống hồ bây giờ Tiểu Thần còn có ông bà nội và cô chú. Người thân của thằng bé cũng rất nhớ nó, nhà chúng tôi
có bệnh tim di truyền, cũng giống như bệnh tim của Tiểu Thần vậy, sức khỏe của bố tôi không tốt. Ông ấy có nằm
mơ cũng muốn gặp cháu nội mình. Cô là một cô gái tốt, cô sẽ không nhẫn tâm để cho Tiểu Thần và bố tôi phải xa
cách nhau, cũng không nhẫn tâm để ông nội thằng bé – một người già gần đất xa trời đau lòng vì không được nhìn
thấy cháu mình đúng không?”
Lăng Tư Kỳ: ….
“Còn cả mẹ tôi nữa, mẹ tôi luôn có tâm bệnh về người thân. Bởi vì năm đó sau khi sinh ra em trai em gái tôi, chúng
đã bị người xấu bể đi mất, cho nên mẹ tôi vẫn luôn hy vọng cả nhà chúng tôi có thể đoàn viên. Vì vậy tôi muốn nhờ
cô, cho tôi một cơ hội làm bố, cũng cho bố mẹ tôi cơ hội được làm ông bà nội. Chúng tôi đều sẽ đối tốt với cô và
Tiểu Thần. Hơn nữa chắc chắn cô cũng muốn Tiểu Thần có một gia đình trọn vẹn đúng không? Dù sao thì một gia
đình trọn vẹn cũng có lợi cho sự trưởng thành của một đứa trẻ. Những đứa trẻ trong gia đình không trọn vẹn, tính
cách hoặc tâm lý ít nhiều gì cũng sẽ lệch lạc”
“Vậy… vậy… vậy anh để tôi suy nghĩ một chút. Tôi..”
“Được, cô suy nghĩ đi”
Nói xong, Đế Vân Hi bóc một quả cam và chu đáo tách làm đồi đưa cho Lăng Tư Kỳ.
“Ăn cam đi”
“Cám… cám ơn” Lăng Tư Kỳ được đối xử tốt mà giật mình, nhận lấy nó.
Nhìn thấy Đế Vân Hi cũng bắt đầu ăn cam, Lăng Tư Kỳ hơi thất thần.
“Cô nhìn gì vậy?” Đế Vân Hi hỏi.
“Không…Lăng Tư Kỳ nhanh chóng nhìn sang chỗ khác.
“Cô đã nghĩ xong chưa?”
Nhìn thấy Lăng Tư Kỳ bỏ miếng cam cuối cùng vào miệng, Đế Vân Hi hỏi.
“Gì cơ????????
Lăng Tư Kỳ ngơ ngác nhìn Đế Vân Hi, đầu óc đơn thuần không vận động kịp.
“Không phải vừa nãy cô nói là cần suy nghĩ một lát à. Sau đó tôi bóc cam cho cô ăn, để cô vừa ăn vừa nghĩ, bây giờ
đã ăn xong rồi, cô nghĩ xong chưa?”
Lăng Tư Kỳ giật khóe miệng.
Anh ta bóc cam cho cô thì cô phải chung sống với anh ta, à không, phải ở cùng với anh ta à?
“Tôi tôi … tôi còn chưa nghĩ xong”
Đế Vân Hi mím môi nói với thái độ vô cùng tốt:“Thế này đi,cô nói cho tôi nghe xem cô đang suy nghĩ đến yếu tố nào,là cô không
tiệnởnhà tôi,hoặc là Tiểu Thần không thểởcùng bố tôi và những người khác,tôi sẽ phân tích giúp cô”
66.”Phân tích một chút là đượcà?
Tuy nhiên,đối diện với ánh mắt nghiêm túc của Đế Vân Hi,như thể cô mà không nói ra thì sẽ không xong,Lăng Tư Kỳ chỉ có thể
cắn răng nói:“Mặc dù … mặc dù Tiểu Thần nghĩ rằng anh là bố thằng bé,nhưng.”
*********************************
Lăng Tư Kỳ khó xử. “Nhưng… nhưng nhà tôi là căn một phòng ngủ. Nhà tại thành phố H rất đắt, tôi còn là sinh
viên, lại phải góp tiề1n chữa bệnh cho Tiểu Thần, còn phải thuê một bảo mẫu chăm sóc cho thằng bé nữa tôi không
có tiền thuê một căn nhà to hơn, không để 0được giường của anh đâu.”
Đế Vân Hi gật đầu: “Hóa ra là vậy, thế thì thôi. Vốn dĩ tôi cũng không quen ở nhà nhỏ cho lắm.” <1br>
Lăng Tư Kỳ rất ngạc nhiên về sự bao dung của Đế Vân Hi, ngay khi cô nghĩ rằng Đế Vân Hi sẽ không ở chung với
cô nữa và anh t2a có thể tìm cách khác để giải quyết chuyện này, thì anh ta nói: “Vậy thì làm phiền cô và Tiểu Thần
đến chỗ tôi ở. Nhà tôi có rất n6hiều phòng, nhét thêm một hai chiếc giường của cô và Tiểu Thần cũng không thành
vấn đề.”
Lăng Tư Kỳ: Đây là vấn đề nhét giư9ờng à?
“Huống hồ bây giờ Tiểu Thần còn có ông bà nội và cô chú. Người thân của thằng bé cũng rất nhớ nó, nhà chúng tôi
có bệnh tim di truyền, cũng giống như bệnh tim của Tiểu Thần vậy, sức khỏe của bố tôi không tốt. Ông ấy có nằm
mơ cũng muốn gặp cháu nội mình. Cô là một cô gái tốt, cô sẽ không nhẫn tâm để cho Tiểu Thần và bố tôi phải xa
cách nhau, cũng không nhẫn tâm để ông nội thằng bé – một người già gần đất xa trời đau lòng vì không được nhìn
thấy cháu mình đúng không?”
Lăng Tư Kỳ: ….
“Còn cả mẹ tôi nữa, mẹ tôi luôn có tâm bệnh về người thân. Bởi vì năm đó sau khi sinh ra em trai em gái tôi, chúng
đã bị người xấu bể đi mất, cho nên mẹ tôi vẫn luôn hy vọng cả nhà chúng tôi có thể đoàn viên. Vì vậy tôi muốn nhờ
cô, cho tôi một cơ hội làm bố, cũng cho bố mẹ tôi cơ hội được làm ông bà nội. Chúng tôi đều sẽ đối tốt với cô và
Tiểu Thần. Hơn nữa chắc chắn cô cũng muốn Tiểu Thần có một gia đình trọn vẹn đúng không? Dù sao thì một gia
đình trọn vẹn cũng có lợi cho sự trưởng thành của một đứa trẻ. Những đứa trẻ trong gia đình không trọn vẹn, tính
cách hoặc tâm lý ít nhiều gì cũng sẽ lệch lạc”
“Vậy… vậy… vậy anh để tôi suy nghĩ một chút. Tôi..”
“Được, cô suy nghĩ đi”
Nói xong, Đế Vân Hi bóc một quả cam và chu đáo tách làm đồi đưa cho Lăng Tư Kỳ.
“Ăn cam đi”
“Cám… cám ơn” Lăng Tư Kỳ được đối xử tốt mà giật mình, nhận lấy nó.
Nhìn thấy Đế Vân Hi cũng bắt đầu ăn cam, Lăng Tư Kỳ hơi thất thần.
“Cô nhìn gì vậy?” Đế Vân Hi hỏi.
“Không…Lăng Tư Kỳ nhanh chóng nhìn sang chỗ khác.
“Cô đã nghĩ xong chưa?”
Nhìn thấy Lăng Tư Kỳ bỏ miếng cam cuối cùng vào miệng, Đế Vân Hi hỏi.
“Gì cơ????????
Lăng Tư Kỳ ngơ ngác nhìn Đế Vân Hi, đầu óc đơn thuần không vận động kịp.
“Không phải vừa nãy cô nói là cần suy nghĩ một lát à. Sau đó tôi bóc cam cho cô ăn, để cô vừa ăn vừa nghĩ, bây giờ
đã ăn xong rồi, cô nghĩ xong chưa?”
Lăng Tư Kỳ giật khóe miệng.
Anh ta bóc cam cho cô thì cô phải chung sống với anh ta, à không, phải ở cùng với anh ta à?
“Tôi tôi … tôi còn chưa nghĩ xong”
Đế Vân Hi mím môi nói với thái độ vô cùng tốt:“Thế này đi,cô nói cho tôi nghe xem cô đang suy nghĩ đến yếu tố nào,là cô không
tiệnởnhà tôi,hoặc là Tiểu Thần không thểởcùng bố tôi và những người khác,tôi sẽ phân tích giúp cô”
66.”Phân tích một chút là đượcà?
Tuy nhiên,đối diện với ánh mắt nghiêm túc của Đế Vân Hi,như thể cô mà không nói ra thì sẽ không xong,Lăng Tư Kỳ chỉ có thể
cắn răng nói:“Mặc dù … mặc dù Tiểu Thần nghĩ rằng anh là bố thằng bé,nhưng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.