Lang Vương Tổng Giám Đốc Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng
Chương 218: Chương 216.3
Hi Vũ Yên
26/12/2015
Tim của anh hơi mệt, nhưng mà, anh nhất định phải kiên trì.
Bời vì từ trước, tim của anh không đủ kiên trì, cho nên Mẫu Đơn tiên tử mới ở thế gian đợi anh một ngàn năm, giờ phút này rốt cục hiểu được cô gái này đáng giá để cho anh trả giá, đau lòng ấy tính là cái gì?
Tim của anh đau cùng Mẫu Đơn tiên tử trải qua cuộc sống này đau khổ như thế nào coi như nhau.
Lúc này Bạch Tuyết mất trí nhớ, nhưng mà, mục tiêu mất trí nhớ chỉ có anh! Lãnh Dạ xác định đây là trên trời gây cho Bạch Tuyết kiếp nạn này, đây là thử ý chí của bọn họ, bọn họ yêu nhau rốt cuộc có trải qua được thử thách này không?
Lãnh Dạ yên lặng gặp Bạch Tuyết cùng nhau đi qua, kiếp nạn mơ tưởng ngăn cản anh yêu Bạch Tuyết.
Trở lại biệt thự, Bạch Tuyết còn đang ngủ.
“Mẹ?”
“Mẹ? Đói bụng.” Thiên Tầm tức giận nói.
“Ừ. . . . “ Bạch Tuyết mơ mơ màng màng ừ một tiếng.
“Mẹ, nên đi làm nha?” Thiên Tầm nhìn đồng hồ trên đầu giường nói.
“Cái gì?” Bạch Tuyết thoáng chốc bật dậy, gãi đầu, nhìn đồng hồ.
“Xong rồi, muộn, muộn . . . . “ Bạch Tuyết hốt ha hốt hoảng chạy vào nhà vệ sinh.
Bọn nhỏ nhìn thấy bộ dạng của mẹ, xem chừng bữa sáng mình phải tự làm rồi.
Đói bụng rồi, xem ra mình phải làm ăn rồi! Dù sao việc này cũng không khó đối với bọn họ, lúc trước mẹ sinh 2 em liền hôn mê bất tỉnh, là chính mình nấu canh gà cho mẹ, xem ra vẫn phải tự lực cánh sinh rồi. Ai ngờ, đi xuống dưới lầu, bọn nhỏ mới phát hiện Lãnh Dạ đang ở dười nhà bếp.
“Chú đến khi nào vậy? Vừa rồi cháu xuống nhà bếp, còn không có ai?” Niệm Niệm tò mò hỏi.
“A, Niệm Niệm hả, chú vừa mới đến, đang chuẩn bị bữa sáng, rất nhanh sẽ xong thôi.” Lãnh Dạ quay đầu cười, sau đó lại tiếp tục chuẩn bị bữa sáng cho vợ con.
“Cảm ơn chú.” Niệm Niệm nói xong liền rời đi, Lãnh Dạ nghe Niệm Niệm đối với anh nói cảm ơn, giật mình, đây là lần đầu tiên Niệm Niệm đối với anh có ấn tượng tốt, nở nụ cười . . . .
Bạch Tuyết vội vàng chạy xuống lầu, nghe được phòng bếp có tiếng nói, vù vù chạy vào.
“Lãnh Dạ, anh có ở nhà hả, tôi đi làm, bye bye, vất vả cho anh.” Bạch Tuyết nói xong liền rời đi.
Sau khi Lãnh Dạ làm xong bữa sáng, đưa Liễu Bạch Hồ tới, để cho hắn chăm sóc bọn nhỏ, anh thì đi đến công ty.
Bời vì từ trước, tim của anh không đủ kiên trì, cho nên Mẫu Đơn tiên tử mới ở thế gian đợi anh một ngàn năm, giờ phút này rốt cục hiểu được cô gái này đáng giá để cho anh trả giá, đau lòng ấy tính là cái gì?
Tim của anh đau cùng Mẫu Đơn tiên tử trải qua cuộc sống này đau khổ như thế nào coi như nhau.
Lúc này Bạch Tuyết mất trí nhớ, nhưng mà, mục tiêu mất trí nhớ chỉ có anh! Lãnh Dạ xác định đây là trên trời gây cho Bạch Tuyết kiếp nạn này, đây là thử ý chí của bọn họ, bọn họ yêu nhau rốt cuộc có trải qua được thử thách này không?
Lãnh Dạ yên lặng gặp Bạch Tuyết cùng nhau đi qua, kiếp nạn mơ tưởng ngăn cản anh yêu Bạch Tuyết.
Trở lại biệt thự, Bạch Tuyết còn đang ngủ.
“Mẹ?”
“Mẹ? Đói bụng.” Thiên Tầm tức giận nói.
“Ừ. . . . “ Bạch Tuyết mơ mơ màng màng ừ một tiếng.
“Mẹ, nên đi làm nha?” Thiên Tầm nhìn đồng hồ trên đầu giường nói.
“Cái gì?” Bạch Tuyết thoáng chốc bật dậy, gãi đầu, nhìn đồng hồ.
“Xong rồi, muộn, muộn . . . . “ Bạch Tuyết hốt ha hốt hoảng chạy vào nhà vệ sinh.
Bọn nhỏ nhìn thấy bộ dạng của mẹ, xem chừng bữa sáng mình phải tự làm rồi.
Đói bụng rồi, xem ra mình phải làm ăn rồi! Dù sao việc này cũng không khó đối với bọn họ, lúc trước mẹ sinh 2 em liền hôn mê bất tỉnh, là chính mình nấu canh gà cho mẹ, xem ra vẫn phải tự lực cánh sinh rồi. Ai ngờ, đi xuống dưới lầu, bọn nhỏ mới phát hiện Lãnh Dạ đang ở dười nhà bếp.
“Chú đến khi nào vậy? Vừa rồi cháu xuống nhà bếp, còn không có ai?” Niệm Niệm tò mò hỏi.
“A, Niệm Niệm hả, chú vừa mới đến, đang chuẩn bị bữa sáng, rất nhanh sẽ xong thôi.” Lãnh Dạ quay đầu cười, sau đó lại tiếp tục chuẩn bị bữa sáng cho vợ con.
“Cảm ơn chú.” Niệm Niệm nói xong liền rời đi, Lãnh Dạ nghe Niệm Niệm đối với anh nói cảm ơn, giật mình, đây là lần đầu tiên Niệm Niệm đối với anh có ấn tượng tốt, nở nụ cười . . . .
Bạch Tuyết vội vàng chạy xuống lầu, nghe được phòng bếp có tiếng nói, vù vù chạy vào.
“Lãnh Dạ, anh có ở nhà hả, tôi đi làm, bye bye, vất vả cho anh.” Bạch Tuyết nói xong liền rời đi.
Sau khi Lãnh Dạ làm xong bữa sáng, đưa Liễu Bạch Hồ tới, để cho hắn chăm sóc bọn nhỏ, anh thì đi đến công ty.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.