[Làm Ruộng] Sau Khi Được Xà Xà Nuôi Dưỡng
Chương 14: Nuôi Cá 1
Bang Ngã Quan Hạ Nguyệt Lượng
05/05/2024
Bóng đêm quá tối, Sơ Niệm lại quá khẩn trương, nàng căn bản không nhìn thấy rõ được làm sao con rắn có thể mang một người trưởng thành lên được bức tường đá cao và thẳng đứng như vậy.
Sơ Niệm thậm chí còn nghi ngờ có phải con rắn này có thể mọc cánh ra nên mới có thể đi trên vách đá như thể đang đi trên đất bằng.
Sau khi đặt nàng vào chỗ sâu ở trong hang, con rắn lại rời khỏi hang.
Sơ Niệm co rúm lại ở trong góc, thử đứng dậy thăm dò. Cơn đau ở mắt cá chân lại khiến nàng ngồi xổm xuống trên mặt đất, chỉ có thể lựa chọn tiếp tục dựa vào vách đá.
Hôm nay gần như nàng đã phải chạy cả ngày không ngừng nghỉ, không chỉ mắt cá chân bị bong gân, đôi chân mà thậm chí ngay cả cơ thể nàng đều cảm thấy đau nhức và mệt mỏi, như thể từng tế bào trong cơ thể không còn là của mình nữa.
Bây giờ lại bị đưa về lại hang động này, tâm trạng của nàng cảm thấy rất phức tạp.
nàng không hiểu tại sao con rắn đó lại cứu nàng, cũng không hiểu mục đích con rắn đó đưa cô về hang là gì.
Nhưng mà không thể không thừa nhận, sau khi trở lại hang, nàng không còn lo lắng về vấn đề sẽ có những động vật khác ăn thịt mình nữa.
Theo một ý nghĩa nhất định nào đó, nàng đã trở thành thức ăn độc quyền của con rắn đó.
Từng nghe người xưa đã nói qua, những loài động vật thông minh thậm chí sẽ tích trữ một số thực phẩm dự trữ trong lãnh thổ của mình, để ăn khi thức ăn khan hiếm. Cũng giống như con người đứng đầu chuỗi thức ăn, sẽ chọn nuôi những động vật lớn như gà, vịt, cá và thậm chí cả lợn, cừu, gia súc để thỏa mãn sở thích ăn uống của riêng mình.
Có lẽ đối với con rắn đó mà nói thì nàng chính là một món ăn tương đối thơm ngon. Nó không nỡ ăn hết trong một lần, nên để nuôi trước rồi để giành làm thức ăn dự trữ.
Nghĩ đến đây, vậy mà nàng thực sự đã ngủ thiếp trong hang.
Lần này ngủ rất ngon, khi tỉnh dậy thì trời đã sáng choang, có thể nhìn thấy ánh nắng chói chang chiếu vào cửa hang, thời tiết rất tốt.
Chân của nàng không tiện cử động, nên phải bò dậy khỏi mặt đất, dùng tay nhẹ nhàng xoa bóp tứ chi đang đau nhức và tê cứng.
Nhẹ nhàng xoa xoa một lúc, cảm giác được cơ bắp trên cơ thể không còn cứng ngắc nữa, Sơ Niệm mới chậm rãi ngồi dậy.
nàng phát hiện bên cạnh mình xuất hiện những cành cây mới, những cành cây đó nằm trong tầm tay nàng, cũng giống như ngày hôm qua, trên đó có vài quả màu đỏ giống như quả đào.
Thật ra ngày hôm qua nàng đã thấy nghi ngờ, là ai đã chặt những cành có trái này, là ai mang chúng tới đây.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sơ Niệm thậm chí còn nghi ngờ có phải con rắn này có thể mọc cánh ra nên mới có thể đi trên vách đá như thể đang đi trên đất bằng.
Sau khi đặt nàng vào chỗ sâu ở trong hang, con rắn lại rời khỏi hang.
Sơ Niệm co rúm lại ở trong góc, thử đứng dậy thăm dò. Cơn đau ở mắt cá chân lại khiến nàng ngồi xổm xuống trên mặt đất, chỉ có thể lựa chọn tiếp tục dựa vào vách đá.
Hôm nay gần như nàng đã phải chạy cả ngày không ngừng nghỉ, không chỉ mắt cá chân bị bong gân, đôi chân mà thậm chí ngay cả cơ thể nàng đều cảm thấy đau nhức và mệt mỏi, như thể từng tế bào trong cơ thể không còn là của mình nữa.
Bây giờ lại bị đưa về lại hang động này, tâm trạng của nàng cảm thấy rất phức tạp.
nàng không hiểu tại sao con rắn đó lại cứu nàng, cũng không hiểu mục đích con rắn đó đưa cô về hang là gì.
Nhưng mà không thể không thừa nhận, sau khi trở lại hang, nàng không còn lo lắng về vấn đề sẽ có những động vật khác ăn thịt mình nữa.
Theo một ý nghĩa nhất định nào đó, nàng đã trở thành thức ăn độc quyền của con rắn đó.
Từng nghe người xưa đã nói qua, những loài động vật thông minh thậm chí sẽ tích trữ một số thực phẩm dự trữ trong lãnh thổ của mình, để ăn khi thức ăn khan hiếm. Cũng giống như con người đứng đầu chuỗi thức ăn, sẽ chọn nuôi những động vật lớn như gà, vịt, cá và thậm chí cả lợn, cừu, gia súc để thỏa mãn sở thích ăn uống của riêng mình.
Có lẽ đối với con rắn đó mà nói thì nàng chính là một món ăn tương đối thơm ngon. Nó không nỡ ăn hết trong một lần, nên để nuôi trước rồi để giành làm thức ăn dự trữ.
Nghĩ đến đây, vậy mà nàng thực sự đã ngủ thiếp trong hang.
Lần này ngủ rất ngon, khi tỉnh dậy thì trời đã sáng choang, có thể nhìn thấy ánh nắng chói chang chiếu vào cửa hang, thời tiết rất tốt.
Chân của nàng không tiện cử động, nên phải bò dậy khỏi mặt đất, dùng tay nhẹ nhàng xoa bóp tứ chi đang đau nhức và tê cứng.
Nhẹ nhàng xoa xoa một lúc, cảm giác được cơ bắp trên cơ thể không còn cứng ngắc nữa, Sơ Niệm mới chậm rãi ngồi dậy.
nàng phát hiện bên cạnh mình xuất hiện những cành cây mới, những cành cây đó nằm trong tầm tay nàng, cũng giống như ngày hôm qua, trên đó có vài quả màu đỏ giống như quả đào.
Thật ra ngày hôm qua nàng đã thấy nghi ngờ, là ai đã chặt những cành có trái này, là ai mang chúng tới đây.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.