Chương 52
Phỉ Phỉ
31/05/2013
Là Ken bước ra mở cửa cho nó, bao
năm qua nó vẫn sống và vui vẻ bên cạnh nhà họ Đinh này. Lần trước là nó
đi bất chợt, không có thông báo cho bất kỳ ai nhưng giờ này nó ra đi
chính là đường đường chính chính, nó không muốn họ phải lo lắng cho mình nữa, nhất là ba nuôi và Ken.
Cả nhà đang ăn cơm, nó ngồi xuống nhận lấy chén cơm của bác quản gia đưa và cùng cười nói vô cùng vui vẻ trong bữa ăn gia đình đầy ấm áp.
– “Ngày mai con sẽ đi du lịch” Nó mỉm cười nói trước cái nhìn ngạc nhiên của Ken và ba nuôi.
– Con đi đâu? Bao giờ thì về?
– Con đi vòng quanh thế giới để giải quyết chuyện làm ăn những chi nhánh của H&Đ sẵn tiện đi du lịch luôn.
– Em đi cũng tốt nhưng đừng cố sức làm việc quá, nếu nhớ nhà thì cứ về và cũng đừng đi lâu quá, nếu không…
– “Anh nhớ chứ gì?” Nó cắt ngang lời Ken đang nói bằng khuôn mặt quỷ làm cả ngôi nhà ngập tràn trong những tiếng cười vui vẻ vô cùng, điều đó cũng khiến nó thoải mái đi rất nhiều.
Ăn xong thì Ken bắt nó ra khu vườn sau nhà ngồi nói chuyện. Đã lâu lắm rồi hai anh em mới có dịp cùng nhau tâm sự chuyện trên trời dưới đất như thế này. Ngôi vườn tràn ngập hoa tử đinh hương thoảng bay theo gió làm khung cảnh thêm phần lãng mạn cho các đôi tình nhân nhưng ngặt nỗi ở đây là hai anh em… nuôi. Dọc theo lối đi là hai hàng hoa hồng vàng tinh khiết vô cùng. Âm thanh suối chảy róc rách nơi xa xa và tiếng chim hót hòa lẫn vào nhau khiến cho tâm hồn nó thêm phần nào thanh thản.
– Em đang trốn tránh nó đúng không?
– Không hẳn. Cái chính vẫn là vì công việc.
– Dù sao anh vẫn không hoan nghênh em đi nhưng cũng không khuyến khích em ở lại. Nơi đây có quá nhiều kỉ niệm buồn đối với em, du lịch khắp nơi đôi khi cũng có cái lợi của nó.
– Uhm! Ít ra cũng khiến em thanh thản hơn.
– Em sẽ đi đâu?
– Nơi đầu tiên em đặt chân đến sẽ là Hàn Quốc, sau đó có thể là Anh, Mỹ, Đức, Nhật, Pháp, Nga,…nói chung là đi hết những nước lớn có nhiều cảnh đẹp. Em sẽ chụp thật nhiều hình post lên facebook cho anh xem. Tới mỗi nước em sẽ mua quà và gửi về cho mọi người.
– Anh thích hiện kim chứ không thích hiện vật.
– Đồ tham lam. Lo mà kiếm vợ đi là vừa, coi chừng ế đó.
– Anh mày mà ế sao? Nổi tiếng đào hoa toàn quốc ai cũng biết. Chỉ cần ra đường hét lên bốn chữ “I need a girl” là cả đám bu quanh cho xem.
– Há há!!! Anh định làm Taeyang à? Bày đặt quá.
– Còn em đó, đừng có lôi về một thằng mắt xanh mỏ đỏ tóc vàng da trắng rồi giới thiệu là… con em nha. Anh đây kham không nổi đâu.
– Anh làm như em dễ dãi lắm vậy, nghe anh tả con em giống khỉ Amazon quá xá.
– Hôm nay hai anh em ta làm một bữa cho đã rồi tiễn em đi, ok?
– Night Club hay Red House đây?
- Night Club đi, để anh bảo Fed và Ryan luôn.
– Ok. Cả Bin và Suz nữa.
Sáu đứa bọn nó đến bar bao trọn cả một căn phòng V.I.P và nhậu tới bến. Vừa uống vừa ca vừa hát vừa nhảy vừa rap như một lũ mới trốn viện chỉ thiếu điều gọi điện bảo bệnh viện mang xe tới hốt đi. Quậy tới gần sáng thì cả đám lệch đệch nhờ người lái xe đưa về biệt thự nhà nó.
Nó nhìn căn phòng mình đã ở bao năm qua, đã một lần ra đi và lần này lại một lần nữa từ bỏ mái ấm chỉ vì một người con trai. Đợt này đi không biết bao giờ mới có thể quay trở lại. Mọi thứ cần mang nó đều bỏ vào 3 chiếc vali to ụ để dưới nhà. Thắp cho ông nội một nén nhang rồi lăn đùng ra giường đánh một giấc thật ngon.
Sân bay Tân Sơn Nhất, 8:45am.
– “Mày đi mạnh giỏi nha, nhớ phải gọi điện về cho mọi người thường xuyên đó” Suz hai mắt rưng rưng ôm chặt lấy nó như không muốn rời xa vì bản thân nhỏ biết đây là cuộc trốn chạy của nó chứ không phải là như đợt trước, sự trở về của nó đối với mọi người là vô cùng mong manh.
– “Bên Hàn có căn biệt thự của ba, con qua đó ở cho thuận tiện. Có gì cần cứ gọi về bảo, ba sẽ cho người qua giúp” Ba nuôi nhìn nó trìu mến, ông không bao giờ muốn đứa con gái nuôi yêu dấu của mình phải đau khổ như thế này nhưng âu đó cũng là sự sắp đặt của số phận mà thôi. Ông vẫn hi vọng trong chuyến đi này nó sẽ tìm cho mình một người yêu nó thật lòng, suốt đời suốt kiếp.
– “Anh sẽ qua thăm em, nhớ tới đâu thì mail hoặc gọi về cho bọn anh biết. Đã không mang theo nhiều vệ sĩ thì phải chú ý cẩn thận đó” Ken xoa xoa đầu nó dặn đi dặn lại giống như tiễn nó đi lấy chồng vậy.
– “Đi đâu thì đi chỉ cần khi về có quà cho tui là ok” Tay Bin vừa kéo Suz về phía mình lau nước mắt vừa hướng nó chọc ghẹo cho không khí giảm bớt vị bi thương.
– “Còn xách theo một anh Tây đẹp trai giàu có nữa chứ. Anh sẽ mail cho em danh sách những điều cần làm để cua gái của anh rồi em ở đó mà áp dụng cua trai nghen” Fed cũng bắt chước động tác xoa xoa đầu nó như Ken nói khiến nó cứ cười ha hả vì cái tính hài hước không đổi của anh.
– “Những gì cần nói bị mọi người nói hết rồi. Thôi thì em đi vui vẻ, hết công việc thì về đây, nhà anh luôn rộng cửa chào đón em” Ryan mỉm cười hiền hậu khiến hai mắt nó rưng rưng.
– “Cần gì mày chào đón, biệt thự Hoàng gia còn lớn gấp đôi nhà mày luôn sợ gì không có chỗ cho Chris ở” Fed làm động tác giả thụi vào bụng Ryan làm anh nhăn mặt.
Chuyến bay đi Seoul, Hàn Quốc của chúng tôi chuẩn bị cất cánh, mời quý khách nhanh chóng vào trong làm thủ tục để lên máy bay. Cám ơn!
Cả nhà đang ăn cơm, nó ngồi xuống nhận lấy chén cơm của bác quản gia đưa và cùng cười nói vô cùng vui vẻ trong bữa ăn gia đình đầy ấm áp.
– “Ngày mai con sẽ đi du lịch” Nó mỉm cười nói trước cái nhìn ngạc nhiên của Ken và ba nuôi.
– Con đi đâu? Bao giờ thì về?
– Con đi vòng quanh thế giới để giải quyết chuyện làm ăn những chi nhánh của H&Đ sẵn tiện đi du lịch luôn.
– Em đi cũng tốt nhưng đừng cố sức làm việc quá, nếu nhớ nhà thì cứ về và cũng đừng đi lâu quá, nếu không…
– “Anh nhớ chứ gì?” Nó cắt ngang lời Ken đang nói bằng khuôn mặt quỷ làm cả ngôi nhà ngập tràn trong những tiếng cười vui vẻ vô cùng, điều đó cũng khiến nó thoải mái đi rất nhiều.
Ăn xong thì Ken bắt nó ra khu vườn sau nhà ngồi nói chuyện. Đã lâu lắm rồi hai anh em mới có dịp cùng nhau tâm sự chuyện trên trời dưới đất như thế này. Ngôi vườn tràn ngập hoa tử đinh hương thoảng bay theo gió làm khung cảnh thêm phần lãng mạn cho các đôi tình nhân nhưng ngặt nỗi ở đây là hai anh em… nuôi. Dọc theo lối đi là hai hàng hoa hồng vàng tinh khiết vô cùng. Âm thanh suối chảy róc rách nơi xa xa và tiếng chim hót hòa lẫn vào nhau khiến cho tâm hồn nó thêm phần nào thanh thản.
– Em đang trốn tránh nó đúng không?
– Không hẳn. Cái chính vẫn là vì công việc.
– Dù sao anh vẫn không hoan nghênh em đi nhưng cũng không khuyến khích em ở lại. Nơi đây có quá nhiều kỉ niệm buồn đối với em, du lịch khắp nơi đôi khi cũng có cái lợi của nó.
– Uhm! Ít ra cũng khiến em thanh thản hơn.
– Em sẽ đi đâu?
– Nơi đầu tiên em đặt chân đến sẽ là Hàn Quốc, sau đó có thể là Anh, Mỹ, Đức, Nhật, Pháp, Nga,…nói chung là đi hết những nước lớn có nhiều cảnh đẹp. Em sẽ chụp thật nhiều hình post lên facebook cho anh xem. Tới mỗi nước em sẽ mua quà và gửi về cho mọi người.
– Anh thích hiện kim chứ không thích hiện vật.
– Đồ tham lam. Lo mà kiếm vợ đi là vừa, coi chừng ế đó.
– Anh mày mà ế sao? Nổi tiếng đào hoa toàn quốc ai cũng biết. Chỉ cần ra đường hét lên bốn chữ “I need a girl” là cả đám bu quanh cho xem.
– Há há!!! Anh định làm Taeyang à? Bày đặt quá.
– Còn em đó, đừng có lôi về một thằng mắt xanh mỏ đỏ tóc vàng da trắng rồi giới thiệu là… con em nha. Anh đây kham không nổi đâu.
– Anh làm như em dễ dãi lắm vậy, nghe anh tả con em giống khỉ Amazon quá xá.
– Hôm nay hai anh em ta làm một bữa cho đã rồi tiễn em đi, ok?
– Night Club hay Red House đây?
- Night Club đi, để anh bảo Fed và Ryan luôn.
– Ok. Cả Bin và Suz nữa.
Sáu đứa bọn nó đến bar bao trọn cả một căn phòng V.I.P và nhậu tới bến. Vừa uống vừa ca vừa hát vừa nhảy vừa rap như một lũ mới trốn viện chỉ thiếu điều gọi điện bảo bệnh viện mang xe tới hốt đi. Quậy tới gần sáng thì cả đám lệch đệch nhờ người lái xe đưa về biệt thự nhà nó.
Nó nhìn căn phòng mình đã ở bao năm qua, đã một lần ra đi và lần này lại một lần nữa từ bỏ mái ấm chỉ vì một người con trai. Đợt này đi không biết bao giờ mới có thể quay trở lại. Mọi thứ cần mang nó đều bỏ vào 3 chiếc vali to ụ để dưới nhà. Thắp cho ông nội một nén nhang rồi lăn đùng ra giường đánh một giấc thật ngon.
Sân bay Tân Sơn Nhất, 8:45am.
– “Mày đi mạnh giỏi nha, nhớ phải gọi điện về cho mọi người thường xuyên đó” Suz hai mắt rưng rưng ôm chặt lấy nó như không muốn rời xa vì bản thân nhỏ biết đây là cuộc trốn chạy của nó chứ không phải là như đợt trước, sự trở về của nó đối với mọi người là vô cùng mong manh.
– “Bên Hàn có căn biệt thự của ba, con qua đó ở cho thuận tiện. Có gì cần cứ gọi về bảo, ba sẽ cho người qua giúp” Ba nuôi nhìn nó trìu mến, ông không bao giờ muốn đứa con gái nuôi yêu dấu của mình phải đau khổ như thế này nhưng âu đó cũng là sự sắp đặt của số phận mà thôi. Ông vẫn hi vọng trong chuyến đi này nó sẽ tìm cho mình một người yêu nó thật lòng, suốt đời suốt kiếp.
– “Anh sẽ qua thăm em, nhớ tới đâu thì mail hoặc gọi về cho bọn anh biết. Đã không mang theo nhiều vệ sĩ thì phải chú ý cẩn thận đó” Ken xoa xoa đầu nó dặn đi dặn lại giống như tiễn nó đi lấy chồng vậy.
– “Đi đâu thì đi chỉ cần khi về có quà cho tui là ok” Tay Bin vừa kéo Suz về phía mình lau nước mắt vừa hướng nó chọc ghẹo cho không khí giảm bớt vị bi thương.
– “Còn xách theo một anh Tây đẹp trai giàu có nữa chứ. Anh sẽ mail cho em danh sách những điều cần làm để cua gái của anh rồi em ở đó mà áp dụng cua trai nghen” Fed cũng bắt chước động tác xoa xoa đầu nó như Ken nói khiến nó cứ cười ha hả vì cái tính hài hước không đổi của anh.
– “Những gì cần nói bị mọi người nói hết rồi. Thôi thì em đi vui vẻ, hết công việc thì về đây, nhà anh luôn rộng cửa chào đón em” Ryan mỉm cười hiền hậu khiến hai mắt nó rưng rưng.
– “Cần gì mày chào đón, biệt thự Hoàng gia còn lớn gấp đôi nhà mày luôn sợ gì không có chỗ cho Chris ở” Fed làm động tác giả thụi vào bụng Ryan làm anh nhăn mặt.
Chuyến bay đi Seoul, Hàn Quốc của chúng tôi chuẩn bị cất cánh, mời quý khách nhanh chóng vào trong làm thủ tục để lên máy bay. Cám ơn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.