Lẽ Nào Anh Yêu Em?( My Wind Prince)
Chương 7: Chap 7
Su Lee
19/10/2015
Sân bay Tân Sơn Nhất.
Chuyến bay kéo dài nhiều giờ từ Mỹ về Việt Nam hạ cánh. Một cô gái trẻ chỉ khoảng 20 bước ra, khuôn mặt xinh đẹp, sắc nét cùng phong cách ăn mặc nổi bật khiến cô thu hút khá nhiều ánh nhìn từ những người có mặt tại sân bay.
Hai tên vệ sĩ mặc đồ vest lịch sự đứng đợi cô ở đó đã khá lâu… Nhanh nhẹn chạy lại chào.
-Cô chủ, mừng cô về Việt Nam.
-Đi thôi!- Cô vừa nói, hai tên vệ sĩ lập tức chạy lại kéo xe hành lý giúp cô.
Qủa là một hành trình rất dài, cô đã rời Việt Nam 4 năm. Có lẽ, đã đến lúc phải quay lại... tiếp tục cuộc chiến giành lại ngôi vị bá vương… Một bầy sói hoang, làm gì có chuyện có tới ba con đầu đàn.
- Về nhà đi! Tôi cần gặp Hải Đăng. Nhanh lên!? …- Cô ra lệnh, rất ngắn gọn, giọng nói mang sắc thái quyền lực của nữ vương. Chiếc xe BMW thể thao mui trần lao vun vút trên đường cao tốc, tiếng gió rít mạnh sượt qua tai.
Về đến nhà, căn biệt thự mang phong cách Pháp cổ kính tự động mở cửa. Đám giúp việc vui mừng ra mặt khi thấy cô chủ của họ về, tươi cười chào đón cô. Cô cũng vui vẻ chào lại họ rồi đi lên lầu. Cô không về phòng mình, mà qua thẳng phòng Hải Đăng, gõ cửa.
-Ồ! Ai thế nhỉ? - Hải Đăng ra vẻ ngạc nhiên nhưng thực chất cậu đã nhận tin chị gái đã về nước.- Hải Dương, không ngờ có ngày em gặp được chị ở Việt Nam đấy. Em tưởng chị quên em, quên luôn GW rồi. - Cậu cười, giận dỗi trách.
-Bữa nay chị về luôn, khỏi trách. Vào phòng nói chuyện đi.
Hải Dương, chị gái Hải Đăng hiện là người đứng đầu tập đoàn GW sau khi được ba mẹ cô bên Mỹ ủy quyền. GW, cái vỏ bọc hoàn hảo của một tập đoàn xã hội đen khét tiếng. Mấy năm nay, cô sống bên Mỹ nên mọi việc đều do Hải Đăng quản lý... Cuộc chiến tranh chấp giữa GW với FG của Hạ Khải Huy và Bạch Long do Đình Phong đứng đầu có vẻ lắng xuống mấy năm vừa qua nhưng chưa bao giờ dập tắt hoàn toàn. Hải Dương về đây có lẽ để khởi động lại trận chiến đó.
Bốn năm trước, sau khi tự tay cô hạ được chủ nhân của FG khi đó là ba mẹ Khải Huy, cô những tưởng đã xóa được cái tên FG trong thế giới ngầm. Thế mà dưới trướng của Khải Huy, người từng là người yêu cô, FG lại ngày càng lớn mạnh, đã vượt qua GW và ngay cả Bạch Long cũng chưa chắc sánh kịp. Ngoài việc tranh chấp địa vị… Ba tập đoàn này còn có những mối thâm thù cần tính toán sòng phẳng. Cứ trả thù rồi lại thêm chồng chất hận thù. Đến bao giờ cuộc chiến này mới kết thúc? Đến bao giờ họ mới thôi say trong biển máu cũng kẻ thù?!
Hải Dương cầm trên tay vài bức ảnh, đưa cho Đăng coi. Bức ảnh chụp lén một cô nữ sinh rất xinh xắn, gương mặt lạnh lẽo, ngay cả cười cũng vẫn lạnh như băng tuyết, thuần khiết, trong trẻo… mặc đồng phục của trường chuyên Lệ Lợi.
-Chị, còn bé này đâu ra vậy? – Đăng liếc mấy tấm ảnh, thích thú cười – Mới cấp 3 mà… đẹp hết sảy nhỉ?
- Mai em vào trường đó nhập học đi. Tiện thể cho người điều tra về Bạch Long.
Hải Dương đã cất công điều tra bao năm nhưng danh tính của kẻ cầm đầu tổ chức Bạch Long cô vẫn không tài nào tìm ra. Nhìn vào thì hẳn FG là mạnh nhất, nhưng ít ra cô còn biết rõ về kẻ thù... Kẻ ẩn mình được trước mặt kẻ thù là nguy hiểm nhất, cô nhận định.
Hải Dương với hộp quẹt châm thuốc hút, khói trắng lởn vởn quanh mặt. Không biết từ khi nào cô có thói quen hút thuốc như vậy.
“Khải Huy, tôi hoặc anh, chỉ một người được tồn tại.”
Đêm.
Thiên Vy vẫn giữ thói quen lang thang ở ngoài như mọi khi. Hôm nay cô cảm thấy hơi lạ, chạy thêm vòng nữa nhìn qua gương chiếu hậu, cô lạnh giọng:
-Kẻ phiền phức.
Vy nhanh chóng phát hiện ra kẻ theo đuôi mình. Hắn đã phá nát tâm trạng vốn không tốt của cô, cô nhất định không để yên. Vy rẽ vào đường hẻm, mất hút. Chiếc xe Lamborghini đen vội vã đuổi theo nhưng không kịp, dừng hẳn lại trong hẻm tối, đang lấy điện thoại ra gọi cho Khải Huy thông báo, thì…
“Két…”
Thiên Vy từ hẻm khác lao ra, chắn ngang đầu xe ô tô. Người trong xe hốt hoảng làm rơi cả điện thoại cầm trên tay. Cô từ từ tiến lại, đập cửa xe.
- Nhà họ Hạ đã giàu đến thế này sao? Ngay cả một tên chó săn cũng đi Lamborghini...
- Cô chủ... tôi không...- hắn ta bước xuống xe, lắp bắp trả lời.
Vy đưa tay rút khẩu súng bạc trên túi áo hắn. Cô mân mê nó...
- Qủa nhiên, một khẩu súng rất đẹp.- Nói đi... Mục đích của anh ta là gì? Cớ gì cho người theo dõi tôi?
Hắn nhìn khẩu súng trên tay Vy, toát mồ hôi lạnh.
- Là... đại ca bảo tôi đi theo bảo vệ cô chủ.
- Tốt nhất... Mày nên tự nghĩ cách bảo vệ mình trước thì hơn.- Thiên Vy nhẹ nhàng thì thầm, đưa tay dí khẩu súng vào trán hắn. Hắn rét, cả người run lẩy bẩy, vội quỳ xuống xin cô.
- Cô chủ... tôi sai rồi, tôi không có tài cán gì để bảo vệ được cô chủ... Tha cho tôi! Tôi... tôi sẽ làm mọi việc vì cô chủ.
Khẩu súng từ từ hạ xuống. Cô tuyệt đối không phải là kẻ có thể giết người.
- Nói xem... Cậu có thể làm được gì cho tôi? - Vy thay đổi cách xưng hô, nhìn hắn có vẻ chỉ hơn cô vài tuổi.
- Tôi sẽ... làm mọi việc, chỉ cần là cô chủ bảo.
Đứng trước Thiên Vy đẹp đến say lòng, hắn không chỉ vì sợ bị giết nên mới thỉnh cầu được theo cô, mà còn có phần tự nguyện.
- Kể cả việc phản bội anh trai tôi?!
- Không, việc này không thể. - Hắn quả quyết luôn không cần suy nghĩ - Tôi không thể phản bội đại ca.
- Được rồi... Chỉ cần cậu không nghe lời anh ta nữa là được.
- Tôi sẽ báo với đại ca về việc thành người của cô chủ. Sau đó sẽ chỉ nghe lời cô chủ. Chắc đại ca cũng đồng ý.
Thiên Vy nhét lại khẩu súng vào túi áo hắn. Ngẫm nghĩ gì đó, rồi hỏi:
- Tên... cậu?
- Stephen Zan, thưa cô chủ.
- Ngày nào cũng mặc bộ vest đó cũng chịu được à? Từ sau xuất hiện trước mặt tôi thích mặc gì cũng được, quần jean áo phông cho thoải mái. Nhìn mà phát nóng. Còn nữa bỏ chiếc Lamborghini đi... từ giờ sẽ đi mô tô. Sau này sẽ có việc cho cậu.
Hắn ta chưa kịp vâng vâng dạ dạ thì cô đã đi mất, leo lên mô tô rời khỏi con hẻm, để lại tên đằng sau ngơ ngác cười... Hắn như bị cô thôi miên, trong đầu toàn hình bóng cô chủ mới, lẩm bẩm một mình:
"Cô chủ... Thật quá đỉnh."
Trong khi đó, ở nơi khác, trong căn phòng sáng vừa đủ... Phong đang cố gắng xâm nhập vào máy chủ của tập đoàn GW, cậu muốn tìm hiểu chút thông tin. Hệ thống này tuy rất phức tạp và được bảo mật bởi chuyên gia IT hàng đầu nhưng vẫn không thể sánh được với Hạ gia, vì thế nó không làm khó Phong. Không có nhiều thông tin, nhưng cậu đã biết được Hải Dương đã về Việt Nam chiều nay.
"Hải Dương, chào mừng cô quay lại bầy sói..."
Chuyến bay kéo dài nhiều giờ từ Mỹ về Việt Nam hạ cánh. Một cô gái trẻ chỉ khoảng 20 bước ra, khuôn mặt xinh đẹp, sắc nét cùng phong cách ăn mặc nổi bật khiến cô thu hút khá nhiều ánh nhìn từ những người có mặt tại sân bay.
Hai tên vệ sĩ mặc đồ vest lịch sự đứng đợi cô ở đó đã khá lâu… Nhanh nhẹn chạy lại chào.
-Cô chủ, mừng cô về Việt Nam.
-Đi thôi!- Cô vừa nói, hai tên vệ sĩ lập tức chạy lại kéo xe hành lý giúp cô.
Qủa là một hành trình rất dài, cô đã rời Việt Nam 4 năm. Có lẽ, đã đến lúc phải quay lại... tiếp tục cuộc chiến giành lại ngôi vị bá vương… Một bầy sói hoang, làm gì có chuyện có tới ba con đầu đàn.
- Về nhà đi! Tôi cần gặp Hải Đăng. Nhanh lên!? …- Cô ra lệnh, rất ngắn gọn, giọng nói mang sắc thái quyền lực của nữ vương. Chiếc xe BMW thể thao mui trần lao vun vút trên đường cao tốc, tiếng gió rít mạnh sượt qua tai.
Về đến nhà, căn biệt thự mang phong cách Pháp cổ kính tự động mở cửa. Đám giúp việc vui mừng ra mặt khi thấy cô chủ của họ về, tươi cười chào đón cô. Cô cũng vui vẻ chào lại họ rồi đi lên lầu. Cô không về phòng mình, mà qua thẳng phòng Hải Đăng, gõ cửa.
-Ồ! Ai thế nhỉ? - Hải Đăng ra vẻ ngạc nhiên nhưng thực chất cậu đã nhận tin chị gái đã về nước.- Hải Dương, không ngờ có ngày em gặp được chị ở Việt Nam đấy. Em tưởng chị quên em, quên luôn GW rồi. - Cậu cười, giận dỗi trách.
-Bữa nay chị về luôn, khỏi trách. Vào phòng nói chuyện đi.
Hải Dương, chị gái Hải Đăng hiện là người đứng đầu tập đoàn GW sau khi được ba mẹ cô bên Mỹ ủy quyền. GW, cái vỏ bọc hoàn hảo của một tập đoàn xã hội đen khét tiếng. Mấy năm nay, cô sống bên Mỹ nên mọi việc đều do Hải Đăng quản lý... Cuộc chiến tranh chấp giữa GW với FG của Hạ Khải Huy và Bạch Long do Đình Phong đứng đầu có vẻ lắng xuống mấy năm vừa qua nhưng chưa bao giờ dập tắt hoàn toàn. Hải Dương về đây có lẽ để khởi động lại trận chiến đó.
Bốn năm trước, sau khi tự tay cô hạ được chủ nhân của FG khi đó là ba mẹ Khải Huy, cô những tưởng đã xóa được cái tên FG trong thế giới ngầm. Thế mà dưới trướng của Khải Huy, người từng là người yêu cô, FG lại ngày càng lớn mạnh, đã vượt qua GW và ngay cả Bạch Long cũng chưa chắc sánh kịp. Ngoài việc tranh chấp địa vị… Ba tập đoàn này còn có những mối thâm thù cần tính toán sòng phẳng. Cứ trả thù rồi lại thêm chồng chất hận thù. Đến bao giờ cuộc chiến này mới kết thúc? Đến bao giờ họ mới thôi say trong biển máu cũng kẻ thù?!
Hải Dương cầm trên tay vài bức ảnh, đưa cho Đăng coi. Bức ảnh chụp lén một cô nữ sinh rất xinh xắn, gương mặt lạnh lẽo, ngay cả cười cũng vẫn lạnh như băng tuyết, thuần khiết, trong trẻo… mặc đồng phục của trường chuyên Lệ Lợi.
-Chị, còn bé này đâu ra vậy? – Đăng liếc mấy tấm ảnh, thích thú cười – Mới cấp 3 mà… đẹp hết sảy nhỉ?
- Mai em vào trường đó nhập học đi. Tiện thể cho người điều tra về Bạch Long.
Hải Dương đã cất công điều tra bao năm nhưng danh tính của kẻ cầm đầu tổ chức Bạch Long cô vẫn không tài nào tìm ra. Nhìn vào thì hẳn FG là mạnh nhất, nhưng ít ra cô còn biết rõ về kẻ thù... Kẻ ẩn mình được trước mặt kẻ thù là nguy hiểm nhất, cô nhận định.
Hải Dương với hộp quẹt châm thuốc hút, khói trắng lởn vởn quanh mặt. Không biết từ khi nào cô có thói quen hút thuốc như vậy.
“Khải Huy, tôi hoặc anh, chỉ một người được tồn tại.”
Đêm.
Thiên Vy vẫn giữ thói quen lang thang ở ngoài như mọi khi. Hôm nay cô cảm thấy hơi lạ, chạy thêm vòng nữa nhìn qua gương chiếu hậu, cô lạnh giọng:
-Kẻ phiền phức.
Vy nhanh chóng phát hiện ra kẻ theo đuôi mình. Hắn đã phá nát tâm trạng vốn không tốt của cô, cô nhất định không để yên. Vy rẽ vào đường hẻm, mất hút. Chiếc xe Lamborghini đen vội vã đuổi theo nhưng không kịp, dừng hẳn lại trong hẻm tối, đang lấy điện thoại ra gọi cho Khải Huy thông báo, thì…
“Két…”
Thiên Vy từ hẻm khác lao ra, chắn ngang đầu xe ô tô. Người trong xe hốt hoảng làm rơi cả điện thoại cầm trên tay. Cô từ từ tiến lại, đập cửa xe.
- Nhà họ Hạ đã giàu đến thế này sao? Ngay cả một tên chó săn cũng đi Lamborghini...
- Cô chủ... tôi không...- hắn ta bước xuống xe, lắp bắp trả lời.
Vy đưa tay rút khẩu súng bạc trên túi áo hắn. Cô mân mê nó...
- Qủa nhiên, một khẩu súng rất đẹp.- Nói đi... Mục đích của anh ta là gì? Cớ gì cho người theo dõi tôi?
Hắn nhìn khẩu súng trên tay Vy, toát mồ hôi lạnh.
- Là... đại ca bảo tôi đi theo bảo vệ cô chủ.
- Tốt nhất... Mày nên tự nghĩ cách bảo vệ mình trước thì hơn.- Thiên Vy nhẹ nhàng thì thầm, đưa tay dí khẩu súng vào trán hắn. Hắn rét, cả người run lẩy bẩy, vội quỳ xuống xin cô.
- Cô chủ... tôi sai rồi, tôi không có tài cán gì để bảo vệ được cô chủ... Tha cho tôi! Tôi... tôi sẽ làm mọi việc vì cô chủ.
Khẩu súng từ từ hạ xuống. Cô tuyệt đối không phải là kẻ có thể giết người.
- Nói xem... Cậu có thể làm được gì cho tôi? - Vy thay đổi cách xưng hô, nhìn hắn có vẻ chỉ hơn cô vài tuổi.
- Tôi sẽ... làm mọi việc, chỉ cần là cô chủ bảo.
Đứng trước Thiên Vy đẹp đến say lòng, hắn không chỉ vì sợ bị giết nên mới thỉnh cầu được theo cô, mà còn có phần tự nguyện.
- Kể cả việc phản bội anh trai tôi?!
- Không, việc này không thể. - Hắn quả quyết luôn không cần suy nghĩ - Tôi không thể phản bội đại ca.
- Được rồi... Chỉ cần cậu không nghe lời anh ta nữa là được.
- Tôi sẽ báo với đại ca về việc thành người của cô chủ. Sau đó sẽ chỉ nghe lời cô chủ. Chắc đại ca cũng đồng ý.
Thiên Vy nhét lại khẩu súng vào túi áo hắn. Ngẫm nghĩ gì đó, rồi hỏi:
- Tên... cậu?
- Stephen Zan, thưa cô chủ.
- Ngày nào cũng mặc bộ vest đó cũng chịu được à? Từ sau xuất hiện trước mặt tôi thích mặc gì cũng được, quần jean áo phông cho thoải mái. Nhìn mà phát nóng. Còn nữa bỏ chiếc Lamborghini đi... từ giờ sẽ đi mô tô. Sau này sẽ có việc cho cậu.
Hắn ta chưa kịp vâng vâng dạ dạ thì cô đã đi mất, leo lên mô tô rời khỏi con hẻm, để lại tên đằng sau ngơ ngác cười... Hắn như bị cô thôi miên, trong đầu toàn hình bóng cô chủ mới, lẩm bẩm một mình:
"Cô chủ... Thật quá đỉnh."
Trong khi đó, ở nơi khác, trong căn phòng sáng vừa đủ... Phong đang cố gắng xâm nhập vào máy chủ của tập đoàn GW, cậu muốn tìm hiểu chút thông tin. Hệ thống này tuy rất phức tạp và được bảo mật bởi chuyên gia IT hàng đầu nhưng vẫn không thể sánh được với Hạ gia, vì thế nó không làm khó Phong. Không có nhiều thông tin, nhưng cậu đã biết được Hải Dương đã về Việt Nam chiều nay.
"Hải Dương, chào mừng cô quay lại bầy sói..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.