Chương 871: Nhật Nguyệt Đồng Thiên.
Cửu Đương Gia
14/07/2015
Trên ngọc điện hai người trẻ tuổi còn lại đều lâm vào trầm mặc, mặc dù có giai nhân đứng trước mặt cũng rất khó làm cho bọn họ nhẹ nhõm.
Diêu Cát thản nhiên đứng ở nơi đó, huy động ngón tay nhỏ nhắn, thân hình uyển chuyển như mây, nàng giống như tiên nữ thanh trần thoát tục, người ngọc mặc bạch y, mỗi một tấc da thịt đều tràn ngập linh tính, cũng tràn ngập hấp dẫn.
- Yêu nghiệt ah! Tu vị quá cường đại, một đời vương giả cũng có thể chém giết.
Ánh mắt dễ thương của Diêu Cát đầy gợn sóng, khóe miệng óng ánh như hút mật, má trắng đỏ ửng nhàn nhạt, tiên quang màu trắng ngưng tụ trên đỉnh đầu, vô cùng mê người.
Phía sau nàng, hai tên vương giả trẻ tuổi nghe được giọng của nàng mang theo nét ngọt ngào, tinh thần chấn động, sống lưng thẳng tắp, một người trong đó nói:
- Tu vị của hắn đúng là cường đại, nhưng chưa hẳn bách chiến bách thắng.
- Chẳng lẽ hai vị muốn chiến với hắn một trận sao?
Diêu Cát eo nhỏ uốn éo, phối hợp với thân thể và tiên nhan hoàn mỹ, ánh mắt như làn thu thủy, quả thực giống như tuyết tiên tử đứng trước mặt, làm cho hai vương giả trẻ tuổi nhìn nhau, hồn phách như bị câu đi.
Chỉ một bóng lưng ưu nhã đã làm cho hai người mê luyến, hôm nay đã thấy dung nhan của nàng, quả thực chính là lăng ba tiên tử trong truyền thuyết.
Cổ trắng ôn nhu như ngọc, bộ ngực đầy đặn, eo thon chặt chẽ, bờ mông rất tròn, khí chất như tiên tử xuất trần, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn lung linh chính là vưu vật của tạo hóa, không có bất kỳ người nào cự tuyệt nàng.
- Tự nhiên... Dám chiến.
Một vương giả trẻ tuổi nói ra.
- Thắng hắn không phải chuyện khó.
Vương giả trẻ tuổi khác nói.
Diêu Cát lắc đầu, khuyên nhủ:
- Giao thủ với hắn, các ngươi sẽ chết.
- Hừ! Ta ngay bây giờ đi lấy mạng hắn.
Một tên vương giả trẻ tuổi của Nhật Nguyệt Tiên Giáo biến mất, sau một khắc đã đứng trên chiến đài.
Đôi mắt đẹp của Diêu Cát tràn ngập vui vẻ, trong lòng đang tưởng tượng cảnh tên vương giả trẻ tuổi này chết đi, nàng càng cảm thấy hứng thú, kìm lòng không được vuốt ve gương mặt óng ánh của mình, có cảm giác thành tựu không nói nên lời.
- Nhật Nguyệt Tiên Giáo, Triệu Tùng Dương!
Tên vương giả trẻ tuổi này mặc đạo bào, trước mặt có mặt trời óng ánh, lưng cõng linh nguyệt, trên người có dáng vẻ tiên phong đạo cốt.
Tu vị của hắn tinh thâm, có thể ngưng tụ hư ảnh tiên cung ở mi tâm.
Rất nhiều tu sĩ đều nhìn ra người trẻ tuổi này bất phàm, nghe hắn báo danh thì càng kiêng kỵ.
- Nhật Nguyệt Tiên Giáo là một trong ba tiên giáo cường đại nhất Địa Tử phủ, vô cùng cổ xưa, luận xa xưa có thể sánh ngang bốn đại môn phiệt.
- Triệu Tùng Dương chính là nhân kiệt trẻ tuổi tu vị cao thâm của Nhật Nguyệt Tiên Giáo, từng đi vào dãy núi tiên giáo tu luyện, xâm nhập qua một tòa thượng cổ tiên phủ, đạt được một thanh cổ linh kiếm, chính là tam phẩm linh khí.
- Triệu Tùng Dương mười năm trước đã đạt tới Thiên Mệnh tứ trọng, dùng thiên thư của hắn và số mệnh vượt qua người thường, thời gian mười năm có thể đạt tới Thiên Mệnh tứ trọng đỉnh phong, sắp có thể đột phá Thiên Mệnh ngũ trọng.
- Đây là vương giả trong vương giả trẻ tuổi, nhiều người áp số tiền lớn lên người của hắn đấy.
- Nếu như nam tử thần bí này có thể đánh bại Triệu Tùng Dương, chỉ sợ hôm nay không người nào dám lên chiến đài đấu với hắn, sẽ trở thành người vượt qua vòng đầu tiên ngày hôm nay.
...
Rất nhiều trẻ tuổi tuấn tài đứng dưới chiến đài, lại tới đây không chịu rời đi, tu sĩ dưới chiến đài càng ngày càng nhiều.
Triệu Tùng Dương phiêu nhiên đứng đó, đạo bào phất phơ, nói:
- Các hạ xưng hô như thế nào?
- Chiến thắng ta tự nhiên có thể biết rõ tên của ta.
Khí thế Phong Phi Vân vô cùng lợi hại, thân giống như hóa thành một thanh chiến nhận, chiến kiếm không có xuất khiếu, trực tiếp mang theo cả chuôi kiếm công kích, sóng công kích vô hình quét qua.
Bành!
Chuôi kiếm giống như đánh nát cả không khí.
Triệu Tùng Dương một tay bắt lấy mặt trời, một tay nắm bắt trăng sáng, giống như nâng cả trời xanh công kích Phong Phi Vân.
Oanh!
Khí lãng va chạm, cả chiến đài không ngừng rung lên bần bật.
Lần đầu tiên có người tiếp được một kích của nam tử thần bí, tu vị của Triệu Tùng Dương mạnh hơn hai người trước đó.
Rất nhiều người kích động, cảm giác sẽ được nhìn thấy một hồi long tranh hổ đấu, một đời vương giả trẻ tuổi trực tiếp quyết đấu.
- Một là truyền nhân của tiên giáo cổ xưa, một là truyền nhân yêu nhân cái thế, đều xuất từ danh gia, một chính một tà, cũng không biết là chính ngăn tà hay là tà thắng chính.
Một ít tu sĩ thế hệ trước kích động lên, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào chiến đài.
- Triệu Tùng Dương chính là truyền nhân Hắc Nhật sứ giả trong Nhật Nguyệt Tiên Giáo, Hắc Nhật sứ giả là cường nhân xưng hùng tu tiên giới mấy trăm năm, tất nhiên là truyền thụ cho hắn thần thông đỉnh cấp nhất, nếu có thể nhìn thấy một, hai chính là đại cơ duyên.
- Hồng Loan Yêu Kiếm chính là kiếm quyết kinh thế, yêu nhân cái thế đã bằng vào bộ kiếm quyết này chém giết rất nhiều nhân vật cự phách, nếu có thể lĩnh ngộ một chiêu nửa thức trong đó, như vậy sẽ có lợi rất lớn với tu luyện của ta.
Phong Phi Vân giấu mặt sau mũ rộng vành, bờ môi mấp máy, trong thân thể tuôn ra linh khí cực nóng.
- Tuy tu vị Triệu Tùng Dương cường đại, nhưng mà chưa có đột phá Thiên Mệnh ngũ trọng, trong năm chiêu có thể đánh bại hắn, trong mười chiêu lấy mạng hắn.
Chín con Hồng Loan bay ra khỏi thanh kiếm, hóa thành hồng liên chín múi bao trùm trọn chiến đài, mà Phong Phi Vân nương theo chiến kiếm đứng giữa trung tâm hồng liên, điều động lực lượng chín Hồng Loan dùng lực lượng áp đảo trấn áp Triệu Tùng Dương.
Đỉnh đầu Triệu Tùng Dương có nhật nguyệt cùng tồn tại, trời xanh mây trắng giống như diễn biến ra tiên đạo đại thế.
Bá!
Một thanh cổ kiếm màu trắng bay ra khỏi mi tâm của hắn, dài đến trăm mét, phía trên có vạn đạo ấn văn giống như bằng ngọc tạo thành.
Đây là một thanh tam phẩm linh khí, uy năng vô cùng khổng lồ, linh khí linh tính càng khiếp người, có thể cảm giác rõ linh tính trong kiếm tỏa ra, giống như trong cổ kiếm ẩn chứa một vị thánh hiền.
Một kiếm chém ra, phá vỡ Hồng Loan hỏa liên, lao ra khỏi bao phủ công kích thẳng vào Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân cũng cẩn thận, tam phẩm linh khí không phải chuyện đùa, chiến uy đủ để phân thắng bại trong một cuộc chiến tuyệt đỉnh.
Tuy Phong Phi Vân cũng có tam phẩm linh khí miểu quỷ ban chỉ, nhưng lại không thể vận dụng, chỉ có thể dựa vào kiếm quyết thủ thắng.
- Hồng Loan Xuất Thiên Hạ Bạch.
Phong Phi Vân tế chiến kiếm ra lơ lửng trên đỉnh đầu, hóa thành một con Hồng Loan, nhưng mà nó lại là Kim Ô trong truyền thuyết, hóa thành một một trời chiếu sáng thiên địa.
Trên chiến đài kiếm hồn ấn ký bay đầy trời, một con Hồng Loan lơ lửng giữa không trung, vầng sáng chói mắt, hào quang chói mắt bao phủ cả hoàng thành, những tu sĩ ở chiến đài khác nhìn qua cảnh này, rất nhiều thiên tài cấp yêu nghiệt cũng bay tới đài chiến đấu chữ hoàng.
Lửa cháy mạnh trùng thiên, Hồng Loan bay lên cao, yêu khí tán dật ra các nơi.
- Đây là Hồng Loan Yêu Kiếm sao?
Diêu Cát thản nhiên đứng ở nơi đó, huy động ngón tay nhỏ nhắn, thân hình uyển chuyển như mây, nàng giống như tiên nữ thanh trần thoát tục, người ngọc mặc bạch y, mỗi một tấc da thịt đều tràn ngập linh tính, cũng tràn ngập hấp dẫn.
- Yêu nghiệt ah! Tu vị quá cường đại, một đời vương giả cũng có thể chém giết.
Ánh mắt dễ thương của Diêu Cát đầy gợn sóng, khóe miệng óng ánh như hút mật, má trắng đỏ ửng nhàn nhạt, tiên quang màu trắng ngưng tụ trên đỉnh đầu, vô cùng mê người.
Phía sau nàng, hai tên vương giả trẻ tuổi nghe được giọng của nàng mang theo nét ngọt ngào, tinh thần chấn động, sống lưng thẳng tắp, một người trong đó nói:
- Tu vị của hắn đúng là cường đại, nhưng chưa hẳn bách chiến bách thắng.
- Chẳng lẽ hai vị muốn chiến với hắn một trận sao?
Diêu Cát eo nhỏ uốn éo, phối hợp với thân thể và tiên nhan hoàn mỹ, ánh mắt như làn thu thủy, quả thực giống như tuyết tiên tử đứng trước mặt, làm cho hai vương giả trẻ tuổi nhìn nhau, hồn phách như bị câu đi.
Chỉ một bóng lưng ưu nhã đã làm cho hai người mê luyến, hôm nay đã thấy dung nhan của nàng, quả thực chính là lăng ba tiên tử trong truyền thuyết.
Cổ trắng ôn nhu như ngọc, bộ ngực đầy đặn, eo thon chặt chẽ, bờ mông rất tròn, khí chất như tiên tử xuất trần, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn lung linh chính là vưu vật của tạo hóa, không có bất kỳ người nào cự tuyệt nàng.
- Tự nhiên... Dám chiến.
Một vương giả trẻ tuổi nói ra.
- Thắng hắn không phải chuyện khó.
Vương giả trẻ tuổi khác nói.
Diêu Cát lắc đầu, khuyên nhủ:
- Giao thủ với hắn, các ngươi sẽ chết.
- Hừ! Ta ngay bây giờ đi lấy mạng hắn.
Một tên vương giả trẻ tuổi của Nhật Nguyệt Tiên Giáo biến mất, sau một khắc đã đứng trên chiến đài.
Đôi mắt đẹp của Diêu Cát tràn ngập vui vẻ, trong lòng đang tưởng tượng cảnh tên vương giả trẻ tuổi này chết đi, nàng càng cảm thấy hứng thú, kìm lòng không được vuốt ve gương mặt óng ánh của mình, có cảm giác thành tựu không nói nên lời.
- Nhật Nguyệt Tiên Giáo, Triệu Tùng Dương!
Tên vương giả trẻ tuổi này mặc đạo bào, trước mặt có mặt trời óng ánh, lưng cõng linh nguyệt, trên người có dáng vẻ tiên phong đạo cốt.
Tu vị của hắn tinh thâm, có thể ngưng tụ hư ảnh tiên cung ở mi tâm.
Rất nhiều tu sĩ đều nhìn ra người trẻ tuổi này bất phàm, nghe hắn báo danh thì càng kiêng kỵ.
- Nhật Nguyệt Tiên Giáo là một trong ba tiên giáo cường đại nhất Địa Tử phủ, vô cùng cổ xưa, luận xa xưa có thể sánh ngang bốn đại môn phiệt.
- Triệu Tùng Dương chính là nhân kiệt trẻ tuổi tu vị cao thâm của Nhật Nguyệt Tiên Giáo, từng đi vào dãy núi tiên giáo tu luyện, xâm nhập qua một tòa thượng cổ tiên phủ, đạt được một thanh cổ linh kiếm, chính là tam phẩm linh khí.
- Triệu Tùng Dương mười năm trước đã đạt tới Thiên Mệnh tứ trọng, dùng thiên thư của hắn và số mệnh vượt qua người thường, thời gian mười năm có thể đạt tới Thiên Mệnh tứ trọng đỉnh phong, sắp có thể đột phá Thiên Mệnh ngũ trọng.
- Đây là vương giả trong vương giả trẻ tuổi, nhiều người áp số tiền lớn lên người của hắn đấy.
- Nếu như nam tử thần bí này có thể đánh bại Triệu Tùng Dương, chỉ sợ hôm nay không người nào dám lên chiến đài đấu với hắn, sẽ trở thành người vượt qua vòng đầu tiên ngày hôm nay.
...
Rất nhiều trẻ tuổi tuấn tài đứng dưới chiến đài, lại tới đây không chịu rời đi, tu sĩ dưới chiến đài càng ngày càng nhiều.
Triệu Tùng Dương phiêu nhiên đứng đó, đạo bào phất phơ, nói:
- Các hạ xưng hô như thế nào?
- Chiến thắng ta tự nhiên có thể biết rõ tên của ta.
Khí thế Phong Phi Vân vô cùng lợi hại, thân giống như hóa thành một thanh chiến nhận, chiến kiếm không có xuất khiếu, trực tiếp mang theo cả chuôi kiếm công kích, sóng công kích vô hình quét qua.
Bành!
Chuôi kiếm giống như đánh nát cả không khí.
Triệu Tùng Dương một tay bắt lấy mặt trời, một tay nắm bắt trăng sáng, giống như nâng cả trời xanh công kích Phong Phi Vân.
Oanh!
Khí lãng va chạm, cả chiến đài không ngừng rung lên bần bật.
Lần đầu tiên có người tiếp được một kích của nam tử thần bí, tu vị của Triệu Tùng Dương mạnh hơn hai người trước đó.
Rất nhiều người kích động, cảm giác sẽ được nhìn thấy một hồi long tranh hổ đấu, một đời vương giả trẻ tuổi trực tiếp quyết đấu.
- Một là truyền nhân của tiên giáo cổ xưa, một là truyền nhân yêu nhân cái thế, đều xuất từ danh gia, một chính một tà, cũng không biết là chính ngăn tà hay là tà thắng chính.
Một ít tu sĩ thế hệ trước kích động lên, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào chiến đài.
- Triệu Tùng Dương chính là truyền nhân Hắc Nhật sứ giả trong Nhật Nguyệt Tiên Giáo, Hắc Nhật sứ giả là cường nhân xưng hùng tu tiên giới mấy trăm năm, tất nhiên là truyền thụ cho hắn thần thông đỉnh cấp nhất, nếu có thể nhìn thấy một, hai chính là đại cơ duyên.
- Hồng Loan Yêu Kiếm chính là kiếm quyết kinh thế, yêu nhân cái thế đã bằng vào bộ kiếm quyết này chém giết rất nhiều nhân vật cự phách, nếu có thể lĩnh ngộ một chiêu nửa thức trong đó, như vậy sẽ có lợi rất lớn với tu luyện của ta.
Phong Phi Vân giấu mặt sau mũ rộng vành, bờ môi mấp máy, trong thân thể tuôn ra linh khí cực nóng.
- Tuy tu vị Triệu Tùng Dương cường đại, nhưng mà chưa có đột phá Thiên Mệnh ngũ trọng, trong năm chiêu có thể đánh bại hắn, trong mười chiêu lấy mạng hắn.
Chín con Hồng Loan bay ra khỏi thanh kiếm, hóa thành hồng liên chín múi bao trùm trọn chiến đài, mà Phong Phi Vân nương theo chiến kiếm đứng giữa trung tâm hồng liên, điều động lực lượng chín Hồng Loan dùng lực lượng áp đảo trấn áp Triệu Tùng Dương.
Đỉnh đầu Triệu Tùng Dương có nhật nguyệt cùng tồn tại, trời xanh mây trắng giống như diễn biến ra tiên đạo đại thế.
Bá!
Một thanh cổ kiếm màu trắng bay ra khỏi mi tâm của hắn, dài đến trăm mét, phía trên có vạn đạo ấn văn giống như bằng ngọc tạo thành.
Đây là một thanh tam phẩm linh khí, uy năng vô cùng khổng lồ, linh khí linh tính càng khiếp người, có thể cảm giác rõ linh tính trong kiếm tỏa ra, giống như trong cổ kiếm ẩn chứa một vị thánh hiền.
Một kiếm chém ra, phá vỡ Hồng Loan hỏa liên, lao ra khỏi bao phủ công kích thẳng vào Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân cũng cẩn thận, tam phẩm linh khí không phải chuyện đùa, chiến uy đủ để phân thắng bại trong một cuộc chiến tuyệt đỉnh.
Tuy Phong Phi Vân cũng có tam phẩm linh khí miểu quỷ ban chỉ, nhưng lại không thể vận dụng, chỉ có thể dựa vào kiếm quyết thủ thắng.
- Hồng Loan Xuất Thiên Hạ Bạch.
Phong Phi Vân tế chiến kiếm ra lơ lửng trên đỉnh đầu, hóa thành một con Hồng Loan, nhưng mà nó lại là Kim Ô trong truyền thuyết, hóa thành một một trời chiếu sáng thiên địa.
Trên chiến đài kiếm hồn ấn ký bay đầy trời, một con Hồng Loan lơ lửng giữa không trung, vầng sáng chói mắt, hào quang chói mắt bao phủ cả hoàng thành, những tu sĩ ở chiến đài khác nhìn qua cảnh này, rất nhiều thiên tài cấp yêu nghiệt cũng bay tới đài chiến đấu chữ hoàng.
Lửa cháy mạnh trùng thiên, Hồng Loan bay lên cao, yêu khí tán dật ra các nơi.
- Đây là Hồng Loan Yêu Kiếm sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.