Nguồn: Sưu tầm
354,918
Hoàn Thành
15:22:45 12/09/2021
Liệp Diễm Giang Hồ Mộng
Đánh giá: 7.1/10 từ 44 lượt
Liệp Diễm Giang Hồ Mộng là một truyền thuyết cổ xưa,
truyền thuyết kiếm hiệp kể, trên trời khi ấy có mười mặt trời, ánh sáng tỏa ra
như thiêu như đốt, sắp thiêu cháy cả mặt đất. Một thợ săn cường tráng tên là Hậu
Nghệ đã dùng một cây cung bắn rụng chín trong mười mặt trời ấy xuống, cứu cho mặt
đất khỏi một phen cháy rụi. Anh ta đã giành được danh dự và mỹ nữ.
Tự cho mình là anh hùng bá chủ một phương, cuối cùng đến cả mỹ nữ tên gọi Hằng Nga cũng chán ghét anh ta, thà về một nơi tối tăm lạnh lẽo lẩn tránh cũng không thèm ở lại. Tất cả đều bởi người thợ săn được người đời gọi là anh hùng kiếm ca ấy là một người đàn ông chỉ có biết săn bắn, không hiểu chút nào những vui thú của cuộc sống. Một người phụ nữ nếu như chung sống cùng với người đàn ông như vậy, cái mà cô ta có được sẽ chỉ là sự cô đơn tẻ nhạt vĩnh hằng mà thôi.
Truyện nhiều năm trở lại đây, trong lòng ta luôn băn khoăn một câu hỏi: Vì sao anh ta phải bắn rụng chín mặt trời kia? Bầu trời cuối cùng chỉ còn lại một mặt trời, vầng mặt trời duy nhất còn lại ấy thật cô đơn biết bao! Cũng có thể người thợ săn ấy vốn dĩ đã là một con người không biết thế nào là cô đơn, bởi vì anh ta là anh hùng, mà anh hùng là người có thể chịu đựng sự cô đơn giỏi nhất.
Anh ta chỉ biết loại bỏ chín mặt trời gây hại cho nhân gian và anh ta đã làm được, đồng thời còn nhận được sự tôn kính của người đời, thế nhưng anh ta lại hại chết chín mặt trời kia, cũng khiến cho mặt trời còn lại cuối cùng đó phải chịu đựng sự cô đơn đời đời kiếp kiếp.
Tự cho mình là anh hùng bá chủ một phương, cuối cùng đến cả mỹ nữ tên gọi Hằng Nga cũng chán ghét anh ta, thà về một nơi tối tăm lạnh lẽo lẩn tránh cũng không thèm ở lại. Tất cả đều bởi người thợ săn được người đời gọi là anh hùng kiếm ca ấy là một người đàn ông chỉ có biết săn bắn, không hiểu chút nào những vui thú của cuộc sống. Một người phụ nữ nếu như chung sống cùng với người đàn ông như vậy, cái mà cô ta có được sẽ chỉ là sự cô đơn tẻ nhạt vĩnh hằng mà thôi.
Truyện nhiều năm trở lại đây, trong lòng ta luôn băn khoăn một câu hỏi: Vì sao anh ta phải bắn rụng chín mặt trời kia? Bầu trời cuối cùng chỉ còn lại một mặt trời, vầng mặt trời duy nhất còn lại ấy thật cô đơn biết bao! Cũng có thể người thợ săn ấy vốn dĩ đã là một con người không biết thế nào là cô đơn, bởi vì anh ta là anh hùng, mà anh hùng là người có thể chịu đựng sự cô đơn giỏi nhất.
Anh ta chỉ biết loại bỏ chín mặt trời gây hại cho nhân gian và anh ta đã làm được, đồng thời còn nhận được sự tôn kính của người đời, thế nhưng anh ta lại hại chết chín mặt trời kia, cũng khiến cho mặt trời còn lại cuối cùng đó phải chịu đựng sự cô đơn đời đời kiếp kiếp.