Linh Vực

Chương 168: Thiên cổ kỳ quan!

Nghịch Thương Thiên

06/05/2017

Tần Liệt nhìn về phía cây Linh Văn trụ thứ năm.

Cây Linh Văn trụ vẽ hơn mười loại chim bay, mỗi loài đều rất sống động, trong tư thế đang vỗ cánh bay cao.

Trong số đó, có những loài con người chưa từng gặp, to như Kim Sí Đại Bằng, như Cửu Thiên Thương Ưng, nhỏ như chim tước...

Con nào cũng rực rỡ năm màu, dưới ánh nắng vô cùng rực rỡ, dù chỉ làtranh vẽ.

Nhưng ngay lúc này, một con linh điểu vàng to cỡ lòng ban tay bỗng nhiên rung cánh!

Mắt mọi người hoa lên.

Ai nấy vội chớp mắt nhìn cho kỹ, đã thấy con chim kia vẫy cánh, lượn vòng bay quanh cây cột.

"Bay! Nó bay thật kìa!" Vô số tiếng kêu hoảng hốt.Tiếng chim vỗ cánh vang lên, những con chim liên tiếp nhau sống lại, đập cánh bay vọt ra khỏi Linh Văn trụ.

Những con linh tước ngũ sắc tuyệt đẹp nhẹ nhàng lượn vòng, uyển chuyển như múa, vòng quanh cây Linh Văn trụ như vô cùng yêu thương nó.

"Cây thứ năm!"

"Cây Linh Văn trụ thứ năm!"

"Trời đất ơi!"Tất cả trưởng lão và đệ tử, cả nội lẫn ngoại tông, đều nghẹn ngào bật thốt.

"Trong lịch sử tông ta, chưa từng có người nào có thể làm cho năm cây Linh Văn trụ cùng lúc phát sinh biến hóa, chưa bao giờ!" Nhị cung phụng Phòng Kỳ rưng rưng.

"Thực sự là kỳ tích! Đây là kỳ tích lớn nhất từ trước tới nay của Khí Cụ Tông ta, là điềm báo tông môn cường thịnh a!" Tưởng Hạo nói.

Ứng Hưng Nhiên và Đại trưởng lão La Chí Xương toàn thân run rẩy lấy, ngơ ngác nhìn những cây Linh Văn trụ sáng rực rỡ, không còn thốt lên đượctiếng nào.

Quanh quảng trường, tất cả trưởng lão và đệ tử Khí Cụ Tông, Mặc Hải, Đàm Đông Lăng, Đường Tư Kỳ, Liên Nhu, Đồng Tể Hoa, Trình Bình... đều hướng mắt vào năm cây Linh Văn trụ đầy sức sống, mê đắm với những biến hóa kỳ diệu của chúng.

Ở vòng ngoài, Tạ Tĩnh Tuyền, Lương Trung, đám Ô Thác cũng đều đờ ra, không thể tin được.

Bao nhiêu người đều nhìn thấy kỳ tích này!"Tông chủ!" Một võ giả Huyết Mâu nhỏ giọng: "Đông người quá, nếu bây giờ có kẻ thừa dịp hắn đang lĩnh ngộ Linh Văn trụ ra tay giết hắn, sợ là..."

Ứng Hưng Nhiên giật mình, quát to: "Mặc kệ ta. Tất cả ra bảo vệ Tần Băng. Lập ngay phòng tuyến bảo vệ hắn cho ta!"

La Chí Xương, Phòng Kỳ, Tưởng Hạo cũng giật mình cả kinh, ồn ào gọi đám cường giả Huyết Mâu chạy sang vây quanh bảo vệ cho Tần Liệt, tận lực không được để bất cứ điều gì ảnh hưởng đến hắn

Đám võ giả huyết mâu đang rải rác chung quanh lập tức chạy ra, hướng tới vây quanh Tần Liệt lại.Mười bảy võ giả mặc Huyết y, khắp thân toát ra mùi vị máu tanh hung lệ tạo thành một bức tường người, che kín Tần Liệt ở chính giữa.

Trừ phi tất cả Đại Điện Chủ Sâm La Điện đều xuất hiện, trừ phi cốc bảy đại cốc chủ Thất Sát đến đầy đủ, bằng không thì không ai có thể uy hiếp được Tần Liệt, không ai có thể động đến được một sợi lông của hắn.

"Bây giờ ai còn dám đến Tần Băng, sợ rằng Khí Cụ Tông sẽ sẵn sàng liều mạng, ngọc thạch câu phần, nhất định sẽ hủy diệt hắn." Lương Trung lầm bầm.Tạ Tĩnh Tuyền gật đầu.

Cô biết giờ phút này, Lương Thiếu Dương coi như xong rồi, Ứng Hưng Nhiên và ba Đại cung phụng sẽ không truy cứu bất cứ trách nhiệm nào của Tần Liệt nữa, càng không nhốt hắn trong Hỏa Ngục Nhai một ngày nào!

Đúng như những lời Tần Liệt đã nói, bọn họ đã hoàn toàn đổi ý!

"Dù cho lâu chủ Ám Lâu và Ảnh Lâu của Ám Ảnh Lâu cùng tới, thì Khí Cụ Tông cũng sẽ vì Tần Băng, quyết tử chiến với chúng." Tạ Tĩnh Tuyền khẳng định."Tư Kỳ, cái này… người này… rốt cuộc là chuyện gì xảy ra đây?" Liên Nhu vốn mồm mép cũng trở nên tắt tiếng.

"Không biết nữa, không ngờ có người có thể lĩnh ngộ được tới năm cây Linh Văn trụ, nếu không tận mắt nhìn thấy, dù là ngươi nói với ta, chắc chắn ta cũng sẽ không tin." Đường Tư Kỳ nhìn Tần Liệt, cả người run rẩy, "Ta đã tin ngươi thực sự chưa từng học qua trận đồ Ngưng Hình rồi..."



Bao nhiêu người nhìn nhưng Tần Liệt vẫn vô cùng bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng.

Hắn đang nhìn thấy trên những cây Linh Văn trụ này đầy là chữ cổ tượnghình!

Mười hai cây Linh Văn trụ, những sông núi hồ nước, vô số ngôi sao, hoa tươi đẹp đẽ, cổ thụ rậm rạp, Thần Ma hung thú...

Đều là một loại văn tự cổ đại, một loại văn tự cổ tượng hình, chính là loại văn tự đã khắc trong đầu hắn!

Tất cả chim chóc, tất cả sao trời, tất cả ác ma dữ tợn,… đều do loại chữ cổ tượng hình này tập hợp lại mà thành!

Hắn dồn ý thức tinh thần vào trong đó, biến nó thành một cây bút, vẽ lạinhững dòng chữ ấy.

Là hắn lập tức có thể khiến cho Linh Văn trụ biến đổi! mở ra những kỳ diệu bên trong chữ, ấy là cả một không gian đầy những linh trận đồ!

" Chữ cổ tượng hình, chưa phải là loại văn tự xa xưa nhất, cái văn tự con giun trong di cốt hung thú khổng lồ nơi lòng đất Cực Hàn Sơn Mạch còn cổ xưa hơn nó, nhưng thật không biết nó gọi là chữ gì..."

Linh hồn của Tần Liệt bay vào bên trong Linh Văn trụ, cảm thụ nội dung trong đó, trong lòng càng lúc càng nghi hoặc.Hắn phát hiện tất cả những thứ văn tự đặc thù thời cổ đại, những thứ văn tự mà cả đại lục Xích Lan Đại Lục chưa từng nghe nói qua, thế mà lại có trong trí nhớ của hắn, không hiểu sao hắn lại biết chúng.

Thế nên hắn mới có thể nhìn ra những điều kỳ diệu cất giấu bên trong những cây Linh Văn trụ.

Dùng linh hồn ý thức như cây bút vẽ lại chính xác những văn tự kia một lần, hắn đã mở ra một cánh cửa!

Cánh cửa đi vào bên trong Linh Văn trụ!Trong mỗi một cây Linh Văn trụ đều có một thế giới kỳ diệu—— thế giới Linh trận đồ!

Những chữ cổ tượng hình tạo nên sông núi hồ nước, yêu ma hung thú, cổ thụ che trời, đều là ổ khóa để đi vào bên trong Linh trận đồ!

Phải mở được khóa, mới có thể dùng ý thức linh hồn tiến vào thế giới bên trong Linh Văn trụ, nhìn thấy một vài bức Linh trận đồ huyền diệu khó lường.

Chuyện hiện giờ Tần Liệt đang làm chỉ là mở khóa mà thôi...Mỗi khi hắn dùng ý thức linh hồn vẽ lại những chữ cổ của một cây Linh Văn trụ, nghĩa là hắn đang mở một ổ khóa, và khi mở được khóa, cây cột sẽ sáng lên.

Hắn không tiến ngay vào trong thế giới Linh trận đồ.

"Phải một lần tạo địa vị tại Khí Cụ Tông này vĩnh viễn."

Tần Liệt thầm nhủ, rời mắt khỏi cây Linh Văn trụ thứ năm, quay sang cây Linh Văn trụ thứ sáu.

Cây Linh Văn trụ này vẽ một bức tranh vô cùng hoa mỹ, chỉ thấy một đỉnhnúi mây mù mịt, một tòa nhà đẹp đẽ, đầy ngọc châu quý hiếm, giống như tiên cảnh.

Mỗi đám mây là một chữ cổ tượng hình, lầu các hoa mỹ, cũng là do từng chữ tượng hình xây thành.

Ý thức linh hồn bay tới điểm khởi đầu, bắt đầu vẽ lại, thành thạo mở khóa.

Một đám mây trắng bỗng nhiên di động!

"Cây thứ sáu! Cây thứ sáu"Đồng Tể Hoa đang ở ngay dưới cây Linh Văn trụ đó, nhìn theo ánh mắt Tần Liệt một hồi, hắn bật la lên.

"Cây thứ sáu cũng có phản ứng rồi!" Trình Bình khẽ quát.

Ánh mắt mọi người đều dồn vào cây Linh Văn trụ thứ sáu!

Sau nửa canh giờ, cây này Linh Văn trụ này tỏa hào quang rạng rỡ. Cả cây cột như một ngọn núi khổng lồ. Tòa lầu các đẹp đẽ bay lơ lửng lên đầu cột, những đám mây phiêu đãng chung quanh, tạo thành một nơi tiên cảnh như mộng như ảo.Ai nấy kinh hãi đờ người.



"Cây thứ bảy a!" nửa canh giờ nữa, lại có người bật la hoảng lên.

"Cây thứ tám!" thêm nửa canh giờ, Liên Nhu che miệng mà kinh.

"Cây thứ chín!"

"Cây thứ mười!"

"Cây thứ mười một!"Cứ mỗi nửa canh giờ, lại có thêm một cây Linh Văn trụ tỏa sáng, một bức kỳ quan mới mở ra.

Cả Ứng Hưng Nhiên, lẫn La Chí Xương và ba Đại cung phụng, đều ngây như phỗng, không còn nói lên được tiếng nào, chỉ còn nhìn theo ánh mắt Tần Liệt dời từ cây Linh Văn trụ này sang cây Linh Văn trụ khác.

Trong lòng họ đều sinh ra một ảo giác là Tần Liệt đang điều khiển những cây Linh Văn trụ!

Tần Liệt không khiến họ thất vọng, mỗi khi hắn vừa ý một cây Linh Văn trụ nào, là chỉ sau mấy phút đồng hồ, cây Linh Văn trụ đó sẽ phát sinh biến hóa.Từng bức tranh vẽ thượng cổ trên Linh Văn trụ đều dần sống lại, chuyển động linh hoạt, chứng minh phỏng đoán của mấy người Ứng Hưng Nhiên.

Biển người chằng chịt quanh quảng trường đều chết lặng.

Bây giờ, nếu Tần Liệt làm ra chuyện kinh người gì, họ cũng đều sẽ cho rằng đó là điều đương nhiên.

"Chỉ còn một cây nữa thôi!"

"Chỉ còn một cây Linh Văn trụ cuối, nếu như cây này cũng có thể sáng lên,thì đây chính là sự kiện trọng đại nhất trong lịch sử chín trăm năm của Khí Cụ Tông!"

"Cũng sẽ là sự kiện to lớn nhất của cả đại lục Xích Lan!"

"Người này chắc chắn sẽ được lưu danh thiên cổ! Tất cả mọi người trên đại lục đều sẽ ghi khắc cái tên này!"

"Một cây Linh Văn trụ cuối cùng, có thể sáng lên hay không?"

"Ta rất vinh hạnh có thể nhìn thấy việc này!""Chỉ còn lại một cây mà thôi..."

Trên quảng trường gần như không còn âm thanh nào, tất cả những đôi mắt đều hướng về cây Linh Văn trụ cuối cùng.

Cây Linh Văn trụ khắc hình đại địa mờ mịt bao la vô tận!

Dưới bao con mắt chờ mong, Tần Liệt tập trung tư tưởng suy nghĩ nhìn vào cây Linh Văn trụ, nhưng ngay cái nhìn đầu tiên, cả người hắn liền chấn động.

Trời đất bao la này, ngọn núi cắm thẳng trong mây này, dòng sông dài bao la bát ngát này, khí tức hoang vắng muôn đời này..Giống hệt trời đất thời viễn cổ mà hắn đã từng nhìn thấy khi lĩnh ngộ Địa Tâm Nguyên Từ Lục!

Hắn nhìn thật kỹ, trong lòng dậy sóng, càng nhìn càng chắc chắn nó chính là cảnh trời đất viễn cổ có thực kia!

Tần Liệt hít sâu một hơi, điều chỉnh tâm tình, bắt mình tỉnh táo lại.

Ý thức linh hồn của hắn bay vào trong bức tranh vẽ, cảm thụ trời đất kỳ diệu.

"Cây thứ mười hai sáng rồi!""Tất cả đã sáng lên rồi!"

"Mười hai cây Linh Văn trụ sáng cả rồi!"

"Bất thế kỳ quan!"

"Chuyện hôm nay chắc chắn sẽ truyền lưu thiên cổ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Linh Vực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook