Lên Cung Trăng Tìm Tình Yêu

Chương 107: Ám muội và đồng hành

Hoa Thanh Thần

23/11/2017

Mất bao nhiêu tâm sức dò thám , cuối cùng hắn lại không phải là Tầm, thì ra do tôi đã suy nghĩ quá nhiều. Khai Tâm suốt ngày đều gọi “ heo à, heo à”, cho nên sự thật có lẽ chính là như vậy. Đến tận bây giờ tôi vẫn không hề biết rốt cuộc sau cùng chuyện gì đã xảy ra vào đêm giao thừa hôm đó. Tại sao sân bóng rổ lại bị phá hủy? Cả nhà vệ sinh nữa, tại sao lại bị đổ sập? tại sao Uông Thư Bách lại bị thương? Ba con người kia từ đầu chí cuối đều giữ miệng kín bưng, ngay cả Khai Tâm đã mấy lần vào gặp tôi cũng chỉ tỏ dáng vẻ định nói rồi lại thôi. dien-dan-le.quydon

Tôi đã đến thăm Uông Thư Bách, cũng hỏi xem tại sao hắn lại bị thương, không ngờ hắn cũng giống y như tôi, chẳng hề biết gì, chỉ nhớ tôi đi lấy dấm, còn chuyện sau đó hoàn toàn không rõ.

Hừm, chuyện xảy ra thật kì quái, bí ẩn biết bao ! tôi vốn cho rằng bản lĩnh uống rượu say, gây chuyện rồi quên sạch chỉ là “đặc sản” riêng của Hạ Cha ha Lạc mà thôi, không ngờ vẫn còn người khác mắc phải là tôi đây.

Kể từ sau ngày hôm đó, tôi hoàn toàn không bước chân ra khỏi nhà, mỗi ngày ngoài việc vẽ tranh thì lặng lẽ chép Kim Cương Kinh, mục đích là để bình ổn lại tâm trạng xao động mạnh mẽ của mình, hoặc giả cứ như vậy thì sự việc sẽ có thay đổi bất ngờ.

Đêm nay là mười lăm, ngày tết nguyên tiêu, bọn họ đều đi ngắm đèn lồng, còn tôi không đi, tìm một lí do ngớ ngẩn “tối qua ngủ không ngon nên hôm nay muốn đi ngủ sớm” rồi cùng Tướng Quân ở lại trông nhà.

Khi mọi người quay về, ngoại trừ Khai Tâm ra, ai cũng mang nỗi tâm sự riêng.

Ngày mai, Triệu thúc sẽ đến nước Thanh Long, còn tôi cũng xuất phát đi nước Bạch Hổ , giải quyết những chuyện như bồi thường rồi trả lại mặt bằng chi nhánh buôn bán hố xí giật nước.Triệu thúc đã xử lí đâu vào đấy chuyện chi nhánh bên nước Chu Tước.

Thực ra, trong lòng tôi mâu thuẫn vô cùng, tại sao phải ngàn dặm xa xôi đi giải quyết những việc này, là vì sợ ngài tìm thấy tôi sao? Đã năm năm rồi, tôi đã sống rất yên ổn, bình dị như vậy, tôi nghĩ chắc ngài đã chịu buông tay. Nếu không, một Tiếu Tiếu với sinh mệnh mới cũng chẳng thể ở bên cạnh tôi được.

Trái tim của ngài đã bắt đầu mềm yếu, cho dù đối với tôi hay là đối với cô ấy.

Giằng co với nước Huyền Vũ bao năm nay, vậy mà ngài vẫn kiên trì hết lần này đến lần khác để nghị hòa, sau cùng khôi phục lại sự thái bình, yên ổn như trước kia. Ngài thật đặc biệt, không phải bất cứ vị hoàng đế nào cũng có thể giữ được thái bình thịnh thế, ngài thực sự thích hợp ngồi lên ngôi vị chí cao vô thượng đó.

Lúc xưa, nếu như không phải vô cùng căm ghét thứ mùi đáng ghét, ghê tởm trong nhà vệ sinh tôi cũng chẳng cố chấp muốn tạo ra thứ đồ hiện đại như hố xí giật nước ở thời đại này. Cho dù sau này đã có một vài điểm khác biệt so với thời hiện đại, nhưng tôi vẫn cảm thấy vô cùng vui sướng. Dẫu vậy, những thứ đồ được tạo ra ở thời hiện đại đích thực không thích hợp sử dụng ở thời kì này. Mỗi một thời đại đều phải có quy luật tồn tại của riêng nó, tất cả mọi thứ đều đi theo hướng phát triển tuần tự, nếu cưỡng cầu những quy luật đó sẽ khiến nhiều thứ bị thay đổi, hành động nghịch thiên chỉ đem lại cho bản thân những rắc rối không cần thiết.

Ăn mặc đi lạo, sáu năm ở trong thời kì cổ đại này khiến tôi cũng dần dần trở nên giống như người cổ đại, thậm chí ý niệm mạnh mẽ muốn trở về nhà của sáu năm trước cũng dần dần mờ nhạt. Mong rằng bố mẹ, bạn bè mất đi tôi vẫn có cuộc sống tốt đẹp, hạnh phúc !



Ngước mắt nhìn vầng trăng treo trên bầu trời, trước kia, rốt cuộc là bao lâu… hầy, nếu như đã quyết định phải đóng thì hãy đóng tất cả đi.

Hù, hình như hôm nay tôi đã suy tư quá nhiều, phải ngồi sắp xếp lại mọi chuyện, đi nghỉ thật sớm, sáng mai còn phải lên đường.

Lúc tôi quay người chuẩn bị về phòng, liền nhận thấy một thân hình với y phục trắng vội vã đi ra khỏi cánh cửa phòng cạnh bên.

Tiếu Tiếu? không phải cô ấy vừa quay về đây không lâu sao? Hơn nữa trời đã muộn lắm rồi, tại sao còn đi ra ngoài, trong tay hình như còn cầm một thanh kiếm? ngoại trừ hàng ngày dạy Khai Tâm võ công, đã năm năm rồi, tôi chưa từng thấy chuyện này xảy ra.

Tôi hoàn toàn không phải là người thích tọc mạch vào chuyện riêng tư của người khác, thậm chí còn căm ghét hành vi đó. Thế nhưng đối với cô ấy, ngoại trừ lòng biết ơn sâu sắc, tôi còn gửi gắm rất nhiều sự quan tâm, yêu thương. Cập nhật nhanh tại diễn ~đàn~lê quydon

Tôi lặng lẽ đi theo, liền thấy cô ấy không đi cửa chính cũng chẳng đi cửa sau mà thi triển khinh công nhảy ra khỏi bờ tường. Trái tim tôi nhói đau, bắt đầu từ khi nào cô ấy lại tiếp tục thực hiện nhiệm vụ, tại sao tôi lại không hay biết gì? Đáng chết, tôi chẳng biết võ công gì cả, làm sao mà đuổi theo được? nơi này cách cửa sau khá gần, vẫn nên chạy đuổi theo xem sao, có thể đuổi theo được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu vậy.

Muốn đi qua cửa sau, bắt buộc phải đi ngang qua mấy căn phòng bọn họ ở, tuy nhiên vào lúc này lại gặp phải người nào đó. Hắn mặc trên người bộ y phục màu trắng, khoanh tay trước ngực, trong tay còn cầm một miếng vải, bộ tóc màu trắng kia đang buông xõa xuống hai vai, còn đôi mắt thì sâu thẳm như đáy hồ.

A, tên khốn này cũng có thể khiến người ta mê hồn thế này sao !

“Lạc đại tiểu thư, phải chăng cô đã nghĩ thông rồi, đến đây tìm Dạ mỗ sao?’

Thực đúng là miệng chó chẳng mọc được ngà voi ! tôi lại nghĩ đến hắn trước kia từng nói “ một người, một kiếm, một ngựa tẩu giang hồ” vậy chắc có thể đuổi kịp Tiếu Tiếu chăng?

“Này, không phải người tự xưng mình là văn võ song toàn sao? Đi, dùng võ công của người đưa ta đuổi theo người khác đi.” Tôi liền tóm lấy cánh tay hắn rồi kéo đi xềnh xệch.



“Lạc đại tiểu thư, lúc này đã là canh ba nửa đêm rồi, nam nữ thọ thọ bất thân.” Hắn vừa nói vừa gạt tay tôi ra.

Nam nữ thọ thọ bất thân? Quỷ nhập ! suốt ngày khóc thét cầu xin tôi lên giường cùng hắn, vậy mà lúc này lại còn dám nói câu này?

“Đừng có giả bộ nữ. Người khác nói câu này ta còn coi là thật, còn người thì miễn đi cho. Mau đưa ta đuổi theo người khác đi.”

“Nghe ta nói này đại tiểu thư, cô không thấy Dạ mỗ đang ăn mặc phong phanh sao? Nếu lại bị nhiễm phong hàn như lần trước thì cô có sắc thuốc, chăm sóc ta không?”

Tôi nhướng cao đôi mày, nhìn hắn thật kĩ càng, lại thấy miếng vải rách trên tay hắn, thật đúng là ảnh hưởng hình tượng quá mức. Đoạt lấy, hả? ướt sao? Khăn đi tắm? Thôi vứt đi thay hắn cho rồi.Hả? Tại sao tóc của hắn lại ướt vậy, toàn thân tỏa ra mùi hương nhẹ nhàng. diendanlequydon...

Ngất mất ! tên khốn này tại sao nửa đêm canh ba rồi còn đi tắm rửa chứ?

“Hãy yên tâm đi, nếu như người bất hạnh chết cóng, ta sẽ dọn xác thay ngươi, sau đó mời một đại sư phong thủy tốt, tìm một nơi phong thủy bảo địa, chôn cất ngươi đàng hoàng, tử tế. Hầy, này, tại sao ngươi lại nói nhiều thế cơ chứ, mau đi thôi, nếu như không đuổi theo kịp, ta sẽ hỏi tội ngươi đấy.” tôi lại kéo lấy hắn rồi lôi ra phía ngoài.

Ai ngờ động tác của hắn còn nhanh hơn cả tôi, một tay ôm lấy vòng eo của tôi, đề khí, nhảy nhẹ, sau đó cả hai chúng tôi bay qua tường ra bên ngoài. Là sao? Tôi không hề nói cho hắn biết hướng đi, tại sao hắn lại biết phải đi về bên này chứ?

Gió đêm giữa mùa đông thực đúng là lạnh thấu xương cốt. Tôi bất giác trong vòng tay của hắn, mùi hương nhẹ nhàng kia lại thoang thoảng bên mũi, khiến tôi hoảng hốt vô cùng. Hắn ăn mặc mỏng manh thế này, liệu có bị gì không?

Sau khi dừng lại, mới nhận ra chúng tôi đã bay ra tận hậu sơn Lạc Kinh Tự nhỏ bé ở thành tây, vượt qua hậu sơn của Lạc Kinh Tự là sẽ ra ngoại thành rồi. Địa điểm thực hiện nhiệm vụ lần này chắc không phải là hậu sơn của ngôi tự bé nhỏ này chứ?

Từ phía xa truyền lại tiếng đao kiếm va chạm, tôi đưa tay xoa dịu trái tim thấp thỏm bất an của mình, không dám mạo muội xông lại đó mà chỉ rón rén đi lại gần đó. Bỗng nhiên, Dạ Tầm Hoan ôm gọn lấy tôi, sau đó nhảy vào một đám cây cỏ kín mít ở phía trước, vừa hay có thể quan sát hết mọi chuyện xảy ra trước mặt.

Vầng trăng treo giữa khung trời, dưới ánh đao kiếm sáng lóa, tôi đã nhìn rõ, người phụ nữ thân hình nhẹ nhàng, y phục bay bay trong gió phía trước chính là Tiếu Tiếu. Giao chiến cùng cô ấy chính là một nam nhân mặc y phục màu xanh lam, dưới ánh trăng sáng trong, bộ y phục trên người hắn lại càng sáng đẹp tuyệt sắc. Hả? giữa mùa đông lạnh giá, một người đàn ông mặc trên người y phục với màu sắc sáng chói như vậy, tôi thực sự mới lần đầu nhìn thấy, thực sự muốn xem tướng mạo của hắn ra sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Lên Cung Trăng Tìm Tình Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook