Linh Chu

Chương 1204: Muội muội và tỷ tỷ. (2)

Cửu Đương Gia

30/07/2015

Trừ Bạch Như Tuyết ra, bốn nữ nhân đội mũ trắng giờ mới thấy khuôn mặt thật của Phong Phi Vân. Các nàng nhìn bề ngoài anh tư hiên ngang của hắn, nhất là đôi mắt hút hồn người kia. Một nửa nữ nhân không chịu nổi, tim đập nhanh.

Liễu Duệ Hâm si mê, tay túm vạt váy, gò má hây hồng thầm nghĩ:

- Không . . . Không ngờ tên này đẹp trai như thế.

Tâm tình Diệp Ti Loan rất phức tạp, nàng phát hiện càng lúc càng không nhìn thấu 'Vân đại thúc'. Trong lòng Diệp Ti Loan có chút kích động, mừng rỡ nhưng lại như không, chỉ tràn ngập buồn bã. Diệp Ti Loan không biết tại sao nàng buồn.

Mục Tích Nhu hơi rung động nhưng không biểu hiện rõ rệt như Liễu Duệ Hâm.

Hỏa Nghiên Nghiên, phu nhân giáo chủ Vạn Pháp tiên giáo biểu tình nghiền ngẫm, mắt nóng cháy, mím môi, có chút thiếu nữ thẹn thùng. Đại đạo hái hoa là Phong Phi Vân, đệ nhất thiên tài trong thiên hạ, Thần Vương đương triều. Nghĩa là Kim Tàm Kinh nằm trong tay Phong Phi Vân.

Các nàng đội mũ nên Phong Phi Vân không thấy biểu tình, ánh mắt của họ. Phong Phi Vân lười quan tâm mấy chuyện gì, việc chính quan trọng hơn.

Tất Ninh Soái cười no bụng rồi tò mò hỏi Phong Phi Vân làm sao chạy ra Đồng Lô sơn, tại sao đổi tên thành Nhất Trận Phong, vân vân và vân vân.

Phong Phi Vân cười cười trả lời qua loa, nghiêm túc nói:

- Ta tìm Thiên Toán thư sinh vì có chút chuyện quan trọng, ta biết ngươi nhất định tìm được hắn.

Tất Ninh Soái thấy biểu tình Phong Phi Vân nghiêm nghị thì không đùa nữa:

- Thiên Toán thư sinh nhận gia chủ Lục gia mời, đã đi Phổ Đà sơn.

Ánh mắt Phong Phi Vân nghiêm túc hỏi:

- Khi nào Thiên Toán thư sinh trở về?

Phổ Đà sơn do sáu gia tộc quản lý, cũng là sáu gia tộc bị Đại Tự Tại Chân Nhân thu phục. Mỗi gia tộc vô cùng khổng lồ, đứng sau bốn môn phiệt, Lục gia nằm trong số đó.

Tất Ninh Soái gãi mũi:

- Nói chung là sẽ không quay về trước thịnh hội tà đạo, loại người thông minh thích ra vẻ như hắn đi đâu cũng được hoan nghênh.

Tất Ninh Soái bật cười:

- Nghe nói Lục gia có hai minh châu tuyệt sắc, không chừng gia chủ Lục gia sẽ gả một viên minh châu cho Thiên Toán thư sinh. Quan trọng khi đó các người sẽ là thân thích với nhau.



Phong Phi Vân cười cười:

- Thân thích gì đâu.

Tất Ninh Soái nằm dài trên ghế, thở ra:

- Ta đã thấy nhiều nam nhân không chịu trạch nhiệm, nhưng chưa thấy ai ngang nhiên không phụ trách giống ngươi. Chẳng lẽ ngươi quên thiên chi kiêu nữ Lục Ly Vi từng là điện thứ mười Sâm La điện sao?

Tất Ninh Soái sợ Phong Phi Vân quên thật, nhắc thêm:

- Là yêu nữ bị ngươi ngủ trong Nam Thái phủ.

Phong Phi Vân xoa trán, cười cười:

- Nhớ mang máng.

- Hóa ra ngươi còn chút lương tâm. Nghe nói Lục Ly Vi cô nương băng tuyết thông minh, trí tuệ hơn người, từng được nhiều thanh niên tài tuấn theo đuổi. Tiếc rằng nàng xui xẻo bị cầm thú làm . . . Khụ khụ. Ta biết khi đó trong cơ thể ngươi có máu yêu ma, thật ra ngươi không muốn thô bạo với nàng người . . . Nhưng . . .!

Tất Ninh Soái nhấn mạnh, xòe hai tay:

- Sự thật bày ra trước mắt, người ta trắng trẻo mịn . . . Khụ khụ, là cô nương trong sạch bị ngươi làm hỏng. Nghe nói sau khi trở về Phổ Đà sơn thì Lục Ly Vi không còn cười nữa. Nàng vào Vong Hồn động phủ bế quan, suốt ba năm chưa đi ra.

Tất Ninh Soái tiếp tục bảo:

- Nhưng ngươi còn nhớ người ta coi như có chút lương tâm. Chuyến này đi Phổ Đà sơn hãy đến Vong Hồn động phủ đón người ta ra đi, nói xin lỗi đàng hoàng. Ngươi hãy nói là vô cùng xin lỗi, lần sau không tái phạm . . . Khụ khụ, tuyệt đối đừng thấy sắc đẹp lại nổi máu đè người ta nữa. Phải dè dặt, có phong độ, thể hiện khí phách nam nhi.

Tất Ninh Soái nghiêm trang như lão nhân đức cao vọng trọng, nói có lớp có lang.

Phong Phi Vân hắng giọng, cười nói:

- Ta định nói là ta nhớ tỷ tỷ của nàng, Lục Nhân Nhân. Lúc vào Thập Vạn sơn hà ta từng gặp mặt tỷ tỷ của Lục Ly Vi, đã cứu mạng nàng ta. Lục Nhân Nhân suýt lấy thân báo đáp, đưa tặng một khối lệnh bài Lục gia cho ta, kêu ta đi Phổ Đà sơn tìm nàng.

Phong Phi Vân lấy lệnh bài ra, loay hoay ngắm trong tay.

Tất Ninh Soái giật yêu bài, lật tới lật lui xem, xác định đây là hàng thật.

Tất Ninh Soái nhắm mắt lại, ngửa đầu gào:

- Làm muội muội bây giờ tỷ tỷ cũng không tha! Hỏi thế gian cầm thú là gì, khiến người sinh tử cùng nhau.



Phong Phi Vân đã hoàn toàn quên Lục Ly Vi sao? Không, ít ra Phong Phi Vân nhớ trên cổ tay Lục Ly Vi có cái Huyết Cấm Huyền trạc, biết trong Huyết Cấm Huyền trạc có một giọt máu của Nam Cung Hồng Nhan.

Mục đích lớn nhất Phong Phi Vân đến Phổ Đà sơn là lấy Huyết Cấm Huyền trạc, thứ hai là vì thịnh hội tà đạo.

Lại nói sau thịnh hội tà đạo, nguyên tà đạo có thống nhất hay không chẳng liên quan gì Phong Phi Vân, hắn chỉ tiện tay.

Ánh mắt Phong Phi Vân nghiêm túc nói:

- Còn năm ngày là tới thịnh hội tà đạo, ngày mai chúng ta đi Phổ Đà sơn. Ta phải gặp Thiên Toán thư sinh trước thịnh hội tà đạo.

Người Phong Phi Vân tỏa sáng, thần thánh trang nghiêm như tượng thần, đây là kết quả tu luyện Kim Tàm Kinh.

Tất Ninh Soái trả lệnh bài, nói:

- Có khối lệnh bài của Lục đại tiểu thư thì vào Phổ Đà sơn trước không khó khăn. Sáng sớm ngày mai ta đi với ngươi.

Phong Phi Vân cười nói:

- Ta đang có ý này.

Trong màn đêm gió se lạnh, thổi mấy hạt cát bay lên va chạm vào nhau phát ra tiếng xào xào kỳ lạ.

Trong Tiếp Dẫn cổ trấn một đống đổ nát, hoang phế, cát bụi dày lớp lớp. Chỉ có cung các tạo bằng thần ngọc nằm ngay chính giữa là còn hoàn hảo đứng đó, tường vàng dát ngọc, điêu lan khắc phượng, tựa thành bảo phú quý ngày tận thế.

Đám thủ lĩnh tà đạo vốn đã rời xa Tiếp Dẫn cổ trấn, cư trú trong trấn nhỏ, thị trấn. Tiếp Dẫn cổ trấn náo nhiệt, phồn hoa trở nên hoang vắng, yên lặng.

Đã là đêm khuya, ngọc cung lầu các treo linh đăng, vầng sáng nhu hòa như làn nước khuếch tán, tựa bàn tay tình nhân vuốt không khí.

Phong Phi Vân đặt hai gian phòng trong ngọc cung lầu các, giờ thủ lĩnh tà đạo đã rời khỏi đây, tiểu nhị và chưởng quầy chẳng biết đi đâu. Ngọc cung lầu các to lớn trở nên rộng rãi, mỗi người ở một gian phòng.

Phong Phi Vân kêu Liễu Duệ Hâm múc nước cho hắn rửa chân, rửa mặt súc miệng. Sau đó Phong Phi Vân ngồi xếp bằng trên giường gỗ cổ, thả rèm ánh vàng xuống. Phong Phi Vân bắt đầu tham ngộ bức tranh thứ hai trong Kim Tàm Kinh, Ấu Tàm Đồ.

Ấu Tàm Đồ có một ngàn tám vạn loại biến đổi, bây giờ Phong Phi Vân mới tham ngộ được hơn bốn trăm loại, chưa đến một phần mười.

Kim phật bảy tấc lơ lửng trên giường dựng dục sen phật màu vàng, hà quang chói mắt. Hình dạng ấu tàm liên tục thay đổi, đôi khi ngước lên, đôi khi nằm sấp, đôi khi vặn vẹo. Phong Phi Vân thi triển Phượng Hoàng Thiên Nhãn, phượng hoàng nhãn cốt nở rộ ánh sáng, bộc phát ra hà thụy hỏa quang. Tốc độ tham ngộ Ấu Tàm Đồ tăng mau, như có thần trợ Phong Phi Vân.

Nhưng đêm nay đã định trước là buổi tối không yên lặng, Phong Phi Vân định yên tĩnh tham ngộ Kim Tàm Kinh mà không được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Linh Chu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook