Chương 1091: Đánh bại. (1)
Cửu Đương Gia
25/07/2015
Nói đùa, sức nặng bản thân Thanh Long Chung chính là 999 ngàn cân, tăng thêm Phong Phi Vân huy động tốc độ gia trì, cộng thêm tốc độ đánh xuống, đủ để bộc phát ra lực lượng siêu việt sức nặng mười lần, Diệp Ti Loan lại vẫn có thể đón đỡ một kích này của hắn, cái này cũng khiến Phong Phi Vân cực kỳ bất ngờ.
Đại chiến đã tiến hành đến mức này, không còn ai dám xem thường Phong Phi Vân nữa, đã đặt hắn ở vị trí ngang hàng với Diệp Ti Loan và Quân Tam Thiên, sau tối nay, tán tu "Vân Phi Thiên" tất nhiên sẽ thanh danh truyền xa.
- Đại thúc này... lại cường thế như thế... Như một cái thế cuồng nhân vậy...
Đôi má tinh xảo của Liễu Duệ Hâm bị Phật quang màu vàng ánh lên một tầng sánh chói chói mắt, lông mi nháy động, đôi mắt sóng gợn, khoảng cách gần nhìn nhìn Vân đại thúc này, phát hiện ánh mắt của hắn thập phần sắc bén, có một cổ nhuệ khí tuổi trẻ, tuyệt đối không giống như một đại thúc đã sống mấy trăm năm.
Một kích này vậy mà ngang tay với Diệp Ti Loan, Nguyệt Tinh Luân và Thanh Long Chung lơ lửng trời cao, thật lâu không rơi xuống, từng đạo hào quang màu trắng và màu xanh trùng kích đi, khiến không người nào có thể mở mắt.
Tất cả mọi người có thể nhìn ra Diệp Ti Loan đã dùng hết toàn lực, cũng không lưu thủ.
- Diệp Ti Loan tên tuổi lớn như vậy, sao ngay cả một tên tán tu cũng không thu thập được, xem ra thật là không có kỳ danh.
Trưởng lão một đại gia tộc trên mặt lộ vẻ trêu tức.
Diệp Ti Loan tự nhiên nghe được, tùy ý bắn ra một ngón tay, một đạo vầng sáng hàn khí từ đầu ngón tay của nàng bay ra, lập tức liền đông lạnh tên trưởng lão đại gia tộc kia thành một khối băng.
Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người trong lòng tim đập mạnh một cú, không dám nhiều lời, trưởng lão đại gia tộc này tu vị rất cường đại, từng giao thủ với một vị cự phách, tuy rằng thất bại, nhưng lại có thể bảo vệ tánh mạng, nhưng Diệp Ti Loan tùy ý bắn ra một ngón tay liền có thể đông cứng thân thể hắn, có thể thấy tu vị nàng cường đại cỡ nào.
Oanh.
Nguyệt Tinh Luân và Thanh Long Chung đồng thời phát ra một tiếng cự minh, hai kiện linh binh bay ngược, Diệp Ti Loan và Phong Phi Vân cũng đột nhiên bạo lui.
Thân thể Phong Phi Vân bốc lên kim quang, rất nhanh đứng lại, sau đó mạnh mẽ đạp đất một cái, lần nữa đánh ra Thanh Long Chung, Thanh Long Chung 999 ngàn cân tựa như một tòa núi nhỏ kim loại màu xanh, phát ra thanh âm "Ông ông" .
Diệp Ti Loan so với ai khác đều rõ ràng lực lượng của Thanh Long Chung, không dám lại liều mạng với Phong Phi Vân nữa, thân như lưu tinh, vầng sáng bao phủ toàn thân, lập tức liền rơi xuống trên đỉnh một tòa núi cao, ngay khi nàng cho rằng đã tránh được một kích này của Phong Phi Vân thì lại phát hiện trên đỉnh đầu truyện đến một cổ trọng áp, một Phật tôn khổng lồ đánh thẳng xuống đỉnh đầu của nàng.
Cái gì, tốc độ của hắn sao lại nhanh như vậy.
Diệp Ti Loan sắc mặt biến đổi, tán tu này cầm một cái Phật chung, hơn nữa trên lưng còn đeo một người, vậy mà tốc độ lại không chậm hơn nàng, khiến trong lòng nàng có một loại dự cảm bất hảo, hôm nay thật sự gặp cường giả rồi.
Ở đây chỉ có đại lão tu vị đạt tới cảnh giới cự phách là nhìn ra mánh khóe, trong lòng chấn động thật lớn, tốc độ Diệp Ti Loan trong cùng cảnh giới, cơ hồ không ai có thể so sánh, nhưng tán tu trước mặt này lại có thể so tốc độ với nàng, hơn nữa tán tu này còn cầm một khẩu Phật chung, lưng cõng một người.
- Hẳn là một tán tu tốc độ còn nhanh hơn cả Diệp Ti Loan.
Một vị nhân vật cấp bậc tộc trưởng bị đả kích.
- Ngươi thật sự cho rằng hắn là một tán tu sao, nhân vật như thế lai lịch tuyệt đối không tầm thường, nói không chừng chính là một vị tục gia đệ tử của Đại Long Tự Thiên Long vương triều cũng nên.
Một vị lão giả đến từ Thiên Long vương triều trên mặt lộ vẻ chờ mong, cực kỳ hoài nghi thân phận tán tu này.
Phật tu ở Thần Tấn vương triều đã triệt để sa sút, nhưng ở Thiên Long vương triều lại thập phần hưng thịnh, đặc biệt là trấn quốc thần miếu "Đại Long Tự", chính là thế lực lớn nhất Thiên Long vương triều, địa vị so với triều đình Thiên Long vương triều còn cao hơn, có thể ảnh hưởng đến triều đình.
"Phật Nộ Sư Tử Hống" chính là một loại tuyệt đỉnh thần thông của Đại Long Tự.
Rất nhiều người cũng hoài nghi tán tu này chính là một vị tục gia đệ tử của Đại Long Tự.
- Cái này thật sự có khả năng, bằng không có tu vi như thế, ở Thần Tấn vương triều không có khả năng không nghe qua tên của hắn được.
Ầm ầm.
Mảnh núi lớn kia bị Phật chung của Phong Phi Vân nổ nát, chia năm xẻ bảy, sơn thể đổ xuống tứ phía, đất đá lăn xuống, bụi mù tràn ngập, mang đến cho người một loại cảm giác khai thiên tích địa.
Diệp Ti Loan ngăn lấy một kích này, nhưng lúc này lại ngăn cản cố hết sức, Nguyệt Tinh Luân tế ra thiếu chút nữa đã bị đánh bay ra ngoài, một kiện nhị phẩm linh khí, vậy mà đánh không lại một kiện nhất phẩm linh khí.
Phong Phi Vân cũng không để cho nàng cơ hội thở dốc, lần nữa ra tay, dùng lực lượng tuyệt đối áp chế, tựa như một đầu Man Thú, khí thế vô cùng khiến người sợ hãi.
- Mễ hòa thượng, đây quả thật là tục gia đệ tử của Đại Long Tự sao?
Long Thanh Dương nằm trên giường ngọc, nửa lộ vai, mị thái ngàn vạn, ngón tay nhỏ hết sức ôn nhu khẽ vân vê tóc, đặc biệt là da thịt trên người hắn có một loại cảm giác tuyết trắng như mỡ dê.
Một hòa thượng trên người phủ áo cà sa màu đỏ, quấn quít lấy đai lưng Kim Cương Thiết Long, trên đầu kim mang đan vào, trên cổ ấn lấy một Kim Long Ấn, có chút cau mày ại, nói:
- Trong Đại Long Tự có năm tòa cổ miếu, chỉ riêng tăng nhân xuất gia đã có trên trăm vạn, đệ tử tục gia càng vô số kể, hòa thượng ta xuất từ Bột Long cổ miếu, tục gia đệ tử bên trong cổ miếu tuyệt không có người này, về phần bốn tòa cổ miếu còn lại có một vị tục gia đệ tử cường đại thế này không thì ta không biết được.
Mễ hòa thượng chính là một vị cao tăng Đại Long Tự, tu vị cực kỳ cường hãn, trên làn da Phật quang trong suốt, hai mắt tựa như hai tòa kim đàm, giơ tay nhấc chân chung quanh thân thể đều có Phật vân đan vào.
- Xem ra chỉ có hỏi Miếu Vương Thiên của Bột Long cổ miếu các ngươi mới biết được.
Long Thanh Dương mềm mại mê người nói, đối với tán tu đang giao thủ với Diệp Ti Loan nhiều thêm vài phần hứng thú.
Miếu chủ năm tòa cổ miếu Đại Long Tự đều được xưng là "Miếu Vương Thiên", mà trụ trì Đại Long Tự thì được xưng là "Đại Phạm Thiên", hoặc là "Phạm Thiên Vương" .
Lần này Kim Tàm Kinh xuất thế cũng kinh động đến Đại Long Tự Thiên Long vương triều, "Miếu Vương Thiên" Bột Long cổ miếu liền tự mình đuổi đến, tu vị vô cùng cường hoành, khi vừa đi vào Thập Vạn Sơn Hà liền đơn giản giết chết hai đầu ngàn năm linh thú, khiến hơn mười tòa núi cao sụp đổ, hôm nay đã tiến nhập Đồng Lô Sơn.
Oanh.
Một tiếng vang thật lớn, Diệp Ti Loan bị đánh bay ra ngoài, vầng sáng trên thân thể mềm mại yểu điệu uyển chuyển thu lại, ngay cả Nguyệt Tinh Luân mà nàng tế ra cũng bị trấn rơi trên mặt đất, tạo thành một hố to, Nguyệt Tinh Luân cắm ở trong đó, vầng sáng trên thân trở nên có chút tối nhạt.
Đại chiến đã tiến hành đến mức này, không còn ai dám xem thường Phong Phi Vân nữa, đã đặt hắn ở vị trí ngang hàng với Diệp Ti Loan và Quân Tam Thiên, sau tối nay, tán tu "Vân Phi Thiên" tất nhiên sẽ thanh danh truyền xa.
- Đại thúc này... lại cường thế như thế... Như một cái thế cuồng nhân vậy...
Đôi má tinh xảo của Liễu Duệ Hâm bị Phật quang màu vàng ánh lên một tầng sánh chói chói mắt, lông mi nháy động, đôi mắt sóng gợn, khoảng cách gần nhìn nhìn Vân đại thúc này, phát hiện ánh mắt của hắn thập phần sắc bén, có một cổ nhuệ khí tuổi trẻ, tuyệt đối không giống như một đại thúc đã sống mấy trăm năm.
Một kích này vậy mà ngang tay với Diệp Ti Loan, Nguyệt Tinh Luân và Thanh Long Chung lơ lửng trời cao, thật lâu không rơi xuống, từng đạo hào quang màu trắng và màu xanh trùng kích đi, khiến không người nào có thể mở mắt.
Tất cả mọi người có thể nhìn ra Diệp Ti Loan đã dùng hết toàn lực, cũng không lưu thủ.
- Diệp Ti Loan tên tuổi lớn như vậy, sao ngay cả một tên tán tu cũng không thu thập được, xem ra thật là không có kỳ danh.
Trưởng lão một đại gia tộc trên mặt lộ vẻ trêu tức.
Diệp Ti Loan tự nhiên nghe được, tùy ý bắn ra một ngón tay, một đạo vầng sáng hàn khí từ đầu ngón tay của nàng bay ra, lập tức liền đông lạnh tên trưởng lão đại gia tộc kia thành một khối băng.
Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người trong lòng tim đập mạnh một cú, không dám nhiều lời, trưởng lão đại gia tộc này tu vị rất cường đại, từng giao thủ với một vị cự phách, tuy rằng thất bại, nhưng lại có thể bảo vệ tánh mạng, nhưng Diệp Ti Loan tùy ý bắn ra một ngón tay liền có thể đông cứng thân thể hắn, có thể thấy tu vị nàng cường đại cỡ nào.
Oanh.
Nguyệt Tinh Luân và Thanh Long Chung đồng thời phát ra một tiếng cự minh, hai kiện linh binh bay ngược, Diệp Ti Loan và Phong Phi Vân cũng đột nhiên bạo lui.
Thân thể Phong Phi Vân bốc lên kim quang, rất nhanh đứng lại, sau đó mạnh mẽ đạp đất một cái, lần nữa đánh ra Thanh Long Chung, Thanh Long Chung 999 ngàn cân tựa như một tòa núi nhỏ kim loại màu xanh, phát ra thanh âm "Ông ông" .
Diệp Ti Loan so với ai khác đều rõ ràng lực lượng của Thanh Long Chung, không dám lại liều mạng với Phong Phi Vân nữa, thân như lưu tinh, vầng sáng bao phủ toàn thân, lập tức liền rơi xuống trên đỉnh một tòa núi cao, ngay khi nàng cho rằng đã tránh được một kích này của Phong Phi Vân thì lại phát hiện trên đỉnh đầu truyện đến một cổ trọng áp, một Phật tôn khổng lồ đánh thẳng xuống đỉnh đầu của nàng.
Cái gì, tốc độ của hắn sao lại nhanh như vậy.
Diệp Ti Loan sắc mặt biến đổi, tán tu này cầm một cái Phật chung, hơn nữa trên lưng còn đeo một người, vậy mà tốc độ lại không chậm hơn nàng, khiến trong lòng nàng có một loại dự cảm bất hảo, hôm nay thật sự gặp cường giả rồi.
Ở đây chỉ có đại lão tu vị đạt tới cảnh giới cự phách là nhìn ra mánh khóe, trong lòng chấn động thật lớn, tốc độ Diệp Ti Loan trong cùng cảnh giới, cơ hồ không ai có thể so sánh, nhưng tán tu trước mặt này lại có thể so tốc độ với nàng, hơn nữa tán tu này còn cầm một khẩu Phật chung, lưng cõng một người.
- Hẳn là một tán tu tốc độ còn nhanh hơn cả Diệp Ti Loan.
Một vị nhân vật cấp bậc tộc trưởng bị đả kích.
- Ngươi thật sự cho rằng hắn là một tán tu sao, nhân vật như thế lai lịch tuyệt đối không tầm thường, nói không chừng chính là một vị tục gia đệ tử của Đại Long Tự Thiên Long vương triều cũng nên.
Một vị lão giả đến từ Thiên Long vương triều trên mặt lộ vẻ chờ mong, cực kỳ hoài nghi thân phận tán tu này.
Phật tu ở Thần Tấn vương triều đã triệt để sa sút, nhưng ở Thiên Long vương triều lại thập phần hưng thịnh, đặc biệt là trấn quốc thần miếu "Đại Long Tự", chính là thế lực lớn nhất Thiên Long vương triều, địa vị so với triều đình Thiên Long vương triều còn cao hơn, có thể ảnh hưởng đến triều đình.
"Phật Nộ Sư Tử Hống" chính là một loại tuyệt đỉnh thần thông của Đại Long Tự.
Rất nhiều người cũng hoài nghi tán tu này chính là một vị tục gia đệ tử của Đại Long Tự.
- Cái này thật sự có khả năng, bằng không có tu vi như thế, ở Thần Tấn vương triều không có khả năng không nghe qua tên của hắn được.
Ầm ầm.
Mảnh núi lớn kia bị Phật chung của Phong Phi Vân nổ nát, chia năm xẻ bảy, sơn thể đổ xuống tứ phía, đất đá lăn xuống, bụi mù tràn ngập, mang đến cho người một loại cảm giác khai thiên tích địa.
Diệp Ti Loan ngăn lấy một kích này, nhưng lúc này lại ngăn cản cố hết sức, Nguyệt Tinh Luân tế ra thiếu chút nữa đã bị đánh bay ra ngoài, một kiện nhị phẩm linh khí, vậy mà đánh không lại một kiện nhất phẩm linh khí.
Phong Phi Vân cũng không để cho nàng cơ hội thở dốc, lần nữa ra tay, dùng lực lượng tuyệt đối áp chế, tựa như một đầu Man Thú, khí thế vô cùng khiến người sợ hãi.
- Mễ hòa thượng, đây quả thật là tục gia đệ tử của Đại Long Tự sao?
Long Thanh Dương nằm trên giường ngọc, nửa lộ vai, mị thái ngàn vạn, ngón tay nhỏ hết sức ôn nhu khẽ vân vê tóc, đặc biệt là da thịt trên người hắn có một loại cảm giác tuyết trắng như mỡ dê.
Một hòa thượng trên người phủ áo cà sa màu đỏ, quấn quít lấy đai lưng Kim Cương Thiết Long, trên đầu kim mang đan vào, trên cổ ấn lấy một Kim Long Ấn, có chút cau mày ại, nói:
- Trong Đại Long Tự có năm tòa cổ miếu, chỉ riêng tăng nhân xuất gia đã có trên trăm vạn, đệ tử tục gia càng vô số kể, hòa thượng ta xuất từ Bột Long cổ miếu, tục gia đệ tử bên trong cổ miếu tuyệt không có người này, về phần bốn tòa cổ miếu còn lại có một vị tục gia đệ tử cường đại thế này không thì ta không biết được.
Mễ hòa thượng chính là một vị cao tăng Đại Long Tự, tu vị cực kỳ cường hãn, trên làn da Phật quang trong suốt, hai mắt tựa như hai tòa kim đàm, giơ tay nhấc chân chung quanh thân thể đều có Phật vân đan vào.
- Xem ra chỉ có hỏi Miếu Vương Thiên của Bột Long cổ miếu các ngươi mới biết được.
Long Thanh Dương mềm mại mê người nói, đối với tán tu đang giao thủ với Diệp Ti Loan nhiều thêm vài phần hứng thú.
Miếu chủ năm tòa cổ miếu Đại Long Tự đều được xưng là "Miếu Vương Thiên", mà trụ trì Đại Long Tự thì được xưng là "Đại Phạm Thiên", hoặc là "Phạm Thiên Vương" .
Lần này Kim Tàm Kinh xuất thế cũng kinh động đến Đại Long Tự Thiên Long vương triều, "Miếu Vương Thiên" Bột Long cổ miếu liền tự mình đuổi đến, tu vị vô cùng cường hoành, khi vừa đi vào Thập Vạn Sơn Hà liền đơn giản giết chết hai đầu ngàn năm linh thú, khiến hơn mười tòa núi cao sụp đổ, hôm nay đã tiến nhập Đồng Lô Sơn.
Oanh.
Một tiếng vang thật lớn, Diệp Ti Loan bị đánh bay ra ngoài, vầng sáng trên thân thể mềm mại yểu điệu uyển chuyển thu lại, ngay cả Nguyệt Tinh Luân mà nàng tế ra cũng bị trấn rơi trên mặt đất, tạo thành một hố to, Nguyệt Tinh Luân cắm ở trong đó, vầng sáng trên thân trở nên có chút tối nhạt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.