Chương 1044: Hàn lưu nội băng ảnh
Nghịch Thương Thiên
08/06/2020
Băng cầu ở trong đan điền linh hải của hắn không ngừng bành trướng, cực hạn hàn băng lực nguyên phủ có thể cất chứa được lại một lần nữa khai thác.
Những băng ảnh Phượng Hoàng trong hàn lưu, không thể theo hàn lực bị Hàn Băng nguyên phủ của hắn hấp thu, bị bài xích ở bên ngoài cơ thể.
Dần dần, trong băng cứng thật dày bao trùm thân thể hắn hiện ra vô số Phượng Hoàng băng ảnh.
Những băng ảnh đó chớp động, hình thành đủ loại tư thái kỳ diệu, giống như đang lặng lẽ kể lể cái gì.
Đáng tiếc, Tần Liệt không thể hiểu hàm nghĩa của những băng ảnh Phượng Hoàng này.
“Ta không thể hiểu, chẳng qua... Lâm Lương Nhi nhất định có thể”.
Thầm nghĩ, Tần Liệt từ trong Không Gian giới chỉ lấy ra Toái Niệm tinh, thử dẫn đường những Phượng Hoàng băng ảnh kia rơi vào Toái Niệm tinh.
Toái Niệm tinh có thể cất giữ hồn niệm và ký ức, thông qua thủ pháp đặc thù, có thể đem mảnh ý niệm ký ức trong đó bóc ra.
Những Phượng Hoàng băng ảnh kia dung nhập trong khối băng, tất nhiên ghi lại bí mật của Hàn Băng Phượng Hoàng tộc, Hàn Băng Phượng Hoàng tộc và Băng Đế quan hệ chặt chẽ. Hắn tu luyện Hàn Băng quyết, có lẽ khiến toái hồn tàn niệm của Băng Linh trong hàn lưu cảm thấy tin cậy, do đó hy vọng có thể đem một thứ gì đó báo cho biết hắn.
Lấy giao tình của hắn và Lâm Lương Nhi, hắn cũng muốn đem bí mật của Hàn Băng Phượng Hoàng tộc ghi lại, đem nó giao tới trong tay Lâm Lương Nhi.
“Xẹt xẹt xẹt!”.
Từng luồng Phượng Hoàng băng ảnh, theo thủ quyết của hắn biến hóa, như các tia băng quang bay vào Toái Niệm tinh.
Trong Toái Niệm tinh, đột nhiên trải rộng rất nhiều sợi băng tinh mịn, sợi băng di chuyển, lóe lên ở trong Toái Niệm tinh dạng quả cầu.
Dần dần, một bức Hàn Băng Phượng Hoàng đồ giương cánh bay lượn, thông qua sợi băng phác họa ra trông rất sống động.
Nhìn một con Hàn Băng Phượng Hoàng kia trong Toái Niệm tinh, Tần Liệt liền biết, tin tức ý niệm trong hàn lưu của Băng chi cấm địa đã được khắc vào thành công.
Càng nhiều hàn lưu lao tới, Hàn Băng nguyên phủ trong linh hải của hắn rõ ràng to lên gấp hai.
Vẫn có hàn lưu tiếp tục ập tới, nhưng trong những hàn lưu đó, đã không còn toái niệm tin tức của Hàn Băng Phượng Hoàng.
Ở trong khối băng cực lớn, hắn quan sát chung quanh, phát hiện toàn bộ Băng chi cấm địa cũng đang điên cuồng phát nổ.
Tầm mắt hướng về chỗ xa hơn, hắn nhìn thấy trong cấm địa khác, cũng là tiếng vang rung trời.
“Bí cảnh này sắp hủy diệt rồi”.
Ý thức được tình hình không ổn, không để ý những hàn lưu kia tràn vào, hắn rơi mạnh về phía Táng Thần chi địa.
“Phành!”.
Giống như một khối băng cứng, Tần Liệt nặng nề hạ xuống, ngay tại trung tâm di hài tam tổ.
Dưới chân, một mặt tinh thể trong suốt thật lớn như bao trùm toàn bộ bí cảnh, nối liền bảy đại cấm địa, cũng nằm ở Băng chi cấm địa.
Thông qua khối tinh thể đó, hắn vẫn có thể nhìn thấy cảnh tượng của một cái bí cảnh phía dưới, hơn nữa nhìn càng thêm rõ ràng sáng tỏ!
Giống như, bí cảnh bên dưới, giữa đó với hắn chỉ có khoảng cách mấy chục thước.
Tựa như chỉ cần giẫm vỡ khối tinh thể dưới chân, hắn có thể lập tức lao xuống, đứng ở giữa những kẻ đang huyết chiến kia.
Cái phát hiện này làm hắn âm thầm kinh dị.
Hắn nhìn thật sâu về phía dưới.
Dưới chân, trong một cái bí cảnh, nữ tử khoác giáp nặng màu đen, lấy một địch đám đông, huyết chiến với tộc nhân toàn bộ chủng tộc sống sót.
Ở cạnh nàng, Cự Long tộc, Tu La tộc, Cổ Thú tộc, Mộc tộc, Hải tộc, Nhân tộc, xác chết tộc nhân các tộc ngổn ngang, đều chia năm xẻ bảy.
Những xác chết đó đều là máu thịt mơ hồ, từng khối, bộ dáng thê thảm nhìn là thấy ghê người.
Cơ Kỳ, Hề Hoàng Trạch, còn có rất nhiều tộc nhân thái cổ cường tộc sống sót, trong mắt có nét hoảng sợ rõ ràng.
Trong mắt nữ nhân kia lại có ý trêu tức đùa cợt.
- Nàng tựa như đang hưởng thụ quá trình giết chóc.
Nhìn từ trên tư thế, là bọn người Cơ Kỳ đem nữ tử giáp nặng màu đen bao vây, nhưng rơi ở trong mắt Tần Liệt, ngược lại cảm thấy tất cả bọn hắn... Bị nữ nhân đó bao vây tiễu trừ.
Đây là một loại cảm giác rất kỳ diệu.
“Y nha! Y nha!”.
Lúc hắn còn đang sững sờ, đã nghe được tiếng hoan hô của Hư Hồn chi linh, chợt, liền nhìn thấy Kim Linh hóa thành một đạo kim quang, dẫn đầu bay trở về Trấn Hồn châu.
Sau đó, Lôi Linh, Mộc Linh, Thổ Linh, Thủy Linh, cũng lần lượt từ các đại cấm địa trở về.
Bọn nó lần lượt hóa thành chùm tia sáng biến mất ở Trấn Hồn châu.
Tần Liệt có thể cảm nhận được bọn nó hưng phấn như điên, hơn nữa biết bọn nó lần này ở trong Trấn Hồn châu, sẽ tiến hành lần tiến hóa thứ hai.
Hư Hồn chi linh, từ khi sinh ra đã là cấp năm, bọn họ đã từng tiến hóa một cấp, hiện nay đều là lục giai.
Hỏa Linh, bởi vì đạt được Liệt Diễm huyết mạch của hắn, ở Bạc La giới cướp lấy Sinh Mệnh Viêm Tinh của Viêm tộc, bắt đầu tiến hóa trước tiên.
Vốn, hắn cảm thấy năm đại Hư Hồn chi linh còn lại tiến hóa lần nữa, có thể cần mấy chục năm, thậm chí trăm năm thời gian hoàn thành.
Như thế nào cũng không ngờ được, ở sâu trong hư không loạn lưu, có một cái Thần Táng tràng khác.
Năm đại Hư Hồn chi linh thông quá rút lấy ngũ hành tinh khí của bí cảnh này, làm bí cảnh này sụp đổ, lại thành công thu hoạch năng lượng tiến giai khổng lồ.
Hắn cũng thông qua Viêm chi cấm địa, thông qua ‘Dung Nham Huyết thuật’ để hấp thu viêm năng trong nham thạch nóng chảy, thành công tạo ra trái tim thứ hai.
“Cái bí cảnh này sắp hủy, di thể tam tổ... Vẫn là cần nhanh chóng thu lại”. Cân nhắc một chút, hắn liền chuẩn bị lấy Không Gian giới chỉ, đem di hài ba thủy tổ của Nhân tộc thu thập lại.
Nhưng, còn chưa chờ hắn có phản ứng, Trấn Hồn châu cất chứa năm đại Hư Hồn chi linh chợt phóng ra ba chùm tia sáng nhu hòa.
Chùm tia sáng như sợi dây rơi ở trên người tam tổ.
“Hô hô hô!”.
Di thể tam tổ, ở dưới ánh mắt trợn mắt há hốc mồm của Tần Liệt, phút chốc biến mất ở Trấn Hồn châu.
“Rắc rắc rắc!”.
Tam tổ vừa biến mất, mặt tinh thể thật lớn dưới bí cảnh, đột nhiên như một tấm gương lớn vỡ vụn ra.
Tần Liệt nhìn khối tinh thể dưới chân vỡ nát, nhìn nữ nhân giáp nặng màu đen tranh đấu phía dưới, cùng Cơ Kỳ, Hề Hoàng Trạch bọn cường giả các tộc, đều tạm thời dừng lại, ai cũng nhìn về phía bầu trời.
Trừ nữ nhân thần bí một thân giáp nặng màu đen kia, người còn lại, trên mặt đều toát ra biểu cảm kinh hãi đến cực điểm.
Bọn họ giống như đã thấy bầu trời sụp đổ.
“Oành!”.
Bí cảnh rốt cuộc tan vỡ, mặt tinh thể thật lớn kia cũng chia năm xẻ bảy.
Tần Liệt, thì là từ trong bí cảnh tan vỡ đó cắm đầu ngã xuống dưới.
Phía dưới, tộc nhân các tộc, nữ nhân giáp nặng màu đen, đều ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Bọn họ nhìn một người từ bầu trời vỡ nát như sao băng bay xuống.
“Ồ! Là hắn! Hắn sao có thể từ trên trời rơi xuống?”. Cơ Kỳ ngạc nhiên.
Những cường giả các tộc lúc trước từng gặp Tần Liệt, vẻ mặt cũng nghi hoặc, không biết ở trên người Tần Liệt đã xảy ra chuyện gì.
Những băng ảnh Phượng Hoàng trong hàn lưu, không thể theo hàn lực bị Hàn Băng nguyên phủ của hắn hấp thu, bị bài xích ở bên ngoài cơ thể.
Dần dần, trong băng cứng thật dày bao trùm thân thể hắn hiện ra vô số Phượng Hoàng băng ảnh.
Những băng ảnh đó chớp động, hình thành đủ loại tư thái kỳ diệu, giống như đang lặng lẽ kể lể cái gì.
Đáng tiếc, Tần Liệt không thể hiểu hàm nghĩa của những băng ảnh Phượng Hoàng này.
“Ta không thể hiểu, chẳng qua... Lâm Lương Nhi nhất định có thể”.
Thầm nghĩ, Tần Liệt từ trong Không Gian giới chỉ lấy ra Toái Niệm tinh, thử dẫn đường những Phượng Hoàng băng ảnh kia rơi vào Toái Niệm tinh.
Toái Niệm tinh có thể cất giữ hồn niệm và ký ức, thông qua thủ pháp đặc thù, có thể đem mảnh ý niệm ký ức trong đó bóc ra.
Những Phượng Hoàng băng ảnh kia dung nhập trong khối băng, tất nhiên ghi lại bí mật của Hàn Băng Phượng Hoàng tộc, Hàn Băng Phượng Hoàng tộc và Băng Đế quan hệ chặt chẽ. Hắn tu luyện Hàn Băng quyết, có lẽ khiến toái hồn tàn niệm của Băng Linh trong hàn lưu cảm thấy tin cậy, do đó hy vọng có thể đem một thứ gì đó báo cho biết hắn.
Lấy giao tình của hắn và Lâm Lương Nhi, hắn cũng muốn đem bí mật của Hàn Băng Phượng Hoàng tộc ghi lại, đem nó giao tới trong tay Lâm Lương Nhi.
“Xẹt xẹt xẹt!”.
Từng luồng Phượng Hoàng băng ảnh, theo thủ quyết của hắn biến hóa, như các tia băng quang bay vào Toái Niệm tinh.
Trong Toái Niệm tinh, đột nhiên trải rộng rất nhiều sợi băng tinh mịn, sợi băng di chuyển, lóe lên ở trong Toái Niệm tinh dạng quả cầu.
Dần dần, một bức Hàn Băng Phượng Hoàng đồ giương cánh bay lượn, thông qua sợi băng phác họa ra trông rất sống động.
Nhìn một con Hàn Băng Phượng Hoàng kia trong Toái Niệm tinh, Tần Liệt liền biết, tin tức ý niệm trong hàn lưu của Băng chi cấm địa đã được khắc vào thành công.
Càng nhiều hàn lưu lao tới, Hàn Băng nguyên phủ trong linh hải của hắn rõ ràng to lên gấp hai.
Vẫn có hàn lưu tiếp tục ập tới, nhưng trong những hàn lưu đó, đã không còn toái niệm tin tức của Hàn Băng Phượng Hoàng.
Ở trong khối băng cực lớn, hắn quan sát chung quanh, phát hiện toàn bộ Băng chi cấm địa cũng đang điên cuồng phát nổ.
Tầm mắt hướng về chỗ xa hơn, hắn nhìn thấy trong cấm địa khác, cũng là tiếng vang rung trời.
“Bí cảnh này sắp hủy diệt rồi”.
Ý thức được tình hình không ổn, không để ý những hàn lưu kia tràn vào, hắn rơi mạnh về phía Táng Thần chi địa.
“Phành!”.
Giống như một khối băng cứng, Tần Liệt nặng nề hạ xuống, ngay tại trung tâm di hài tam tổ.
Dưới chân, một mặt tinh thể trong suốt thật lớn như bao trùm toàn bộ bí cảnh, nối liền bảy đại cấm địa, cũng nằm ở Băng chi cấm địa.
Thông qua khối tinh thể đó, hắn vẫn có thể nhìn thấy cảnh tượng của một cái bí cảnh phía dưới, hơn nữa nhìn càng thêm rõ ràng sáng tỏ!
Giống như, bí cảnh bên dưới, giữa đó với hắn chỉ có khoảng cách mấy chục thước.
Tựa như chỉ cần giẫm vỡ khối tinh thể dưới chân, hắn có thể lập tức lao xuống, đứng ở giữa những kẻ đang huyết chiến kia.
Cái phát hiện này làm hắn âm thầm kinh dị.
Hắn nhìn thật sâu về phía dưới.
Dưới chân, trong một cái bí cảnh, nữ tử khoác giáp nặng màu đen, lấy một địch đám đông, huyết chiến với tộc nhân toàn bộ chủng tộc sống sót.
Ở cạnh nàng, Cự Long tộc, Tu La tộc, Cổ Thú tộc, Mộc tộc, Hải tộc, Nhân tộc, xác chết tộc nhân các tộc ngổn ngang, đều chia năm xẻ bảy.
Những xác chết đó đều là máu thịt mơ hồ, từng khối, bộ dáng thê thảm nhìn là thấy ghê người.
Cơ Kỳ, Hề Hoàng Trạch, còn có rất nhiều tộc nhân thái cổ cường tộc sống sót, trong mắt có nét hoảng sợ rõ ràng.
Trong mắt nữ nhân kia lại có ý trêu tức đùa cợt.
- Nàng tựa như đang hưởng thụ quá trình giết chóc.
Nhìn từ trên tư thế, là bọn người Cơ Kỳ đem nữ tử giáp nặng màu đen bao vây, nhưng rơi ở trong mắt Tần Liệt, ngược lại cảm thấy tất cả bọn hắn... Bị nữ nhân đó bao vây tiễu trừ.
Đây là một loại cảm giác rất kỳ diệu.
“Y nha! Y nha!”.
Lúc hắn còn đang sững sờ, đã nghe được tiếng hoan hô của Hư Hồn chi linh, chợt, liền nhìn thấy Kim Linh hóa thành một đạo kim quang, dẫn đầu bay trở về Trấn Hồn châu.
Sau đó, Lôi Linh, Mộc Linh, Thổ Linh, Thủy Linh, cũng lần lượt từ các đại cấm địa trở về.
Bọn nó lần lượt hóa thành chùm tia sáng biến mất ở Trấn Hồn châu.
Tần Liệt có thể cảm nhận được bọn nó hưng phấn như điên, hơn nữa biết bọn nó lần này ở trong Trấn Hồn châu, sẽ tiến hành lần tiến hóa thứ hai.
Hư Hồn chi linh, từ khi sinh ra đã là cấp năm, bọn họ đã từng tiến hóa một cấp, hiện nay đều là lục giai.
Hỏa Linh, bởi vì đạt được Liệt Diễm huyết mạch của hắn, ở Bạc La giới cướp lấy Sinh Mệnh Viêm Tinh của Viêm tộc, bắt đầu tiến hóa trước tiên.
Vốn, hắn cảm thấy năm đại Hư Hồn chi linh còn lại tiến hóa lần nữa, có thể cần mấy chục năm, thậm chí trăm năm thời gian hoàn thành.
Như thế nào cũng không ngờ được, ở sâu trong hư không loạn lưu, có một cái Thần Táng tràng khác.
Năm đại Hư Hồn chi linh thông quá rút lấy ngũ hành tinh khí của bí cảnh này, làm bí cảnh này sụp đổ, lại thành công thu hoạch năng lượng tiến giai khổng lồ.
Hắn cũng thông qua Viêm chi cấm địa, thông qua ‘Dung Nham Huyết thuật’ để hấp thu viêm năng trong nham thạch nóng chảy, thành công tạo ra trái tim thứ hai.
“Cái bí cảnh này sắp hủy, di thể tam tổ... Vẫn là cần nhanh chóng thu lại”. Cân nhắc một chút, hắn liền chuẩn bị lấy Không Gian giới chỉ, đem di hài ba thủy tổ của Nhân tộc thu thập lại.
Nhưng, còn chưa chờ hắn có phản ứng, Trấn Hồn châu cất chứa năm đại Hư Hồn chi linh chợt phóng ra ba chùm tia sáng nhu hòa.
Chùm tia sáng như sợi dây rơi ở trên người tam tổ.
“Hô hô hô!”.
Di thể tam tổ, ở dưới ánh mắt trợn mắt há hốc mồm của Tần Liệt, phút chốc biến mất ở Trấn Hồn châu.
“Rắc rắc rắc!”.
Tam tổ vừa biến mất, mặt tinh thể thật lớn dưới bí cảnh, đột nhiên như một tấm gương lớn vỡ vụn ra.
Tần Liệt nhìn khối tinh thể dưới chân vỡ nát, nhìn nữ nhân giáp nặng màu đen tranh đấu phía dưới, cùng Cơ Kỳ, Hề Hoàng Trạch bọn cường giả các tộc, đều tạm thời dừng lại, ai cũng nhìn về phía bầu trời.
Trừ nữ nhân thần bí một thân giáp nặng màu đen kia, người còn lại, trên mặt đều toát ra biểu cảm kinh hãi đến cực điểm.
Bọn họ giống như đã thấy bầu trời sụp đổ.
“Oành!”.
Bí cảnh rốt cuộc tan vỡ, mặt tinh thể thật lớn kia cũng chia năm xẻ bảy.
Tần Liệt, thì là từ trong bí cảnh tan vỡ đó cắm đầu ngã xuống dưới.
Phía dưới, tộc nhân các tộc, nữ nhân giáp nặng màu đen, đều ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Bọn họ nhìn một người từ bầu trời vỡ nát như sao băng bay xuống.
“Ồ! Là hắn! Hắn sao có thể từ trên trời rơi xuống?”. Cơ Kỳ ngạc nhiên.
Những cường giả các tộc lúc trước từng gặp Tần Liệt, vẻ mặt cũng nghi hoặc, không biết ở trên người Tần Liệt đã xảy ra chuyện gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.