Chương 16: lần đầu tiên ăn chung ( hạ )
Miệng Cười Thường Mở
13/08/2013
“Nhưng là…” Viêm Liệt cảm thấy Bắc Đường Yên nói rất đúng nhưng cũng cảm thấy nơi đó có chút vấn đề.
Kỳ thật, đối mặt tình yêu hai người đều là lính mới.
“Có lẽ cậu nói tôi không phải là thật chỉ là lý do cự tuyệt, mà trên thực tế là bởi vì cậu không thích tôi hoặc là nói cậu ghét bỏ tôi như vậy cũng đúng… tôi dù sao số tuổi lớn hơn so với cậu, cậu ghét bỏ tôi cùng là đương nhiên.” Bắc Đường Yên cắt đứt lời Viêm Liệt nói, nói rất ủy khuất.
Viêm Liệt sững sờ.
“Không có tôi làm sao có thể sẽ ghét bỏ ngài, ngài ngàn vạn lần không nên hiểu lầm, tôi không có.” Viêm Liệt cuống cuồng giải thích, hoảng loạn lúc cuối cùng bỏ lỡ ánh mắt của Bắc Đường Yên chợt lóe lên chút giảo hoạt. (L: ặc…tưởng chị uỷ khuất mình già thật chứ…ài dè..)
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Như vậy tại sao phải cự tuyệt tôi?”
“… Tôi…”
Tiếng gõ cửa vang lên bồi bàn bưng món ăn vào.
Tiếng hai người nói chuyện tạm thời chấm dứt, bồi bàn đem món ăn để lên còn tận tình đóng cửa lại.
“Đã tới nơi này rồi, nhà hàng này có một đầu bếp chính rất giỏi, cậu có thể nếm thử xem sao.”
“Dạ.” Nếu tổng tài không có hỏi tới, hắn cũng không muốn lại nói lên, vấn đề của nàng hắn cũng không biết nên trả lời thế nào, vì sao cự tuyệt… tại sao phải cự tuyệt có lẽ có rất nhiều lý do, nhưng cũng không phải là không thích, nàng là thần tượng của hắn như thế nào lại không thích đây?
Hai người yên lặng dùng cơm, nhà hàng đồ ăn quả thật không tệ, hai kẻ công tác một ngày đã đói dùng hành động xác nhận điểm này. Ánh đèn trong nhà hàng sáng tựa hồ có một loại không khí ấm áp, rất hòa hài.
“Như thế nào thật sự rất ngon đi.” Chứng kiến Viêm Liệt để đũa xuống, Bắc Đường Yên cũng buông đũa xuống hỏi.
“Vâng, rất tuyệt hơn nữa không khí bố trí của nhà hàng cũng rất tuyệt.” Viêm Liệt cũng rất thích món ăn ở đây… đây là đương nhiên, thức ăn Bắc Đường Yên gọi đều là dựa theo khẩu vị của hai người.
Hắn rất ít khi ở nơi như thế này dùng cơm, cũng rất ít làm cho mình lãng phí thời gian như vậy dùng bữa ăn t, nhất là sau khi tiến vào Bắc Đường tập đoàn hắn thật sự rất bận rộn, vội vàng thích ứng, vội vàng học tập.
“Cậu đã thích như vậy chúng ta về sau thường đến đây.”
“…”
“Ha ha ha, nói chơi thôi, cậu còn không có đáp ứng tôi theo đuổi đây, bất quá Viêm Liệt trịnh trọng nói cho cậu biết… đối với cậu tôi sẽ không buông tha, tôi là một người không chấp nhận bị cự tuyệt, xin cậu hãy chuẩn bị sẵn sàng.” Bắc Đường Yên cười rất tao nhã, mặc dù là lời tỏ tình nhưng lại cũng không có như các cô gái bình thường xấu hổ đáng yêu. Nhưng Viêm Liệt có thể từ trong ánh mắt của nàng chứng kiến sự nghiêm túc cùng khẳng định.
Hắn tin tưởng nàng nói là sự thật.
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Tổng tài có thể cho tôi chút thời gian cân nhắc không?” Viêm Liệt cũng hỏi nghiêm túc hắn là một người thông minh, bởi vì chuyện xảy ra với Bắc Đường Yên quá mức đột ngột, hơn nữa hắn đối với ý của mình lại quá mức bất đồng, liên tục ở vào thế bị động lúc này Bắc Đường Yên nghiêm túc như là tại hạ chiến thư, Viêm Liệt cũng tỉnh táo chỉ cự tuyệt là không thể làm cho nữ nhân trước mắt này buông tha, nếu không nàng cũng sẽ đâu có thành tựu cao như hiện tại, hắn cần thời gian cẩn thận suy tư.
“Bao lâu?”
“Ba ngày, ba ngày sau tôi sẽ cho ngài 1 câu trả lời thuyết phục.” Không cần quá lâu hắn tin tưởng mình.
“Tốt, liền ba ngày, tôi rất mong đợi câu trả lời của cậu”
Sau đó, Bắc Đường Yên đưa Viêm Liệt trở về ký túc xá, phương thức tiếp xúc giữa hai người như với bằng hữu, Viêm Liệt trở lại nhà trọ nằm tại trên giường của mình, không khỏi nghĩ nếu như bọn họ có thể làm bằng hữu thì tốt rồi như vậy hắn sẽ không có phiền não nhiều như vậy.
Bắc Đường Yên lái xe trở lại nhà của mình cách nơi ở của Viêm Liệt không xa nhưng đây là cư xá cao cấp. Ngồi ở trên giường, Bắc Đường Yên cầm lấy một quyển sách chăm chú nhìn lại.
Tặng hoa, hẹn hò, đưa đón… bữa cơm, thỉnh thoảng điện thoại ân cần thăm hỏi, ngẫu nhiên tặng chút ít lễ vật…. Phải thường nói thích người đó, yêu người đó không nên quá tiết kiệm lời nói…
Những phương pháp này tựa hồ cũng không sai bất quá Bắc Đường Yên nhíu mày… vì cái gì trong sách này viết đều là phương pháp nam theo đuổi nữ đây, đem sách lướt một lần Bắc Đường Yên cảm thấy hiện tại thế giới này vẫn còn có chút không công bằng, nói rõ cái gì nam nữ ngang hàng nhưng vẫn là có rất nhiều chỗ bất bình đẳng đây giống như loại sách “100 cách theo đuổi người bạn yêu” ..v…v… các loại sách cơ hồ đều là viết nam như thế nào theo đuổi nữ, ngẫu nhiên có một đôi lời viết đến nữ theo đuổi nam, nhưng đều là cách một chút không có sáng ý không để cho nàng dùng được. (L: ngẫm lại, sách có quả thế thật…)
“Ai… theo đuổi một người thật khó… bất quá cảm giác này cũng rất mới lạ chỉ là có điểm làm cho người ta thương tâm, nghĩ tới mình thông minh lại xinh đẹp cái gì cũng tốt lại vẫn bị cự tuyệt, quả thực là có mắt không tròng sao bất quá không có vấn đề gì, cậu nếu đã không hiểu được thưởng thức cái đẹp, tôi liền cho cậu lĩnh giáo thế nào là cái đẹp.” (L: khổ thân Liệt…)
Thực tế so với nàng dự tính có khó khăn hơn nhiều nhưng là nàng tin tưởng này không thành vấn đề nàng sống hai mươi chín năm mới tìm được một nam nhân mình chọn trúng như vậy làm sao sẽ dễ dàng bởi vì ngăn trở nho nhỏ mà buông tha đây.
“Viêm Liệt tiếp chiêu đi, nếu đã được tôi coi trọng như vậy trừ phi cậu thực sự trở thành của tôi nếu không tôi sẽ không buông tha!” Bắc Đường Yên nói xong quơ quơ tay… rất là đáng yêu.
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
Kỳ thật, trước kia Bắc Đường Yên căn bản không sẽ nói nhảm 1 mình như vậy… cũng sẽ không ngây ngốc đi xem đến cái sách 100 cách kia làm cái gì…, xem ra đối mặt với tình yêu mỗi người cũng sẽ toát ra điểm ngu đần…
Kỳ thật, đối mặt tình yêu hai người đều là lính mới.
“Có lẽ cậu nói tôi không phải là thật chỉ là lý do cự tuyệt, mà trên thực tế là bởi vì cậu không thích tôi hoặc là nói cậu ghét bỏ tôi như vậy cũng đúng… tôi dù sao số tuổi lớn hơn so với cậu, cậu ghét bỏ tôi cùng là đương nhiên.” Bắc Đường Yên cắt đứt lời Viêm Liệt nói, nói rất ủy khuất.
Viêm Liệt sững sờ.
“Không có tôi làm sao có thể sẽ ghét bỏ ngài, ngài ngàn vạn lần không nên hiểu lầm, tôi không có.” Viêm Liệt cuống cuồng giải thích, hoảng loạn lúc cuối cùng bỏ lỡ ánh mắt của Bắc Đường Yên chợt lóe lên chút giảo hoạt. (L: ặc…tưởng chị uỷ khuất mình già thật chứ…ài dè..)
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Như vậy tại sao phải cự tuyệt tôi?”
“… Tôi…”
Tiếng gõ cửa vang lên bồi bàn bưng món ăn vào.
Tiếng hai người nói chuyện tạm thời chấm dứt, bồi bàn đem món ăn để lên còn tận tình đóng cửa lại.
“Đã tới nơi này rồi, nhà hàng này có một đầu bếp chính rất giỏi, cậu có thể nếm thử xem sao.”
“Dạ.” Nếu tổng tài không có hỏi tới, hắn cũng không muốn lại nói lên, vấn đề của nàng hắn cũng không biết nên trả lời thế nào, vì sao cự tuyệt… tại sao phải cự tuyệt có lẽ có rất nhiều lý do, nhưng cũng không phải là không thích, nàng là thần tượng của hắn như thế nào lại không thích đây?
Hai người yên lặng dùng cơm, nhà hàng đồ ăn quả thật không tệ, hai kẻ công tác một ngày đã đói dùng hành động xác nhận điểm này. Ánh đèn trong nhà hàng sáng tựa hồ có một loại không khí ấm áp, rất hòa hài.
“Như thế nào thật sự rất ngon đi.” Chứng kiến Viêm Liệt để đũa xuống, Bắc Đường Yên cũng buông đũa xuống hỏi.
“Vâng, rất tuyệt hơn nữa không khí bố trí của nhà hàng cũng rất tuyệt.” Viêm Liệt cũng rất thích món ăn ở đây… đây là đương nhiên, thức ăn Bắc Đường Yên gọi đều là dựa theo khẩu vị của hai người.
Hắn rất ít khi ở nơi như thế này dùng cơm, cũng rất ít làm cho mình lãng phí thời gian như vậy dùng bữa ăn t, nhất là sau khi tiến vào Bắc Đường tập đoàn hắn thật sự rất bận rộn, vội vàng thích ứng, vội vàng học tập.
“Cậu đã thích như vậy chúng ta về sau thường đến đây.”
“…”
“Ha ha ha, nói chơi thôi, cậu còn không có đáp ứng tôi theo đuổi đây, bất quá Viêm Liệt trịnh trọng nói cho cậu biết… đối với cậu tôi sẽ không buông tha, tôi là một người không chấp nhận bị cự tuyệt, xin cậu hãy chuẩn bị sẵn sàng.” Bắc Đường Yên cười rất tao nhã, mặc dù là lời tỏ tình nhưng lại cũng không có như các cô gái bình thường xấu hổ đáng yêu. Nhưng Viêm Liệt có thể từ trong ánh mắt của nàng chứng kiến sự nghiêm túc cùng khẳng định.
Hắn tin tưởng nàng nói là sự thật.
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Tổng tài có thể cho tôi chút thời gian cân nhắc không?” Viêm Liệt cũng hỏi nghiêm túc hắn là một người thông minh, bởi vì chuyện xảy ra với Bắc Đường Yên quá mức đột ngột, hơn nữa hắn đối với ý của mình lại quá mức bất đồng, liên tục ở vào thế bị động lúc này Bắc Đường Yên nghiêm túc như là tại hạ chiến thư, Viêm Liệt cũng tỉnh táo chỉ cự tuyệt là không thể làm cho nữ nhân trước mắt này buông tha, nếu không nàng cũng sẽ đâu có thành tựu cao như hiện tại, hắn cần thời gian cẩn thận suy tư.
“Bao lâu?”
“Ba ngày, ba ngày sau tôi sẽ cho ngài 1 câu trả lời thuyết phục.” Không cần quá lâu hắn tin tưởng mình.
“Tốt, liền ba ngày, tôi rất mong đợi câu trả lời của cậu”
Sau đó, Bắc Đường Yên đưa Viêm Liệt trở về ký túc xá, phương thức tiếp xúc giữa hai người như với bằng hữu, Viêm Liệt trở lại nhà trọ nằm tại trên giường của mình, không khỏi nghĩ nếu như bọn họ có thể làm bằng hữu thì tốt rồi như vậy hắn sẽ không có phiền não nhiều như vậy.
Bắc Đường Yên lái xe trở lại nhà của mình cách nơi ở của Viêm Liệt không xa nhưng đây là cư xá cao cấp. Ngồi ở trên giường, Bắc Đường Yên cầm lấy một quyển sách chăm chú nhìn lại.
Tặng hoa, hẹn hò, đưa đón… bữa cơm, thỉnh thoảng điện thoại ân cần thăm hỏi, ngẫu nhiên tặng chút ít lễ vật…. Phải thường nói thích người đó, yêu người đó không nên quá tiết kiệm lời nói…
Những phương pháp này tựa hồ cũng không sai bất quá Bắc Đường Yên nhíu mày… vì cái gì trong sách này viết đều là phương pháp nam theo đuổi nữ đây, đem sách lướt một lần Bắc Đường Yên cảm thấy hiện tại thế giới này vẫn còn có chút không công bằng, nói rõ cái gì nam nữ ngang hàng nhưng vẫn là có rất nhiều chỗ bất bình đẳng đây giống như loại sách “100 cách theo đuổi người bạn yêu” ..v…v… các loại sách cơ hồ đều là viết nam như thế nào theo đuổi nữ, ngẫu nhiên có một đôi lời viết đến nữ theo đuổi nam, nhưng đều là cách một chút không có sáng ý không để cho nàng dùng được. (L: ngẫm lại, sách có quả thế thật…)
“Ai… theo đuổi một người thật khó… bất quá cảm giác này cũng rất mới lạ chỉ là có điểm làm cho người ta thương tâm, nghĩ tới mình thông minh lại xinh đẹp cái gì cũng tốt lại vẫn bị cự tuyệt, quả thực là có mắt không tròng sao bất quá không có vấn đề gì, cậu nếu đã không hiểu được thưởng thức cái đẹp, tôi liền cho cậu lĩnh giáo thế nào là cái đẹp.” (L: khổ thân Liệt…)
Thực tế so với nàng dự tính có khó khăn hơn nhiều nhưng là nàng tin tưởng này không thành vấn đề nàng sống hai mươi chín năm mới tìm được một nam nhân mình chọn trúng như vậy làm sao sẽ dễ dàng bởi vì ngăn trở nho nhỏ mà buông tha đây.
“Viêm Liệt tiếp chiêu đi, nếu đã được tôi coi trọng như vậy trừ phi cậu thực sự trở thành của tôi nếu không tôi sẽ không buông tha!” Bắc Đường Yên nói xong quơ quơ tay… rất là đáng yêu.
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
Kỳ thật, trước kia Bắc Đường Yên căn bản không sẽ nói nhảm 1 mình như vậy… cũng sẽ không ngây ngốc đi xem đến cái sách 100 cách kia làm cái gì…, xem ra đối mặt với tình yêu mỗi người cũng sẽ toát ra điểm ngu đần…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.