Chương 11: Sức Mạnh Của Y Liên
Bút Mặc Chỉ Kiện
22/01/2022
Trong khoảnh khắc, dường như bầu trời đột nhiên đổi màu lúc trước mây đen vẫn còn ở trên bầu trời nhưng lúc này bầu trời như một tầng tinh thạch băng lam nhuộm màu lên.
Không, nó không phải bị nhuộm màu....
Trần Hải Bình chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh thổi vào mặt hắn, mắt thường có thể nhìn thấy được, 1 chút ánh sáng màu xanh lam xông ra giữa đàn chim sẻ, sau đó nhanh chóng lan ra, chỉ trong chốc lát đã có gần mười con chim sẻ bị đông cứng như những bức tượng được điêu khắc tỉ mỉ, những con còn lại cũng bị ảnh hưởng bởi sự lạnh giá, rung chuyển
Cách đó không xa, Y Liên vẻ mặt nghiêm túc giơ hai tay lên, một mũi tên tinh thể băng màu xanh lam lớn bằng cánh tay được ngưng tụ từng chi tiết , đột ngột lao ra ngoài tạo thành từng lớp cơn sóng trên không trung.
Mũi tên băng bắn vào đàn chim sẻ, ầm 1 tiếng, những mảnh băng bắn tung tóe khắp nơi làm cho khắp nơi lạnh giá.
Khả năng đóng băng.
Trần Hải Băng không ngờ rằng cô gái trông có vẻ yếu ớt này lại là một người thức tỉnh cực hiếm có khả năng đặc biệt!
Một trăm người thức tỉnh chưa chắc đã có một người có năng lực đặc biệt!
Điều này đã được định sẵn bởi tự nhiên, Trần Hải Bình chỉ ước mơ xa vời , nhưng sức mạnh của Y Liên vẫn vượt quá sự mong đợi của anh ta.
Theo nhận thức ban đầu, Trần Hải Bình chỉ cho rằng Y Liên là người thức tỉnh không có mạnh, nhưng bây giờ nhìn thấy khuôn mặt Y Liên không đỏ bừng hay thở hổn hển, mỗi lần vung tay lên ngưng tụ ra từng tảng băng, đàn chim sẻ bị tiêu diệt không còn con nào, đó là 1 cú sốc khó tả trong lòng của hắn.
Nếu chỉ là một người thức tỉnh có năng lực đặc biệt, bất kể là năng lực gì đều sẽ bộc phát từ một đến hai lần đã là cực hạn rồi. Hắn cũng đã nhìn thấy người mạnh nhất ở nơi trú ẩn, người có khả năng điểu khiển lửa mãnh liệt, mặc dù sức mạnh rất lớn nhưng nó không thể kéo dài.
Ngược lại, Y Liên nhẹ nhàng và thanh thoát, cho dù ngưng tụ khí lạnh thành các rạng băng hay điều khiển vụ nổ định hướng của các rặng băng, điều đó cho thấy cô gái này vẫn còn nhiều năng lượng hơn.
Trần Hải Bình có lẽ khó lí giải được trong cuộc đời này, hệ thống nghề nghiệp là gì, thế nào là pháp sư và những con rối cấp cao. Thật ra, điều này cũng không thể nào trách hắn được, ngay cả bản thân Đường Vũ cũng chưa thực sự hiểu biết hết những điều này, cũng chỉ dừng lại ở nghĩa đen.
…………
Y Liên khẽ thở dài, xoa dịu ma lực đang dâng trào trong cơ thể.
So với cú sốc nội tâm mạnh mẽ của Trần Hải Bình, cô ấy cảm thấy rất hạnh phúc.
Mỗi người có một định nghĩa khác nhau về hạnh phúc, có người cảm thấy hạnh phúc sau khi ăn món ngon, cũng có người cảm thấy hạnh phúc khi giết 5 vị thần. Đối với Y Liên, việc nhận ra giá trị của bản thân và giúp được cho chúa tể, điều này đáng giá làm cho nàng hạnh phúc.
Sau cái chết của đàn chim sẻ, một làn sóng vô hình tỏa ra, giống như một dòng sông, liên tục chảy vào trong cơ thể.
Ngay lập tức, đôi mắt pha lê của Y Liên mở to.
Đây là……
Cô đã thức tỉnh 3 năm trước, từ khi tìm thấy cuốn sách ma thuật chưa hoàn chỉnh Y Liên không cách nào tăng thực lực của mình lên, dù có thể cảm nhận năng lượng kì dị xung quanh bản thân mình đối với cảm nhận nguyên tố băng điều khiển yếu kém.
Sau khi khám phá ra cuốn sách ma thuật, cô đã lĩnh hội được khả năng cơ bản nhất của pháp sư, đó là ngưng tụ tinh thần
Ngưng tụ tinh thần là phương pháp cần thiết nhất để nâng cao sức mạnh. Các nghề nghiệp khác cũng có phương pháp tương tự. Những này Y Liên đã từng nghe qua, nhưng sau khi giết chết con chim sẻ quỷ này, sẽ có một luồng năng lượng tinh khiết tràn vào cơ thể cô ấy. Nếu như trước kia, chuyện này đối với nàng chính là mơ giữa ban ngày.
Sức mạnh này quá tinh khiết!
Chỉ cần luyện hóa 1 chút, nó có thể chuyển hóa thành sức mạnh của bản thân, nhanh hơn tốc độ ngưng tụ tinh thần rất nhiều, căn bản không chịu tác dụng phụ nào cả.
Trong ba năm ngưng tụ tinh thần vừa qua, thực lực của nàng đã đạt tới đỉnh cấp của người thức tỉnh cấp 2. Nếu theo nhịp điệu của ngưng tụ tinh thần lúc trước, 6 tháng nữa nàng có thể đột phá thành công thức tỉnh cấp 3. Nhưng bây giờ ... Y Liên cảm thấy rằng chỉ cần có nhiều năng lượng hơn để luyện hóa trong cơ thể, cô ấy có thể trực tiếp đột phá đến thức tỉnh cấp 3.
Loại tốc độ này giống như mơ.
Y Liên nhớ rằng ngày hôm qua Chúa tể đã nói rằng sẽ có một loại bất ngờ khi giết chết Ma Thú, gọi là linh hồn lực.
Hóa ra đây chính là linh hồn lực?
………
Đường Vũ cũng rất vui khi thấy lũ chim sẽ bị giải quyết nhanh chóng.
Loại ma thú này yếu ớt, xác suất sinh ra Nguyên Tinh quả thực không cao, nhưng số lượng lớn cũng không chịu nổi, Đường Vũ vẫn rất vui vẻ bắt đầu khai thác Nguyên Tinh.
Sau khi nghĩ lại, hắn cũng không còn đơn độc vừa mới thành lập tổ vận chuyển thứ 1, lúc này gọi đến đào Nguyên Tinh, có thể coi như tận dụng hết mọi thứ.
Nhưng Y Liên trông có vẻ rụt rè, khi mới đến ngày hôm qua, cô ấy đã rất hoang mang và hoảng sợ. Đối mặt với mặt sàn nhẵn bóng của lâu đài, cô ấy phải nhón chân lên ... Bây giờ, đối mặt với những con chim sẻ quỷ này, Y Liên thay vào đó không hoảng sợ chút nào.
Đường Vũ nghĩ lại và hiểu rằng mặc dù Y Liên còn trẻ và chưa có kinh nghiệm chiến đấu, nhưng dù sao thì cô ấy cũng vừa trải qua một cuộc bảo vệ thành phố khó khăn ngày hôm qua. So sánh với đàn chim sẻ này thì khác xa 1 trời 1 vực..
Sau khi khởi đầu thuận lợi, Đường Vũ vẫn theo kế hoạch ban đầu thu dọn ma thú trong khu nghỉ mát, đồng thời tìm kiếm một số vật dụng còn sót lại ở nơi trú ẩn ban đầu vẫn có thể sử dụng được.
Mãi đến chiều tối, Đường Vũ mới trở lại khu biệt thự.
Đếm kĩ lấy Nguyên Tinh trong túi, Đường Vũ nở một nụ cười, kế tiếp đó là thời điểm thú vị nhất của quá trình xây dựng.
Thường được gọi là khoảnh khắc vui sướng nhất.
Vừa lúc những người còn lại vận chuyển xe từ đằng xa trở về.
Phần giữa của khu biệt thự vốn đã đầy những vật kiệu như một ngọn đồi rác thải, phần lớn là những mảnh vụn xây dựng bị vỡ, cũng có những tấm xi măng có gắn những thanh thép vào, còn có rất nhiều đồ dùng bị hư hỏng, cho dù là trước ngày tận thế. hoặc bây giờ. Đây là những thứ không ai muốn, nhưng đối với Đường Vũ lại là những vật liệu thiết yếu
" Tất cả đồ vật chuyển hết sang khu biệt thự số 3 đi."
Đường Vũ chỉ vào phía trong của khu biệt thự số 3, sau đó là Biệt thự số 2 và lâu đài. Lâu đài vẫn còn cách vách đá cao phía sau một khoảng ban đầu nó là một bãi đất trống hoang vắng. tình cờ được Đường Vũ sử dụng. Đem hạch tâm kiến trúc để ở nơi này cũng là an toàn nhất.
Đường Vũ đã định dùng nơi này làm cấm địa, chỉ cần khe hở phía trước có thể phong tỏa chặt chẽ. Mặc dù những tòa nhà cốt lõi này không được Đường Vũ cho phép, những người khác cũng không được vào, tuy nhiên để tránh rắc rối không đáng có, Đường Vũ vẫn ngăn cách những tòa nhà này ra khỏi tầm tiếp xúc của những người sống sót.
Không lâu sau, một số người sống sót đã kéo một lượng lớn phế liệu đến Biệt thự số 3.
Biệt thự số 3 vốn đã đổ nát, chỗ nào cũng có vết đạn, vết đinh, vết cháy đen sau vụ nổ, đống phế thải này được kéo về phía trước biệt thự, hình ảnh đống rác trông càng sinh động hơn.
Thật không tốt ... Đường Vũ khẽ lắc đầu, sau khi hạch tâm kiến trúc được xây dựng xong, lãnh thổ này cần phải quản lí tốt mới được muốn phát triển thành nơi trú ẩn, hình tượng bên ngoài không thể tệ như vậy được. Hắn không muốn mỗi ngày ra khỏi lầu đài đều phải nhìn thấy cảnh tượng tồi tệ như vậy
Sau khi rời khỏi xe đẩy vật liệu, đuổi những người sống sót ra ngoài Đường Vũ gọi số 1 và số 2 để kéo những "phế liệu" có giá trị này vào khoảng đất trống phía sau lâu đài.
Không, nó không phải bị nhuộm màu....
Trần Hải Bình chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh thổi vào mặt hắn, mắt thường có thể nhìn thấy được, 1 chút ánh sáng màu xanh lam xông ra giữa đàn chim sẻ, sau đó nhanh chóng lan ra, chỉ trong chốc lát đã có gần mười con chim sẻ bị đông cứng như những bức tượng được điêu khắc tỉ mỉ, những con còn lại cũng bị ảnh hưởng bởi sự lạnh giá, rung chuyển
Cách đó không xa, Y Liên vẻ mặt nghiêm túc giơ hai tay lên, một mũi tên tinh thể băng màu xanh lam lớn bằng cánh tay được ngưng tụ từng chi tiết , đột ngột lao ra ngoài tạo thành từng lớp cơn sóng trên không trung.
Mũi tên băng bắn vào đàn chim sẻ, ầm 1 tiếng, những mảnh băng bắn tung tóe khắp nơi làm cho khắp nơi lạnh giá.
Khả năng đóng băng.
Trần Hải Băng không ngờ rằng cô gái trông có vẻ yếu ớt này lại là một người thức tỉnh cực hiếm có khả năng đặc biệt!
Một trăm người thức tỉnh chưa chắc đã có một người có năng lực đặc biệt!
Điều này đã được định sẵn bởi tự nhiên, Trần Hải Bình chỉ ước mơ xa vời , nhưng sức mạnh của Y Liên vẫn vượt quá sự mong đợi của anh ta.
Theo nhận thức ban đầu, Trần Hải Bình chỉ cho rằng Y Liên là người thức tỉnh không có mạnh, nhưng bây giờ nhìn thấy khuôn mặt Y Liên không đỏ bừng hay thở hổn hển, mỗi lần vung tay lên ngưng tụ ra từng tảng băng, đàn chim sẻ bị tiêu diệt không còn con nào, đó là 1 cú sốc khó tả trong lòng của hắn.
Nếu chỉ là một người thức tỉnh có năng lực đặc biệt, bất kể là năng lực gì đều sẽ bộc phát từ một đến hai lần đã là cực hạn rồi. Hắn cũng đã nhìn thấy người mạnh nhất ở nơi trú ẩn, người có khả năng điểu khiển lửa mãnh liệt, mặc dù sức mạnh rất lớn nhưng nó không thể kéo dài.
Ngược lại, Y Liên nhẹ nhàng và thanh thoát, cho dù ngưng tụ khí lạnh thành các rạng băng hay điều khiển vụ nổ định hướng của các rặng băng, điều đó cho thấy cô gái này vẫn còn nhiều năng lượng hơn.
Trần Hải Bình có lẽ khó lí giải được trong cuộc đời này, hệ thống nghề nghiệp là gì, thế nào là pháp sư và những con rối cấp cao. Thật ra, điều này cũng không thể nào trách hắn được, ngay cả bản thân Đường Vũ cũng chưa thực sự hiểu biết hết những điều này, cũng chỉ dừng lại ở nghĩa đen.
…………
Y Liên khẽ thở dài, xoa dịu ma lực đang dâng trào trong cơ thể.
So với cú sốc nội tâm mạnh mẽ của Trần Hải Bình, cô ấy cảm thấy rất hạnh phúc.
Mỗi người có một định nghĩa khác nhau về hạnh phúc, có người cảm thấy hạnh phúc sau khi ăn món ngon, cũng có người cảm thấy hạnh phúc khi giết 5 vị thần. Đối với Y Liên, việc nhận ra giá trị của bản thân và giúp được cho chúa tể, điều này đáng giá làm cho nàng hạnh phúc.
Sau cái chết của đàn chim sẻ, một làn sóng vô hình tỏa ra, giống như một dòng sông, liên tục chảy vào trong cơ thể.
Ngay lập tức, đôi mắt pha lê của Y Liên mở to.
Đây là……
Cô đã thức tỉnh 3 năm trước, từ khi tìm thấy cuốn sách ma thuật chưa hoàn chỉnh Y Liên không cách nào tăng thực lực của mình lên, dù có thể cảm nhận năng lượng kì dị xung quanh bản thân mình đối với cảm nhận nguyên tố băng điều khiển yếu kém.
Sau khi khám phá ra cuốn sách ma thuật, cô đã lĩnh hội được khả năng cơ bản nhất của pháp sư, đó là ngưng tụ tinh thần
Ngưng tụ tinh thần là phương pháp cần thiết nhất để nâng cao sức mạnh. Các nghề nghiệp khác cũng có phương pháp tương tự. Những này Y Liên đã từng nghe qua, nhưng sau khi giết chết con chim sẻ quỷ này, sẽ có một luồng năng lượng tinh khiết tràn vào cơ thể cô ấy. Nếu như trước kia, chuyện này đối với nàng chính là mơ giữa ban ngày.
Sức mạnh này quá tinh khiết!
Chỉ cần luyện hóa 1 chút, nó có thể chuyển hóa thành sức mạnh của bản thân, nhanh hơn tốc độ ngưng tụ tinh thần rất nhiều, căn bản không chịu tác dụng phụ nào cả.
Trong ba năm ngưng tụ tinh thần vừa qua, thực lực của nàng đã đạt tới đỉnh cấp của người thức tỉnh cấp 2. Nếu theo nhịp điệu của ngưng tụ tinh thần lúc trước, 6 tháng nữa nàng có thể đột phá thành công thức tỉnh cấp 3. Nhưng bây giờ ... Y Liên cảm thấy rằng chỉ cần có nhiều năng lượng hơn để luyện hóa trong cơ thể, cô ấy có thể trực tiếp đột phá đến thức tỉnh cấp 3.
Loại tốc độ này giống như mơ.
Y Liên nhớ rằng ngày hôm qua Chúa tể đã nói rằng sẽ có một loại bất ngờ khi giết chết Ma Thú, gọi là linh hồn lực.
Hóa ra đây chính là linh hồn lực?
………
Đường Vũ cũng rất vui khi thấy lũ chim sẽ bị giải quyết nhanh chóng.
Loại ma thú này yếu ớt, xác suất sinh ra Nguyên Tinh quả thực không cao, nhưng số lượng lớn cũng không chịu nổi, Đường Vũ vẫn rất vui vẻ bắt đầu khai thác Nguyên Tinh.
Sau khi nghĩ lại, hắn cũng không còn đơn độc vừa mới thành lập tổ vận chuyển thứ 1, lúc này gọi đến đào Nguyên Tinh, có thể coi như tận dụng hết mọi thứ.
Nhưng Y Liên trông có vẻ rụt rè, khi mới đến ngày hôm qua, cô ấy đã rất hoang mang và hoảng sợ. Đối mặt với mặt sàn nhẵn bóng của lâu đài, cô ấy phải nhón chân lên ... Bây giờ, đối mặt với những con chim sẻ quỷ này, Y Liên thay vào đó không hoảng sợ chút nào.
Đường Vũ nghĩ lại và hiểu rằng mặc dù Y Liên còn trẻ và chưa có kinh nghiệm chiến đấu, nhưng dù sao thì cô ấy cũng vừa trải qua một cuộc bảo vệ thành phố khó khăn ngày hôm qua. So sánh với đàn chim sẻ này thì khác xa 1 trời 1 vực..
Sau khi khởi đầu thuận lợi, Đường Vũ vẫn theo kế hoạch ban đầu thu dọn ma thú trong khu nghỉ mát, đồng thời tìm kiếm một số vật dụng còn sót lại ở nơi trú ẩn ban đầu vẫn có thể sử dụng được.
Mãi đến chiều tối, Đường Vũ mới trở lại khu biệt thự.
Đếm kĩ lấy Nguyên Tinh trong túi, Đường Vũ nở một nụ cười, kế tiếp đó là thời điểm thú vị nhất của quá trình xây dựng.
Thường được gọi là khoảnh khắc vui sướng nhất.
Vừa lúc những người còn lại vận chuyển xe từ đằng xa trở về.
Phần giữa của khu biệt thự vốn đã đầy những vật kiệu như một ngọn đồi rác thải, phần lớn là những mảnh vụn xây dựng bị vỡ, cũng có những tấm xi măng có gắn những thanh thép vào, còn có rất nhiều đồ dùng bị hư hỏng, cho dù là trước ngày tận thế. hoặc bây giờ. Đây là những thứ không ai muốn, nhưng đối với Đường Vũ lại là những vật liệu thiết yếu
" Tất cả đồ vật chuyển hết sang khu biệt thự số 3 đi."
Đường Vũ chỉ vào phía trong của khu biệt thự số 3, sau đó là Biệt thự số 2 và lâu đài. Lâu đài vẫn còn cách vách đá cao phía sau một khoảng ban đầu nó là một bãi đất trống hoang vắng. tình cờ được Đường Vũ sử dụng. Đem hạch tâm kiến trúc để ở nơi này cũng là an toàn nhất.
Đường Vũ đã định dùng nơi này làm cấm địa, chỉ cần khe hở phía trước có thể phong tỏa chặt chẽ. Mặc dù những tòa nhà cốt lõi này không được Đường Vũ cho phép, những người khác cũng không được vào, tuy nhiên để tránh rắc rối không đáng có, Đường Vũ vẫn ngăn cách những tòa nhà này ra khỏi tầm tiếp xúc của những người sống sót.
Không lâu sau, một số người sống sót đã kéo một lượng lớn phế liệu đến Biệt thự số 3.
Biệt thự số 3 vốn đã đổ nát, chỗ nào cũng có vết đạn, vết đinh, vết cháy đen sau vụ nổ, đống phế thải này được kéo về phía trước biệt thự, hình ảnh đống rác trông càng sinh động hơn.
Thật không tốt ... Đường Vũ khẽ lắc đầu, sau khi hạch tâm kiến trúc được xây dựng xong, lãnh thổ này cần phải quản lí tốt mới được muốn phát triển thành nơi trú ẩn, hình tượng bên ngoài không thể tệ như vậy được. Hắn không muốn mỗi ngày ra khỏi lầu đài đều phải nhìn thấy cảnh tượng tồi tệ như vậy
Sau khi rời khỏi xe đẩy vật liệu, đuổi những người sống sót ra ngoài Đường Vũ gọi số 1 và số 2 để kéo những "phế liệu" có giá trị này vào khoảng đất trống phía sau lâu đài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.