Lang Vương Tổng Giám Đốc Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng
Chương 52: Phong ba khih mang thai 5
Hi Vũ Yên
09/12/2014
Mấy ngày nay Bạch Tuyết đi học hết sức áp lực, mặc dù không có bạn học nào
nói gì trước mặt, nhưng mà cô hiểu bọn họ đều ở sau lưng nói không ít!
Kỳ quái là phòng giáo vụ vẫn không có tìm cô để hỏi thêm gì,hẳn là vẫn
đang điều tra!
Mấy ngày nay Dương Phỉ cũng không tốt hơn là bao, trong bệnh viện có gọi điện thoại tới, nói cô không phải là mắc bệnh ngoài da, mà là bệnh AIDS một loại đã bị biến đổi!
Dì của Dương Phỉ nghe thấy tin này quả thực là sấm sét giữa trời quang!
"Bác sĩ, điều này sao có thể? Con bé vẫn còn là con nít, vẫn luôn giữ mình trong sạch, có phải là nhầm rồi hay không?" Dì Dương Phỉ gấp gáp hỏi.
"Rất xin lỗi, tôi đã tìm rất nhiều chuyên gia nghiên cứu về da, đây là một loại bệnh AIDS biến đổi , hơn nữa còn có thể lây bệnh, hi vọng cô hãy bảo người bệnh mau nằm viện nhanh, và sớm cách ly, nếu không những người bên cạnh rất nguy hiểm, có thể sẽ bị lây bệnh !" Bác sĩ vừa nói, Dì Dương Phỉ sợ đến toát ra mồ hôi lạnh, cái gì? Người bên cạnh cũng sẽ bị lây bệnh? Quá đáng sợ đi!
Cô dì không có giám đi đến nhà Dương Phỉ, cũng không có ở trong bệnh viện chờ Dương Phỉ tới, mà chỉ gọi một cú điện thoại liền vội vã rời khỏi bệnh viện.
Tự mình còn đi đến phòng tiêu độc, tiến hành trừ độc toàn thân.
Dương Phỉ nhận được điện thoại của dì, liền ngu ngơ, cô chắc không phải là nghe lầm chứ, bệnh AIDS? Làm sao có thể? Làm sao có thể?
Nhưng là, nghe được giọng nói của dì, cô biết đây là sự thật, nhưng mà làm thế nào nói cho cha mẹ biết đây?
Dì có nói ở trong điện thoại là loại bệnh này sẽ lây bệnh, hơn nữa lúc phát bệnh rất đáng sợ!
Dương Phỉ vẫn vùi mình ở trong phòng ,còn gì của cô len lén gọi điện cho mẹ cô, đem tình hình tỉ mỉ nói lại một lần, mọi người đều là không tin như nhau, không có khả năng này!
Nhưng mà lời của Bác sĩ đều không có thể tin, nhưng tin tưởng còn hơn không?
Người một nhà được một phen kinh hồn mang theo Phỉ Phỉ đi tới bệnh viện, để nằm viện, hơn nữa còn bị lập tức cách ly, cha mẹ của cô cũng bị bắt ở lại quan sát sem có hay không bị lây bệnh?
Mặc dù cha Dương Phỉ gần đây vì những vụ án giết người kia mà bận rộn, nhưng cũng không khỏi không nằm viện quan sát.
Dương Phỉ hơn nữa còn nói cho bác sĩ là có hai người bạn trên mặt cũng bị loại bệnh này!
Bệnh viện lập tức liên lạc ngay cho người nhà họ, hai người bạn học kia của Dương Phỉ cũng có phản ứng giống nhau, vội vã nằm viện, người thân cũng ở đây quan sát vài hôm, hơn nữa không thể đi khỏi ra bệnh viện nửa bước!
Chuyện của ba người Dương Phỉ mắc bệnh AIDS rất nhanh liền bị truyền ra, không có một người bạn học nào quan tâm đến bọn họ, cũng không có bất kỳ người thân họ hàng nào đi xem bọn họ, tất cả bọn họ cùng người nhà hoàn toàn bị vứt bỏ, đều sợ hãi bọn họ lây bệnh, hơn nữa hàng xóm đi qua nhà bọn họ cũng phải đi trừ độc mới dám trở về nhà mình!
Sau khi quan sát người nhà không có bị lây bệnh, họ mới được tự do, chỉ còn ba người Dương Phỉ bị cách ly, đến người nhà của bọn họ cũng không được đi thăm, cho nên không thể làm gì khác hơn là về nhà!
Bởi vì cha của Dương Phỉ là cục trưởng, nên trước đây có rất nhiều hàng xóm nịnh bợ, hiện tại những người hàng xóm kia thấy bọn họ giống như là chuột thấy mèo, tránh rất nhanh!
Sau khi cha Dương Phỉ về đến nhà , liền bắt đầu liên lạc với chuyên gia tốt nhất hi vọng có thể chữa trị cho Dương Phỉ!
Thời gian một ngày lại một ngày qua đi, mọi người đều biết con gái của cục trưởng bị bệnh AIDS, hơn nữa còn là bệnh biến dị ! Tất cả cảnh sát đều không dám nói gì, nhưng sau lưng đều cười nhạo cục trưởng luôn luôn uy vũ cũng có ngày hôm nay!
Mọi người khi tiếp xúc gần đồ vật gì với cục trưởng, cũng sẽ len lén trừ độc mới dám sử dụng.
Nói chung, lần này con gái của cục trưởng Dương mắc bệnh AIDS mọi người đều biết, hơn nữa giới truyền thông cũng đã đưa tin về việc này, để khiến cho các hộ cư dân cẩn trọng, phát hiện bị bệnh như vậy phải đưa vào bệnh viện ngay, hiện tại ba người vị thành niên mắc bệnh AIDS đã được khống chế, và có hi vọng chữa khỏi.
Bạch Tuyết không quan tâm chuyện của mấy người Dương Phỉ như thế nào? Mà chỉ quan tâm chuyện của mình đã qua chừng mấy ngày, tại sao vẫn không có kết quả? Mặc dù rất tò mò, nhưng cũng không dám hỏi, dù sao đây cũng là chuyện xấu!
Các bạn học cũng không dám nói, nhưng là cũng len lén liếc nhìn bụng của Bạch Tuyết, xem cô rốt cuộc có mang thai hay không ?
Mấy ngày nay Dương Phỉ cũng không tốt hơn là bao, trong bệnh viện có gọi điện thoại tới, nói cô không phải là mắc bệnh ngoài da, mà là bệnh AIDS một loại đã bị biến đổi!
Dì của Dương Phỉ nghe thấy tin này quả thực là sấm sét giữa trời quang!
"Bác sĩ, điều này sao có thể? Con bé vẫn còn là con nít, vẫn luôn giữ mình trong sạch, có phải là nhầm rồi hay không?" Dì Dương Phỉ gấp gáp hỏi.
"Rất xin lỗi, tôi đã tìm rất nhiều chuyên gia nghiên cứu về da, đây là một loại bệnh AIDS biến đổi , hơn nữa còn có thể lây bệnh, hi vọng cô hãy bảo người bệnh mau nằm viện nhanh, và sớm cách ly, nếu không những người bên cạnh rất nguy hiểm, có thể sẽ bị lây bệnh !" Bác sĩ vừa nói, Dì Dương Phỉ sợ đến toát ra mồ hôi lạnh, cái gì? Người bên cạnh cũng sẽ bị lây bệnh? Quá đáng sợ đi!
Cô dì không có giám đi đến nhà Dương Phỉ, cũng không có ở trong bệnh viện chờ Dương Phỉ tới, mà chỉ gọi một cú điện thoại liền vội vã rời khỏi bệnh viện.
Tự mình còn đi đến phòng tiêu độc, tiến hành trừ độc toàn thân.
Dương Phỉ nhận được điện thoại của dì, liền ngu ngơ, cô chắc không phải là nghe lầm chứ, bệnh AIDS? Làm sao có thể? Làm sao có thể?
Nhưng là, nghe được giọng nói của dì, cô biết đây là sự thật, nhưng mà làm thế nào nói cho cha mẹ biết đây?
Dì có nói ở trong điện thoại là loại bệnh này sẽ lây bệnh, hơn nữa lúc phát bệnh rất đáng sợ!
Dương Phỉ vẫn vùi mình ở trong phòng ,còn gì của cô len lén gọi điện cho mẹ cô, đem tình hình tỉ mỉ nói lại một lần, mọi người đều là không tin như nhau, không có khả năng này!
Nhưng mà lời của Bác sĩ đều không có thể tin, nhưng tin tưởng còn hơn không?
Người một nhà được một phen kinh hồn mang theo Phỉ Phỉ đi tới bệnh viện, để nằm viện, hơn nữa còn bị lập tức cách ly, cha mẹ của cô cũng bị bắt ở lại quan sát sem có hay không bị lây bệnh?
Mặc dù cha Dương Phỉ gần đây vì những vụ án giết người kia mà bận rộn, nhưng cũng không khỏi không nằm viện quan sát.
Dương Phỉ hơn nữa còn nói cho bác sĩ là có hai người bạn trên mặt cũng bị loại bệnh này!
Bệnh viện lập tức liên lạc ngay cho người nhà họ, hai người bạn học kia của Dương Phỉ cũng có phản ứng giống nhau, vội vã nằm viện, người thân cũng ở đây quan sát vài hôm, hơn nữa không thể đi khỏi ra bệnh viện nửa bước!
Chuyện của ba người Dương Phỉ mắc bệnh AIDS rất nhanh liền bị truyền ra, không có một người bạn học nào quan tâm đến bọn họ, cũng không có bất kỳ người thân họ hàng nào đi xem bọn họ, tất cả bọn họ cùng người nhà hoàn toàn bị vứt bỏ, đều sợ hãi bọn họ lây bệnh, hơn nữa hàng xóm đi qua nhà bọn họ cũng phải đi trừ độc mới dám trở về nhà mình!
Sau khi quan sát người nhà không có bị lây bệnh, họ mới được tự do, chỉ còn ba người Dương Phỉ bị cách ly, đến người nhà của bọn họ cũng không được đi thăm, cho nên không thể làm gì khác hơn là về nhà!
Bởi vì cha của Dương Phỉ là cục trưởng, nên trước đây có rất nhiều hàng xóm nịnh bợ, hiện tại những người hàng xóm kia thấy bọn họ giống như là chuột thấy mèo, tránh rất nhanh!
Sau khi cha Dương Phỉ về đến nhà , liền bắt đầu liên lạc với chuyên gia tốt nhất hi vọng có thể chữa trị cho Dương Phỉ!
Thời gian một ngày lại một ngày qua đi, mọi người đều biết con gái của cục trưởng bị bệnh AIDS, hơn nữa còn là bệnh biến dị ! Tất cả cảnh sát đều không dám nói gì, nhưng sau lưng đều cười nhạo cục trưởng luôn luôn uy vũ cũng có ngày hôm nay!
Mọi người khi tiếp xúc gần đồ vật gì với cục trưởng, cũng sẽ len lén trừ độc mới dám sử dụng.
Nói chung, lần này con gái của cục trưởng Dương mắc bệnh AIDS mọi người đều biết, hơn nữa giới truyền thông cũng đã đưa tin về việc này, để khiến cho các hộ cư dân cẩn trọng, phát hiện bị bệnh như vậy phải đưa vào bệnh viện ngay, hiện tại ba người vị thành niên mắc bệnh AIDS đã được khống chế, và có hi vọng chữa khỏi.
Bạch Tuyết không quan tâm chuyện của mấy người Dương Phỉ như thế nào? Mà chỉ quan tâm chuyện của mình đã qua chừng mấy ngày, tại sao vẫn không có kết quả? Mặc dù rất tò mò, nhưng cũng không dám hỏi, dù sao đây cũng là chuyện xấu!
Các bạn học cũng không dám nói, nhưng là cũng len lén liếc nhìn bụng của Bạch Tuyết, xem cô rốt cuộc có mang thai hay không ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.