Chương 1304: Tà Hoàng, chủ thượng đều chết. (2)
Cửu Đương Gia
04/08/2015
Thái Vi nói không sai, Phong Phi Vân chỉ mạnh về Khí thế, thực lực thật sự chỉ mạnh hơn Tà Hoàng một chút.
Thái Vi nói nhẹ nhàng nhưng chịu đựng áp lực không nhỏ, nếu không phải nàng quanh năm bồi dưỡng trái tim đế hoàng vô thượng thì đã bị Phong Phi Vân hù sợ.
- Vậy ngươi thử xem?
Phong Phi Vân vươn móng vuốt khổng lồ to cỡ mấy trăm dặm ra, móng vuốt có thể xé rách mặt đất.
- Không vội.
Thái Vi đứng Sau lưng Long La Phù, chậm rãi nói:
- Phong Phi Vân, nếu ngươi muốn đánh với ta thì lấy mạng của nàng trước đi.
Phong Phi Vân nói:
- Ngươi nghĩ sẽ uy hiếp được ta sao? Nếu hôm nay ngươi không giao thần hồn của Thái Vi ra thì ta sẽ khiến ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!
- La Phù, nhìn thấy chưa? Nam nhân này rất vô tình.
Thái Vi bình thản, nàng chịu đựng áp lực lớn nhưng còn dư sức.
Trước nay Long La Phù là người dứt khoát, nhưng bây giờ tâm tình rất phức tạp, khó thể quyết định. Long La Phù biết Nữ Đế quyết giết Phong Phi Vân, mà hắn cũng muốn trấn áp Long Khương Linh, cướp thần hồn Thái Vi.
Giữa hai người không chết không ngừng.
giọng Phong Phi Vân phát ra từ phượng hoàng:
- La Phù, tốt nhất nàng đừng xen vào chuyện này, sẽ không có lợi cho nàng.
Phong Phi Vân chỉ có thể giữ hình dạng này mấy phút, không gắng gượng được bao lâu. Phong Phi Vân phải bắt được Nữ Đế trước khi thân thể hao hết linh khí.
Phong Phi Vân xem Long Khương Linh là kẻ thù lớn, vì Nữ Đế rất mạnh, lý trí kiên định, còn thông minh tuyệt đỉnh. Thứ duy nhất Phong Phi Vân mạnh hơn Long Khương Linh là kinh nghiệm kiếp trước, những mặt khác thì thua nàng. Loại kẻ thù này đáng sợ nhấdt, phải sớm tiêu diệt, nếu không rất khó ăn ngủ yên.
Thái Vi không sợ Phong Phi Vân vì nàng nắm lá bài tẩy, tùy thời khiến hắn ném chuột sợ vỡ đồ. Thái Vi nhìn trúng Phong Phi Vân không thể giữ trạng thái bây giờ lâu được, miễn là câu giờ được một chốc thì hắn sẽ tự động gục.
Ầm!
Một luồng thần quang từ chân trời bắn tới như ánh sáng cực đạo đâm thủng lưng Thái Vi. Huyết kiếm xuyên qua lưng Thái Vi, đánh bay người nàng.
Biến đổi đột nhiên nằm ngoài dự đoán của mọi người, Phong Phi Vân ngây ngẩn.
Thái Vi rất mạnh, dù Phong Phi Vân mặc áo da phượng vảy rồng chưa chắc đánh lại nàng. Long Khương Linh là số ít người mạnh nhất mảnh đất này, nhưng bây giờ nàng bị đâm thủng cơ thể, bị thương nặng, không có cơ hội né tránh.
Ai mà mạnh vậy?
Thái Vi hết hồn, lỗ máu Sau lưng toát ra khí long hoàng muốn khép lại miệng vết thương. Nhưng lực lượng hủy diệt bám vào vết thương, phá hỏng cấu tạo cơ thể, lan tràn ra toàn thân. Các huyết văn hiện trên người Thái Vi, nàng như bình gốm sắp vỡ.
Lực lượng đáng sợ biết bao, Thái Vi không chống lại nổi. Chỉ một lực lượng hủy diệt nhập vào người đã làm sâu sắc vết thương, nàng bất lực.
Phương xa, một nam nhân trung niên không giận mà uy bước ra từ không trung, thiên địa vạn pháp tụ tập vào người. Nam nhân trung niên mặc quái bào đạo y, đầu đội linh quan bạch ngọc, mắt chứa pháp tắc, ánh sáng sinh tử. Nam nhân trung niên giơ tay nghiền nát trăm vạn quỷ tà của Vô Cực quỷ lĩnh.
Vô Cực chủ thượng không đánh với Diêu Cát nữa, rống to hướng nam nhân trung niên vừa xuất hiện:
- Thần Cửu, ngươi khinh người quá đáng!
Phập!
Đôi mắt nam nhân trung niên uy nghiêm như mắt thần vương, hai tia sáng bắn ra từ con ngươi hất văng Vô Cực chủ thượng. Thân quy thủng hai cái lỗ to, Vô Cực chủ thượng hãi hùng. Cơ thể Vô Cực chủ thượng biến thành ức vạn khói quỷ, không dám đối địch với nam nhân trung niên tên Thần Cửu.
Đối phương chỉ bắn ra hai tia mắt đã xuyên thủng quỷ thân bất bại, Vô Cực chủ thượng không kinh khủng sao đươc?
Tia sáng mới rồi đâm thủng Thái Vi có lẽ chỉ là một tia mắt của nam nhân trung niên.
Nam nhân trung niên tên Thần Cửu phất tay áo, cơn gió màu đỏ thổi quét thiên địa, xua tan khói quỷ biến ra từ Vô Cực chủ thượng. Trong hư không vang tiếng hét thảm thiết của Vô Cực chủ thượng, nó muốn ngưng tụ thân quỷ nhưng không thành công, bị thổi hồn phi phách tán.
Phất tay áo tiêu diệt Vô Cực chủ thượng.
Phong Phi Vân lẩm bẩm:
- Hóa cực xích phong.
Phong Phi Vân đã đoán ra thân phận của nam nhân trung niên. Đây là loại thần thông rất lợi hại, chỉ người có tu vi mạnh mẽ mới luyện thành.
Thần Cửu lạnh nhạt nói:
- Dám không để mắt đến pháp chỉ của ta, sớm nên chết đi.
Uy nghiêm trên người Thần Cửu không yếu chút nào, gã nhìn kỹ Phong Phi Vân:
- Khí thế thật mạnh, đáng tiếc miệng cọp gan thỏ.
Thần Cửu phất tay áo,gió lốc đỏ bay ra đánh bay phượng hoàng to ba ngàn dặm.
Giống như một tòa tinh vũ đập trúng người, Phong Phi Vân hộc ngụm máu, cơ thể biến về hình dạng cũ, bay ngược ra ngoài, rơi xuống áng mây. Phong Phi Vân rơi vào thi thành, đập thủng cái hỗ to.
Tu vi của nam nhân trung niên này quá đáng sợ, nếu Phong Phi Vân không mặc áo da phượng vảy rồng thì đã bị hóa cực xích phong thổi thành tro chứ không đơn giản là bị thương.
Nam nhân trung niên khẽ kêu, Phong Phi Vân không thành tro làm gã hơi giật mình.
Đám chân nhân Thần Linh cung biến thành luồng sáng bay tới trước mặt nam nhân trung niên, quỳ một gối dưới đất:
- Bái kiến Thần cung chủ!
Có thể tu luyện đến cảnh giới chân nhân mấy ai không ngạo khí ngút trời? Nhưng tất cả quỳ trước mặt Thần cung chủ Thần Linh cung, đại biểu lực lượng khiến cường giả phải khom lưng.
Thần cung chủ, Thần Cửu.
Thần cung chủ Thần Linh cung đến, đầu tiên là đánh bị thương Phong Phi Vân, Thái Vi, tiêu diệt Vô Cực chủ thượng. Mỗi người là nhân vật chí cường trên mảnh đất này, nhưng không chịu nổi một kích của Thần Cửu.
Tu vi cường đại biết mấy.
Không ai dám lỗ mãng nữa, cường giả núp trong bóng tối cũng rụt vòi. Nam Thái phủ yên lặng chưa từng có, như thể thời gian ngừng chảy.
Tất Ninh Soái dụi mắt:
- Chẳng lẽ đã đến Vũ Hóa cảnh?
Tất Ninh Soái mếu máo phát hiện mảnh đất này kinh khủng hơn gã tưởng tượng. Nhân vật như Thần cung chủ Thần Linh cung phất tay một cái đủ đè chết Tất Ninh Soái.
- Chắc chưa đến Vũ Hóa cảnh, không thì dù ta mặc thần y cũng sẽ bị đánh hồn phi phách tán.
Ngực Phong Phi Vân đang chảy máu, hắn đã cởi áo da phượng vảy rồng ra. Tuy áo da phượng vảy rồng chặn lại một kích vừa rồi của Thần cung chủ nhưng có một phần lực lượng xâm nhập cơ thể, làm hắn bị thương nặng.
Linh khí trong người khô kiệt, lại bị thương nặng, Phong Phi Vân phải nuốt một linh quả để nhanh chóng phục hồi linh khí, chữa lành vết thương.
Phong Phi Vân ngước nhìn thi thành, thi vụ tràn ngập hơn một nửa tòa thành. Tiêu Nặc Lan đang tái tạo thi thể, nhưng Thần cung chủ đã đến nơi, sẽ không cho nàng cơ hội đột phá.
Thái Vi bị thương nặng, huyết văn dày đặc trên người, cơ thể tùy thời tan vỡ.
Diêu Cát, Thiên Vu thần nữ cùng đánh ra cấm pháp mạnh nhất bảo vệ thi thành. Mặc kệ Thần cung chủ mạnh tới đâu, miễn nữ ma đột phá thi biến lần thứ năm sẽ nghịch thiên tất cả.
Thần cung chủ nói:
- Thiên Vu thần nữ, ta kính Thiên Vu đại thần, không muốn giết nàng. Tốt nhất là hãy lùi sang một bên, nàng đừng xen vào chuyện này.
Thái Vi nói nhẹ nhàng nhưng chịu đựng áp lực không nhỏ, nếu không phải nàng quanh năm bồi dưỡng trái tim đế hoàng vô thượng thì đã bị Phong Phi Vân hù sợ.
- Vậy ngươi thử xem?
Phong Phi Vân vươn móng vuốt khổng lồ to cỡ mấy trăm dặm ra, móng vuốt có thể xé rách mặt đất.
- Không vội.
Thái Vi đứng Sau lưng Long La Phù, chậm rãi nói:
- Phong Phi Vân, nếu ngươi muốn đánh với ta thì lấy mạng của nàng trước đi.
Phong Phi Vân nói:
- Ngươi nghĩ sẽ uy hiếp được ta sao? Nếu hôm nay ngươi không giao thần hồn của Thái Vi ra thì ta sẽ khiến ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!
- La Phù, nhìn thấy chưa? Nam nhân này rất vô tình.
Thái Vi bình thản, nàng chịu đựng áp lực lớn nhưng còn dư sức.
Trước nay Long La Phù là người dứt khoát, nhưng bây giờ tâm tình rất phức tạp, khó thể quyết định. Long La Phù biết Nữ Đế quyết giết Phong Phi Vân, mà hắn cũng muốn trấn áp Long Khương Linh, cướp thần hồn Thái Vi.
Giữa hai người không chết không ngừng.
giọng Phong Phi Vân phát ra từ phượng hoàng:
- La Phù, tốt nhất nàng đừng xen vào chuyện này, sẽ không có lợi cho nàng.
Phong Phi Vân chỉ có thể giữ hình dạng này mấy phút, không gắng gượng được bao lâu. Phong Phi Vân phải bắt được Nữ Đế trước khi thân thể hao hết linh khí.
Phong Phi Vân xem Long Khương Linh là kẻ thù lớn, vì Nữ Đế rất mạnh, lý trí kiên định, còn thông minh tuyệt đỉnh. Thứ duy nhất Phong Phi Vân mạnh hơn Long Khương Linh là kinh nghiệm kiếp trước, những mặt khác thì thua nàng. Loại kẻ thù này đáng sợ nhấdt, phải sớm tiêu diệt, nếu không rất khó ăn ngủ yên.
Thái Vi không sợ Phong Phi Vân vì nàng nắm lá bài tẩy, tùy thời khiến hắn ném chuột sợ vỡ đồ. Thái Vi nhìn trúng Phong Phi Vân không thể giữ trạng thái bây giờ lâu được, miễn là câu giờ được một chốc thì hắn sẽ tự động gục.
Ầm!
Một luồng thần quang từ chân trời bắn tới như ánh sáng cực đạo đâm thủng lưng Thái Vi. Huyết kiếm xuyên qua lưng Thái Vi, đánh bay người nàng.
Biến đổi đột nhiên nằm ngoài dự đoán của mọi người, Phong Phi Vân ngây ngẩn.
Thái Vi rất mạnh, dù Phong Phi Vân mặc áo da phượng vảy rồng chưa chắc đánh lại nàng. Long Khương Linh là số ít người mạnh nhất mảnh đất này, nhưng bây giờ nàng bị đâm thủng cơ thể, bị thương nặng, không có cơ hội né tránh.
Ai mà mạnh vậy?
Thái Vi hết hồn, lỗ máu Sau lưng toát ra khí long hoàng muốn khép lại miệng vết thương. Nhưng lực lượng hủy diệt bám vào vết thương, phá hỏng cấu tạo cơ thể, lan tràn ra toàn thân. Các huyết văn hiện trên người Thái Vi, nàng như bình gốm sắp vỡ.
Lực lượng đáng sợ biết bao, Thái Vi không chống lại nổi. Chỉ một lực lượng hủy diệt nhập vào người đã làm sâu sắc vết thương, nàng bất lực.
Phương xa, một nam nhân trung niên không giận mà uy bước ra từ không trung, thiên địa vạn pháp tụ tập vào người. Nam nhân trung niên mặc quái bào đạo y, đầu đội linh quan bạch ngọc, mắt chứa pháp tắc, ánh sáng sinh tử. Nam nhân trung niên giơ tay nghiền nát trăm vạn quỷ tà của Vô Cực quỷ lĩnh.
Vô Cực chủ thượng không đánh với Diêu Cát nữa, rống to hướng nam nhân trung niên vừa xuất hiện:
- Thần Cửu, ngươi khinh người quá đáng!
Phập!
Đôi mắt nam nhân trung niên uy nghiêm như mắt thần vương, hai tia sáng bắn ra từ con ngươi hất văng Vô Cực chủ thượng. Thân quy thủng hai cái lỗ to, Vô Cực chủ thượng hãi hùng. Cơ thể Vô Cực chủ thượng biến thành ức vạn khói quỷ, không dám đối địch với nam nhân trung niên tên Thần Cửu.
Đối phương chỉ bắn ra hai tia mắt đã xuyên thủng quỷ thân bất bại, Vô Cực chủ thượng không kinh khủng sao đươc?
Tia sáng mới rồi đâm thủng Thái Vi có lẽ chỉ là một tia mắt của nam nhân trung niên.
Nam nhân trung niên tên Thần Cửu phất tay áo, cơn gió màu đỏ thổi quét thiên địa, xua tan khói quỷ biến ra từ Vô Cực chủ thượng. Trong hư không vang tiếng hét thảm thiết của Vô Cực chủ thượng, nó muốn ngưng tụ thân quỷ nhưng không thành công, bị thổi hồn phi phách tán.
Phất tay áo tiêu diệt Vô Cực chủ thượng.
Phong Phi Vân lẩm bẩm:
- Hóa cực xích phong.
Phong Phi Vân đã đoán ra thân phận của nam nhân trung niên. Đây là loại thần thông rất lợi hại, chỉ người có tu vi mạnh mẽ mới luyện thành.
Thần Cửu lạnh nhạt nói:
- Dám không để mắt đến pháp chỉ của ta, sớm nên chết đi.
Uy nghiêm trên người Thần Cửu không yếu chút nào, gã nhìn kỹ Phong Phi Vân:
- Khí thế thật mạnh, đáng tiếc miệng cọp gan thỏ.
Thần Cửu phất tay áo,gió lốc đỏ bay ra đánh bay phượng hoàng to ba ngàn dặm.
Giống như một tòa tinh vũ đập trúng người, Phong Phi Vân hộc ngụm máu, cơ thể biến về hình dạng cũ, bay ngược ra ngoài, rơi xuống áng mây. Phong Phi Vân rơi vào thi thành, đập thủng cái hỗ to.
Tu vi của nam nhân trung niên này quá đáng sợ, nếu Phong Phi Vân không mặc áo da phượng vảy rồng thì đã bị hóa cực xích phong thổi thành tro chứ không đơn giản là bị thương.
Nam nhân trung niên khẽ kêu, Phong Phi Vân không thành tro làm gã hơi giật mình.
Đám chân nhân Thần Linh cung biến thành luồng sáng bay tới trước mặt nam nhân trung niên, quỳ một gối dưới đất:
- Bái kiến Thần cung chủ!
Có thể tu luyện đến cảnh giới chân nhân mấy ai không ngạo khí ngút trời? Nhưng tất cả quỳ trước mặt Thần cung chủ Thần Linh cung, đại biểu lực lượng khiến cường giả phải khom lưng.
Thần cung chủ, Thần Cửu.
Thần cung chủ Thần Linh cung đến, đầu tiên là đánh bị thương Phong Phi Vân, Thái Vi, tiêu diệt Vô Cực chủ thượng. Mỗi người là nhân vật chí cường trên mảnh đất này, nhưng không chịu nổi một kích của Thần Cửu.
Tu vi cường đại biết mấy.
Không ai dám lỗ mãng nữa, cường giả núp trong bóng tối cũng rụt vòi. Nam Thái phủ yên lặng chưa từng có, như thể thời gian ngừng chảy.
Tất Ninh Soái dụi mắt:
- Chẳng lẽ đã đến Vũ Hóa cảnh?
Tất Ninh Soái mếu máo phát hiện mảnh đất này kinh khủng hơn gã tưởng tượng. Nhân vật như Thần cung chủ Thần Linh cung phất tay một cái đủ đè chết Tất Ninh Soái.
- Chắc chưa đến Vũ Hóa cảnh, không thì dù ta mặc thần y cũng sẽ bị đánh hồn phi phách tán.
Ngực Phong Phi Vân đang chảy máu, hắn đã cởi áo da phượng vảy rồng ra. Tuy áo da phượng vảy rồng chặn lại một kích vừa rồi của Thần cung chủ nhưng có một phần lực lượng xâm nhập cơ thể, làm hắn bị thương nặng.
Linh khí trong người khô kiệt, lại bị thương nặng, Phong Phi Vân phải nuốt một linh quả để nhanh chóng phục hồi linh khí, chữa lành vết thương.
Phong Phi Vân ngước nhìn thi thành, thi vụ tràn ngập hơn một nửa tòa thành. Tiêu Nặc Lan đang tái tạo thi thể, nhưng Thần cung chủ đã đến nơi, sẽ không cho nàng cơ hội đột phá.
Thái Vi bị thương nặng, huyết văn dày đặc trên người, cơ thể tùy thời tan vỡ.
Diêu Cát, Thiên Vu thần nữ cùng đánh ra cấm pháp mạnh nhất bảo vệ thi thành. Mặc kệ Thần cung chủ mạnh tới đâu, miễn nữ ma đột phá thi biến lần thứ năm sẽ nghịch thiên tất cả.
Thần cung chủ nói:
- Thiên Vu thần nữ, ta kính Thiên Vu đại thần, không muốn giết nàng. Tốt nhất là hãy lùi sang một bên, nàng đừng xen vào chuyện này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.