[Làm Ruộng] Sau Khi Được Xà Xà Nuôi Dưỡng
Chương 27: Phải Cầu Xin Con Rắn Thế Nào Đây? Đây Là Lần Đầu Tiên 1
Bang Ngã Quan Hạ Nguyệt Lượng
05/05/2024
Đây là nơi nàng hay mò mẫm khi rảnh rỗi sau khi con rắn không cho cô bén mảng lại gần hồ nước nữa.
Vị trí của cái hang động này nằm sát cạnh cái hang nàng vừa ngủ, hang này nhỏ hơn cái hang đó, cửa hang cũng nhỏ hơn, ánh sáng cũng không sáng rõ.
Nhưng bên trong có một cửa thoát nước, có để lại một dòng suối trong vắt chảy từ trên núi xuống. Dòng nước không mạnh, nhưng đủ để uống và giặt giũ quần áo hàng ngày.
Khi nàng rửa mặt xong quay lại cái hang lớn kia thì con rắn đã mang về một con mồi.
Con mồi có vẻ là một con khổng tước, toàn thân có bộ lông sáng màu, trông cực kỳ đẹp. Con rắn có vẻ rất hài lòng với con mồi này, cất trái cây mới hái đi rồi bắt đầu làm món gà quay.
Sơ Niệm nhìn kỹ hơn, hình như con này không phải là một con khổng tước mà giống như một con gà rừng khổng lồ hơn, nhưng cái mào của con gà lại có hình dạng như một bông hoa, trên đầu có nhiều tầng hoa.
Con rắn tới gần, Sơ Niệm đứng ở phía trước ngăn cản con rắn.
nàng nói "không được" trước, bây giờ cho dù Sơ Niệm không lắc đầu, con rắn dường như vẫn hiểu được câu "không được" có nghĩa là từ chối, ngừng động tác muốn nướng gà lại, đợi Sơ Niệm từ từ bày tỏ ý của chính mình.
Sơ Niệm nhổ một chiếc lông vũ, chỉ chỉ vào mình, rồi nói: "Ta muốn chiếc lông vũ này."
Để tránh cho con rắn hiểu lầm mình muốn ăn những chiếc lông vũ này, Sơ Niệm cầm chiếc lông vũ đặt lên chiếc cái giường lá của mình, làm động tác ngủ: “Ta muốn dùng lông vũ này trải xuống đất, ngủ.”
Mặc kệ con rắn có hiểu hay không, dù sao nó cũng không phun lửa ra đốt con gà rừng thành thanh đen luôn, Sơ Niệm nghĩ là nó đã hiểu ý mình.
Con gà rừng đã chết hẳn, trên người không có vết máu nào. Con rắn hẳn là một con rắn thích sạch sẽ, từ trước đến nay nó sẽ không bao giờ để hang động nơi nó ngủ bị vết máu làm cho ô nhiễm, toàn bộ hang động đều luôn được giữ gìn sạch sẽ trong lành.
Sơ Niệm định đem con gà rừng qua hồ nước để làm sạch.
Nước trong hồ nước không cạn, trên đó luôn dòng nước đều đặn chảy vào, còn có một cửa thoát nước chảy xuống phía dưới.
Sơ Niệm định xử lý con gà rừng khổng lồ này ở cửa thoát nước, để máu chảy thẳng xuống hạ lưu.
Cái khó khăn bây giờ chính là phải diễn đạt như thế nào để con rắn đồng ý cho nàng xuống hồ nước thêm một lần nữa, đồng thời còn phải giúp nàng cuốn con gà rừng khổng lồ này đến đó.
Khi Sơ Niệm đưa ra yêu cầu, con rắn thường sẽ lẳng lặng nằm im quan sát, để mặc nàng loay hoay một mình.
Sơ Niệm nhìn nó, nó cũng nhìn Sơ Niệm, một người một rắn nhìn nhau, nhưng Sơ Niệm vẫn không biết mở miệng như thế nào.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vị trí của cái hang động này nằm sát cạnh cái hang nàng vừa ngủ, hang này nhỏ hơn cái hang đó, cửa hang cũng nhỏ hơn, ánh sáng cũng không sáng rõ.
Nhưng bên trong có một cửa thoát nước, có để lại một dòng suối trong vắt chảy từ trên núi xuống. Dòng nước không mạnh, nhưng đủ để uống và giặt giũ quần áo hàng ngày.
Khi nàng rửa mặt xong quay lại cái hang lớn kia thì con rắn đã mang về một con mồi.
Con mồi có vẻ là một con khổng tước, toàn thân có bộ lông sáng màu, trông cực kỳ đẹp. Con rắn có vẻ rất hài lòng với con mồi này, cất trái cây mới hái đi rồi bắt đầu làm món gà quay.
Sơ Niệm nhìn kỹ hơn, hình như con này không phải là một con khổng tước mà giống như một con gà rừng khổng lồ hơn, nhưng cái mào của con gà lại có hình dạng như một bông hoa, trên đầu có nhiều tầng hoa.
Con rắn tới gần, Sơ Niệm đứng ở phía trước ngăn cản con rắn.
nàng nói "không được" trước, bây giờ cho dù Sơ Niệm không lắc đầu, con rắn dường như vẫn hiểu được câu "không được" có nghĩa là từ chối, ngừng động tác muốn nướng gà lại, đợi Sơ Niệm từ từ bày tỏ ý của chính mình.
Sơ Niệm nhổ một chiếc lông vũ, chỉ chỉ vào mình, rồi nói: "Ta muốn chiếc lông vũ này."
Để tránh cho con rắn hiểu lầm mình muốn ăn những chiếc lông vũ này, Sơ Niệm cầm chiếc lông vũ đặt lên chiếc cái giường lá của mình, làm động tác ngủ: “Ta muốn dùng lông vũ này trải xuống đất, ngủ.”
Mặc kệ con rắn có hiểu hay không, dù sao nó cũng không phun lửa ra đốt con gà rừng thành thanh đen luôn, Sơ Niệm nghĩ là nó đã hiểu ý mình.
Con gà rừng đã chết hẳn, trên người không có vết máu nào. Con rắn hẳn là một con rắn thích sạch sẽ, từ trước đến nay nó sẽ không bao giờ để hang động nơi nó ngủ bị vết máu làm cho ô nhiễm, toàn bộ hang động đều luôn được giữ gìn sạch sẽ trong lành.
Sơ Niệm định đem con gà rừng qua hồ nước để làm sạch.
Nước trong hồ nước không cạn, trên đó luôn dòng nước đều đặn chảy vào, còn có một cửa thoát nước chảy xuống phía dưới.
Sơ Niệm định xử lý con gà rừng khổng lồ này ở cửa thoát nước, để máu chảy thẳng xuống hạ lưu.
Cái khó khăn bây giờ chính là phải diễn đạt như thế nào để con rắn đồng ý cho nàng xuống hồ nước thêm một lần nữa, đồng thời còn phải giúp nàng cuốn con gà rừng khổng lồ này đến đó.
Khi Sơ Niệm đưa ra yêu cầu, con rắn thường sẽ lẳng lặng nằm im quan sát, để mặc nàng loay hoay một mình.
Sơ Niệm nhìn nó, nó cũng nhìn Sơ Niệm, một người một rắn nhìn nhau, nhưng Sơ Niệm vẫn không biết mở miệng như thế nào.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.