Chương 1256: Vuốt quỷ bí ẩn.
Cửu Đương Gia
02/08/2015
Đệ nhất tôn giả Dương giới bị đao khí đánh trúng, cơ thể rách một đường nhưng gã không sợ mà còn mừng rỡ. Đệ nhất tôn giả Dương giới biết vết thương ngầm của Kỷ Hạo Thiên ác hóa, không thể phát huy ra lực lượng Dương Thần Thánh Đài, nếu không nhát đao vừa rồi đủ tiêu diệt gã.
Một ngàn năm trăm năm trước đệ nhất tôn giả Dương giới biết trong cơ thể Kỷ Hạo Thiên có Dương Thần Thánh Đài, tiềm lực tương lai vô cùng đáng sợ. Vì vậy đệ nhất tôn giả Dương giới động tay chân cơ thể Kỷ Hạo Thiên, để lại vết thương ngầm. Bây giờ vết thương đó khuếch tán, Kỷ Hạo Thiên phát huy ra uy lực có hạn.
- Trên người hắn có vết thương ngầm, không thể phát huy hết lực lượng, đại chiến lâu chắc chắn vết thương sẽ ác hóa, chúng ta hợp sức sẽ tiêu diệt được . . . A!
Đệ nhất tôn giả Dương giới đang nói chuyện bị sông đao đỏ chém trúng, lại bị thương.
Kỷ Hạo Thiên đứng trong không trung, không nhúc nhích, một mình đánh với ba cường giả cái thế. Bầu trời sôi trào, mặt đất run rẩy. Nguyên Kỷ thành hoang tàn hơn trước đại chiến, các sinh linh trốn đi.
Phong Si còn đang tẩy lễ trong hoàng tuyền, thi khí trên người càng lúc càng đậm đặc. Tất cả hoàng tuyền chảy vào đan điền của Phong Si, ngưng tụ thành đạo quả màu vàng. Đám người Phong Phi Vân lại thấy đó như là một ngôi sao màu vàng sinh ra trong vũ trụ.
Phong Phi Vân cảm thán rằng:
- Thật sự là địa ngục thi đạo.
Loại thi đạo này rất nghịch thiên, thiên địa không dung tha. Thời thượng cổ, tất cả địa ngục thi bị hủy diệt hết, bây giờ sinh ra một địa ngục thi.
Dùng hoàng tuyền ngưng tụ địa ngục thi đạo quả, đạo quả này sẽ cường đại đến đâu?
- Ủa? Thiên tài của Kỷ gia!
Tất Ninh Soái nhìn phương xa thấy trong thành vực đổ nát có một tiểu đạo sĩ trán mọc Nguyệt Luân Thiên Nhãn đang đại chiến với đám quỷ tà.
Tiểu đạo sĩ trẻ tuổi anh tư bừng bừng, cực kỳ cường đại, tay cầm phất trần vẽ Thái Cực thần đồ trong không trung, luyện hóa đám quỷ tà.
Người trẻ tuổi mặc đạo bào là thiên tài của Kỷ gia, Kỷ Phong, từng quyết đấu với Phong Phi Vân trong Vạn Vật tháp. Tuy Kỷ Phong thua vào tay Phong Phi Vân nhưng biểu hiện ra tư chất siêu cao, đặc biệt Nguyệt Luân Thiên Nhãn trên trán gã có uy lực siêu đáng sợ. Sau này Kỷ Phong được một đại nhân vật Vạn Vật tháp thu làm đệ tử.
Bên cạnh Kỷ Phong có một đám đệ tử Kỷ gia, Kỷ Phong dẫn đầu bọn họ xông pha nhưng vẫn bị bao vây, không thể lao ra khỏi vòng vây cường giả hai giới Âm Dương.
Phong Phi Vân ra tay giết hết dị tà xung quanh bọn họ, thi triển thần thông kéo đến gần giếng hoàng tuyền, trận pháp bao phủ.
Kỷ Phong nhận ra Phong Phi Vân ngay:
- Phong Phi Vân, là ngươi!?
Kỷ Phong không đánh nhau, vì gã cảm nhận được mình chênh lệch với Phong Phi Vân rất lớn. Bây giờ toàn Kỷ gia đã hủy diệt, chút ân oán giữa Kỷ Phong và Phong Phi Vân không đáng là gì.
Đám đệ tử Kỷ gia đều biết tiếng Phong Phi Vân, cái tên như mặt trời ban trưa. Hai hành giả Sâm La điện cũng thua vào tay Phong Phi Vân, hắn là siêu bá chủ, bọn họ không truê vào được.
Một nữ hài tử toàn thân đẫm máu thấy Long Thương Nguyệt nhưng không dám chắc:
- Ủa? Thương . . . Nguyệt . . . Biểu tỷ?
Long Thương Nguyệt vuốt trán thiếu nữ, ôm vào lòng:
- Tiểu Lỵ Nhi.
Thiếu nữ bật khóc:
- Thật sự là Thương Nguyệt biểu tỷ! Cửu di nói hai năm trước biểu tỷ đã . . . Đã chết, lúc đó Tiểu Lỵ Nhi khóc thật lâu.
Tiểu Lỵ Nhi khóc sướt mướt, nàng thấy tận mắt phụ mẫu chết trong vũng máu, nếu không nhờ mấy vị trưởng bối cứu thì nàng đã chết vào móng vuốt đám quái vật.
Đệ tử Kỷ gia chìm trong bi thương. Lực lượng hai giới Âm Dương quá khổng lồ, trong khoảnh khắc biến Kỷ thành dồi dào sức sống thành địa ngục trần gian.
Phong Phi Vân tìm Kỷ Phong, nói thẳng:
- Người hai giới Âm Dương đến Kỷ gia không chỉ vì cướp dương thần thái cực quái, Linh Bảo Thiên mà còn muốn đôi mắt Diêm Vương. Mắt trái Diêm Vương ở trên người Thương Nguyệt, mắt phải thuộc về ngươi đúng không?
Kỷ Phong đã trưởng thành nhiều, tư chất kinh diễm. Kỷ Phong không nghịch thiên như Phong Phi Vân nhưng đã tu luyện đến cảnh giới nửa bước cự phách, gã biểu hiện điềm tĩnh, vững vàng.
Kỷ Phong nhìn quê hương rách nát, nói:
- Ngươi cũng muốn mắt trái Diêm Vương?
Phong Phi Vân gật đầu:
- Ngươi không có lựa chọn. Mắt phải Diêm Vương trong tay ngươi sẽ vời đến hai giới Âm Dương mãi mãi truy sát, huyết mạch Kỷ gia cuối cùng sẽ đứt. Nếu ngươi giao mắt phải Diêm Vương cho ta thì ta sẽ bảo đảm nhóm người các ngươi an toàn. Miễn các ngươi còn sống, Kỷ gia sẽ không bị diệt tộc.
Kỷ Phong im lặng, ngước nhìn đại chiến trên bầu trời. Kỷ Hạo Thiên đánh nhau với ba cường giả cái thế, dư âm khủng bố khuếch tán hướng này nhưng bị Phong Phi Vân ngăn lại.
Lực lượng của Phong Phi Vân mạnh vượt sức tưởng tượng của Kỷ Phong, đã bỏ xa gã. Phong Phi Vân có sức mạnh bảo đảm bọn họ an toàn.
Thiên Thần ba đầu sáu tay lấy trấn thế sát binh ra chém rách quần áo Kỷ Hạo Thiên, một luồng sáng xanh rơi ra, trong ánh sáng dường như bao bọc một cuốn thẻ tre cổ xưa.
Đệ nhất tôn giả Dương giới mừng rỡ:
- Quả nhiên Mộ Phủ Tầm Bảo Lục Linh Bảo Thiên ở trong tay ngươi!
Đệ nhất tôn giả Dương giới biến thành bóng xám chộp Linh Bảo Thiên, chạy ra ngoài Kỷ thành. Đệ nhất tôn giả Dương giới đã bị thương nặng, bị Kỷ Hạo Thiên chém mười mấy nhát. Sau khi bắt được Linh Bảo Thiên thì đệ nhất tôn giả Dương giới không dám ở lại lâu, co giò chạy.
Kỷ Hạo Thiên cũng không chịu nổi, thân thể bị ăn mòn rất nhiều. Một ngàn năm trăm năm trước đệ nhất tôn giả Dương giới động tay chân cơ thể Kỷ Hạo Thiên, một khi đánh nhau thân thể sẽ dần bị ăn mòn.
Ba cường giả cái thế đánh nhau, mặc dù Kỷ Hạo Thiên chiếm ưu thế nhưng đó là cố gượng, vết thương cũ trong người tùy thời khiến gã thành tro.
Giọng Kỷ Hạo Thiên già nua:
- Đi đâu?
Kỷ Hạo Thiên chém nhát đao bay xa hơn một ngàn dặm, chém đệ nhất tôn giả Dương giới rớt khỏi hư không té xuống đất. Nhưng sức sống của đệ nhất tôn giả Dương giới rất dẻo dai, lảo đảo bò dậy cahỵ tiếp.
Kỷ Hạo Thiên nhíu mày, thân thể đã bị ăn mòn một nửa. Kỷ Hạo Thiên đẩy lui Thiên Thần, Dị Hình Vương, rượt theo đệ nhất tôn giả Dương giới.
Kỷ Hạo Thiên đột nhiên khựng người, bộ dáng như gặp kẻ thù lớn.
Trong khoảnh khắc cường giả có mặt trong Kỷ thành cảm nhận khí thế siêu khủng bố, thiên địa bỗng thành ban đêm.
Bạch Bì Quỷ Vương và Tử Nhục hòa thượng đang đại chiến bỗng dừng lại, nhìn hướng tây.
Lão đạo cầm nồi sắt nhíu chặt mày đứng trên tường thành.
Thiên Thần, Dị Hình Vương lặng im, cảm giác áp lực khổng lồ đè người.
Phong Phi Vân cảm nhận sự khác thường, hắn nhìn chân trời phía tây. Một áng mây đen bay tới, tiếng quỷ hú đầy trời, áp lực khổng lồ.
Phong Phi Vân nói:
- Khí thế thật khủng khiếp.
Mao Ô Quy rụt đầu vào mai rùa:
- Là thần nhân nào?
Ầm!
Một vuốt quỷ siêu khổng lồ thò ra từ màn trời, tựa như vuốt thần ma chộp Kỷ Hạo Thiên.
Kỷ Hạo Thiên chém một nhát đao, đao quang đỏ rực như dòng sông máu đang bay va chạm với vuốt rồng kinh thiên động địa, khói nghi ngút vạn dặm.
Một ngàn năm trăm năm trước đệ nhất tôn giả Dương giới biết trong cơ thể Kỷ Hạo Thiên có Dương Thần Thánh Đài, tiềm lực tương lai vô cùng đáng sợ. Vì vậy đệ nhất tôn giả Dương giới động tay chân cơ thể Kỷ Hạo Thiên, để lại vết thương ngầm. Bây giờ vết thương đó khuếch tán, Kỷ Hạo Thiên phát huy ra uy lực có hạn.
- Trên người hắn có vết thương ngầm, không thể phát huy hết lực lượng, đại chiến lâu chắc chắn vết thương sẽ ác hóa, chúng ta hợp sức sẽ tiêu diệt được . . . A!
Đệ nhất tôn giả Dương giới đang nói chuyện bị sông đao đỏ chém trúng, lại bị thương.
Kỷ Hạo Thiên đứng trong không trung, không nhúc nhích, một mình đánh với ba cường giả cái thế. Bầu trời sôi trào, mặt đất run rẩy. Nguyên Kỷ thành hoang tàn hơn trước đại chiến, các sinh linh trốn đi.
Phong Si còn đang tẩy lễ trong hoàng tuyền, thi khí trên người càng lúc càng đậm đặc. Tất cả hoàng tuyền chảy vào đan điền của Phong Si, ngưng tụ thành đạo quả màu vàng. Đám người Phong Phi Vân lại thấy đó như là một ngôi sao màu vàng sinh ra trong vũ trụ.
Phong Phi Vân cảm thán rằng:
- Thật sự là địa ngục thi đạo.
Loại thi đạo này rất nghịch thiên, thiên địa không dung tha. Thời thượng cổ, tất cả địa ngục thi bị hủy diệt hết, bây giờ sinh ra một địa ngục thi.
Dùng hoàng tuyền ngưng tụ địa ngục thi đạo quả, đạo quả này sẽ cường đại đến đâu?
- Ủa? Thiên tài của Kỷ gia!
Tất Ninh Soái nhìn phương xa thấy trong thành vực đổ nát có một tiểu đạo sĩ trán mọc Nguyệt Luân Thiên Nhãn đang đại chiến với đám quỷ tà.
Tiểu đạo sĩ trẻ tuổi anh tư bừng bừng, cực kỳ cường đại, tay cầm phất trần vẽ Thái Cực thần đồ trong không trung, luyện hóa đám quỷ tà.
Người trẻ tuổi mặc đạo bào là thiên tài của Kỷ gia, Kỷ Phong, từng quyết đấu với Phong Phi Vân trong Vạn Vật tháp. Tuy Kỷ Phong thua vào tay Phong Phi Vân nhưng biểu hiện ra tư chất siêu cao, đặc biệt Nguyệt Luân Thiên Nhãn trên trán gã có uy lực siêu đáng sợ. Sau này Kỷ Phong được một đại nhân vật Vạn Vật tháp thu làm đệ tử.
Bên cạnh Kỷ Phong có một đám đệ tử Kỷ gia, Kỷ Phong dẫn đầu bọn họ xông pha nhưng vẫn bị bao vây, không thể lao ra khỏi vòng vây cường giả hai giới Âm Dương.
Phong Phi Vân ra tay giết hết dị tà xung quanh bọn họ, thi triển thần thông kéo đến gần giếng hoàng tuyền, trận pháp bao phủ.
Kỷ Phong nhận ra Phong Phi Vân ngay:
- Phong Phi Vân, là ngươi!?
Kỷ Phong không đánh nhau, vì gã cảm nhận được mình chênh lệch với Phong Phi Vân rất lớn. Bây giờ toàn Kỷ gia đã hủy diệt, chút ân oán giữa Kỷ Phong và Phong Phi Vân không đáng là gì.
Đám đệ tử Kỷ gia đều biết tiếng Phong Phi Vân, cái tên như mặt trời ban trưa. Hai hành giả Sâm La điện cũng thua vào tay Phong Phi Vân, hắn là siêu bá chủ, bọn họ không truê vào được.
Một nữ hài tử toàn thân đẫm máu thấy Long Thương Nguyệt nhưng không dám chắc:
- Ủa? Thương . . . Nguyệt . . . Biểu tỷ?
Long Thương Nguyệt vuốt trán thiếu nữ, ôm vào lòng:
- Tiểu Lỵ Nhi.
Thiếu nữ bật khóc:
- Thật sự là Thương Nguyệt biểu tỷ! Cửu di nói hai năm trước biểu tỷ đã . . . Đã chết, lúc đó Tiểu Lỵ Nhi khóc thật lâu.
Tiểu Lỵ Nhi khóc sướt mướt, nàng thấy tận mắt phụ mẫu chết trong vũng máu, nếu không nhờ mấy vị trưởng bối cứu thì nàng đã chết vào móng vuốt đám quái vật.
Đệ tử Kỷ gia chìm trong bi thương. Lực lượng hai giới Âm Dương quá khổng lồ, trong khoảnh khắc biến Kỷ thành dồi dào sức sống thành địa ngục trần gian.
Phong Phi Vân tìm Kỷ Phong, nói thẳng:
- Người hai giới Âm Dương đến Kỷ gia không chỉ vì cướp dương thần thái cực quái, Linh Bảo Thiên mà còn muốn đôi mắt Diêm Vương. Mắt trái Diêm Vương ở trên người Thương Nguyệt, mắt phải thuộc về ngươi đúng không?
Kỷ Phong đã trưởng thành nhiều, tư chất kinh diễm. Kỷ Phong không nghịch thiên như Phong Phi Vân nhưng đã tu luyện đến cảnh giới nửa bước cự phách, gã biểu hiện điềm tĩnh, vững vàng.
Kỷ Phong nhìn quê hương rách nát, nói:
- Ngươi cũng muốn mắt trái Diêm Vương?
Phong Phi Vân gật đầu:
- Ngươi không có lựa chọn. Mắt phải Diêm Vương trong tay ngươi sẽ vời đến hai giới Âm Dương mãi mãi truy sát, huyết mạch Kỷ gia cuối cùng sẽ đứt. Nếu ngươi giao mắt phải Diêm Vương cho ta thì ta sẽ bảo đảm nhóm người các ngươi an toàn. Miễn các ngươi còn sống, Kỷ gia sẽ không bị diệt tộc.
Kỷ Phong im lặng, ngước nhìn đại chiến trên bầu trời. Kỷ Hạo Thiên đánh nhau với ba cường giả cái thế, dư âm khủng bố khuếch tán hướng này nhưng bị Phong Phi Vân ngăn lại.
Lực lượng của Phong Phi Vân mạnh vượt sức tưởng tượng của Kỷ Phong, đã bỏ xa gã. Phong Phi Vân có sức mạnh bảo đảm bọn họ an toàn.
Thiên Thần ba đầu sáu tay lấy trấn thế sát binh ra chém rách quần áo Kỷ Hạo Thiên, một luồng sáng xanh rơi ra, trong ánh sáng dường như bao bọc một cuốn thẻ tre cổ xưa.
Đệ nhất tôn giả Dương giới mừng rỡ:
- Quả nhiên Mộ Phủ Tầm Bảo Lục Linh Bảo Thiên ở trong tay ngươi!
Đệ nhất tôn giả Dương giới biến thành bóng xám chộp Linh Bảo Thiên, chạy ra ngoài Kỷ thành. Đệ nhất tôn giả Dương giới đã bị thương nặng, bị Kỷ Hạo Thiên chém mười mấy nhát. Sau khi bắt được Linh Bảo Thiên thì đệ nhất tôn giả Dương giới không dám ở lại lâu, co giò chạy.
Kỷ Hạo Thiên cũng không chịu nổi, thân thể bị ăn mòn rất nhiều. Một ngàn năm trăm năm trước đệ nhất tôn giả Dương giới động tay chân cơ thể Kỷ Hạo Thiên, một khi đánh nhau thân thể sẽ dần bị ăn mòn.
Ba cường giả cái thế đánh nhau, mặc dù Kỷ Hạo Thiên chiếm ưu thế nhưng đó là cố gượng, vết thương cũ trong người tùy thời khiến gã thành tro.
Giọng Kỷ Hạo Thiên già nua:
- Đi đâu?
Kỷ Hạo Thiên chém nhát đao bay xa hơn một ngàn dặm, chém đệ nhất tôn giả Dương giới rớt khỏi hư không té xuống đất. Nhưng sức sống của đệ nhất tôn giả Dương giới rất dẻo dai, lảo đảo bò dậy cahỵ tiếp.
Kỷ Hạo Thiên nhíu mày, thân thể đã bị ăn mòn một nửa. Kỷ Hạo Thiên đẩy lui Thiên Thần, Dị Hình Vương, rượt theo đệ nhất tôn giả Dương giới.
Kỷ Hạo Thiên đột nhiên khựng người, bộ dáng như gặp kẻ thù lớn.
Trong khoảnh khắc cường giả có mặt trong Kỷ thành cảm nhận khí thế siêu khủng bố, thiên địa bỗng thành ban đêm.
Bạch Bì Quỷ Vương và Tử Nhục hòa thượng đang đại chiến bỗng dừng lại, nhìn hướng tây.
Lão đạo cầm nồi sắt nhíu chặt mày đứng trên tường thành.
Thiên Thần, Dị Hình Vương lặng im, cảm giác áp lực khổng lồ đè người.
Phong Phi Vân cảm nhận sự khác thường, hắn nhìn chân trời phía tây. Một áng mây đen bay tới, tiếng quỷ hú đầy trời, áp lực khổng lồ.
Phong Phi Vân nói:
- Khí thế thật khủng khiếp.
Mao Ô Quy rụt đầu vào mai rùa:
- Là thần nhân nào?
Ầm!
Một vuốt quỷ siêu khổng lồ thò ra từ màn trời, tựa như vuốt thần ma chộp Kỷ Hạo Thiên.
Kỷ Hạo Thiên chém một nhát đao, đao quang đỏ rực như dòng sông máu đang bay va chạm với vuốt rồng kinh thiên động địa, khói nghi ngút vạn dặm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.