Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor (Quyển 2)
Chương 15: Buổi học chiều
Phan Thế Hùng
18/01/2021
(13 giờ 15 phút)
Tôi và Sinestrea tỉnh dậy, nhìn lên đồng hồ thấy cũng còn khá sớm. Sinestrea bất chợt ôm lấy tôi:
- Anh Hùng ơi!
- Gì thế ...
- Em muốn uống máu. - Nói xong cô ấy cắn nhẹ vào sau gáy tôi, hai cái răng nhọn hoắc (chắc là răng nanh) cắn vào da thịt tôi, máu chảy ra. Lúc đầu tôi có cảm giác nhói nhưng sau đó không còn cảm giác gì nhiều nữa. Sinestrea lấy miệng hút những giọt máu chảy ra.
Chừng một phút sau, cô ấy dừng lại rồi lấy khăn lau vết thương cho tôi. Tôi quay sang hỏi:
- Cảm giác uống máu nó thế nào hả chị?
- Sao anh gọi em bằng chị thế?
- Quen mồm thôi. Cảm giác thế nào hả em?
Sinestrea mỉm cười:
- Máu của anh ngon lắm, uống vô là em tỉnh ngủ.
Tôi chỉ biết im lặng, chẳng nhẽ máu của tôi có cafein à? Sau đó tôi bàn với cô ấy về cách xưng hô với nhau, dự định của tôi là trong trường vẫn xưng hô chị em như cũ bởi tôi vẫn còn khá ngượng song cô ấy không chịu và nói rằng cả hai đã công khai rồi thì có gì đâu mà phải ngượng. Nghe như vậy, tôi không có ý kiến gì nữa.
- Anh đồng ý.
- Thế mới đúng chứ, phải không? Anh thay đồ đi, em lên kia đánh thức Dextra. Đồ thể dục của anh nè.
Nhận bộ đồ thể dục, tôi đi vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo. Về cơ bản, đồ thể dục không có gì quá đặc biệt, cũng y như đồ thể dục ở Trái Đất của tôi thôi - một cái áo thun và quần dài, có điều chất liệu mang đậm chất của Lunar bởi nó co giãn cực tốt.
Thay đồ xong, tôi ra ngoài. Một lát sau, Sinestrea và Dextra cũng đã thay đồ xong. Cả ba nhanh chóng lên xe điện phóng thẳng đến sân tập thể dục.
Thật sự tôi không hiểu vì sao học viện Athanor lại không đáp ứng được điều kiện sân bãi tập thể dục nên phải mượn sân vận động của lâu đài Khởi Nguyên, đây cũng là sân nhà của câu lạc bộ Khoi Nguyen Castle.
Khi đến nơi, Sinestrea gửi xe rồi cả ba tiến đến chỗ tập trung của cả lớp. Hiện giờ thì chỉ mới có thằng Hải, Nam và Allain. Tôi hỏi thằng Nam:
- Mấy giờ rồi mày?
- Mới có ba mươi lăm à, hai giờ mới học.
Tôi ngạc nhiên:
- Thế sao bọn mày đi sớm thế?
- Tao cảm thấy hào hứng với môn thể dục. - Nam đáp.
Chỗ mà lớp tôi học gần cửa vào bên trong sân nên có một chỗ người ta xây đường dốc lên, cả đám ngồi ở đấy tám chuyện trên trời dưới đất với nhau. Sinestrea ôm Dextra ở sau lưng mà thỏ thẻ:
- Chị ơi.
- Sao thế?
- Ở bên chị, em cảm thấy được bình yên và ấm áp lắm.
Dextra cười:
- Cái con này, đừng có nói mày cong lại rồi nha. Mới tỏ tình xong với người ta đấy.
- Làm gì có chứ! - Sinestrea phịu má tỏ vẻ giận dỗi.
- Tao giỡn thôi, làm gì dỗi nhanh vậy?
Tám chuyện một hồi thì cả lớp cũng đã vào đủ. Giáo viên bộ môn thể dục chạy xe vào trong, tôi nhận ra đó là Ormarr. Không biết ông ta có dạy môn thể dục này được không nữa, để xem thế nào đã.
Sinestrea ra sân:
- Lớp thành bốn hàng ngang tập hợp!
Cả lớp nhanh chóng tiến ra, lùn trước, cao sau theo cả hàng ngang lẫn hàng dọc. Trong khi cả lớp đang giành nhau hàng cuối để đứng thì tôi nhảy tót lên hàng đầu không suy nghĩ nhiều. Ormarr thấy vậy thì bảo:
- Lớp có 13 đứa thôi, chia hai hàng được rồi. Hàng đầu 7, hàng hai 6. Nhanh!
Thế là lớp lại sắp xếp một lần nữa. Sự xếp hàng khá rối rắm nhưng cuối cùng cũng xong.
Tổ 1: Sinestrea (Lớp trưởng), Keera, Loble, Dextra, Kriknak, Nam, Hùng
Tổ 2: Allain, Linik, Namz, Minh, Zata, Hải
Thật ra lúc đầu tôi định ở tổ 2 nhưng thằng Hải cũng giành, Ormarr nói tôi thấp hơn Hải nên lên trên. Quả thực, thằng Hải cao hơn tôi, chắc nó tầm 1 mét 9.
Sau khi ổn định đội hình đội ngũ, Ormarr cho cả lớp ngồi xuồng sinh hoạt nội quy thể dục. Nội quy khá đơn giản, tôi ấn tượng nhất là về việc nếu đi trễ sẽ phạt chạy bền. Quãng đường chạy khá dài, mỗi lần nhắc tới chạy bền là tôi sợ. Chạy 1 vòng, tôi cảm thấy easy game nhưng tới vòng 2 là chắc chắn phải book xe cấp cứu.
Ò e ò e, tiếng xe cấp cứu chạy ngang như phụ họa suy nghĩ của tôi. Đặc biệt, nếu như đi trễ quá 15 phút thì không được vào lớp.
- Mấy em nghe nè, nếu như trời mưa hoặc sân ướt thì các em được nghỉ học.
- Dạ.
Nam khều tôi:
- Chẳng khác gì hồi học ở Trái Đất mày nhỉ.
- Đương nhiên rồi, tao với mày học cùng trường mà.
Kể sơ về thằng Nam, nó cũng học ở trường Nguyễn Đình Chiểu như tôi. Có điều tôi thắc mắc là học lực của nó chỉ dạng trung bình mà nó thi vô được trường cấp 3 thuộc tốp đầu của tỉnh, tôi không hiêu vì sao. Chắc là nhờ ... magic.
Kế sau đó, Ormarr kể sơ qua về chương trình học thể dục năm 11. Không có gì khác lạ, cơ bản vẫn là các môn chạy ngắn, chạy bền, đá cầu, cầu lông, ...
Tôi nghe tiếng thằng Hải xì xào với Zata:
- Chán quá, không có đá banh.
- Nếu thích thì ông đợi đại hội thể thao sắp tới rồi đăng kí, nếu ông đá giỏi nhiều khi được câu lạc bộ Khoi Nguyen Castle mời vào đội đấy.
Hải trầm trồ:
- Nghe ngon vậy.
- Ê ê tui cũng muốn tham gia! - Thằng Nam quay ra đằng sau.
Sau khi sinh hoạt chung, Ormarr cho cả lớp giãn hàng ra để khởi động. Nhìn sơ qua bài khởi động tôi cảm thấy chẳng có gì xa lạ, cũng toàn những động tác cơ bản thôi.
Ormarr căn dặn:
- Khởi động cho kĩ vào, chấn thương là mệt đấy.
Khởi động xong, Ormarr cho cả lớp bắt đầu với môn chạy ngắn. Đầu tiên, Ormarr ôn lại kĩ thuật xuất phát, còn thị phạm cho cả lớp nhìn nữa.
- Quá đơn giản.
Sau khi cảm lớp thực hiện động tác xuất phát, Ormarr đi một vòng kiểm tra từng học sinh, chỉnh sửa kĩ càng từng động tác.
- Chân thẳng ra. - Ormarr bảo tôi.
Ôn lại động tác xuất phát cũng không có gì quá to tát đối với tôi. Ôn lại mấy kĩ thuật xuất phát xong, Ormarr tổ chức chạy.
Sinestrea và Allain là hai người mở hàng chạy đầu tiên. Tôi hỏi thằng Nam:
- Mày nghĩ ai thắng? Tao bắt Sinestrea.
- Cá độ cái gì mà cá độ! - Nam quát.
Ormarr tuýt còi, cả hai người họ xuất phát. Sinestrea bức tốc chạy rất nhanh, chiến thắng Allain rất sớm. Cả hai người họ ra cuối hàng đứng. Tôi vỗ vai:
- Chị chạy nhanh thật đấy.
- Bình thường thôi.
Nam bảo:
- Ê, bê đê chuẩn bị chạy kìa.
- Linik đó hả? - Tôi nhận ra cậu ta với mái tóc dài được uốn như con gái.
TUÝT, Linik xuất phát với điệu bộ ẻo lả như bê đê. Nhìn cái người lắc lư cùng với cách đánh tay là tôi đã tặc lưỡi:
- Trời đất ơi!
Ormarr cũng phải cạn lời với Linik.
Đám bạn của tôi thì Hải và Nam chạy rất tốt, hai đứa nó ăn thua từng xăng-ti-mét trên đường chạy. Minh và Namz thì kém hơn một chút, tôi thì tự đánh giá tôi ở mức đạt. Những người còn lại tôi thấy họ đều chạy ổn. Sau khi thống kê lại kết quả chạy, tôi đứng hạng tám trong tổng số mười ba học sinh. Đứng đầu là Hải, hạng nhì là Sinestrea, thứ ba là Nam. Xếp chót bảng là Linik.
- Chế buồn. - Linik.
Sau màn chạy ngắn là màn chạy bền, Ormarr đặt chỉ tiêu nam 3 vòng, nữ 2 vòng. Thằng Hải và Nam cắm đầu chạy như hổ, ấy thế mà bọn nó về đích không một thời than. Tôi chạy xong là đứt hơi, chống tay vào hàng rào bên dưới sân mà thở:
- Hộc hộc ...
Hải khịa:
- Yếu thế?
- Bà mẹ mày! - Tôi quát.
- Nhìn ghệ mày kìa, chạy xong vẫn khỏe đấy thôi.
Tôi bảo:
- Nhưng nó chạy có hai vòng thôi.
- Nó là con gái, mày là con trai! Đừng có đổ thừa!
Bọn nó khịa khiến tôi bực mình, tôi bước ra đi bộ một vài vòng để giãn nhịp tim. Bất chợt tôi nhìn thấy Linik đang thở hồng hộc:
- Hộc hộc ... mệt quá ...
- Có sao không vậy?
- Không sao, nhưng chế làm được rồi.
Tôi ngạc nhiên:
- Làm được gì?
- Chạy bền thành công ba vòng, chứ năm ngoái chạy toàn té xỉu giữa chừng không à.
- Thế giờ cảm thấy thế nào rồi?
Linik cười:
- Chế tập chạy cả mùa hè nên giờ chế không xỉu nữa.
- Haizz ... - Tôi tự cảm thấy bản thân mình còn yếu quá. Thôi được, tôi quyết tâm sẽ tự tập chạy nâng cao thể lực.
Chạy bền xong xuôi cũng là hết tiết, cả lớp gom balo qua sân cạnh bên để học giáo dục quốc phòng.
Vừa đến nơi, tôi ngạc nhiên khi Heio là giáo viên dạy môn này. Nhắc lại cho ai quên, Heio chính là một xạ thủ của bên phía khu rừng Chạng Vạng và là thủ môn của câu lạc bộ Team Flash.
Thằng Namz kể với tôi:
- Heio kết hôn rồi đó mày.
- Ai?
- Rayna, nhớ không? Em gái của Payna ấy.
Tôi à một tiếng, chuyện này tôi cũng đã từng nghi ngờ khi hay thấy họ cặp kè với nhau ở khu rừng Chạng Vạng, hóa ra họ yêu nhau và giờ đã kết hôn với nhau. Nam chen ngang:
- Rayna dạy giáo dục công dân đó mày.
- Thế à? Gia đình giáo dục.
Mở sách giáo dục quốc phòng ra, tôi trố mắt khi y như hồi lớp 10 học dàn hàng ngang, hàng dọc. Nhưng khoan, hình như có thêm một số cái gì đó mới.
Đối với tôi, môn giáo dục quốc phòng là một môn tuy dễ mà khó, tuy khó mà dễ. Dễ ở chỗ không cần học bài quá nhiều, chỉ mấy bài lí thuyết mới học nhiều nhưng riêng những bài thực hành, lên trả bài là phải thực hành, nếu không cẩn thận sẽ tạch ngay. Tôi khá ngán việc dàn hàng ngang dọc bởi nó có khá nhiều quy tắc, nhưng trong một môn học mà tính kỉ luật và chính xác cao như vậy thì tôi phải chấp nhận.
Lớp tôi không có ai quá vượt trội về môn giáo dục quốc phòng, trừ Kriknak. Theo như suy đoán của tôi, cậu ta được rèn luyện trong môi trường của lâu đài Bóng Đêm nên tính kỉ luật được hình thành ngay từ nhỏ. Khi được mời lên thực hành, cậu ta là người hoàn thành xuất sắc và được trọn điểm 10.
- Haizz ...
- Anh sao thế? - Tiểu đội trưởng Sinestrea hỏi tôi.
- Không có gì đâu, đang chán.
Sinestrea bất ngờ hôn tôi một cái:
- Thế này cho hết chán nha.
- Ừ ừ ... - Tôi cười. Cũng may là không ai để ý và nói gì.
*
Học xong, đám bạn của tôi kéo ra tiệm net cùng với tôi và Sinestrea. Hải ở ngoài làm bảo vệ, Sinestrea làm việc ở tầng một, tôi lên tầng hai. Đám còn lại lên tầng hai - vốn có máy lạnh để chơi. Ngoài bọn nó còn có Kriknak và Keera đến chơi nữa.
Quyển sách ma thuật vẫn còn, tôi mở quyển năm 3 đọc. Thỉnh thoảng bọn bạn tôi order đồ ăn, tôi dùng ma thuật lấy cho bọn nó.
- Xem nào ... năm ba học ma thuật điều khiển. Ủa, nữa hả?
Nhưng khi đọc kĩ càng, tôi nhận ra năm 3 tuy học điều khiển nhưng là điều khiển vật sống, hiểu đơn giản có thể có thể điều khiển 1 người.
- Hay đấy! - Tôi lẩm bẩm rồi bắt đầu tự học.
Cứ như vậy, cả bọn cắm tại quán net cho đến tối.
Tôi và Sinestrea tỉnh dậy, nhìn lên đồng hồ thấy cũng còn khá sớm. Sinestrea bất chợt ôm lấy tôi:
- Anh Hùng ơi!
- Gì thế ...
- Em muốn uống máu. - Nói xong cô ấy cắn nhẹ vào sau gáy tôi, hai cái răng nhọn hoắc (chắc là răng nanh) cắn vào da thịt tôi, máu chảy ra. Lúc đầu tôi có cảm giác nhói nhưng sau đó không còn cảm giác gì nhiều nữa. Sinestrea lấy miệng hút những giọt máu chảy ra.
Chừng một phút sau, cô ấy dừng lại rồi lấy khăn lau vết thương cho tôi. Tôi quay sang hỏi:
- Cảm giác uống máu nó thế nào hả chị?
- Sao anh gọi em bằng chị thế?
- Quen mồm thôi. Cảm giác thế nào hả em?
Sinestrea mỉm cười:
- Máu của anh ngon lắm, uống vô là em tỉnh ngủ.
Tôi chỉ biết im lặng, chẳng nhẽ máu của tôi có cafein à? Sau đó tôi bàn với cô ấy về cách xưng hô với nhau, dự định của tôi là trong trường vẫn xưng hô chị em như cũ bởi tôi vẫn còn khá ngượng song cô ấy không chịu và nói rằng cả hai đã công khai rồi thì có gì đâu mà phải ngượng. Nghe như vậy, tôi không có ý kiến gì nữa.
- Anh đồng ý.
- Thế mới đúng chứ, phải không? Anh thay đồ đi, em lên kia đánh thức Dextra. Đồ thể dục của anh nè.
Nhận bộ đồ thể dục, tôi đi vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo. Về cơ bản, đồ thể dục không có gì quá đặc biệt, cũng y như đồ thể dục ở Trái Đất của tôi thôi - một cái áo thun và quần dài, có điều chất liệu mang đậm chất của Lunar bởi nó co giãn cực tốt.
Thay đồ xong, tôi ra ngoài. Một lát sau, Sinestrea và Dextra cũng đã thay đồ xong. Cả ba nhanh chóng lên xe điện phóng thẳng đến sân tập thể dục.
Thật sự tôi không hiểu vì sao học viện Athanor lại không đáp ứng được điều kiện sân bãi tập thể dục nên phải mượn sân vận động của lâu đài Khởi Nguyên, đây cũng là sân nhà của câu lạc bộ Khoi Nguyen Castle.
Khi đến nơi, Sinestrea gửi xe rồi cả ba tiến đến chỗ tập trung của cả lớp. Hiện giờ thì chỉ mới có thằng Hải, Nam và Allain. Tôi hỏi thằng Nam:
- Mấy giờ rồi mày?
- Mới có ba mươi lăm à, hai giờ mới học.
Tôi ngạc nhiên:
- Thế sao bọn mày đi sớm thế?
- Tao cảm thấy hào hứng với môn thể dục. - Nam đáp.
Chỗ mà lớp tôi học gần cửa vào bên trong sân nên có một chỗ người ta xây đường dốc lên, cả đám ngồi ở đấy tám chuyện trên trời dưới đất với nhau. Sinestrea ôm Dextra ở sau lưng mà thỏ thẻ:
- Chị ơi.
- Sao thế?
- Ở bên chị, em cảm thấy được bình yên và ấm áp lắm.
Dextra cười:
- Cái con này, đừng có nói mày cong lại rồi nha. Mới tỏ tình xong với người ta đấy.
- Làm gì có chứ! - Sinestrea phịu má tỏ vẻ giận dỗi.
- Tao giỡn thôi, làm gì dỗi nhanh vậy?
Tám chuyện một hồi thì cả lớp cũng đã vào đủ. Giáo viên bộ môn thể dục chạy xe vào trong, tôi nhận ra đó là Ormarr. Không biết ông ta có dạy môn thể dục này được không nữa, để xem thế nào đã.
Sinestrea ra sân:
- Lớp thành bốn hàng ngang tập hợp!
Cả lớp nhanh chóng tiến ra, lùn trước, cao sau theo cả hàng ngang lẫn hàng dọc. Trong khi cả lớp đang giành nhau hàng cuối để đứng thì tôi nhảy tót lên hàng đầu không suy nghĩ nhiều. Ormarr thấy vậy thì bảo:
- Lớp có 13 đứa thôi, chia hai hàng được rồi. Hàng đầu 7, hàng hai 6. Nhanh!
Thế là lớp lại sắp xếp một lần nữa. Sự xếp hàng khá rối rắm nhưng cuối cùng cũng xong.
Tổ 1: Sinestrea (Lớp trưởng), Keera, Loble, Dextra, Kriknak, Nam, Hùng
Tổ 2: Allain, Linik, Namz, Minh, Zata, Hải
Thật ra lúc đầu tôi định ở tổ 2 nhưng thằng Hải cũng giành, Ormarr nói tôi thấp hơn Hải nên lên trên. Quả thực, thằng Hải cao hơn tôi, chắc nó tầm 1 mét 9.
Sau khi ổn định đội hình đội ngũ, Ormarr cho cả lớp ngồi xuồng sinh hoạt nội quy thể dục. Nội quy khá đơn giản, tôi ấn tượng nhất là về việc nếu đi trễ sẽ phạt chạy bền. Quãng đường chạy khá dài, mỗi lần nhắc tới chạy bền là tôi sợ. Chạy 1 vòng, tôi cảm thấy easy game nhưng tới vòng 2 là chắc chắn phải book xe cấp cứu.
Ò e ò e, tiếng xe cấp cứu chạy ngang như phụ họa suy nghĩ của tôi. Đặc biệt, nếu như đi trễ quá 15 phút thì không được vào lớp.
- Mấy em nghe nè, nếu như trời mưa hoặc sân ướt thì các em được nghỉ học.
- Dạ.
Nam khều tôi:
- Chẳng khác gì hồi học ở Trái Đất mày nhỉ.
- Đương nhiên rồi, tao với mày học cùng trường mà.
Kể sơ về thằng Nam, nó cũng học ở trường Nguyễn Đình Chiểu như tôi. Có điều tôi thắc mắc là học lực của nó chỉ dạng trung bình mà nó thi vô được trường cấp 3 thuộc tốp đầu của tỉnh, tôi không hiêu vì sao. Chắc là nhờ ... magic.
Kế sau đó, Ormarr kể sơ qua về chương trình học thể dục năm 11. Không có gì khác lạ, cơ bản vẫn là các môn chạy ngắn, chạy bền, đá cầu, cầu lông, ...
Tôi nghe tiếng thằng Hải xì xào với Zata:
- Chán quá, không có đá banh.
- Nếu thích thì ông đợi đại hội thể thao sắp tới rồi đăng kí, nếu ông đá giỏi nhiều khi được câu lạc bộ Khoi Nguyen Castle mời vào đội đấy.
Hải trầm trồ:
- Nghe ngon vậy.
- Ê ê tui cũng muốn tham gia! - Thằng Nam quay ra đằng sau.
Sau khi sinh hoạt chung, Ormarr cho cả lớp giãn hàng ra để khởi động. Nhìn sơ qua bài khởi động tôi cảm thấy chẳng có gì xa lạ, cũng toàn những động tác cơ bản thôi.
Ormarr căn dặn:
- Khởi động cho kĩ vào, chấn thương là mệt đấy.
Khởi động xong, Ormarr cho cả lớp bắt đầu với môn chạy ngắn. Đầu tiên, Ormarr ôn lại kĩ thuật xuất phát, còn thị phạm cho cả lớp nhìn nữa.
- Quá đơn giản.
Sau khi cảm lớp thực hiện động tác xuất phát, Ormarr đi một vòng kiểm tra từng học sinh, chỉnh sửa kĩ càng từng động tác.
- Chân thẳng ra. - Ormarr bảo tôi.
Ôn lại động tác xuất phát cũng không có gì quá to tát đối với tôi. Ôn lại mấy kĩ thuật xuất phát xong, Ormarr tổ chức chạy.
Sinestrea và Allain là hai người mở hàng chạy đầu tiên. Tôi hỏi thằng Nam:
- Mày nghĩ ai thắng? Tao bắt Sinestrea.
- Cá độ cái gì mà cá độ! - Nam quát.
Ormarr tuýt còi, cả hai người họ xuất phát. Sinestrea bức tốc chạy rất nhanh, chiến thắng Allain rất sớm. Cả hai người họ ra cuối hàng đứng. Tôi vỗ vai:
- Chị chạy nhanh thật đấy.
- Bình thường thôi.
Nam bảo:
- Ê, bê đê chuẩn bị chạy kìa.
- Linik đó hả? - Tôi nhận ra cậu ta với mái tóc dài được uốn như con gái.
TUÝT, Linik xuất phát với điệu bộ ẻo lả như bê đê. Nhìn cái người lắc lư cùng với cách đánh tay là tôi đã tặc lưỡi:
- Trời đất ơi!
Ormarr cũng phải cạn lời với Linik.
Đám bạn của tôi thì Hải và Nam chạy rất tốt, hai đứa nó ăn thua từng xăng-ti-mét trên đường chạy. Minh và Namz thì kém hơn một chút, tôi thì tự đánh giá tôi ở mức đạt. Những người còn lại tôi thấy họ đều chạy ổn. Sau khi thống kê lại kết quả chạy, tôi đứng hạng tám trong tổng số mười ba học sinh. Đứng đầu là Hải, hạng nhì là Sinestrea, thứ ba là Nam. Xếp chót bảng là Linik.
- Chế buồn. - Linik.
Sau màn chạy ngắn là màn chạy bền, Ormarr đặt chỉ tiêu nam 3 vòng, nữ 2 vòng. Thằng Hải và Nam cắm đầu chạy như hổ, ấy thế mà bọn nó về đích không một thời than. Tôi chạy xong là đứt hơi, chống tay vào hàng rào bên dưới sân mà thở:
- Hộc hộc ...
Hải khịa:
- Yếu thế?
- Bà mẹ mày! - Tôi quát.
- Nhìn ghệ mày kìa, chạy xong vẫn khỏe đấy thôi.
Tôi bảo:
- Nhưng nó chạy có hai vòng thôi.
- Nó là con gái, mày là con trai! Đừng có đổ thừa!
Bọn nó khịa khiến tôi bực mình, tôi bước ra đi bộ một vài vòng để giãn nhịp tim. Bất chợt tôi nhìn thấy Linik đang thở hồng hộc:
- Hộc hộc ... mệt quá ...
- Có sao không vậy?
- Không sao, nhưng chế làm được rồi.
Tôi ngạc nhiên:
- Làm được gì?
- Chạy bền thành công ba vòng, chứ năm ngoái chạy toàn té xỉu giữa chừng không à.
- Thế giờ cảm thấy thế nào rồi?
Linik cười:
- Chế tập chạy cả mùa hè nên giờ chế không xỉu nữa.
- Haizz ... - Tôi tự cảm thấy bản thân mình còn yếu quá. Thôi được, tôi quyết tâm sẽ tự tập chạy nâng cao thể lực.
Chạy bền xong xuôi cũng là hết tiết, cả lớp gom balo qua sân cạnh bên để học giáo dục quốc phòng.
Vừa đến nơi, tôi ngạc nhiên khi Heio là giáo viên dạy môn này. Nhắc lại cho ai quên, Heio chính là một xạ thủ của bên phía khu rừng Chạng Vạng và là thủ môn của câu lạc bộ Team Flash.
Thằng Namz kể với tôi:
- Heio kết hôn rồi đó mày.
- Ai?
- Rayna, nhớ không? Em gái của Payna ấy.
Tôi à một tiếng, chuyện này tôi cũng đã từng nghi ngờ khi hay thấy họ cặp kè với nhau ở khu rừng Chạng Vạng, hóa ra họ yêu nhau và giờ đã kết hôn với nhau. Nam chen ngang:
- Rayna dạy giáo dục công dân đó mày.
- Thế à? Gia đình giáo dục.
Mở sách giáo dục quốc phòng ra, tôi trố mắt khi y như hồi lớp 10 học dàn hàng ngang, hàng dọc. Nhưng khoan, hình như có thêm một số cái gì đó mới.
Đối với tôi, môn giáo dục quốc phòng là một môn tuy dễ mà khó, tuy khó mà dễ. Dễ ở chỗ không cần học bài quá nhiều, chỉ mấy bài lí thuyết mới học nhiều nhưng riêng những bài thực hành, lên trả bài là phải thực hành, nếu không cẩn thận sẽ tạch ngay. Tôi khá ngán việc dàn hàng ngang dọc bởi nó có khá nhiều quy tắc, nhưng trong một môn học mà tính kỉ luật và chính xác cao như vậy thì tôi phải chấp nhận.
Lớp tôi không có ai quá vượt trội về môn giáo dục quốc phòng, trừ Kriknak. Theo như suy đoán của tôi, cậu ta được rèn luyện trong môi trường của lâu đài Bóng Đêm nên tính kỉ luật được hình thành ngay từ nhỏ. Khi được mời lên thực hành, cậu ta là người hoàn thành xuất sắc và được trọn điểm 10.
- Haizz ...
- Anh sao thế? - Tiểu đội trưởng Sinestrea hỏi tôi.
- Không có gì đâu, đang chán.
Sinestrea bất ngờ hôn tôi một cái:
- Thế này cho hết chán nha.
- Ừ ừ ... - Tôi cười. Cũng may là không ai để ý và nói gì.
*
Học xong, đám bạn của tôi kéo ra tiệm net cùng với tôi và Sinestrea. Hải ở ngoài làm bảo vệ, Sinestrea làm việc ở tầng một, tôi lên tầng hai. Đám còn lại lên tầng hai - vốn có máy lạnh để chơi. Ngoài bọn nó còn có Kriknak và Keera đến chơi nữa.
Quyển sách ma thuật vẫn còn, tôi mở quyển năm 3 đọc. Thỉnh thoảng bọn bạn tôi order đồ ăn, tôi dùng ma thuật lấy cho bọn nó.
- Xem nào ... năm ba học ma thuật điều khiển. Ủa, nữa hả?
Nhưng khi đọc kĩ càng, tôi nhận ra năm 3 tuy học điều khiển nhưng là điều khiển vật sống, hiểu đơn giản có thể có thể điều khiển 1 người.
- Hay đấy! - Tôi lẩm bẩm rồi bắt đầu tự học.
Cứ như vậy, cả bọn cắm tại quán net cho đến tối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.