Chương 866
Nguyên Lai
11/11/2023
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Cảnh Lạc lắc đầu: “Con muốn ra ngoài trước, cai nghiện rồi mới đưa mảnh đất đó cho chị ấy”
“Tiểu Lạc, con cần gì phải như thế? C1on..”
Trình Thục Ngọc còn đang nói thì Cảnh Lạc lại lên cơn nghiện.
“Thuốc, cho con thuốc! Mau… mau… con khó chịu..0. khó chịu quá…”
Trình Thục Ngọc hoang mang, bà ta nuốt nước bọt rồi nói tiếp: “Tiểu Lạc, con… con ký tên lên giấy cam kết 1rồi
quay video cho mẹ, mẹ… mẹ sẽ cho con thuốc”
Cảnh Lạc khó chịu co rúm người trên mặt đất, nghe thấy Trình Thục Ngọc nói vậ2y, cô ta nhìn Trình Thục Ngọc
một cách kinh ngạc, mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
“Bà! Uy! Hiếp! Tôi!”
Mấy chữ này 6gần như rít lên từ kẽ răng, như muốn nghiền đến bật máu.
“Tiểu Lạc, ngoan, nghe lời mẹ đi con. Chị con bây giờ cần mảnh đất đó 9hơn con, không phải vì tiền mà là để chứng
minh năng lực của mình. Chỉ cần nó có được lời khen từ cụ nó, nó sẽ có thể đứng vững chân trong hoàng tộc, nó sẽ
quang minh chính đại cho người đến cứu con. Tiểu Lạc… con… chẳng lẽ con muốn thà để mình khó chịu cũng
không muốn đưa mảnh đất đó cho chị con sao?”
Cảnh Lạc cuộn mình trên mặt đất, tiếng gầm thét như động vật phát ra từ trong cổ họng. Cô ta khó chịu đến mức
không ngừng vật vã, không ngừng chảy nước bọt, tuy khó chịu vô cùng nhưng cô ta vẫn nghe lọt không sót một
chữ những gì Trình Thục Ngọc nói.
Đột nhiên, từng chuyện trong gia đình giữa cô ta và Cảnh Thiên suốt hai mươi năm trời lướt qua trước mắt.
“Thiên Thiên, con là chị, Tiểu Lạc là em gái con. Tuy gấu bông do con giành được, nhưng chị thì phải nhường cho
em gái chứ? Con xem Tiểu Lạc đã khóc rồi kìa, con tặng gấu bông cho Tiểu Lạc nhé, khi nào nó không chơi nữa thì
con lại lấy chơi, không phải giống nhau cả sao?”
“Thiên Thiên, con là chị, con khỏe mạnh, Tiểu Lạc thì yếu ớt, việc dọn dẹp này không phải con làm, chẳng lẽ lại để
Tiểu Lạc làm sao?”
“Thiên Thiên, tuy con học giỏi nhưng con xinh đẹp hơn, sau này con có thể làm người nổi tiếng, kiểm thật nhiều
tiền, với cả con đã học trường điện ảnh rồi, đã đóng phim rồi, sau mà thành công thì con có thể dẫn cả em gái vào
giới.”
“Thiên Thiên, con xinh đẹp như thế thì không cần phải tài hoa vậy đâu. Con nhường hình tượng tài hoa đó cho em
gái con, như vậy em gái con vừa có thể làm trong giới diễn viên, vừa có thể làm về âm nhạc, chị em con song kiếm
hợp bích cũng tốt mà!”
“Thiên Thiên, con đã gả vào nhà họ Chiến rồi, sau này tài nguyên gì mà chẳng có. Bây giờ con nhường vai nữ chính
cho em gái con, sau này có cơ hội khác thì con lại bảo nhà họ Chiến giành vai nữ chính cho”
Ngày xưa, cô ta là người được mẹ bao bọc.
Lần nào có liên quan đến vấn đề lợi ích, mẹ luôn luôn bắt Cảnh Thiên nhường cho cô ta, bắt Cảnh Thiên chịu thiệt.
Lâu dần, cô ta sẽ nghĩ cái gì của Cảnh Thiên thì cũng là của cô ta.
Còn bây giờ, vật đổi sao dời. Mẹ cô ta đã nhốt bố vào trung tâm vật lý trị liệu ăn thịt người không nhà xương kia rồi
đẩy cô ta vào nhà họ Bạch, còn bà ta thì về với chồng cũ, nhận lại đứa con gái giữa bà ta và chồng cũ.
Một bên là sự sống chết của cô ta, một bên là danh tiếng của con gái với chồng trước. Chỉ cần không thiên vị, có là
đồ ngu cũng sẽ biết nên chọn thế nào.
Nhưng bà ta lại thà nhìn cô ta ngày ngày chịu hành hạởnhà họ Bạch cũng phải giành lấy lợi ích cho con gái với chồng trước.
Người đang làm,trời đang nhìn.
Ngẩng đầu ba tấc có thần linh,không phải không có báo ứng mà là chưa đến lúc.
Cuối cùng,cô ta đã thực sự nếm được đòn báo thù mà Cảnh Thiên và nhà họ Đế dành cho cô ta.
*********************************
Cảnh Lạc lắc đầu: “Con muốn ra ngoài trước, cai nghiện rồi mới đưa mảnh đất đó cho chị ấy”
“Tiểu Lạc, con cần gì phải như thế? C1on..”
Trình Thục Ngọc còn đang nói thì Cảnh Lạc lại lên cơn nghiện.
“Thuốc, cho con thuốc! Mau… mau… con khó chịu..0. khó chịu quá…”
Trình Thục Ngọc hoang mang, bà ta nuốt nước bọt rồi nói tiếp: “Tiểu Lạc, con… con ký tên lên giấy cam kết 1rồi
quay video cho mẹ, mẹ… mẹ sẽ cho con thuốc”
Cảnh Lạc khó chịu co rúm người trên mặt đất, nghe thấy Trình Thục Ngọc nói vậ2y, cô ta nhìn Trình Thục Ngọc
một cách kinh ngạc, mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
“Bà! Uy! Hiếp! Tôi!”
Mấy chữ này 6gần như rít lên từ kẽ răng, như muốn nghiền đến bật máu.
“Tiểu Lạc, ngoan, nghe lời mẹ đi con. Chị con bây giờ cần mảnh đất đó 9hơn con, không phải vì tiền mà là để chứng
minh năng lực của mình. Chỉ cần nó có được lời khen từ cụ nó, nó sẽ có thể đứng vững chân trong hoàng tộc, nó sẽ
quang minh chính đại cho người đến cứu con. Tiểu Lạc… con… chẳng lẽ con muốn thà để mình khó chịu cũng
không muốn đưa mảnh đất đó cho chị con sao?”
Cảnh Lạc cuộn mình trên mặt đất, tiếng gầm thét như động vật phát ra từ trong cổ họng. Cô ta khó chịu đến mức
không ngừng vật vã, không ngừng chảy nước bọt, tuy khó chịu vô cùng nhưng cô ta vẫn nghe lọt không sót một
chữ những gì Trình Thục Ngọc nói.
Đột nhiên, từng chuyện trong gia đình giữa cô ta và Cảnh Thiên suốt hai mươi năm trời lướt qua trước mắt.
“Thiên Thiên, con là chị, Tiểu Lạc là em gái con. Tuy gấu bông do con giành được, nhưng chị thì phải nhường cho
em gái chứ? Con xem Tiểu Lạc đã khóc rồi kìa, con tặng gấu bông cho Tiểu Lạc nhé, khi nào nó không chơi nữa thì
con lại lấy chơi, không phải giống nhau cả sao?”
“Thiên Thiên, con là chị, con khỏe mạnh, Tiểu Lạc thì yếu ớt, việc dọn dẹp này không phải con làm, chẳng lẽ lại để
Tiểu Lạc làm sao?”
“Thiên Thiên, tuy con học giỏi nhưng con xinh đẹp hơn, sau này con có thể làm người nổi tiếng, kiểm thật nhiều
tiền, với cả con đã học trường điện ảnh rồi, đã đóng phim rồi, sau mà thành công thì con có thể dẫn cả em gái vào
giới.”
“Thiên Thiên, con xinh đẹp như thế thì không cần phải tài hoa vậy đâu. Con nhường hình tượng tài hoa đó cho em
gái con, như vậy em gái con vừa có thể làm trong giới diễn viên, vừa có thể làm về âm nhạc, chị em con song kiếm
hợp bích cũng tốt mà!”
“Thiên Thiên, con đã gả vào nhà họ Chiến rồi, sau này tài nguyên gì mà chẳng có. Bây giờ con nhường vai nữ chính
cho em gái con, sau này có cơ hội khác thì con lại bảo nhà họ Chiến giành vai nữ chính cho”
Ngày xưa, cô ta là người được mẹ bao bọc.
Lần nào có liên quan đến vấn đề lợi ích, mẹ luôn luôn bắt Cảnh Thiên nhường cho cô ta, bắt Cảnh Thiên chịu thiệt.
Lâu dần, cô ta sẽ nghĩ cái gì của Cảnh Thiên thì cũng là của cô ta.
Còn bây giờ, vật đổi sao dời. Mẹ cô ta đã nhốt bố vào trung tâm vật lý trị liệu ăn thịt người không nhà xương kia rồi
đẩy cô ta vào nhà họ Bạch, còn bà ta thì về với chồng cũ, nhận lại đứa con gái giữa bà ta và chồng cũ.
Một bên là sự sống chết của cô ta, một bên là danh tiếng của con gái với chồng trước. Chỉ cần không thiên vị, có là
đồ ngu cũng sẽ biết nên chọn thế nào.
Nhưng bà ta lại thà nhìn cô ta ngày ngày chịu hành hạởnhà họ Bạch cũng phải giành lấy lợi ích cho con gái với chồng trước.
Người đang làm,trời đang nhìn.
Ngẩng đầu ba tấc có thần linh,không phải không có báo ứng mà là chưa đến lúc.
Cuối cùng,cô ta đã thực sự nếm được đòn báo thù mà Cảnh Thiên và nhà họ Đế dành cho cô ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.