Chương 3: Thực tập sinh ( 2)
Miệng Cười Thường Mở
13/08/2013
“Dạ,… kế tiếp là 1 cô gái tên là Âu Nhược Nhã, là thiên kim của Âu
thị xí nghiệp.” Nói đến đây Văn Mẫn cố ý nhìn cấp trên của mình một cái, quả nhiên thấy được Bắc Đường Yên có hứng thú.
“Vị Âu tiểu thư này có thể nói là trí tuệ cùng xinh đẹp cùng tồn tại, gia thế, bằng cấp, đều là lựa chọn tốt nhất, cô gái này cùng Viêm Liệt có thể nói là thập phần xứng đôi, hơn nữa cô bé này cũng là nằm trong số người theo đuổi Viêm Liệt, cùng năm học, phó chủ tịch hội học sinh, ngoài ra còn có 1 vài giải thưởng bên ngoài, lại tinh thông âm nhạc đạt giải thưởng lớn trong cuộc thi Piano quốc tế, tinh thông 3 ngôn ngữ, người theo đuổi rất nhiều bất quá vì Viêm Liệt vị Âu tiểu thư này luôn 1 thân cô đơn hơn nữa vô luận là việc học hay là công tác, vô luận là trong trường hay là ra ngoài trường thực tập vị này vẫn luôn dùng thực lực của nàng cùng thế lực theo đuổi Viêm Liệt.”
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Liên tục… Thời gian bao lâu?” Bắc Đường Yên cắt đứt Văn Mẫn báo cáo.
“Ước chừng ba năm rưỡi đi, từ khi Âu Nhược Nhã cùng Viêm Liệt là bạn học cùng lớp, nghe nói nhất kiến chung tình.”
“Ba năm rưỡi? Nhất kiến chung tình? Bạn học cùng lớp? Em xác định nữ nhân này thật sự là trí tuệ cùng xinh đẹp cùng tồn tại như em nói?” Liên tiếp ba câu hỏi ngược lại, sau đó là một câu cuối cùng mang theo ý trào phúng, Văn Mẫn trong lúc nhất thời bị hỏi không nói gì.
“Tổng tài, ngài đây là có ý gì?” Văn Mẫn tự nhận là mình một cô gái thông tuệ, nếu không thì không thể nào đứng ở vị trí trợ lý này, quyền lực cùng sự đại ngộ của nàng cũng tương đương với một Phó tổng tài…nhưng là nàng cũng chỉ biết thừa nhận, nàng cùng tổng tài rất có chênh lệch, rất lâu nàng vẫn không có đuổi kịp tiết tấu của cấp trên.
“Âu Nhược Nhã thật sự xinh đẹp?” Bắc Đường Yên hỏi ngược lại.
“Xinh đẹp, là 1 trong những hoa khôi của Hoàng gia học viện.” Hoa khôi của trường này đây là ca ngợi tốt.
“Âu Nhược Nhã là thiên kim của Âu thị xí nghiệp?” Bắc Đường Yên lần nữa hỏi ngược lại.
“Dạ! Chủ tịch Âu thị chỉ có 1 nữ nhi này,nên cực kỳ cưng chiều.” Văn Mẫn không rõ chuyện gì.
“Cô gái này cùng Viêm Liệt cùng 1 ban, hơn nữa còn cùng chung tham gia rất nhiều hoạt động, thường xuyên cùng một chỗ phải không?” Mỗi 1 câu hỏi Bắc Đường Yên trong mắt vui vẻ liền càng đậm một phần.
“Dạ! Tổng tài, em hiểu rõ ý của ngài, nói như vậy cái tiểu nha đầu này thật đúng là đần quá xá, theo đuổi lâu như vậy cũng không có được… nói trở lại Viêm Liệt cũng là quá bắt bẻ, cô gái bộ dáng như vậy hắn không chấp nhận, cậu ta là muốn người có hình thức nào đây?”
Khó có được khi tổng tài cũng có lúc bát quái như vậy, Văn Mẫn hưng phấn thảo luận.
Bắc Đường Yên có chút bất đắc dĩ nhìn trợ lý của mình, Văn Mẫn cái gì cũng tốt, có chút ít thời điểm sẽ như 1 tiểu cô nương, bộ dáng đầy tò mò kia làm cho nàng cảm giác mình giống như có chút già rồi.
Hai mươi chín tuổi, tựa hồ đối với nữ nhân mà nói là một điều mẫn cảm đây, cũng khó trách mấy người kia có ý niệm kết hôn trong đầu, bất quá kết hôn này đối với các nàng mà nói không nên tính là vấn đề gì, gặp thì thích rồi liền kết hôn hoan hoan hỉ hỉ, nếu như không gặp được vậy thì đa dạng chồng chất, không ai có thể làm cho các nàng làm việc các nàng không muốn!
“Tổng tài… ngài đang suy nghĩ gì đấy?” Văn Mẫn xem vấn đề của mình không có câu trả lời, ngược lại lộ ra một hơi thở kinh người, không biết có phải hay không là mình nói sai rồi chăng, dè dặt nhìn sắc mặt tổng tài nhà mình.
“Văn Mẫn, người kế tiếp đi.”
“A…dạ… kế tiếp là 1 nam sinh tên gọi là…”
Văn Mẫn đang tiếp tục báo cáo, còn suy nghĩ của Bắc Đường Yên cũng đã không còn ở đó rồi, trong đầu bị nụ cười sáng lạn kia chiếm cứ, Bắc Đường Yên cảm thấy… nàng rốt cục đụng phải 1 nam nhân mà nàng muốn mang về nhà rồi… (L: @@)
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Tổng tài, đây là tư liệu sơ lược.”
“Được… rất tốt… Văn Mẫn em cứ vậy mà làm theo trình tự, hết thảy dựa theo trình tự, bất quá việc có quan hệ tới Viêm Liệt hết thảy đều báo cáo cho chị, còn có ba ngày sau chị hi vọng nhìn thấy báo cáo tin tức về quan hệ của Viêm Liệt không thành vấn đề đi?”
“Không… không thành vấn đề!” Tin tức về một người toàn bộ, mệnh lệnh như vậy không tính thiếu nhưng bình thường đều phát sinh 2 tình huống, một loại là đối thủ của tổng tài, một loại là làm cho tổng tài cảm thấy hứng thú….xem ra Viêm Liệt này là khiến cho tổng tài hứng thú, cũng không biết này là tốt hay xấu đây.
“Được rồi, Vương tổng chờ đủ rồi chúng ta đi thu thắng lợi của chúng ta đi.”
“Dạ, tổng tài!”
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Bắc Đường tổng tài, thật sự là trò giỏi hơn thầy.” Ở trên hiệp ước ký lên tên mình Vương tổng trong lúc nhất thời cảm giác mình già hơn rất nhiều.
“Quá khen.” Bắc Đường Yên cũng không đủ khiêm tốn rồi, trận này không có khói thuốc chiến tranh là và do nàng khơi mào sau đó từng bước dựa theo kế hoạch tiến hành, kết quả cuối cùng cũng như dự liệu của nàng này còn chưa đủ làm cho nàng kiêu ngạo sao?
Chỉ là cảm xúc mừng rỡ cũng phai nhạt chút ít như vậy thành công nhiều đã làm cho nàng cảm thấy vô vị, bất quá bây giờ nàng có đồ chơi tốt rồi…, không đúng là người khiến nàng càng thích thú, làm cho nàng toàn thân đều tràn đầy kích tình.
Một cậu nam sinh trẻ tuổi như ánh mặt trời, hết thảy tinh khiết nhưng thật giống như có nhiều bí mật, cuộc sống lịch lãm, thật muốn chứng kiến người thực mà không phải chỉ là 1 tấm ảnh kia…nam sinh này làm cho lòng của nàng nhảy lên…
Hi vọng, hắn không làm cho mình thất vọng…
Trên thực tế có quá nhiều chuyện không tốt đẹp như trong tưởng tượng, hi vọng càng lớn thất vọng lại càng nhiều… chỉ là nàng nghĩ, nàng tin tưởng cặp mắt như ánh mặt trời kia…
“Vị Âu tiểu thư này có thể nói là trí tuệ cùng xinh đẹp cùng tồn tại, gia thế, bằng cấp, đều là lựa chọn tốt nhất, cô gái này cùng Viêm Liệt có thể nói là thập phần xứng đôi, hơn nữa cô bé này cũng là nằm trong số người theo đuổi Viêm Liệt, cùng năm học, phó chủ tịch hội học sinh, ngoài ra còn có 1 vài giải thưởng bên ngoài, lại tinh thông âm nhạc đạt giải thưởng lớn trong cuộc thi Piano quốc tế, tinh thông 3 ngôn ngữ, người theo đuổi rất nhiều bất quá vì Viêm Liệt vị Âu tiểu thư này luôn 1 thân cô đơn hơn nữa vô luận là việc học hay là công tác, vô luận là trong trường hay là ra ngoài trường thực tập vị này vẫn luôn dùng thực lực của nàng cùng thế lực theo đuổi Viêm Liệt.”
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Liên tục… Thời gian bao lâu?” Bắc Đường Yên cắt đứt Văn Mẫn báo cáo.
“Ước chừng ba năm rưỡi đi, từ khi Âu Nhược Nhã cùng Viêm Liệt là bạn học cùng lớp, nghe nói nhất kiến chung tình.”
“Ba năm rưỡi? Nhất kiến chung tình? Bạn học cùng lớp? Em xác định nữ nhân này thật sự là trí tuệ cùng xinh đẹp cùng tồn tại như em nói?” Liên tiếp ba câu hỏi ngược lại, sau đó là một câu cuối cùng mang theo ý trào phúng, Văn Mẫn trong lúc nhất thời bị hỏi không nói gì.
“Tổng tài, ngài đây là có ý gì?” Văn Mẫn tự nhận là mình một cô gái thông tuệ, nếu không thì không thể nào đứng ở vị trí trợ lý này, quyền lực cùng sự đại ngộ của nàng cũng tương đương với một Phó tổng tài…nhưng là nàng cũng chỉ biết thừa nhận, nàng cùng tổng tài rất có chênh lệch, rất lâu nàng vẫn không có đuổi kịp tiết tấu của cấp trên.
“Âu Nhược Nhã thật sự xinh đẹp?” Bắc Đường Yên hỏi ngược lại.
“Xinh đẹp, là 1 trong những hoa khôi của Hoàng gia học viện.” Hoa khôi của trường này đây là ca ngợi tốt.
“Âu Nhược Nhã là thiên kim của Âu thị xí nghiệp?” Bắc Đường Yên lần nữa hỏi ngược lại.
“Dạ! Chủ tịch Âu thị chỉ có 1 nữ nhi này,nên cực kỳ cưng chiều.” Văn Mẫn không rõ chuyện gì.
“Cô gái này cùng Viêm Liệt cùng 1 ban, hơn nữa còn cùng chung tham gia rất nhiều hoạt động, thường xuyên cùng một chỗ phải không?” Mỗi 1 câu hỏi Bắc Đường Yên trong mắt vui vẻ liền càng đậm một phần.
“Dạ! Tổng tài, em hiểu rõ ý của ngài, nói như vậy cái tiểu nha đầu này thật đúng là đần quá xá, theo đuổi lâu như vậy cũng không có được… nói trở lại Viêm Liệt cũng là quá bắt bẻ, cô gái bộ dáng như vậy hắn không chấp nhận, cậu ta là muốn người có hình thức nào đây?”
Khó có được khi tổng tài cũng có lúc bát quái như vậy, Văn Mẫn hưng phấn thảo luận.
Bắc Đường Yên có chút bất đắc dĩ nhìn trợ lý của mình, Văn Mẫn cái gì cũng tốt, có chút ít thời điểm sẽ như 1 tiểu cô nương, bộ dáng đầy tò mò kia làm cho nàng cảm giác mình giống như có chút già rồi.
Hai mươi chín tuổi, tựa hồ đối với nữ nhân mà nói là một điều mẫn cảm đây, cũng khó trách mấy người kia có ý niệm kết hôn trong đầu, bất quá kết hôn này đối với các nàng mà nói không nên tính là vấn đề gì, gặp thì thích rồi liền kết hôn hoan hoan hỉ hỉ, nếu như không gặp được vậy thì đa dạng chồng chất, không ai có thể làm cho các nàng làm việc các nàng không muốn!
“Tổng tài… ngài đang suy nghĩ gì đấy?” Văn Mẫn xem vấn đề của mình không có câu trả lời, ngược lại lộ ra một hơi thở kinh người, không biết có phải hay không là mình nói sai rồi chăng, dè dặt nhìn sắc mặt tổng tài nhà mình.
“Văn Mẫn, người kế tiếp đi.”
“A…dạ… kế tiếp là 1 nam sinh tên gọi là…”
Văn Mẫn đang tiếp tục báo cáo, còn suy nghĩ của Bắc Đường Yên cũng đã không còn ở đó rồi, trong đầu bị nụ cười sáng lạn kia chiếm cứ, Bắc Đường Yên cảm thấy… nàng rốt cục đụng phải 1 nam nhân mà nàng muốn mang về nhà rồi… (L: @@)
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Tổng tài, đây là tư liệu sơ lược.”
“Được… rất tốt… Văn Mẫn em cứ vậy mà làm theo trình tự, hết thảy dựa theo trình tự, bất quá việc có quan hệ tới Viêm Liệt hết thảy đều báo cáo cho chị, còn có ba ngày sau chị hi vọng nhìn thấy báo cáo tin tức về quan hệ của Viêm Liệt không thành vấn đề đi?”
“Không… không thành vấn đề!” Tin tức về một người toàn bộ, mệnh lệnh như vậy không tính thiếu nhưng bình thường đều phát sinh 2 tình huống, một loại là đối thủ của tổng tài, một loại là làm cho tổng tài cảm thấy hứng thú….xem ra Viêm Liệt này là khiến cho tổng tài hứng thú, cũng không biết này là tốt hay xấu đây.
“Được rồi, Vương tổng chờ đủ rồi chúng ta đi thu thắng lợi của chúng ta đi.”
“Dạ, tổng tài!”
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Bắc Đường tổng tài, thật sự là trò giỏi hơn thầy.” Ở trên hiệp ước ký lên tên mình Vương tổng trong lúc nhất thời cảm giác mình già hơn rất nhiều.
“Quá khen.” Bắc Đường Yên cũng không đủ khiêm tốn rồi, trận này không có khói thuốc chiến tranh là và do nàng khơi mào sau đó từng bước dựa theo kế hoạch tiến hành, kết quả cuối cùng cũng như dự liệu của nàng này còn chưa đủ làm cho nàng kiêu ngạo sao?
Chỉ là cảm xúc mừng rỡ cũng phai nhạt chút ít như vậy thành công nhiều đã làm cho nàng cảm thấy vô vị, bất quá bây giờ nàng có đồ chơi tốt rồi…, không đúng là người khiến nàng càng thích thú, làm cho nàng toàn thân đều tràn đầy kích tình.
Một cậu nam sinh trẻ tuổi như ánh mặt trời, hết thảy tinh khiết nhưng thật giống như có nhiều bí mật, cuộc sống lịch lãm, thật muốn chứng kiến người thực mà không phải chỉ là 1 tấm ảnh kia…nam sinh này làm cho lòng của nàng nhảy lên…
Hi vọng, hắn không làm cho mình thất vọng…
Trên thực tế có quá nhiều chuyện không tốt đẹp như trong tưởng tượng, hi vọng càng lớn thất vọng lại càng nhiều… chỉ là nàng nghĩ, nàng tin tưởng cặp mắt như ánh mặt trời kia…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.