[Làm Ruộng] Sau Khi Được Xà Xà Nuôi Dưỡng
Chương 10: Thể Lực Của Nàng Còn Yếu Quá 2
Bang Ngã Quan Hạ Nguyệt Lượng
05/05/2024
Mặt trời đang lên, chim hót líu lo, rừng cây xanh tốt, thiên nhiên trong lành từ từ mở ra trước mặt nàng.
Sơ Niệm đứng ở cửa hang duỗi lưng một cái, hít thở bầu không khí trong lành, khi quay lại hang, lại phát hiện trong hang không biết từ lúc nào đã chất đống một đống cành cây.
Bề mặt cắt của cành nhẵn nhụi, giống như do con người cắt, trên đó có một vài quả.
Quả có màu đỏ, bình thường nhìn là biết đã chín, từ trước đến nay cô chưa bao giờ nhìn thấy loại quả này, trông giống quả đào, có mùi thơm thoang thoảng.
Để tránh trái cây có độc, Sơ Niệm trước tiên lột bỏ vỏ ngoài, liếm nhẹ, chờ đợi hơn mười phút sau, trong miệng không có bất kỳ điều gì khác thường, cũng không có bị đau bụng. Lúc này mới bắt đầu cắn một miếng lớn.
Vì quả còn trên cành nên nước quả chưa hề bị hao hụt đi chút nào, cắn vừa cắn một miếng đã thấy rõ sự mọng nước, hương thơm hòa quyện với vị ngọt thanh, thơm ngon như quả đào.
Điều này khiến Sơ Niệm đã phải sợ hãi trong hai ngày nay thấy vô cùng thỏa mãn về cả mặt thể xác lẫn tinh thần.
Ăn xong hai quả, bụng cũng không còn đói nữa. Sơ Niệm hái những quả còn lại xuống, bỏ tất cả vào ba lô của mình. Hài lòng lắc lắc áng hừng sức nặng của chiếc ba lô. Đây là khẩu phần ăn giúp nàng sống sót.
Sau khi ăn uống no đủ xong, Sơ Niệm lại nảy sinh một vấn đề mới.
Cơn đau ở bụng dưới khiến nàng nhận ra mình vẫn còn có nhu cầu sinh lý cần được giải quyết gấp.
Sau khi nhìn thoáng qua bốn bức tường của hang động, nàng bước sâu hơn vào trong hang, cố gắng tìm một nơi thuận tiện.
Càng đi vào bên trong càng tối, nàng khẽ cắn môi, bật đèn pin trên điện thoại lên.
Dưới ánh đèn pin chiếu rọi, Sơ Niệm nhìn thấy một cảnh tượng khác.
Hang động này không chỉ lớn mà dường như còn có một thế giới khác. Ngoài con đường dẫn vào hồ nước ia, còn có nhiều con đường nhỏ, không biết là dẫn đi đâu.
Sơ Niệm như đã khám phá ra một lục địa mới.
Có lẽ hôm nay nàng có thể trốn thoát, không cần phải đối mặt với đại xà kia nữa.
Đây là tin tức tốt nhất mà nàng có được trong hai ngày qua.
Ở phía giao lộ có hướng đi lên, cũng có hướng đi xuống. Sơ Niệm quyết định chọn một trong những lối đi xuống hang động.
Dựa theo quy luật nghỉ ngơi hàng ngày của con rắn đó, hôm qua nó chỉ quay trở lại sau khi trời đã tối. Trước lúc đó, nàng có thời gian một ngày để thử xem những cái hướng này dẫn đến nơi đâu.
Sau khi bước vào, Sơ Niệm lại thấy hối hận.
Những lối đi này không hề đơn giản như nàng đã tưởng tượng, mỗi lối đi đều thông nhau, sau khi đi vào có rất nhiều ngã ba, lối đi tối tăm khiến rất khó nhận biết đây có phải là con đường vừa đi hay không.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sơ Niệm đứng ở cửa hang duỗi lưng một cái, hít thở bầu không khí trong lành, khi quay lại hang, lại phát hiện trong hang không biết từ lúc nào đã chất đống một đống cành cây.
Bề mặt cắt của cành nhẵn nhụi, giống như do con người cắt, trên đó có một vài quả.
Quả có màu đỏ, bình thường nhìn là biết đã chín, từ trước đến nay cô chưa bao giờ nhìn thấy loại quả này, trông giống quả đào, có mùi thơm thoang thoảng.
Để tránh trái cây có độc, Sơ Niệm trước tiên lột bỏ vỏ ngoài, liếm nhẹ, chờ đợi hơn mười phút sau, trong miệng không có bất kỳ điều gì khác thường, cũng không có bị đau bụng. Lúc này mới bắt đầu cắn một miếng lớn.
Vì quả còn trên cành nên nước quả chưa hề bị hao hụt đi chút nào, cắn vừa cắn một miếng đã thấy rõ sự mọng nước, hương thơm hòa quyện với vị ngọt thanh, thơm ngon như quả đào.
Điều này khiến Sơ Niệm đã phải sợ hãi trong hai ngày nay thấy vô cùng thỏa mãn về cả mặt thể xác lẫn tinh thần.
Ăn xong hai quả, bụng cũng không còn đói nữa. Sơ Niệm hái những quả còn lại xuống, bỏ tất cả vào ba lô của mình. Hài lòng lắc lắc áng hừng sức nặng của chiếc ba lô. Đây là khẩu phần ăn giúp nàng sống sót.
Sau khi ăn uống no đủ xong, Sơ Niệm lại nảy sinh một vấn đề mới.
Cơn đau ở bụng dưới khiến nàng nhận ra mình vẫn còn có nhu cầu sinh lý cần được giải quyết gấp.
Sau khi nhìn thoáng qua bốn bức tường của hang động, nàng bước sâu hơn vào trong hang, cố gắng tìm một nơi thuận tiện.
Càng đi vào bên trong càng tối, nàng khẽ cắn môi, bật đèn pin trên điện thoại lên.
Dưới ánh đèn pin chiếu rọi, Sơ Niệm nhìn thấy một cảnh tượng khác.
Hang động này không chỉ lớn mà dường như còn có một thế giới khác. Ngoài con đường dẫn vào hồ nước ia, còn có nhiều con đường nhỏ, không biết là dẫn đi đâu.
Sơ Niệm như đã khám phá ra một lục địa mới.
Có lẽ hôm nay nàng có thể trốn thoát, không cần phải đối mặt với đại xà kia nữa.
Đây là tin tức tốt nhất mà nàng có được trong hai ngày qua.
Ở phía giao lộ có hướng đi lên, cũng có hướng đi xuống. Sơ Niệm quyết định chọn một trong những lối đi xuống hang động.
Dựa theo quy luật nghỉ ngơi hàng ngày của con rắn đó, hôm qua nó chỉ quay trở lại sau khi trời đã tối. Trước lúc đó, nàng có thời gian một ngày để thử xem những cái hướng này dẫn đến nơi đâu.
Sau khi bước vào, Sơ Niệm lại thấy hối hận.
Những lối đi này không hề đơn giản như nàng đã tưởng tượng, mỗi lối đi đều thông nhau, sau khi đi vào có rất nhiều ngã ba, lối đi tối tăm khiến rất khó nhận biết đây có phải là con đường vừa đi hay không.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.