Lâm Tổng Chúng Ta Là Gì Của Nhau?
Đánh giá: 7.3/10 từ 18 lượt
Bạn đang đọc truyện Lâm Tổng Chúng Ta Là Gì Của Nhau? của tác giả Daisy Tháo. Lâm Quản Nhạc trả thù Chu Uyển Nhi, tìm mọi cách hành hạ cô, nhục nhã cô bởi vì cô ta là người hại chết em gái của mình
Nhưng không ngờ rằng anh lại nảy sinh tình cảm với cô.
Mà càng không thể ngờ rằng, từ đầu đến cuối, anh đều hiểu lầm cô.
Tới khi tổn thương đã vượt quá giới hạn, liệu tình cảm này có thể cứu vớt được cả hai? Có thể nào đủ lớn để bỏ qua hết thảy sai lầm của nhau???
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Trói Em Một Đời của cùng tác giả.
Nhưng không ngờ rằng anh lại nảy sinh tình cảm với cô.
Mà càng không thể ngờ rằng, từ đầu đến cuối, anh đều hiểu lầm cô.
Tới khi tổn thương đã vượt quá giới hạn, liệu tình cảm này có thể cứu vớt được cả hai? Có thể nào đủ lớn để bỏ qua hết thảy sai lầm của nhau???
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Trói Em Một Đời của cùng tác giả.
5 chương mới nhất truyện Lâm Tổng Chúng Ta Là Gì Của Nhau?
Danh sách chương truyện Lâm Tổng Chúng Ta Là Gì Của Nhau?
- Chương 1 - Tại sao lại bức chết em ấy?
- Chương 2 - Chết rồi sẽ được tự do
- Chương 3 - Vậy cô giết tôi đi
- Chương 4 - Chết sao? Tôi rất muốn
- Chương 5 - Xuân dược
- Chương 6 - Kì Hân đánh cô?
- Chương 7 - Anh đụng trúng đầu ở đâu rồi phải không?
- Chương 8 - Phương Nhã, bà không đủ tư cách
- Chương 9 - Ô ế
- Chương 10 - Có khả năng mất thiên chức làm mẹ
- Chương 11 - Ôn nhu dịu dàng
- Chương 12 - Muốn được ra ngoài
- Chương 13 - Tôi đưa cô ra ngoài
- Chương 14 - Anh thay đổi rồi
- Chương 15 - Điều tra lại cái chết năm xưa
- Chương 16 - Hoàng Long xuất hiện
- Chương 17 - Phương Nhã đe dọa
- Chương 18 - Trả hết đồ ANH MUA
- Chương 19 - Cho em
- Chương 20 - Lớn rồi vẫn xem phim hoạt hình
- Chương 21 - Tô Hựu giải vây
- Chương 22 - Tức giận (H)
- Chương 23 - Đêm dài mệt mỏi (H)
- Chương 24 - Muốn chạy sao (H)
- Chương 25 - Tôi thiếu tiền
- Chương 26 - Không có nhà để về
- Chương 27 - Không đủ tư cách?
- Chương 28 - Bắt cóc
- Chương 29 - Bữa cơm này con không nuốt nổi
- Chương 30 - Ép Quản Nhạc lấy Kì Hân, trả tôi sự tự do