Chương 122: Cơ hội chuyển mình quan trọng
Đại Tư Không
20/03/2013
Nếu so sánh với những người khác thì quan hệ giữa Vương Học Bình và Cao Thành Thu có sự khác biệt, quan hệ giữa bọn họ trước nay rất tốt, hơn nữa đều có ý thâm giao.
Câu hỏi của Cao Thành Thu làm cho Vương Học Bình cảm thấy đau đầu, hắn nói:
- Anh Cao, chỉ cần có cơ hội tôi sẽ giới thiệu anh cho Lữ tiểu thư.
Cao Thành Thu cũng thấy yêu cầu của mình có chút khó khăn cho Vương Học Bình, nhưng thật ra hắn chỉ cố ý với mục đích thử xem thái độ của Vương Học Bình với mình mà thôi.
Bây giờ đáp án đã công bố Vương Học Bình không coi Cao Thành Thu hắn là người ngoài, điều này làm Cao Thành Thu rất hào hứng, vì thế ồn ào uống ba ly với Vương Học Bình.
Sau khi cơm nước xong thì Mã Thanh Sơn tự mình đưa nhóm người đến nhà khách khu quản lý đập nước.
Đây là một tòa nhà năm tầng nhìn bên ngoài có vẻ rất bình thường, nhưng khi đi vào mới phát hiện sự khác biệt.
Bên trong rất trang nhã hào hoa, điều này làm khách đến đây sinh ra cảm giác như ở nhà.
Sau khi sắp xếp phòng thì mọi người đều tự tìm mục tiêu nói chuyện của mình, người trong quan trường thì có bản chất tìm càng nhiều quan hệ có hiệu quả càng tốt.
Trưởng phòng tài chính Triệu Hồng Dương vì có rất nhiều vấn đề về tài chính nên tìm đến nói chuyện với Tần Hoa.
Chu Huyền tất nhiên quen biết Liễu Ngân Hà, trước kia hai người thường gặp mặt ở cục công an thành phố, hôm nay gặp nhau tất nhiên có chung khá nhiều chủ đề.
Luận về thân phận và địa vị thì Chu Huyền là thường ủy quận ủy, bí thư tư pháp, mà Liễu Ngân Hà cũng là thường ủy huyện ủy, bí thư tư pháp huyện ủy, coi như hai người sức lực ngang nhau.
Trong quan trường thường rất chú ý đến nguyên tắc khi ngang hàng, vì vậy hai người Liễu Chu trao đổi với nhau không có bất kỳ chướng ngại nào.
Trong quan trường thì quy chế đẳng cấp rất nghiêm khắc, mỗi người đều có vòng quan hệ của riêng mình, không thể phạm vào.
Nếu một quan viên cấp sở mà thường tụ hội với đám quan viên cấp phòng, như vậy sẽ bị người ta cho rằng tự hạ thấp thân phận, là một biểu hiện tự bôi nhọ địa vị của mình.
Biết được Chu Huyền năm nay bốn mươi tuổi thì Liễu Ngân Hà gật đầu nói:
- Cậu Chu lên nhanh hơn tôi, tôi đã năm mươi mới lên đến cấp cục trưởng, coi như vận làm quan không bằng cậu.
Chu Huyền lại nheo mắt cười:
- Tôi cũng chỉ may mắn vượt qua con sóng trẻ hóa cán bộ mà thôi, không gạt cục trưởng Liễu, đây là làm phiền sự chỉ điểm của cha vợ khi tôi còn làm đồn trưởng đồn công an, khi đó trong cục đề bạt phó cục trưởng, tôi có bằng đại học mà đối thủ lại chỉ là cao đẳng, vì vậy mới chiếm được tiên cơ.
Liễu Ngân Hà có chút bán tín bán nghi đối với lời nói của Chu Huyền, có văn bằng tốt thì đề bạt nhanh, điều này là bình thường, nhưng nếu không có chỗ dựa vào hậu trường, đừng hòng có văn bằng là leo lên.
Cao Thành Thu thì cùng Vương Học Bình ngồi xuống ghế sa lông, hắn chân thành nói:
- Cậu Vương, không dối cậu, bây giờ đã có quyết định, sang năm tôi sẽ xuống làm chủ tịch quận Vân Bắc. Sau này nếu cậu có kho khăn gì cứ đến tìm tôi, nếu tôi không giúp đỡ sẽ chẳng mang họ Cao.
Vở kịch hay hôm nay của Lữ Tử Tâm đã làm Cao Thành Thu rung động, trước đó Cao Thành Thu phải ngồi đợi bên dưới mà Vương Học Bình lại được Hà Thượng Thanh triệu kiến, điều này cũng làm cho Cao Thành Thu cảm thấy ước ao được may mắn như vậy. Truyện "Lãnh Đạo "
Sau này chủ tịch Hà lại gọi Vương Học Bình lên tỉnh và tự tay phê chỉ thị, phần chỉ thị này được Cao Thành Thu đưa vào tay chủ tịch Kim.
Đặc biệt là hôm nay Lữ Tử Tâm tỏ ra thân mật với Vương Học Bình ngay trước mắt Phùng Thân Quốc và Chu Văn Quảng, điều này càng làm Cao Thành Thu sáng mắt.
Đừng thấy Cao Thành Thu luôn nở nụ cười mà tưởng bở, thật ra trong lòng hắn có rất nhiều dòng suy nghĩ.
Vương Học Bình nói:
- Đa tạ anh Cao nâng đỡ, sau này sẽ đem đến cho anh nhiều phiền toái.
Cao Thành Thu khoát tay nói:
- Tôi và cậu là huynh đệ nên cũng đừng nói những lời này, tuy tôi chỉ là chủ tịch quận nhưng cũng nắm túi tiền, có thể giúp được nhiều việc.
Vương Học Bình nghe được lời này của Cao Thành Thu thì giống như thấy đối phương không vừa ý vì sự sắp xếp của chủ tịch Kim Hữu Công.
Là thư ký của phó bí thư thị ủy thì sẽ là cấp phó ban, ít nhất cũng được sắp xếp làm phó bí thư huyện ủy, hoặc phó chủ tịch thường vụ.
Cao Thành Thu lúc này là thư ký của chủ tịch thành phố, dù là cấp phó ban nhưng dựa theo quy củ thì ít nhất cũng được tăng lên nửa cấp.
Cũng là thư ký, nhưng nếu là thư ký Tạ Viêm của bí thư thị ủy Chu Văn Quảng được đưa xuống tuyến dưới rèn luyện thì sẽ được ngồi lên vị trí bí thư huyện ủy, mà Cao Thành Thu thì chỉ có chủ tịch quận hoặc chủ tịch huyện mà thôi.
Hậu trường quyết định mũ ô sa, thư ký của bí thư thị ủy tất nhiên sẽ có nhiều đãi ngộ hơn bí thư của chủ tịch.
- Ha ha, anh Cao, anh hơn ba mươi tuổi đã là chủ tịch quận, trong khi đó bí thư Nghiêm là chủ tịch quận khi đã hơn năm mươi, nếu so ra thì bí thư Nghiêm còn kém anh xa.
Vương Học Bình cố ý dùng lời cát tường nói.
Cao Thành Thu kịp thời bừng tỉnh, gương mặt đỏ hồng, cố uống một ly che giấu biểu cảm.
- Anh Cao, trước mắt tôi cũng không phải bất cứ lúc nào cũng có thể hẹn một người có thân phận như Lữ tiểu thư, điều này còn phải xem kỳ ngộ.
Vương Học Bình cố ý nói một câu dự phòng với Cao Thành Thu, để tránh đối phương quá kỳ vọng và thất vọng.
Cao Thành Thu cười cười nói:
- Điều này tôi hiểu rõ, chỉ cần cậu có cái tâm là tôi đã cảm kích rồi.
Vương Học Bình xem như nghe rõ, Cao Thành Thu xem như tương đối nhiệt tình kết bạn với Lữ Tử Tâm, vì vậy mới không tiếc lời dùng mình để đạt đến mục đích.
Vương Học Bình khó thể khuyên được đối phương, đồng thời hắn cũng rất kiêng kỵ với hoạt động đánh bài của Cao Thành Thu vào lúc chiều. Truyện "Lãnh Đạo "
Vị cán bộ chưa xuống làm chủ tịch quận nhưng đã thu tiền, không biết tương lai làm chủ tịch thế nào?
Sau khi mọi người nói chuyện phiếm được một lúc thì Mã Thanh Sơn chạy đến mời đi khiêu vũ.
Vương Học Bình cũng lâu chưa khiêu vũ, hắn thật sự có chút ngứa chân, vì thế đi theo Cao Thành Thu ra ngoài, đi đến tầng ca múa ở trên cùng.
Khi vào cửa thì thấy Chu Huyền đang ôm một cô gái xinh đẹp mà cất bước, trông giống hệt như gấu trúc ôm thỏ, rất đáng buồn cười.
Lúc này một cô gái thon thả đi đến trước mặt Vương Học Bình rồi mỉm cười, nàng đưa bàn tay trắng nõn ra mời:
- Có cơ hội mời lãnh đạo nhảy một bản, anh có nhảy không?
Lúc này Cao Thành Thu đã kéo một cô gái vào sàn nhảy, Vương Học Bình cũng ôm eo cô gái xoay người đi vào.
Sau khi nhảy được vài bài thì cô gái khẽ lau mồ hôi trán, nàng tán thưởng:
- Lãnh đạo nhảy rất tốt, nhiều lúc tôi không thể theo kịp tiết tấu.
Kiếp trước vì muốn đuổi kịp trình độ của Lý Tiểu Linh mà Vương Học Bình học tập rất khổ sở, xem như lúc này có hữu dụng.
Vương Học Bình khẽ cười nói:
- Cám ơn em đã khích lệ, anh đây đã lâu không nhảy, bây giờ cũng cảm thấy rất mệt.
Vương Học Bình tùy ý tìm chỗ ngồi xuống, sau đó gọi nhân viên một *** nước ngọt.
- Cám ơn.
Vương Học Bình khách khí uống hơn nửa *** rồi khẽ nấc một tiếng vui vẻ.
Vương Học Bình đánh giá bốn phía, hắn chợt phát hiện kỹ thuật nhảy của Liễu Ngân Hà vượt xa tưởng tượng, tiến lui có vẻ rất phiêu dật.
Thôi Liễu thì không nhảy đẹp nhưng trò chuyện với cô gái đủ thứ trên đời, thỉnh thoảng còn chọc cho nàng cười ngất.
Mỗi người đều có sở thích không giống nhau, Vương Học Bình lắc đầu đốt một điếu thuốc, vừa hút được một hơi thì Chu Huyền đã chạy đến.
Chu Huyền rút một điếu Trung Hoa rồi đặt lên mũi cười nói:
- Cậu Học Bình, buổi chiều tôi chậm trễ trong công tác tiếp đón cậu, điều này là không đúng.
- Tôi cũng không nói nhảm, sau này nếu trong thành phố có việc gì cần làm thì cứ nói với tôi, tuy tôi không có bao nhiêu bản lĩnh nhưng cũng có chút tài mọn.
Vương Học Bình thầm nghĩ Chu Huyền thật sự rất khéo ăn nói, nếu bây giờ mình tỏ ra lạnh nhạt thì thật sự không ra gì. Truyện "Lãnh Đạo "
Chu Huyền này là cục trưởng cục công an quận Vân Bắc, tuy thực quyền không lớn nhưng chắc chắn cũng sẽ có lúc cần nhờ.
Vương Học Bình khẽ gạt tàn thuốc rồi cười nói:
- Coi như hôm nay vinh hạnh được làm quen với cục trưởng Chu.
Chu Huyền cười ha hả cắt ngang lời Vương Học Bình:
- Cái gì mà là cục trưởng Chu? Sau này cứ gọi tôi là Chu mập như đám Thành Thu, tôi thích như vậy.
- Như vậy cũng không tốt.
Vương Học Bình thầm nghĩ, lần đầu gặp mặt mà gọi như vậy thì đúng là không tốt.
- Ha ha, cậu Học Bình, cậu xem thường tôi sao? Tôi thích anh em gọi là Chu mập, như vậy mới thoải mái.
Chu Huyền cố ý trừng mắt nhìn Vương Học Bình.
Vương Học Bình thấy Chu Huyền không giống như giả vờ, mà cách xưng hô cũng không có vấn đề quá lớn, thuận theo sẽ hay hơn.
- Anh mập, sau này sẽ có chuyện cần nhờ.
Vương Học Bình thấy gọi là Chu mập rất khó nghe, vì thế gọi là anh mập.
Chu Huyền vừa nghe Vương Học Bình gọi như vậy thì vội vàng kêu lớn:
- Mang rượu đến đây, tôi muốn uống vài ly với cậu Học Bình.
Nhân viên phục vụ đưa đến vài ly rượu đầy, Chu Huyền nâng ly khẽ cụng với Vương Học Bình, cả hai cùng cạn.
Sau đó đám người tiếp tục nhảy, cuối cùng lập hai sòng bài.
Sáng sớm hôm sau Vương Học Bình tiễn nhóm Cao Thành Thu về thành phố, đúng lúc hắn nhận được điện thoại của Từ Dương, nói hắn về thành phố có chuyện quan trọng cần thương lượng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.