Chương 1129: Tính toán. (1)
Cửu Đương Gia
27/07/2015
vipvandan.vn :
Chương 1129: Tính toán. (1)
Phong Phi Vân hiện tại cũng đầy xấu hổ, dù sao chuyện này bị người Sâm La Điện trợ giúp, nhất định sẽ tạo thành tổn hại danh dự với Ngự Thú Trai, tuy hắn không có bao nhiêu hảo cảm với nữ nhân lạnh như băng và cường thế của Vu Thanh Họa, nhưng mà trai chủ Đàn Thanh Tố của Ngự Thú Trai là người không tệ.
Cuối cùng ở trong đó cũng có nguyên nhân của hắn mới tạo thành cục diện hiện tại.
Phong Phi Vân ho khan hai tiếng, quyết định nên giúp Vu Thanh Họa nói hai câu hữu ích, nói:
- Tây Môn Túc Đức, ngươi không có kiến thức, Vu phật tôn vận dụng là bản thể Hắc Bạch Âm Dươn Tháp, đây chính là do sư tôn Vu phật tôn lấy được trong Đồng Lô Sơn, về phần cái gọi là tà đạo cấm pháp, cũng chỉ là một đám tà đạo lĩnh ngộ thuật pháp tà đạo trên Hắc Bạch Âm Dương Tháp mà thôi.
Hai tay Tây Môn Túc Đức nâng Hắc Bạch Âm Dương Tháp lên, lộ ra vẻ cố hết sức, thân thể không ngừng chìm xuống, hắn vẫn cắn răng cười nói:
- Hắc Bạch Âm Dương Tháp là bí bảo tuyệt đỉnh, ngay cả chúng ta cũng không biết lai lịch của nó, làm sao ngươi biết rõ rangfnhuw thế, hẳn là... Là Vu Thanh Họa ở bên gối nói cho ngươi biết sao?
- Đại gia mày.
Phong Phi Vân cũng căm tức.
- Ngươi câm miệng.
Vu Thanh Họa giờ phút này rất hận Phong Phi Vân, cảm thấy Phong Phi Vân nói câu nào sai câu đó, hơn nữa làm cho mọi người hiểu lầm càng sâu.
Phong Phi Vân kinh ngạc, bà điên này rống ta làm gì, ta đang giải thích giúp ngươi đấy.
- Phong Phi Vân bị ngươi tình cũ rống một câu, ngươi không dám nói câu nào cả, thật sự làm mất mặt nam nhân chúng ta... Khục khục.
Tây Môn Túc Đức phun máu tươi, bị Vu Thanh Họa tế Hắc Bạch Âm Dương Tháp trấn chảy máu, nhưng mà hắn vẫn thong dong như cũ, tu vị của hắn cực cao, có lẽ Vu Thanh Họa có thể bằng vào Hắc Bạch Âm Dương Tháp này đánh bại hắn, nhưng tuyệt đối không cách nào giết hắn được.
Phong Phi Vân cũng bị làm tức giận, lấy Kình Thiên Côn ra, cười lạnh nói:
- Xem ra không tiêu diệt ngươi, trong lòng ngươi rất không dễ chịu.
Kình Thiên Côn chính là tam phẩm linh khí đỉnh phong, dưới tứ phẩm linh khí gần như vô địch.
Phong Phi Vân tế Kình Thiên Côn ra, một trăm tòa trận pháp liên hoàn bên trong khởi động, hóa thành một cây thần châm cao trăm mét quét qua Tây Môn Túc Đức, hắn đánh bay cả ngọn núi, trong không khí lưu lại một hư ảnh côn ảnh cực lớn.
Đối mặt Phong Phi Vân cùng Vu Thanh Họa hai người công kích, Tây Môn Túc Đức bại thật nhanh, trên người vết máu chảy nhiều, nhưng mà hắn không sợ hãi chút nào cả, ngược lại cười nói:
- Tốt, gian phu dâm phụ cũng đã liên thủ rồi.
Phốc.
Vu Thanh Họa tức giận tới nổi thổ huyết tại chỗ.
- Tránh ra, không cần ngươi hỗ trợ.
Vu Thanh Họa đột nhiên ra tay với Phong Phi Vân, hai tòa bảo tháp áp xuống, bộc phát ra hỏa diễm đen trắng đánh lui Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân bay ngược trở về, áo bào run lẩy bẩy, đứng tại chỗ và trong lòng thầm mắng bà điên, bình tâm tĩnh khí mà thấy rõ tình thế, không có tiếp tục ra tay.
Lão quái vật như Tây Môn Túc Đức này cáo già tới cực điểm, tự nhiên hiểu được đạo lý họa từ miệng mà ra, sở dĩ hắn nói chuyện không chút đậy miệng như vậy, kỳ thật chính là muốn chọc giận Vu Thanh Họa cùng Phong Phi Vân, mục đích của hắn là vì Kim Tàm Kinh.
Phong Phi Vân đã tỉnh táo lại, nhìn rõ mục đích của hắn cho nên không có ra tay.
Tây Môn Túc Đức vừa đánh vừa lui, rất nhanh đã rời xa chỗ này, dần dần rời khỏi ánh mắt của mọi người, Vu Thanh Họa dưới cơn thịnh nộ tự nhiên đuổi theo.
- Quả nhiên không có hảo ý ah.
Ánh mắt Phong Phi Vân nhìn qua hai tên cự đầu Ám Vực là "Cổ Bát Chỉ" cùng "Kim Thảng", hai người này đứng trong bóng tối nhìn Phong Phi Vân cười cười, sau đó yên lặng không một tiếng động biến mất, bay về phía có âm thanh đại chiến.
Bọn chúng đang dụ ta mắc câu, đã như vầy cũng nên tương kế tựu kế.
Phong Phi Vân cười hắc hắc một tiếng, sau đó cùng tiểu tà ma đuổi theo.
- Ca, vị tỷ tỷ xinh đẹp kia thật sự mang đứa bé của ngươi sao?
Tiểu tà ma tốc độ cực nhanh, có thể đuổi kịp bước chân Phong Phi Vân.
- Tiểu hài tử chớ nói lung tung, người ta là phật tôn Ngự Thú Trai, nếu ngươi gọi nàng là tỷ tỷ xinh đẹp, nàng sẽ tức giận đấy.
Phong Phi Vân cũng không biết nên giải thích với nàng như thế nào, nha đầu kia tuy đã lớn lên, nhưng mà dường như không biết cái gì gọi là mang em bé, giải thích cho nàng hiểu có khi còn dạy hư nàng.
Cường giả tranh đoạt Yêu tộc thần tàng thật sự quá nhiều, Phong Phi Vân cho dù có lòng tin tuyệt đối vào tu vị của bản thân, thực sự không có nghĩ sẽ đi đoạt thức ăn trong miệng cọp, đối mặt với cao thủ như Tà Hoàng và cung chủ Thần Linh Cung kia, chỉ sợ rất nhiều tay không mà về, có thể có được đám linh quả hiếm thấy kia, Phong Phi Vân đã cảm thấy chuyến đi này không tệ, về phần Yêu tộc thần tàng, nếu có thể có được một hai kiện thần bảo thì tốt, nếu như không chiếm được cũng không cần đi liều mạng.
Một đường truy đuổi, phát hiện rất nơi đất đá sụp xuống, rất nhiều núi cao đã nứt vỡ, sơn hà bị chém dứt.
- Vu Thanh Họa bà điên này thật sự có tài, không hổ là phật tôn.
Trong lòng Phong Phi Vân cảm thán nói một câu.
Rất nhanh Phong Phi Vân đã đuổi tới vị trí chiến đấu, cũng không có lập tức ra tay, mà là cùng tiểu tà ma đứng trong nơi âm u, từ xa xa nhìn qua, nơi này cách vị trí xảy ra "Địa phệ thiên" chừng hai ngàn dặm.
Thời điểm này ba cự đầu Ám Vực đều ra tay, ba người này là nhân vật lão tổ tà đạo, đều có linh khí tà binh của bản thân, lúc này vây quanh Vu Thanh Họa.
Tuy tu vị Vu Thanh Họa cường đại, có thể chiến thắng bất cứ người nào trong số bọn họ, nhưng mà chỉ cần hai người ra tay là có thể đánh bại Vu Thanh Họa, nếu ba người đồng thời ra tay, đủ để trấn áp Vu Thanh Họa.
Vu Thanh Họa cũng cảm giác không ổn, biết rõ trúng kế, đánh ra Hắc Bạch Âm Dương Tháp toàn lực phá vòng vây.
- Hắc hắc, Vu Thanh Họa, ngươi năm đó xem như thiên chi kiều nữ danh chấn thiên hạ, thay mặt Ngự Thú Trai hành tẩu hồng trần, không biết có bao nhiêu người hâm mộ, nhưng không nghĩ ngươi cuối cùng lại ăn nằm với yêu ma chi tử, mặt mũi của Ngự Thú Trai bị người ném mắt sạch sẽ rồi.
Kim Thảng vận dụng đại kỳ màu vàng, hóa thành thần bộ che phủ bầu trời, phong tỏa đường lui của Vu Thanh Họa.
- Ngự Thú Trai tự xưng mình là thánh địa thanh tịnh gì đó, ta xem chẳng bằng nói là hậu cung dâm nhạc của yêu ma chi tử, là nơi dâm loạn.
Cổ Bát Chỉ cũng dùng lời lẽ khích bác Vu Thanh Họa.
- Ngự Thú Trai đã cũng không nên xưng là phật viện, xưng là kỹ viện thích hợp hơn.
- Dù sao Vu Thanh Họa ngươi cũng đã lên giường với Phong Phi Vân, nếu không cũng nên cho ba chúng ta thoải mái đi, ha ha.
- Chúng ta cam đoan sẽ yêu thương ngươi hơn tên tiểu tử Phong Phi Vân kia đấy, mấu chốt là chúng ta không biết... Bội tình bạc nghĩa.
...
Phốc.
Đây là lần thứ ba Vu Thanh Họa bị tức thổ huyết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.