Linh Vực

Chương 1116: Liên minh rời rạc

Nghịch Thương Thiên

08/06/2020

“Ngươi nếu quay về linh vực, thật ra có thể ảnh hưởng đến Bổ Thiên cung, nhưng Vũ gia... Có thể thuyết phục sao?”. Tần Liệt kinh ngạc nói.

“Chúng ta vốn đã chuẩn bị đi thuyết phục Bạc La giới Tu La tộc, tộc nhân Vũ gia, ở Bạc La giới chính là kết thành quan hệ huyết thống với Tu La tộc, ta nghĩ chúng ta nên đi qua tìm bọn họ nói chuyện”. Đằng Viễn tỏ thái độ.

“Vũ Lũy không ngốc, ta nghĩ hắn nên biết quyết định thế nào, đối với Vũ gia và Cơ gia có lợi nhất”. Viên Văn Trì cũng nói.

Tần Liệt gật đầu, hướng Ba Lôi Đặc nói: “Ta lần này tới đây, trừ báo cho Bạc La giới thế cục bên ngoài, mặt khác còn là muốn đổi lời hứa, để U Dạ đem chuyện hắn biết về Âm Ảnh sinh mệnh nói cho ngươi”.

Lúc ở Viêm Nhật đảo, hắn từng đáp ứng Ba Lôi Đặc, chỉ cần Ba Lôi Đặc chịu tham chiến, hắn sẽ để U Dạ nói rõ toàn bộ tình huống về Âm Ảnh sinh mệnh.

Cha của Ba Lôi Đặc, tộc trưởng Ma Long tộc bị nhốt Âm Ảnh Ám giới, hắn và hai huynh trưởng của hắn có lòng hướng tới giải cứu, vậy tất nhiên phải tìm hiểu đủ loại tình huống của Âm Ảnh Ám giới.

Toàn bộ Bạc La giới, thậm chí hơn phân nửa linh vực, sinh linh hiểu biết đối với Âm Ảnh Ám giới và Âm Ảnh sinh mệnh cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay.

U Dạ là một, phụ thân Tần Hạo, thì là một người khác nữa.

Ba Lôi Đặc khảng khái giúp hắn đối phó Quỷ tộc, chính là nhìn trúng U Dạ, còn có từng từ Âm Ảnh Ám giới còn sống trở về Tần Hạo.

“Chúng ta có thể vừa đi vừa nói chuyện”. Ba Lôi Đặc nói.

“Cũng được”. Tần Liệt gật đầu.

Một đám người vì thế lại từ Ma Long sơn mạch bay đi.

***

Linh vực, trung ương thế giới, tổ trạch Cơ gia.

Một cánh cửa bí cảnh chói lọi lơ lửng trên trời cao, ba bóng người ngồi hồn đàn, từ trong đó liên tiếp lóe lên đi ra.

Ba người chính là Cơ Nghiêu, Cơ Hi cùng Cơ Duệ Tần Liệt ở hư không loạn lưu từng có một lần gặp mặt.

“Sao rồi?”. Một lão giả Cơ gia mặc trang phục cổ hỏi.

“Không có tin tức của Tiểu Kỳ”. Cơ Nghiêu sau khi đi ra, sắc mặt u ám, lắc lắc đầu: “Quanh khu vực đó không có chút khác thường, chưa có bất cứ một kẻ nào tiến vào, còn sống từ trong đó đi ra. Không có gì ngoài ý muốn mà nói, Tiểu Kỳ... Giống với những người khác, cũng đã táng thân trong đó”.

Lời vừa nói ra, các tộc nhân kia của Cơ gia, đều là sắc mặt thâm trầm.

“Có thể thông qua bí thuật cảm giác được phương vị Vân Thiên Kính không?”. Lão giả Cơ gia hỏi.

“Vân Thiên Kính nếu để lại ở hư không loạn lưu, chỉ sợ không có cách nào cảm giác được phương vị xác thực, chỉ có nó ở linh vực, chúng ta mới có thể lấy bí thuật cảm ứng được”. Cơ Nghiêu cười khổ.

“Thử một lần đi”. Lão giả Cơ gia ôm một tia hy vọng nói.



“Được rồi”. Cơ Nghiêu đáp ứng, chợt kích phát huyết mạch chi lực, theo từng giọt huyết mạch hóa thành tro tàn, linh hồn ý thức hắn như thần du vực ngoại.

Đột nhiên, đôi mắt Cơ Nghiêu sáng ngời, cả kinh kêu lên: “Ta thực cảm giác được vị trí Vân Thiên Kính!”.

Rất nhiều tộc nhân Cơ gia vẻ mặt chấn động, vội hỏi: “Ở nơi nào?”.

“Cực tây linh vực Bạo Loạn chi địa!”.

***

Tố Lạc giới.

Rất nhiều chiến sĩ Tu La tộc thân khoác chiến giáp dữ tợn, cưỡi đen nhánh hung thú, rít gào chung quanh xung phong liều chết.

Các dãy cung điện cổ xưa ầm ầm sụp đổ.

“Nói! Nạp Cát ở nơi nào?”.

“Chỉ cần giao ra Nạp Cát, giao ra sọ Ám Hồn thú, ta tạm tha thứ Tạp Luân gia tộc các ngươi!”.

“Cho dù là đào ba thước đất, cũng phải đem Nạp Cát tìm ra cho ta!”.

Bầu trời Tố Lạc giới truyền đến các tiếng kêu to, rất đông cường giả đến từ Tu La giới đang phát tiết lửa giận.

Bên dưới, các tòa thành trì cổ xưa, ở dưới năng lượng hủy thiên diệt địa trút xuống tan vỡ.

Mấy trăm hơn một ngàn tộc nhân Tu La tộc nháy mắt tử vong.

Các tộc nhân kia của Tu La tộc đều thuộc về Tạp Luân gia tộc, chính là thổ hoàng đế ở Tố Lạc giới.

Trong khe hở dưới lòng đất phía nam Tố Lạc giới, một cánh cửa bí cảnh, ánh sáng bên trên ảm đạm, mấy trăm tộc nhân Tu La tộc trên người vết máu loang lổ, không ngừng từ một Không Gian Truyền Tống trận loại nhỏ tới đây.

Tộc nhân Tu La tộc tới đây đều là Tạp Luân gia tộc, bọn họ vừa đến nơi này, đã bị chỉ dẫn tiến vào cánh cửa bí cảnh.

Hắc Tư Đặc không lâu trước đã gặp mặt Tần Liệt, canh giữ ở cửa bí cảnh.

Sắc mặt Hắc Tư Đặc thâm trầm, trong mắt bắn ra lửa giận, đang cực lực đè nén bản thân.

“Vù!”.

Trong Không Gian Truyền Tống trận bên cạnh, một tia sáng lạ hiện lên, vài tên tộc nhân Tu La tộc mặc quần áo đẹp đẽ quý giá từ trong đó hiện ra.

“Tộc trưởng! Đại tiểu thư!”. Mắt Hắc Tư Đặc đỏ lên.



Ba cường giả Tu La tộc hồn đàn cảnh giới đỡ một người già, còn có một nữ tử Tu La tộc xinh đẹp cùng nhau đi tới.

Lão nhân tên là Khải Lý, chính là cha đẻ Nạp Cát, cũng là tộc trưởng Tạp Luân gia tộc.

Nữ tử Tu La tộc xinh đẹp tên là Sắt Lâm, khí chất lãnh diễm cao quý, được xưng là “hoa tu lip (úc kim hương) màu đen” của Tố Lạc giới.

Nàng chính là chị ruột của Nạp Cát.

Trên người Khải Lý và Sắt Lâm đều dính đầy vết máu, cũng không biết những vết máu đó là của họ, hay là của người khác.

“Đi thôi, chúng ta lập tức rời khỏi Tố Lạc giới”. Khải Lý thở dài một hơi, đưa tay xa xa vỗ vào tòa Không Gian Truyền Tống trận nọ phía sau.

Tòa Không Gian Truyền Tống trận đó đột nhiên vỡ tan.

Hắc Tư Đặc biến sắc, vội nói: “Tộc trưởng, những người khác thì sao? Những người khác còn chưa tới đây!”.

“Không có những người khác”. Sắc mặt Sắt Lâm bình tĩnh, trong mắt tràn ra một đạo u quang lạnh lẽo, nói: “Chúng ta chính là một đám cuối cùng”.

“Tá Y đâu? Khang Lạp Đức bọn họ đâu?”. Hắc Tư Đặc kêu lên.

“Vì yểm hộ chúng ta tiến vào Không Gian Truyền Tống trận, bọn họ đã bỏ mình toàn bộ”. Trong mắt Sắt Lâm hiện ra một tia bi thống bất đắc dĩ.

Hắc Tư Đặc chấn động mạnh.

Tá Y, Khang Lạp Đức, cùng hắn, đều là Tạp Luân gia tộc ba tầng hồn đàn cường giả, đối với Tạp Luân gia tộc trung thành và tận tâm.

Hắn cùng hai người đó cảm tình cực kỳ thâm hậu.

Nghe nói hai người đó chết thảm, mắt Hắc Tư Đặc lập tức đỏ lên, hận không thể lao vào Không Gian Truyền Tống trận, cùng những gia hỏa đuổi giết huyết chiến đến cùng.

“Hắc Tư Đặc thúc thúc, chỉ cần chúng ta còn sống, về sau sẽ còn có hy vọng báo thù cho bọn họ”. Sắt Lâm bình tĩnh nói.

“Trước rời khỏi Tố Lạc giới đi”. Khải Lý cũng nói.

Hắc Tư Đặc hít sâu một hơi, cố gắng làm cho bản thân trấn định xuống, chợt khom người nhường đường.

Tộc nhân trực hệ Tạp Luân gia tộc đi ra cuối cùng, lướt qua hắn, lần lượt đi về phía cánh cửa bí cảnh.

“Hắc Tư Đặc, ngươi cũng đi vào, ta ở lại cuối cùng đem một cánh cửa bí cảnh này hủy diệt”. Khải Lý nói.

“Tộc trưởng!”. Hắc Tư Đặc la hoảng lên: “Chẳng lẽ chúng ta vĩnh viễn không trở lại nữa?”.

“Trong thời gian ngắn không trở lại nữa”. Khải Lý thở dài một hơi, nói: “Cánh cửa bí cảnh này nếu còn giữ lại, những gia hỏa đó cũng có thể thuận thế xông vào Bạo Loạn chi địa, sẽ rất nhanh tìm được chúng ta. Tương lai, chờ chúng ta đủ mạnh, chúng ta có thể thông qua con đường khác đến Tố Lạc giới. Tạm thời... Vì sống sót, chỉ có thể đem một cánh cửa bí cảnh này phá hủy, chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể có nhiều thời gian hơn”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Linh Vực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook