Lão Công Thực Tập

Chương 11: Thang máy gặp nhau

Miệng Cười Thường Mở

13/08/2013

Tổng tài đã nói qua cho hắn suy nghĩ một chút, hắn là đang suy nghĩ bất quá không phải là cân nhắc tiếp nhận nàng, nói đùa gì vậy…hắn không dám tưởng tượng chuyện mình và tổng tài nói chuyện yêu thương huống chi tổng tài hẳn là sẽ không nghĩ tới cùng mình đi… hắn là một tên thực tập sinh mà nàng là tổng tài, không phải là hắn xem thường chính mình cũng không phải là cho rằng tổng tài ngại lắm mồm yêu phú, mà này là khoảng cách chênh lệch thực tế hắn phỏng đoán mình ở trong mắt nàng liền là một tiểu tử chưa ráo máu đầu.

Đúng vậy tổng tài bận rộn như vậy, chuyện trong yến hội này nói không chừng ngày mai sẽ quên, cho dù không quên cũng sẽ không có thời gian tiếp tục chơi tiếp đi, nói không chừng hiện tại nàng liền đã quên mà phiền não của hắn cũng chẳng qua là buồn lo vô cớ mà thôi… Đúng đúng đúng… chính là như vậy, này vốn chính là nói giỡn nàng là bị Âu Nhược Nhã kích thích nói những lời kia, hắn chạy trối chết tổng tài có lẽ kinh ngạc nhưng chuyện cũng đã chỉ như vậy… tổng tài là quý nhân bận rộn nên sẽ cũng liền quên, chỉ cần hắn thức thời một chút đừng thật sự đi nhắc tới, cần phải không sao đi…

Viêm Liệt càng nghĩ càng cảm thấy là chuyện sẽ như vậy, trong lòng cũng dần dần buông lỏng, mạnh mẽ xoay người một cái ngồi dậy, vừa lắc đầu vừa ngây ngô cười chỉ là cẩn thận cảm giác nụ cười kia tựa hồ còn có chút bất đồng giống như là thất lạc, cũng giống như là tự giễu.

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

Yến hội công ty là thứ sáu cử hành, thứ bảy chủ nhật được nghỉ cho nên khi Viêm Liệt lần nữa đi vào công ty đã là hai ngày sau .

Hai ngày nay mặc dù trong đầu thỉnh thoảng xuất hiện lời nói của nàng nhưng hắn cũng đều tự nói với mình chỉ cần không nói, tổng tài nhất định sẽ không cho là thật sau đó cứ như vậy hai ngày qua đi…Viêm Liệt lo lắng đề phòng sự xuất hiện của Bắc Đường ở công ty.

“Tổng tài, sớm .”

“Tổng tài, sớm.”

“Tổng tài sớm.”

Viêm Liệt mới vừa đứng ở trước thang máy chờ đợi liền nghe được sau lưng tiếng các anh chị nhân viên vấn an lập tức thân thể cứng đờ, hắn trong đầu liền cố ý nghĩ không có việc gì… không có việc gì… không đề cập tới sẽ không có chuyện, mình quá khẩn trương lại quên việc mỗi ngày bọn họ cùng nhau đi 1 thang máy đây… Nên làm thế nào cho phải?

Hít sâu… chớ khẩn trương… chớ khẩn trương, hắn luôn luôn không phải là đều rất tỉnh táo sao hiện tại điều hắn cần làm chính là tỉnh táo lại, tốt… cứ dựa theo ý nghĩ của mình, hết thảy xem như không có gì phát sinh, không phải là hắn trốn tránh vấn đề mà là suy nghĩ bình thường, đây hết thảy đều là trò chơi mà thôi.



Tiếng bước chân tới gần, Viêm Liệt cúi đầu hướng phía sau, tận lực làm cho mình không có cảm giác tồn tại, sẽ không khiến cho sự chú ý của người khác.

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

Bắc Đường Yên vẫn nhìn cửa, sau đó thỉnh thoảng liếc mắt nhìn bên ngoài khi còn có mười phút tám, quả nhiên thấy được thân ảnh quen thuộc kia, trải qua mấy ngày quan sát nàng phát hiện Viêm Liệt là một người rất có quy luật, thời gian mỗi ngày đi làm đều như một trước sau chênh lệch không đến ba phút, mà nàng thích cái thói quen này.

Nhìn xem thân ảnh Viêm Liệt đi hướng thang máy, Bắc Đường Yên cũng hướng thang máy đi tới, mặc dù từ trước đến nay gật đầu mỉm cười nhưng trên thực tế vẫn quan sát đến phản ứng của hắn, hắn nghe mọi người vấn an nàng hình như lúc đó thân thể tựa hồ cứng ngắc lại một chút, xem ra hai ngày cũng không tốt, nàng có thể từ phản ứng của hắn biết rõ nàng đối với hắn là có sức ảnh hưởng .

Sau đó khi nàng đi vào liền chứng kiến Viêm Liệt cúi đầu lui về phía sau, Bắc Đường Yên khẽ nhíu mày người nam nhân này dùng loại phương thức này tựa hồ là lựa chọn trốn tránh, đây cũng không phải là một cái phát hiện làm cho người ta mừng rỡ. Cố ý cũng là có chú ý, Bắc Đường Yên đi đến bên Viêm Liệt ngừng lại 1 chút.

Hôm nay Bắc Đường Yên mặc một cái quần dài màu trắng, rất có hương vị nữ tính, lại hiện ra một tia khí chất giỏi giang khôn khéo, chỉ là ánh mắt vô cùng linh động giống như là tiểu quỷ đang làm chuyện xấu.

“Di, Viêm Liệt, là cậu sao? Cậu hôm đó khiêu vũ vô cùng tốt, bất quá rất đáng tiếc cậu có việc rời đi trước, lần sau có cơ hội thỉnh cậu lại bạn nhảy của tôi nha.”

Sấm sét giữa trời quang… đây đối với Viêm Liệt mà nói tuyệt đối là một đả kích, hắn vốn chính là lựa chọn trốn tránh hi vọng tổng tài sẽ không nhắc lại chuyện này, lại không thể tưởng được mới sáng sớm còn chưa tới phòng làm việc lại đụng phải nàng, hơn nữa nàng còn như thể quen thuộc cùng mình nói chuyện.

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

Nếu như nói ngày hôm đó tổng tài không có nói những lời kia, hắn nhất định sẽ thụ sủng nhược kinh nhưng lúc này hắn chỉ nghĩ tìm một chỗ nhanh để chuồn mất, nhưng thực tế cùng ý tưởng luôn phân cách Viêm Liệt còn lí trí bảo vệ mình cũng khắc chế mình xúc động, mang theo sự lúng túng ngẩng đầu lên.

“Tổng tài sớm… này là vinh hạnh của tôi.” Chỉ cần là có thể chứng kiến ngần này người ở chỗ này đều đang nhìn hắn, Viêm Liệt tự nói với mình không bình tĩnh lại thật có thể xong rồi, tổng tài nói giỡn là chỉ có hai người biết rõ, hắn rất khó tưởng tượng nếu như mọi người đều biết thì sẽ là phản ứng thế nào đây?

Viêm Liệt nhìn về phía ánh mắt Bắc Đường Yên tìm tòi nghiên cứu cùng lo lắng, dùng thời gian hai ngày suy tư nhưng hết thảy đều là suy đoán cùng suy luận của hắn, sự thật rốt cuộc như thế nào…tổng tài vì sao lại làm như vậy? hắn không biết… chỉ là, hắn hiện tại trong mắt nàng nhìn qua chỉ có ưu nhã cùng lý tính, thâm thúy làm cho hắn thấy không rõ lắm.



( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

Bắc Đường Yên thấy Viêm Liệt nhìn mình đồng thời tự nhiên cũng rất hào phóng cùng hắn nhìn nhau, người nam nhân này có một đôi mắt rất sáng ngời nàng rất sớm liền phát hiện, nhưng là mỗi lần chứng kiến cảm thấy rất ấm áp, chỉ là trong mắt hiện tại là tìm tòi nghiên cứu cùng nghi hoặc là bởi vì chính mình đi!

“Đinh” thang máy đến nhưng cũng không có cắt đứt sự đối mặt của hai người, mặc dù người chung quanh đều bởi vì 1 màn trước mặt mà kinh ngạc, nhưng chuyện phát sinh trên người tổng tài bọn họ sao dám nhiều lời, nhưng nghi vấn cũng có.

Thang máy mở ra, mọi người do dự đi vào cũng không dám đóng tổng tài còn ở bên ngoài, ai dám đóng cửa… không muốn sống nữa sao.

Khẽ mỉm cười, Bắc Đường Yên lui về sau một bước nói ra:

” Vào đi thôi, nếu không mọi người liền đều bị muộn.” Ung dung ưu nhã.

Viêm Liệt sững sờ nhưng là lập tức đi theo Bắc Đường Yên vào thang máy… Cửa thang máy chậm rãi khép lại.

Phòng làm việc của hắn tại lầu sáu bởi vì tiến vào thang máy muộn nên hắn vẫn đứng tại cửa mà Bắc Đường Yên là tổng tài cho dù chậm thêm 1 chút thì mọi người cũng sẽ tự động không nói gì.

Cho nên từ một tầng mãi cho đến tầng 6 , Viêm Liệt cũng có thể cảm giác được một tầm mắt rơi vào lưng hắn, cường thế mang theo kinh hãi kiên trì!

Đi ra khỏi thang máy, Viêm Liệt phát hiện mình lòng bàn tay mình toát mồ hôi!

Hắn thật sự cần phải ngẫm lại, nếu như nàng không có quên hắn, mà là nghĩ đem cái trò chơi này tiếp tục hắn nên làm cái gì bây giờ….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lão Công Thực Tập

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook