Chương 30: Hẹn hò ( hạ )
Miệng Cười Thường Mở
13/08/2013
Thứ bảy, bởi vì là ngày nghỉ nên người trên đường rất nhiều, Viêm
Liệt cùng Bắc Đường Yên lựa chọn một nhà hàng nhỏ rất tao nhã dùng bữa
ăn, sau đó cùng nhau đi tới 1 trung tâm thương mại không xa Bắc Đường
tập đoàn, tổng bộ Bắc Đường tập đoàn vốn là ở vào khu vực phồn hoa trong thành phố, đến thứ bảy ngày nghỉ nơi này càng phi thường náo nhiệt, hai người tay trong tay đi ở trên đường, thỉnh thoảng liền sẽ khiến cho
nhiều ánh mắt tán thưởng và ghen ghét của cả nam nhân và nữ nhân khi
thấy bọn họ.
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
Viêm Liệt rất tuấn tú, đứng ở trong đống người tuyệt đối có thể nhìn ra rất nổi, tuyệt đối khiến chi người ta chú ý, mà Bắc Đường Yên khí chất của nàng là đẹp, ngũ quan xinh xắn lộ ra ưu nhã, nhất là khi cùng Viêm Liệt cùng một chỗ Bắc Đường Yên tựa hồ trở nên sáng lên, tràn đầy một loại sinh động hơi thở, mà hai người kia đi cùng một chỗ đương nhiên là thu hút ánh mắt của mọi người.
Đi qua hai con đường, Viêm Liệt đã thấy được ba khuôn mặt có chút quen thuộc không phải là rất quen thuộc mà đều là vài đồng nghiệp của công ty từng có vài lần gặp, mấy người kia nhìn thấy hắn và Yên ánh mắt tràn ngập tò mò cùng kinh ngạc, làm cho hắn không khỏi nghĩ đến về sau chuyện như vậy sẽ gặp càng nhiều đi.
“Yên còn có một chút giờ chiếu buổi chiều bắt đầu, chúng ta hướng phía rạp chiếu phim kia thôi.”
“Ok, không biết hôm nay có phim gì hay, thích xem thể loại phim gì?”
“Phim hành động đi, tôi cũng rất ít khi xem phim, còn chị?”
“Tôi cũng rất ít khi xem phim.” Bắc Đường Yên ngày thường xem ti vi tất cả đều là xem tin tức, đối với ít phim này rất không biết, cũng liền ngẫu nhiên thích phim hành động…
Viêm Liệt nở nụ cười, bình thường con gái đều sẽ không thích phim hành động, Bắc Đường Yên chính là không giống người thường bất quá rất phù hợp tính cách của nàng.
Hai người đi hàn huyên một chút hơn mười phút sau đã đến cửa rạp chiếu phim, Viêm Liệt đi mua vé Bắc Đường Yên đứng tại nguyên nhìn bốn phía một chút thật nhiều năm chưa từng tới nơi này, nơi này bây giờ cũng thay đổi, cũng không biết trùng tu qua mấy lần càng ngày càng đẹp.
“Troy, phim rất kinh điển có được không?” Viêm Liệt cầm lấy hai vé chạy trở lại.
“Ok.” Bắc Đường Yên rất vui vẻ, xem cái gì không quan trọng, quan trọng là có Viêm Liệt cùng xem, hơn nữa Viêm Liệt còn mua thể loại phim nàng biết, nàng đương nhiên vui vẻ.
Hai người lại đi mua ít đồ ăn vặt bất quá vô luận là Viêm Liệt hay Bắc Đường Yên cũng không muốn ăn, liền đổi thành mua nước, sau đó hai người vào rạp chiếu phim, chờ phim mở màn.
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
Tại không khí tối đen của rạp chiếu phim Bắc Đường Yên khẽ nheo lại con mắt, nàng tại xem kỹ cảnh chung quanh, ánh mắt Viêm Liệt liên tục phóng tại trên màn hình, theo nội dung phim mà sợ hãi lộ ra vẻ mặt bất đồng từ phương diện này hắn là không có phòng bị, rất chân thật, người như vậy cũng không thích hợp ngoại giao lừa gạt, nhưng từ biểu hiện của hắn thì hắn đối với sự biến động của thị trường trình độ rất cao, phân tích rất chính xác, có thể nói là rất có thiên phú cũng rất có năng lực, Bắc Đường Yên trước nghiên cứu báo cáo điều tra về hắn làm cho nàng đối với Viêm Liệt có sự ấn tượng khắc sâu, nàng tin tưởng chỉ cần cho Viêm Liệt cơ hội, hắn nhất định có thể đứng ở đỉnh cao sự nghiệp, trở thành một người lãnh đạo ưu tú.
Chỉ là cũng không hi vọng hắn trợ giúp mình, hơn nữa khi đang kết giao điều kiện là như vậy công việc là công việc, việc riêng là việc riêng nàng rất vui vẻ đáp ứng, nàng cũng không hi vọng người yêu của mình là vì nguyên nhân bên ngoài mà cùng nàng cùng một chỗ nhưng là sau hai ngày tiếp xúc Bắc Đường Yên đột nhiên lại nghĩ tới một khả năng khác, người nam nhân này vô dục vô cầu cùng nàng cùng một chỗ, tựa hồ càng giống là 1 người yêu bình thường thoạt nhìn hình như là không sai, nhưng là không biết vì sao Bắc Đường Yên cảm thấy vật gì đó tốt như thế mất đi sẽ làm cho nàng đột nhiên có cảm giác không thoải mái.
Hết giờ chiếu Viêm Liệt có chút cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, quả nhiên là kinh điển, làm cho người ta nhìn có cảm giác nhiệt huyết sôi trào, bất quá Yên tựa hồ có chút ủ dột không biết đang suy nghĩ gì.
“Làm sao vậy?” Viêm Liệt nắm lấy tay Bắc Đường Yên có chút lạnh.
“Có chút không quá thoải mái.” Bắc Đường Yên tâm tình có chút đè nén, sắc mặt cũng không khỏi trầm tĩnh lại, thoạt nhìn thật sự có vẻ không thoải mái.
Viêm Liệt có chút lo lắng nhìn kỹ Bắc Đường Yên.
“Là bị bệnh sao? Có cần đi gặp bác sĩ hay không?”
“Không có gì… có thể là cảm thấy hơi mệt chút, nghỉ ngơi một chút thì tốt rồi.”
“Vậy tôi đưa chị về nhà, sớm một chút nghỉ ngơi.”
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Về công ty đi trong nhà đang sửa chữa, trở về cũng không thể nghỉ ngơi.” Vì Viêm Liệt mà cải biến thư phòng, trong nhà ban ngày mời người trùng tu, coi như là trở về cũng phải đối mặt với cả đống tiếng ồn.
“Ừ… tôi đưa chị đi.” Viêm Liệt cùng Bắc Đường Yên tìm một chiếc xe taxi, năm phút đồng hồ sau hai người liền đến trước cửa tổng bộ Bắc Đường tập đoàn.
Ngoài cửa bảo vệ có người chút ít kinh ngạc nhìn hai người, rất cung kính mở cửa, chào hỏi tổng tài.
Đi thang máy chuyên dụng trực tiếp đến tầng hai mươi ba.
“Yên, tôi ở chỗ này cùng chị, tôi không yên tâm.” Viêm Liệt theo Bắc Đường Yên vào phòng cũng không lập tức rời đi, hắn sờ sờ trán Bắc Đường Yên xác định không có nóng lên nhưng vẫn cũ không yên tâm muốn lưu lại.
“Ừ, được, tôi đi đổi bộ quần áo, cậu chờ 1 chút.” Bắc Đường Yên đi vào phòng ngủ, thay đổi bộ đồ ngủ.
Viêm Liệt rót cho Bắc Đường Yên 1 chén nước nóng, nơi này mặc dù không có chủ nhân thường xuyên ở, nhưng cần có gì không thiếu.
Đổi xong y phục, Bắc Đường Yên uống nước Viêm Liệt lấy tới nằm ở trên giường.
“Yên, tôi ôm chị có thể chứ? Tôi sẽ không làm những chuyện khác.” Nhìn xem nàng nằm ở trên giường có vẻ nhu nhược Viêm Liệt đột nhiên xúc động muốn ôm nàng vào lòng, nhưng lời ra khỏi miệng sợ Bắc Đường Yên hiểu lầm, vội vàng bỏ thêm câu giải thích.
“Được.” Vốn là Bắc Đường Yên cũng không có bối rối, nhưng nằm ở trên giường tựa hồ cảm thấy thật sự hơi mệt chút, giọng lúc này nói có chút trầm thấp .
Viêm Liệt cởi áo khoác nằm ở bên cạnh Bắc Đường Yên nhẹ nhàng đem Bắc Đường Yên ôm vào trong ngực.
“Ngủ đi, tôi sẽ ở chỗ này coi chừng cho chị.” Viêm Liệt tại bên tai Bắc Đường Yên dùng đến một giọng rất ôn nhu nói ra.
Bắc Đường Yên chỉ cảm thấy mí mắt càng ngày nhíu xuống, không ý thức liền thật sự ngủ thiếp đi.
Viêm Liệt không ngủ hắn vẫn nhìn Bắc Đường Yên ngủ trong lòng có tư vị tựa hồ là hạnh phúc, cũng tựa hồ là bất an, cảm giác, cảm thấy chuyện có chút thái quá hư ảo, làm cho hắn có không có cảm giác thực tế không biết có lẽ loại hư ảo này sẽ biến mất, hắn muốn túm lấy, không biết túm như thế nào.. làm gì….
Yên nếu như có thể mãi mãi ôm nàng như này thì tốt bao nhiêu…
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
Viêm Liệt rất tuấn tú, đứng ở trong đống người tuyệt đối có thể nhìn ra rất nổi, tuyệt đối khiến chi người ta chú ý, mà Bắc Đường Yên khí chất của nàng là đẹp, ngũ quan xinh xắn lộ ra ưu nhã, nhất là khi cùng Viêm Liệt cùng một chỗ Bắc Đường Yên tựa hồ trở nên sáng lên, tràn đầy một loại sinh động hơi thở, mà hai người kia đi cùng một chỗ đương nhiên là thu hút ánh mắt của mọi người.
Đi qua hai con đường, Viêm Liệt đã thấy được ba khuôn mặt có chút quen thuộc không phải là rất quen thuộc mà đều là vài đồng nghiệp của công ty từng có vài lần gặp, mấy người kia nhìn thấy hắn và Yên ánh mắt tràn ngập tò mò cùng kinh ngạc, làm cho hắn không khỏi nghĩ đến về sau chuyện như vậy sẽ gặp càng nhiều đi.
“Yên còn có một chút giờ chiếu buổi chiều bắt đầu, chúng ta hướng phía rạp chiếu phim kia thôi.”
“Ok, không biết hôm nay có phim gì hay, thích xem thể loại phim gì?”
“Phim hành động đi, tôi cũng rất ít khi xem phim, còn chị?”
“Tôi cũng rất ít khi xem phim.” Bắc Đường Yên ngày thường xem ti vi tất cả đều là xem tin tức, đối với ít phim này rất không biết, cũng liền ngẫu nhiên thích phim hành động…
Viêm Liệt nở nụ cười, bình thường con gái đều sẽ không thích phim hành động, Bắc Đường Yên chính là không giống người thường bất quá rất phù hợp tính cách của nàng.
Hai người đi hàn huyên một chút hơn mười phút sau đã đến cửa rạp chiếu phim, Viêm Liệt đi mua vé Bắc Đường Yên đứng tại nguyên nhìn bốn phía một chút thật nhiều năm chưa từng tới nơi này, nơi này bây giờ cũng thay đổi, cũng không biết trùng tu qua mấy lần càng ngày càng đẹp.
“Troy, phim rất kinh điển có được không?” Viêm Liệt cầm lấy hai vé chạy trở lại.
“Ok.” Bắc Đường Yên rất vui vẻ, xem cái gì không quan trọng, quan trọng là có Viêm Liệt cùng xem, hơn nữa Viêm Liệt còn mua thể loại phim nàng biết, nàng đương nhiên vui vẻ.
Hai người lại đi mua ít đồ ăn vặt bất quá vô luận là Viêm Liệt hay Bắc Đường Yên cũng không muốn ăn, liền đổi thành mua nước, sau đó hai người vào rạp chiếu phim, chờ phim mở màn.
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
Tại không khí tối đen của rạp chiếu phim Bắc Đường Yên khẽ nheo lại con mắt, nàng tại xem kỹ cảnh chung quanh, ánh mắt Viêm Liệt liên tục phóng tại trên màn hình, theo nội dung phim mà sợ hãi lộ ra vẻ mặt bất đồng từ phương diện này hắn là không có phòng bị, rất chân thật, người như vậy cũng không thích hợp ngoại giao lừa gạt, nhưng từ biểu hiện của hắn thì hắn đối với sự biến động của thị trường trình độ rất cao, phân tích rất chính xác, có thể nói là rất có thiên phú cũng rất có năng lực, Bắc Đường Yên trước nghiên cứu báo cáo điều tra về hắn làm cho nàng đối với Viêm Liệt có sự ấn tượng khắc sâu, nàng tin tưởng chỉ cần cho Viêm Liệt cơ hội, hắn nhất định có thể đứng ở đỉnh cao sự nghiệp, trở thành một người lãnh đạo ưu tú.
Chỉ là cũng không hi vọng hắn trợ giúp mình, hơn nữa khi đang kết giao điều kiện là như vậy công việc là công việc, việc riêng là việc riêng nàng rất vui vẻ đáp ứng, nàng cũng không hi vọng người yêu của mình là vì nguyên nhân bên ngoài mà cùng nàng cùng một chỗ nhưng là sau hai ngày tiếp xúc Bắc Đường Yên đột nhiên lại nghĩ tới một khả năng khác, người nam nhân này vô dục vô cầu cùng nàng cùng một chỗ, tựa hồ càng giống là 1 người yêu bình thường thoạt nhìn hình như là không sai, nhưng là không biết vì sao Bắc Đường Yên cảm thấy vật gì đó tốt như thế mất đi sẽ làm cho nàng đột nhiên có cảm giác không thoải mái.
Hết giờ chiếu Viêm Liệt có chút cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, quả nhiên là kinh điển, làm cho người ta nhìn có cảm giác nhiệt huyết sôi trào, bất quá Yên tựa hồ có chút ủ dột không biết đang suy nghĩ gì.
“Làm sao vậy?” Viêm Liệt nắm lấy tay Bắc Đường Yên có chút lạnh.
“Có chút không quá thoải mái.” Bắc Đường Yên tâm tình có chút đè nén, sắc mặt cũng không khỏi trầm tĩnh lại, thoạt nhìn thật sự có vẻ không thoải mái.
Viêm Liệt có chút lo lắng nhìn kỹ Bắc Đường Yên.
“Là bị bệnh sao? Có cần đi gặp bác sĩ hay không?”
“Không có gì… có thể là cảm thấy hơi mệt chút, nghỉ ngơi một chút thì tốt rồi.”
“Vậy tôi đưa chị về nhà, sớm một chút nghỉ ngơi.”
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Về công ty đi trong nhà đang sửa chữa, trở về cũng không thể nghỉ ngơi.” Vì Viêm Liệt mà cải biến thư phòng, trong nhà ban ngày mời người trùng tu, coi như là trở về cũng phải đối mặt với cả đống tiếng ồn.
“Ừ… tôi đưa chị đi.” Viêm Liệt cùng Bắc Đường Yên tìm một chiếc xe taxi, năm phút đồng hồ sau hai người liền đến trước cửa tổng bộ Bắc Đường tập đoàn.
Ngoài cửa bảo vệ có người chút ít kinh ngạc nhìn hai người, rất cung kính mở cửa, chào hỏi tổng tài.
Đi thang máy chuyên dụng trực tiếp đến tầng hai mươi ba.
“Yên, tôi ở chỗ này cùng chị, tôi không yên tâm.” Viêm Liệt theo Bắc Đường Yên vào phòng cũng không lập tức rời đi, hắn sờ sờ trán Bắc Đường Yên xác định không có nóng lên nhưng vẫn cũ không yên tâm muốn lưu lại.
“Ừ, được, tôi đi đổi bộ quần áo, cậu chờ 1 chút.” Bắc Đường Yên đi vào phòng ngủ, thay đổi bộ đồ ngủ.
Viêm Liệt rót cho Bắc Đường Yên 1 chén nước nóng, nơi này mặc dù không có chủ nhân thường xuyên ở, nhưng cần có gì không thiếu.
Đổi xong y phục, Bắc Đường Yên uống nước Viêm Liệt lấy tới nằm ở trên giường.
“Yên, tôi ôm chị có thể chứ? Tôi sẽ không làm những chuyện khác.” Nhìn xem nàng nằm ở trên giường có vẻ nhu nhược Viêm Liệt đột nhiên xúc động muốn ôm nàng vào lòng, nhưng lời ra khỏi miệng sợ Bắc Đường Yên hiểu lầm, vội vàng bỏ thêm câu giải thích.
“Được.” Vốn là Bắc Đường Yên cũng không có bối rối, nhưng nằm ở trên giường tựa hồ cảm thấy thật sự hơi mệt chút, giọng lúc này nói có chút trầm thấp .
Viêm Liệt cởi áo khoác nằm ở bên cạnh Bắc Đường Yên nhẹ nhàng đem Bắc Đường Yên ôm vào trong ngực.
“Ngủ đi, tôi sẽ ở chỗ này coi chừng cho chị.” Viêm Liệt tại bên tai Bắc Đường Yên dùng đến một giọng rất ôn nhu nói ra.
Bắc Đường Yên chỉ cảm thấy mí mắt càng ngày nhíu xuống, không ý thức liền thật sự ngủ thiếp đi.
Viêm Liệt không ngủ hắn vẫn nhìn Bắc Đường Yên ngủ trong lòng có tư vị tựa hồ là hạnh phúc, cũng tựa hồ là bất an, cảm giác, cảm thấy chuyện có chút thái quá hư ảo, làm cho hắn có không có cảm giác thực tế không biết có lẽ loại hư ảo này sẽ biến mất, hắn muốn túm lấy, không biết túm như thế nào.. làm gì….
Yên nếu như có thể mãi mãi ôm nàng như này thì tốt bao nhiêu…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.