Chương 1074: Phong Phi Vân tên ác ma kia. (2)
Cửu Đương Gia
24/07/2015
vipvandan.vn :
Chương 1074: Phong Phi Vân tên ác ma kia. (2)
- Không cần nói nữa, ta đã biết rồi.
Lục Nhân Nhân cắn chặt hàm răng, nhưng lại không lộ ra mặt yếu đuối của mình, sắc mặt cũng trở nên càng lúc càng lạnh, nói xong liền quả quyết rời đi, bước ra ngoài Thập Vạn Sơn Hà.
Tổn thương trên người nàng ít nhất còn cần tĩnh dưỡng nửa tháng mới có thể khỏi hẳn, hơn nữa lấy tu vị Thiên Mệnh đệ ngũ trọng, muốn bình yên vô sự đi ra khỏi Thập Vạn Sơn Hà quả thật khó hơn lên trời, nhưng nàng lại không hề tiếp tục cầu Phong Phi Vân, cho dù cầu được, cũng chỉ là người khác bố thí cho.
Phong Phi Vân đột nhiên nói:
- Trời đã sắp tối rồi, lưu lại đêm nay đi!
Nghe được lời của Phong Phi Vân, trong lòng nàng liền thầm vui vẻ, hắn quả thật vẫn quan tâm đến ta, lưu lại một đêm... Chẳng lẽ hắn muốn...
Trong lòng Lục Nhân Nhân có chút phức tạp, nhưng cuối cùng vẫn lưu lại.
Màn đêm buông xuống, trăng sáng nhô lên.
Sơn dã chung quanh thỉnh thoảng lại có tiếng dị thú rít rào đinh tai nhức óc vang lên, cách chốc lát, lại có thể nghe được sinh vật khổng lồ di chuyển trên mặt đất, chấn khiến đất rung núi chuyển, chạy như điên mà qua.
Đã xâm nhập vào hơn vạn dặm trong Thập Vạn Sơn Hà, đêm xuống, trở nên càng thêm không bình tĩnh.
Lục Nhân Nhân ngồi ở bên bờ một dòng suối nhỏ thanh tịnh, ánh trăng nhàn nhạt rơi vãi trên người nàng, chiếu lên khuôn mặt hoàn mỹ kia, trên da thịt tản ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt, nàng hiếu kỳ nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, nói:
- Ngươi lại biết bố trí trận pháp sao?
- Biết một chút!
Phong Phi Vân chôn miếng linh thạch thứ mười tám vào lòng đất, sau đó, dùng bùn đất chôn chặt, tiếp theo liền duỗi ra một ngón tay, giữa ngón tay dật tán ra đạo đạo linh mang, không ngừng khắc ra đường vân phức tạp trên mặt đất, kết nối với từng khôi linh thạch chôn dưới đất.
- Nghe nói chỉ có Ngũ đại Huyền sư mới hiểu được trận pháp chi đạo, trong đó lại dùng Tầm Bảo Sư và Luyện Khí Sư là có nghiên cứu vê trận pháp sâu nhất, ta thấy trận pháp mà ngươi bố trí quả thực cao thâm, so với Nhị thúc ta bố trí còn lợi hại hơn, ngươi là Tầm Bảo Sư hay là Luyện Khí Sư thế?
Lục Nhân Nhân đối với Phong Phi Vân càng lúc càng bội phục, không chỉ trẻ tuổi suất khí, hơn nữa tu vị lại cao, nhân phẩm tốt, còn tinh thông trận pháp chi đạo, tuyệt đối là một gã cao cấp Huyền sư, nếu có thể khiến hắn đầu nhập Phổ Đà Sơn Lục gia, cha và gia gia có lẽ đều hết sức cao hứng.
Bất quá hắn ưu tú như thế, nhất định sẽ có rất nhiều nữ tử ưa thích, Lục Nhân Nhân sắc mặt khẽ biến thành hơi tối sầm lại, hắn nhất định đã có người yêu rồi, bằng không sao lại lãnh đạm với ta vậy chứ.
- Ngươi vẫn nên mau chóng dưỡng thương đi, sáng sớm ngày mai, chúng ta phải tách ra, tu vị như ngươi vốn không nên xông loạn Thập Vạn Sơn Hà, nếu thương thế chưa khỏi hẳn, ngươi sợ rằng không thể ra khỏi Thập Vạn Sơn Hà, sẽ rơi vào miệng hung thú thôi.
Phong Phi Vân vẫn đang khắc lục trận pháp, tốc độ cực nhanh, một tòa tứ cấp phòng ngự đại trận, dĩ nhiên đã được khắc lục ra không sai biệt lắm, nếu để cho Nhị thúc của Lục Nhân Nhân trông thấy tốc độ Phong Phi Vân khắc lục trận pháp thì chỉ sợ Nhị thúc nàng cũng sẽ cả kinh nói không ra lời
- Hừ, mục đích ta tiến vào Thập Vạn Sơn Hà căn bản là không như ngươi.
Trong mắt Lục Nhân Nhân sinh ra vài phần hàn khí, mang theo sát khí đầm đặc, so với bộ dáng thiếu nữ thẹn thùng vừa rồi, quả thực như hai người khác nhau vậy.
- Ngươi biết mục đích ta tiến vào Thập Vạn Sơn Hà sao?
Phong Phi Vân kinh ngạc.
- Ngươi khẳng định cũng là vì cướp lấy Kim Tàm Kinh trong tay tên tà ma Phong Phi Vân kia, đối với Phật tu giả các ngươi mà nói, Kim Tàm Kinh quả thực chính là báu vật vô giá, ngươi đừng nói đó không phải mục đích của ngươi đấy chứ?
Lục Nhân Nhân đôi mắt dễ thương gợn sóng, chăm chú nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân.
Nghe ngữ khí của nàng, tựa hồ hận ý với ta không phải lớn bình thường a?
Phong Phi Vân cười cười, nói:
- Vậy mục đích của ngươi là gì?
Nghe được Phong Phi Vân chấp nhận suy đoán của mình, Lục Nhân Nhân có chút tự đắc nói:
- Ta là đến giết chết tên ác ma Phong Phi Vân kia, nghiền xương hắn thành tro, báo thù cho muội muội ta.
- Ngươi không phải là đối thủ của hắn.
Phong Phi Vân thản nhiên nói, đồng thời cũng đã hiểu rõ, xem ra mình suy đoán quả không sai, nàng có lẽ chính là tỷ tỷ của Lục Ly Vi.
Muội muội bị người chà đạp, tỷ tỷ đến báo thù, đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý
Chỉ là theo Phong Phi Vân thấy, nếu luận thông minh tài trí, tỷ tỷ này lại xa xa không bằng muội muội, muốn báo thù chỉ sợ là xa xa không hẹn.
- Nếu là dưới tình huống bình thường, ta tự nhiên không phải là đối thủ của hắn, nhưng trong khi hắn kịch chiến với cường giả Sâm La Điện đã bị trọng thương, nếu không phải chúng ta gặp phải ba đầu linh thú vây công, ta nhất định có thể đánh chết hắn.
Lục Nhân Nhân hết sức nghiêm túc, hơn nữa trong ánh mắt cũng mang theo lãnh ý mãnh liệt.
Phong Phi Vân thở dài một tiếng, nói:
- Cho dù hắn bị trọng thương, nhưng nếu hắn cố ý ẩn nấp, Thập Vạn Sơn Hà lớn như vậy, ngươi cũng không tìm thấy hắn.
Trên mặt Lục Nhân Nhân lộ ra một dáng cười dí dỏm, che giấu nói:
- Người khác tìm không thấy ta lại có thể tìm thấy, chỉ cần thương thế hắn chưa lành thì nhất định sẽ lưu dấu vết trên mặt đất, dù chỉ là chút dấu vết để lại, ta cũng có thể tìm ra hắn.
Phong Phi Vân trong lòng giật mình, còn chưa chờ hắn hỏi ra, Lục Nhân Nhân đã chủ động nói cho hắn biết, còn mang theo vài phần thần sắc đắc ý, cười nói:
- Bởi vì trong mắt trái ta có một quả U Lan Linh Thạch, tu luyện ra U Lan Linh Nhãn, trong vòng ngàn dặm, chỉ cần Phong Phi Vân để lại một tia dấu chân, ta đều có thể dễ dàng tìm ra được hắn.
Khó trách người Phổ Đà Sơn có thể đuổi đến nhanh như vậy, thì ra nàng đã luyện thành U Lan Linh Nhãn, cái này cũng không kỳ quái.
"U Lan Linh Thạch" là một loại linh thạch cực kỳ hi hữu, xếp hạng thứ mười lăm trong thập bát phẩm linh thạch, so với Ngũ Cốc Linh Thạch, Đan Linh Thạch còn trân quý hơn vài phần.
Một khối U Lan Linh Thạch, có thể đổi được một ngàn khối Chân diệu linh thạch, tuyệt đối là một số tài phú lớn, mà ngay cả cự phách cũng phải động tâm.
Trong lòng Phong Phi Vân thầm nghĩ, nữ nhân này thật là ngốc, ta và nàng chẳng qua chỉ là bèo nước gặp nhau, nàng rõ ràng không chút giữ lại nói mọi chuyện cho ta biết, may mắn nàng gặp phải chính là ta, nếu đổi thành một vị cường giả cấp bậc cự phách khác, khẳng định đã mang nàng ra tiền dâm hậu sát, sau đó đào đi U Lan Linh Thạch trong mắt trái nàng.
Một ngàn khối linh thạch, đã đủ để khiến thân huynh đệ phản bội, thậm chí còn phát sinh chuyện thí sư giết cha các loại.
Nếu trên người Phong Phi Vân hiện giờ thiếu khuyết linh thạch tu luyện thì nói không chừng hắn cũng đã đánh chết Lục Nhân Nhân, cho dù không giết nàng, cũng đào đi mắt trái nàng, chỉ có điều Phong Phi Vân hiện giờ trên người có đến vài chục vạn miếng linh thạch, căn bản khinh thường vì U Lan Linh Thạch trị giá một ngàn miếng linh thạch mà giết người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.