Lang Vương Tổng Giám Đốc Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng
Chương 254: Tổn thương tự ái!
Hi Vũ Yên
09/04/2017
A Hồ ngoan ngoãn chờ Bạch Tuyết ở bên ngoài.
Chỉ chốc lát sau Bạch Tuyết đi ra.
"A Hồ, chúng ta đi thôi, tôi dẫn anh đi xe buýt được không? Chơi rất vui." Bạch Tuyết ngửa đầu, nhìn người đàn ông hơn một mét tám, thấy thế nào cũng không giống như Lãnh Dạ nói? Người này, nhìn thấy rất có tinh thần, tuy vẻ mặt có chút lạnh, thật đúng là giống Lãnh Dạ, đều lạnh lùng!
"Ngài không cần ngồi xe buýt, về sau tôi sẽ là tài xế kiêm chức bảo vệ của ngài." A Hồ nghiêm túc nói.
"Cái gì? Anh còn biết lái xe?" Bạch Tuyết giật mình hỏi.
"Đúng thế." A Hồ nghiêm túc trả lời.
"Cái này anh ấy không nói với tôi!" Bạch Tuyết hiển nhiên có chút bất ngờ, Lãnh Dạ lại để anh ta đi làm tài xế cho cô, đây có phải là rất nguy hiểm hay không?
"Ngài chờ ở chỗ này." A Hồ lạnh lùng nói.
"A Hồ, chờ một chút, gọi tôi Bạch Tuyết, đừng dùng ngài nói chuyện với tôi, tôi cũng không có bao nhiêu tuổi!" Bạch Tuyết ngượng ngùng giải thích nói.
"Ngài là trưởng bối, bối phận làm sao đổi được? Ngài chính là ngài." A Hồ rời đi.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Tuyết đỏ lên một chút, trưởng bối? Cô là trưởng bối A Hồ sao?
Chẳng lẽ trong nhà Lãnh Dạ biết cô tồn tại?
Thế nhưng!
Người đàn ông này cho tới bây giờ đều không có muốn dẫn cô về nhà anh!
Chỉ chốc lát sau, một chiếc Porsche mới dừng lại bên người Bạch Tuyết, cửa xe đã mở ra.
"A Hồ, xem ra Lãnh Dạ không hiểu rất rõ về anh, xe này là của anh sao?"
"Xe này là, là..." A Hồ nghĩ một hồi, ở chỗ này không thể nói thẳng là Lang Vương, phải xưng hô như thế nào đây?
Bạch Tuyết nghiêng đầu tò mò nhìn A Hồ.
"Là sao?" Bạch Tuyết dịu dàng hỏi.
"Là xe của Lãnh tổng." A Hồ nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra xưng hô như thế nào, dứt khoát trực tiếp gọi là Lãnh tổng, không phải người ở đây gọi vậy sao.
"A Hồ, anh cũng gọi Lãnh Dạ là Lãnh tổng sao?" Bạch Tuyết hiếu kỳ hỏi.
"Đúng vậy, tôi là bà con xa của Lãnh tổng, dù biết là Lãnh tổng là trưởng bối của tôi, thế nhưng, tôi cũng không sắp xếp bối phận, cho nên không biết gọi Lãnh tổng là gì!" A Hồ lúng túng nói.
Bạch Tuyết biết IQ anh ta có vấn đề, không biết sắp xếp bối phận cũng là bình thường, thế là không có tiếp tục hỏi gì.
Ngoài ý muốn chính là kỹ thuật lái xe của A Hồ rất lợi hại, xem ra cũng phải lại được ít nhất 5 năm trở lên.
Dưới chỉ dẫn của Bạch Tuyết, bọn họ rất nhanh đã đến công ty.
Bạch Tuyết đi ở phía trước, A Hồ theo sát phía sau.
Có vài nhân viên nữ, nhìn thấy bọn họ đi qua, đều len lén chỉ trỏ, nói là Bạch Tuyết lại đổi đàn ông, tóm lại cái gì cũng nói.
Bạch Tuyết đầu tiên là qua văn phòng Đoan Mộc đưa tin, hôm nay cô mang theo một người đến, cũng phải lên tiếng mới tốt.
Bịch bịch!
Gõ cửa phòng tổng giám đốc.
"Tiến vào." Đoan Mộc bận rộn, không có ngẩng đầu, cúi đầu hỏi một câu, "Chuyện gì?"
"Tổng giám đốc, tôi đi làm lại rồi." Bạch Tuyết lễ phép nói ra.
Đoan Mộc nghe ra là tiếng chị dâu, lập tức ngẩng đầu lên.
"Chị, a, về là tốt." Đoan Mộc kém chút gọi thành chị dâu.
"Tổng giám đốc, hôm nay tôi mang theo một người tới làm việc, khiến ngài có thêm phiền toái." Bạch Tuyết xin lỗi nói.
"Không có việc gì, không phiền phức, về sau cô cứ để A Hồ đi theo cô là được. Vậy là tôi cũng không cần an bài cho cô trợ lý rồi." Đoan Mộc đã sớm nghĩ kỹ nên nói thế nào, hôm qua đại ca gọi điện thoại cho anh ta, nói phái cho Bạch Tuyết một bảo vệ, để anh ta an bài nói là trợ lý cho Bạch Tuyết, Bạch Tuyết sẽ an tâm chút.
Đoan Mộc thấy kì lạ, đại ca cũng quá sủng ái chị dâu nhỏ rồi! Hiện tại là xã hội bình đẳng, có cần an bài bảo vệ đi theo chị dâu sao!
Bất đắc dĩ, chỉ có thể phối hợp!
"Thật sao, cám ơn Đoan tổng, tôi nhất định sẽ làm rất tốt." Bạch Tuyết mỉm cười nói, lúc đầu trong lòng tâm thần bất định! Đoan tổng nói vậy, trong nội tâm của cô an tâm hơn nhiều.
"Thư ký Bạch, cô đem phần tài liệu này làm xem một chút, chờ chút nữa theo tôi đi gặp khách hàng quan trọng, cái khách hàng này rất ít về nước, lần này về nước thăm người thân, tôi hẹn cô ấy gặp mặt, thuận tiện giữa trưa mời đối phương ăn cơm, mà khách hàng kia là nữ, cô đi nói chuyện sẽ thuận tiện một chút." Đoan Mộc nghiêm túc nói.
"Vâng, tôi sẽ đi làm quen." Bạch Tuyết cầm văn kiện đi ra, lại không biết rõ!
Người về sau cô gặp là...
Đoan Mộc mang theo Bạch Tuyết, A Hồ đi theo phía sau Bạch Tuyết, còn có một người tài xế ở trong công ty đi theo.
Bời vì đối phương công bố không muốn gặp quá nhiều người, cho nên Đoan Mộc chuẩn bị chỉ mang theo Bạch Tuyết cùng A Hồ đi cùng, mới để Bạch Tuyết quen thuộc tư liệu, kỳ thật, lúc Bạch Tuyết vừa gõ cửa, Đoan Mộc cũng đang nghiên cứu nội dung tư liệu, ngộ nhỡ Bạch Tuyết xử lý không tốt, đến lúc đó còn có anh ta.
"Thư ký Bạch, còn có thời gian, chúng ta qua đổi quần áo cho A Hồ thì thế nào? A Hồ đừng nên phiền lòng, đi gặp khách hàng phải giống như tôi, biểu thị tôn trọng đối phương, đối phương cũng sẽ có thêm tin cậy." Đoan Mộc biết anh ta là bảo vệ, Lãnh Dạ đã nói cho anh ta biết, A Hồ bảo vệ Bạch Tuyết.
Cho nên Đoan Mộc vẫn rất lịch sự hỏi, chắc hẳn người được đại ca chọn trúng là một nhân vật lợi hại.
"Có thể." A Hồ trả lời đơn giản, ở trong mắt Đoan Mộc rất hợp tư cách bảo vệ, lời nói ít, yên tĩnh, phối hợp.
"Vậy thì tốt quá, tôi đã lâu không có ra ngoài đi dạo." Bạch Tuyết lập tức hưng phấn lên.
Ba người đi vào khu mua sắm, trực tiếp chạy tới đồ nam.
Có một phục vụ nhận ra Bạch Tuyết, biết cô trước kia là người phụ nữ của Lãnh tổng, hiện tại sao lại thay người rồi hả? Lúc trước khi cô cùng với Lãnh tổng tới mua áo ngủ, về sau còn có phục vụ bởi vậy mà bị cuốn gói!
Thế là, phục vụ kia cầm điện thoại gọi nội tuyến.
"Xin chào, tôi là nhân viên bán hàng, xin ngài cho tôi nói chuyện với giám đốc quản lý." Rất nhanh, điện thoại kết nối.
"Giám đốc quản lý, tôi là nhân viên bán hàng, vừa rồi tôi nhìn thấy lần vị tiểu thư lần trước đến cùng Lãnh tổng tới mua quần áo."
"Cái gì? Tuyết nhi tới." Lãnh Tịnh hưng phấn nhảy dựng lên.
"Tôi xác định là vị tiểu thư kia." Phục vụ khẳng định nói.
"Được, Lãnh tổng tới rồi sao? Mấy người chiêu đãi cho tôi, tôi lập tức tới." Lãnh Tịnh hưng phấn nhảy dựng lên.
"Tổng Kinh Lý, Lãnh tổng không có tới, chẳng qua theo cô ấy tới còn có hai người đàn ông." Phục vụ nói thật nhỏ.
"Người nào? Là ai cùng Tuyết nhi tới?" Lãnh Tịnh hiếu kỳ hỏi, Lang Vương nhỏ mọn như vậy, một mực không cho phép người phụ nữ của mình đi theo người khác.
Bởi vậy, hiện tại Lãnh Tịnh chỉ cần Lang Vương không có gọi mình, anh ta đều rơi vào trạng thái ẩn thân.
Cũng là vì trông nom trái tim rục rịch của mình.
Từ khi nhìn thấy Tuyết nhi, trong lòng của anh ta có cô, nhưng anh ta biết anh ta không thể có lỗi với Lang Vương, tình duyên của Lang Vương và Mẫu Đơn tiên tử là do ông trời an bài, người ngoài đều không thể có hi vọng!
Bạch Tuyết nhất định là người phụ nữ của Lang Vương, cho nên anh ta mới có thể một mực trốn tránh Bạch Tuyết.
Lần này Lang Vương vốn để Lãnh Tịnh bảo vệ Bạch Tuyết, ai ngờ anh ta quả quyết cự tuyệt, nói để anh ta đi giết người, cũng so với việc mỗi ngày đối mặt mỹ nhân vui sướng, anh ta ở trước mặt Lang Vương không che giấu tình yêu với Bạch Tuyết chút nào, điểm này Lang Vương vẫn luôn biết.
Cũng biết anh ta không sẽ phản bội mình.
Hôm đó, Lãnh Tịnh tiếp điện thoại của Lang Vương, nói cho anh một nhiệm vụ rất gian khổ, chính là làm hộ vệ cho Bạch Tuyết.
Ai ngờ!
"Vương, anh giết tôi đi, anh biết rõ tôi thích Tuyết nhi, anh còn để cho tôi mỗi ngày nhìn thấy hai người ân ân ái ái, đây không phải tra tấn tôi sao? Anh coi như đại phát từ bi, tha cho tôi đi, tôi còn không muốn bởi vì tương tư đơn phương mà chết!" Lời Lãnh Tịnh nói, nếu như là ở trước mặt Lang Vương nói, tất nhiên Lang Vương sẽ đánh một cái vào gáy, dám trắng trợn đọc nhớ tới người phụ nữu của anh, còn dám thân mật gọi tên Tuyết nhi như thế!
"Tôi nói lại lần nữa, Tuyết nhi là để cậu kêu à?" Lang Vương lạnh lùng nói.
"Vậy tôi gọi cái gì? Bạch Tuyết, không tốt, lộ ra không thân!" Lãnh Tịnh không thấy Lang Vương phẫn nộ, cầm điện thoại nói ra.
"Có tin tôi cạo sạch lông của cậu hay không?" Lang Vương uy hiếp.
"Cạo cũng được, nếu có một ngày tâm tôi cuối cùng không thể chịu nổi, có lẽ tôi sẽ cân nhắc tới việc xuất gia! Chẳng qua, hiện tại tôi sẽ không nghĩ như thế, nếu như Vương vì tôi thích Tuyết nhi, cạo lông của tôi, cái kia chỉ bớt đi nước gội đầu!"
Lang Vương hừ lạnh một tiếng.
"Vương, Tuyết nhi là của người, tôi biết, chẳng qua anh yên tâm, tôi chỉ suy nghĩ một chút, sẽ không làm cái gì!" Lãnh Tịnh bất đắc dĩ nói ra.
"Nghĩ cũng không thể nghĩ! Còn nghĩ làm gì ——" Lang Vương cúp điện thoại.
Lãnh Tịnh nhớ lại ngày đó anh cùng Lang Vương trò chuyện, hiện tại tỉ mỉ nghĩ lại, anh ta đã thật lâu không có nhìn thấy Bạch Tuyết, rất nhớ cô, cô cũng đã tới, không bằng đi ra gặp cô.
Hình như Lang Vương không đến, thuận tiện đi xuống nhìn xem người cùng Tuyết nhi là ai?
Lãnh Tịnh chỉnh sửa ăn mặc một chút, sau đó đi thang máy xuống.
Chờ Lãnh Tịnh nhìn thấy Bạch Tuyết, anh vốn hai tay đút túi, bộ dáng rất khốc.
Nhưng mà, khi anh ta nhìn thấy Bạch Tuyết, bộ dáng lãnh khốc cũng không làm được, hai mắt tóe lửa, bời vì Bạch Tuyết đưa tay chọn quần áo cho A Hồ mặc.
Cười ha hả vì A Hồ chingr sửa quần áo, hơn nữa nhìn ra cô nói chuyện rất dịu dàng!
A Hồ đưa lưng về phía Lãnh Tịnh, Lãnh Tịnh cũng không nhận ra được.
Bạch Tuyết giơ tay lên sửa sang lại cà vạt cho A Hồ, bời vì A Hồ không đẹp cà vạt, tuy lúc mới đầu A Hồ yêu cầu Đoan Mộc hỗ trợ, nhưng tháy Đoan Mộc mãnh liệt phản đối, anh ta không muốn đeo cho A Hồ, không biết còn cho bọn họ đồng tính luyến ái?
Độc tác thắt cà vạtt hân mật như thế, anh ta sẽ không làm, cho nên chỉ có phiền Bạch Tuyết rồi.
Trong lòng A Hồ tâm thần bất định, cô là người phụ nữ của Lang Vương, côcũng là người tôn quý, là Mẫu Đơn tiên tử trên trời, hôm nay tự thân đi thắt cà vạt cho anh ta sao!
Đời này là đủ.
Lãnh Tịnh từ phía của mình nhìn sang, vừa lúc là Bạch Tuyết dựng cổ áo của A Hồ lên, sau đó tỉ mỉ thắt cà vạt, bộ dáng rất nghiêm túc, đồng thời, nhìn thấy bọn họ khá gần, ở trong mắt Lãnh Tịnh, gương mặt Bạch Tuyết gần như muốn kề sát người đàn ông kia!
Người đàn ông đáng giận đó, lại có đãi ngộ tốt như vậy!
Anh ta thầm mến Tuyết nhi lâu như vậy, đều không có được đại ngộ này, tại sao anh ta phúc khí tốt vậy, có thể để cho Bạch Tuyết tự thân đi thắt cà vạt.
Nếu như, anh ta biết đây chính là đãi ngộ khi làm hộ vệ cho Bạch Tuyết, đoán chừng nhất định Lãnh Tịnh sẽ không do dự đi gặp trở ngại!
Làm tổn thương tự ái!
Chỉ chốc lát sau Bạch Tuyết đi ra.
"A Hồ, chúng ta đi thôi, tôi dẫn anh đi xe buýt được không? Chơi rất vui." Bạch Tuyết ngửa đầu, nhìn người đàn ông hơn một mét tám, thấy thế nào cũng không giống như Lãnh Dạ nói? Người này, nhìn thấy rất có tinh thần, tuy vẻ mặt có chút lạnh, thật đúng là giống Lãnh Dạ, đều lạnh lùng!
"Ngài không cần ngồi xe buýt, về sau tôi sẽ là tài xế kiêm chức bảo vệ của ngài." A Hồ nghiêm túc nói.
"Cái gì? Anh còn biết lái xe?" Bạch Tuyết giật mình hỏi.
"Đúng thế." A Hồ nghiêm túc trả lời.
"Cái này anh ấy không nói với tôi!" Bạch Tuyết hiển nhiên có chút bất ngờ, Lãnh Dạ lại để anh ta đi làm tài xế cho cô, đây có phải là rất nguy hiểm hay không?
"Ngài chờ ở chỗ này." A Hồ lạnh lùng nói.
"A Hồ, chờ một chút, gọi tôi Bạch Tuyết, đừng dùng ngài nói chuyện với tôi, tôi cũng không có bao nhiêu tuổi!" Bạch Tuyết ngượng ngùng giải thích nói.
"Ngài là trưởng bối, bối phận làm sao đổi được? Ngài chính là ngài." A Hồ rời đi.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Tuyết đỏ lên một chút, trưởng bối? Cô là trưởng bối A Hồ sao?
Chẳng lẽ trong nhà Lãnh Dạ biết cô tồn tại?
Thế nhưng!
Người đàn ông này cho tới bây giờ đều không có muốn dẫn cô về nhà anh!
Chỉ chốc lát sau, một chiếc Porsche mới dừng lại bên người Bạch Tuyết, cửa xe đã mở ra.
"A Hồ, xem ra Lãnh Dạ không hiểu rất rõ về anh, xe này là của anh sao?"
"Xe này là, là..." A Hồ nghĩ một hồi, ở chỗ này không thể nói thẳng là Lang Vương, phải xưng hô như thế nào đây?
Bạch Tuyết nghiêng đầu tò mò nhìn A Hồ.
"Là sao?" Bạch Tuyết dịu dàng hỏi.
"Là xe của Lãnh tổng." A Hồ nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra xưng hô như thế nào, dứt khoát trực tiếp gọi là Lãnh tổng, không phải người ở đây gọi vậy sao.
"A Hồ, anh cũng gọi Lãnh Dạ là Lãnh tổng sao?" Bạch Tuyết hiếu kỳ hỏi.
"Đúng vậy, tôi là bà con xa của Lãnh tổng, dù biết là Lãnh tổng là trưởng bối của tôi, thế nhưng, tôi cũng không sắp xếp bối phận, cho nên không biết gọi Lãnh tổng là gì!" A Hồ lúng túng nói.
Bạch Tuyết biết IQ anh ta có vấn đề, không biết sắp xếp bối phận cũng là bình thường, thế là không có tiếp tục hỏi gì.
Ngoài ý muốn chính là kỹ thuật lái xe của A Hồ rất lợi hại, xem ra cũng phải lại được ít nhất 5 năm trở lên.
Dưới chỉ dẫn của Bạch Tuyết, bọn họ rất nhanh đã đến công ty.
Bạch Tuyết đi ở phía trước, A Hồ theo sát phía sau.
Có vài nhân viên nữ, nhìn thấy bọn họ đi qua, đều len lén chỉ trỏ, nói là Bạch Tuyết lại đổi đàn ông, tóm lại cái gì cũng nói.
Bạch Tuyết đầu tiên là qua văn phòng Đoan Mộc đưa tin, hôm nay cô mang theo một người đến, cũng phải lên tiếng mới tốt.
Bịch bịch!
Gõ cửa phòng tổng giám đốc.
"Tiến vào." Đoan Mộc bận rộn, không có ngẩng đầu, cúi đầu hỏi một câu, "Chuyện gì?"
"Tổng giám đốc, tôi đi làm lại rồi." Bạch Tuyết lễ phép nói ra.
Đoan Mộc nghe ra là tiếng chị dâu, lập tức ngẩng đầu lên.
"Chị, a, về là tốt." Đoan Mộc kém chút gọi thành chị dâu.
"Tổng giám đốc, hôm nay tôi mang theo một người tới làm việc, khiến ngài có thêm phiền toái." Bạch Tuyết xin lỗi nói.
"Không có việc gì, không phiền phức, về sau cô cứ để A Hồ đi theo cô là được. Vậy là tôi cũng không cần an bài cho cô trợ lý rồi." Đoan Mộc đã sớm nghĩ kỹ nên nói thế nào, hôm qua đại ca gọi điện thoại cho anh ta, nói phái cho Bạch Tuyết một bảo vệ, để anh ta an bài nói là trợ lý cho Bạch Tuyết, Bạch Tuyết sẽ an tâm chút.
Đoan Mộc thấy kì lạ, đại ca cũng quá sủng ái chị dâu nhỏ rồi! Hiện tại là xã hội bình đẳng, có cần an bài bảo vệ đi theo chị dâu sao!
Bất đắc dĩ, chỉ có thể phối hợp!
"Thật sao, cám ơn Đoan tổng, tôi nhất định sẽ làm rất tốt." Bạch Tuyết mỉm cười nói, lúc đầu trong lòng tâm thần bất định! Đoan tổng nói vậy, trong nội tâm của cô an tâm hơn nhiều.
"Thư ký Bạch, cô đem phần tài liệu này làm xem một chút, chờ chút nữa theo tôi đi gặp khách hàng quan trọng, cái khách hàng này rất ít về nước, lần này về nước thăm người thân, tôi hẹn cô ấy gặp mặt, thuận tiện giữa trưa mời đối phương ăn cơm, mà khách hàng kia là nữ, cô đi nói chuyện sẽ thuận tiện một chút." Đoan Mộc nghiêm túc nói.
"Vâng, tôi sẽ đi làm quen." Bạch Tuyết cầm văn kiện đi ra, lại không biết rõ!
Người về sau cô gặp là...
Đoan Mộc mang theo Bạch Tuyết, A Hồ đi theo phía sau Bạch Tuyết, còn có một người tài xế ở trong công ty đi theo.
Bời vì đối phương công bố không muốn gặp quá nhiều người, cho nên Đoan Mộc chuẩn bị chỉ mang theo Bạch Tuyết cùng A Hồ đi cùng, mới để Bạch Tuyết quen thuộc tư liệu, kỳ thật, lúc Bạch Tuyết vừa gõ cửa, Đoan Mộc cũng đang nghiên cứu nội dung tư liệu, ngộ nhỡ Bạch Tuyết xử lý không tốt, đến lúc đó còn có anh ta.
"Thư ký Bạch, còn có thời gian, chúng ta qua đổi quần áo cho A Hồ thì thế nào? A Hồ đừng nên phiền lòng, đi gặp khách hàng phải giống như tôi, biểu thị tôn trọng đối phương, đối phương cũng sẽ có thêm tin cậy." Đoan Mộc biết anh ta là bảo vệ, Lãnh Dạ đã nói cho anh ta biết, A Hồ bảo vệ Bạch Tuyết.
Cho nên Đoan Mộc vẫn rất lịch sự hỏi, chắc hẳn người được đại ca chọn trúng là một nhân vật lợi hại.
"Có thể." A Hồ trả lời đơn giản, ở trong mắt Đoan Mộc rất hợp tư cách bảo vệ, lời nói ít, yên tĩnh, phối hợp.
"Vậy thì tốt quá, tôi đã lâu không có ra ngoài đi dạo." Bạch Tuyết lập tức hưng phấn lên.
Ba người đi vào khu mua sắm, trực tiếp chạy tới đồ nam.
Có một phục vụ nhận ra Bạch Tuyết, biết cô trước kia là người phụ nữ của Lãnh tổng, hiện tại sao lại thay người rồi hả? Lúc trước khi cô cùng với Lãnh tổng tới mua áo ngủ, về sau còn có phục vụ bởi vậy mà bị cuốn gói!
Thế là, phục vụ kia cầm điện thoại gọi nội tuyến.
"Xin chào, tôi là nhân viên bán hàng, xin ngài cho tôi nói chuyện với giám đốc quản lý." Rất nhanh, điện thoại kết nối.
"Giám đốc quản lý, tôi là nhân viên bán hàng, vừa rồi tôi nhìn thấy lần vị tiểu thư lần trước đến cùng Lãnh tổng tới mua quần áo."
"Cái gì? Tuyết nhi tới." Lãnh Tịnh hưng phấn nhảy dựng lên.
"Tôi xác định là vị tiểu thư kia." Phục vụ khẳng định nói.
"Được, Lãnh tổng tới rồi sao? Mấy người chiêu đãi cho tôi, tôi lập tức tới." Lãnh Tịnh hưng phấn nhảy dựng lên.
"Tổng Kinh Lý, Lãnh tổng không có tới, chẳng qua theo cô ấy tới còn có hai người đàn ông." Phục vụ nói thật nhỏ.
"Người nào? Là ai cùng Tuyết nhi tới?" Lãnh Tịnh hiếu kỳ hỏi, Lang Vương nhỏ mọn như vậy, một mực không cho phép người phụ nữ của mình đi theo người khác.
Bởi vậy, hiện tại Lãnh Tịnh chỉ cần Lang Vương không có gọi mình, anh ta đều rơi vào trạng thái ẩn thân.
Cũng là vì trông nom trái tim rục rịch của mình.
Từ khi nhìn thấy Tuyết nhi, trong lòng của anh ta có cô, nhưng anh ta biết anh ta không thể có lỗi với Lang Vương, tình duyên của Lang Vương và Mẫu Đơn tiên tử là do ông trời an bài, người ngoài đều không thể có hi vọng!
Bạch Tuyết nhất định là người phụ nữ của Lang Vương, cho nên anh ta mới có thể một mực trốn tránh Bạch Tuyết.
Lần này Lang Vương vốn để Lãnh Tịnh bảo vệ Bạch Tuyết, ai ngờ anh ta quả quyết cự tuyệt, nói để anh ta đi giết người, cũng so với việc mỗi ngày đối mặt mỹ nhân vui sướng, anh ta ở trước mặt Lang Vương không che giấu tình yêu với Bạch Tuyết chút nào, điểm này Lang Vương vẫn luôn biết.
Cũng biết anh ta không sẽ phản bội mình.
Hôm đó, Lãnh Tịnh tiếp điện thoại của Lang Vương, nói cho anh một nhiệm vụ rất gian khổ, chính là làm hộ vệ cho Bạch Tuyết.
Ai ngờ!
"Vương, anh giết tôi đi, anh biết rõ tôi thích Tuyết nhi, anh còn để cho tôi mỗi ngày nhìn thấy hai người ân ân ái ái, đây không phải tra tấn tôi sao? Anh coi như đại phát từ bi, tha cho tôi đi, tôi còn không muốn bởi vì tương tư đơn phương mà chết!" Lời Lãnh Tịnh nói, nếu như là ở trước mặt Lang Vương nói, tất nhiên Lang Vương sẽ đánh một cái vào gáy, dám trắng trợn đọc nhớ tới người phụ nữu của anh, còn dám thân mật gọi tên Tuyết nhi như thế!
"Tôi nói lại lần nữa, Tuyết nhi là để cậu kêu à?" Lang Vương lạnh lùng nói.
"Vậy tôi gọi cái gì? Bạch Tuyết, không tốt, lộ ra không thân!" Lãnh Tịnh không thấy Lang Vương phẫn nộ, cầm điện thoại nói ra.
"Có tin tôi cạo sạch lông của cậu hay không?" Lang Vương uy hiếp.
"Cạo cũng được, nếu có một ngày tâm tôi cuối cùng không thể chịu nổi, có lẽ tôi sẽ cân nhắc tới việc xuất gia! Chẳng qua, hiện tại tôi sẽ không nghĩ như thế, nếu như Vương vì tôi thích Tuyết nhi, cạo lông của tôi, cái kia chỉ bớt đi nước gội đầu!"
Lang Vương hừ lạnh một tiếng.
"Vương, Tuyết nhi là của người, tôi biết, chẳng qua anh yên tâm, tôi chỉ suy nghĩ một chút, sẽ không làm cái gì!" Lãnh Tịnh bất đắc dĩ nói ra.
"Nghĩ cũng không thể nghĩ! Còn nghĩ làm gì ——" Lang Vương cúp điện thoại.
Lãnh Tịnh nhớ lại ngày đó anh cùng Lang Vương trò chuyện, hiện tại tỉ mỉ nghĩ lại, anh ta đã thật lâu không có nhìn thấy Bạch Tuyết, rất nhớ cô, cô cũng đã tới, không bằng đi ra gặp cô.
Hình như Lang Vương không đến, thuận tiện đi xuống nhìn xem người cùng Tuyết nhi là ai?
Lãnh Tịnh chỉnh sửa ăn mặc một chút, sau đó đi thang máy xuống.
Chờ Lãnh Tịnh nhìn thấy Bạch Tuyết, anh vốn hai tay đút túi, bộ dáng rất khốc.
Nhưng mà, khi anh ta nhìn thấy Bạch Tuyết, bộ dáng lãnh khốc cũng không làm được, hai mắt tóe lửa, bời vì Bạch Tuyết đưa tay chọn quần áo cho A Hồ mặc.
Cười ha hả vì A Hồ chingr sửa quần áo, hơn nữa nhìn ra cô nói chuyện rất dịu dàng!
A Hồ đưa lưng về phía Lãnh Tịnh, Lãnh Tịnh cũng không nhận ra được.
Bạch Tuyết giơ tay lên sửa sang lại cà vạt cho A Hồ, bời vì A Hồ không đẹp cà vạt, tuy lúc mới đầu A Hồ yêu cầu Đoan Mộc hỗ trợ, nhưng tháy Đoan Mộc mãnh liệt phản đối, anh ta không muốn đeo cho A Hồ, không biết còn cho bọn họ đồng tính luyến ái?
Độc tác thắt cà vạtt hân mật như thế, anh ta sẽ không làm, cho nên chỉ có phiền Bạch Tuyết rồi.
Trong lòng A Hồ tâm thần bất định, cô là người phụ nữ của Lang Vương, côcũng là người tôn quý, là Mẫu Đơn tiên tử trên trời, hôm nay tự thân đi thắt cà vạt cho anh ta sao!
Đời này là đủ.
Lãnh Tịnh từ phía của mình nhìn sang, vừa lúc là Bạch Tuyết dựng cổ áo của A Hồ lên, sau đó tỉ mỉ thắt cà vạt, bộ dáng rất nghiêm túc, đồng thời, nhìn thấy bọn họ khá gần, ở trong mắt Lãnh Tịnh, gương mặt Bạch Tuyết gần như muốn kề sát người đàn ông kia!
Người đàn ông đáng giận đó, lại có đãi ngộ tốt như vậy!
Anh ta thầm mến Tuyết nhi lâu như vậy, đều không có được đại ngộ này, tại sao anh ta phúc khí tốt vậy, có thể để cho Bạch Tuyết tự thân đi thắt cà vạt.
Nếu như, anh ta biết đây chính là đãi ngộ khi làm hộ vệ cho Bạch Tuyết, đoán chừng nhất định Lãnh Tịnh sẽ không do dự đi gặp trở ngại!
Làm tổn thương tự ái!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.