Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 341: Mẹ con

Vũ Văn Trường Cung

15/03/2021

"Bên trong rất nguy hiểm, chạy mau!" Tôi không rảnh để giải thích cho nó hiểu, chỉ vội gỡ hai tay thằng nhỏ ra, bế nó lên rồi chạy ra ngoài.

Cùng lúc ấy, "Quỷ nuôi trẻ sơ sinh" vốn đang nằm yên trên bàn gỗ bỗng dưng ngẩng cổ, đôi Định Phách ngân châm hai bên đồng tử nàng bắn nhanh ra, đôi mắt nàng cũng đột ngột mở bừng lên.

Quanh đồng tử đen nhánh của nàng là những đường tơ máu chằng chịt, ở giữa thấp thoáng bóng dáng một đứa trẻ.

Tôi quay đầu nhìn lại, hình ảnh trong phòng rơi vào mắt tôi. Âm khí xoay tròn thành hình lốc xoáy màu đen trên trần nhà. Tôi không thể đếm được bên trong có bao nhiêu anh linh đang gom góp oán niệm trợ giúp nàng thoát vây.

Tất cả châm bạc cùng lúc bị âm khí tác động, tôi có thể nhìn thấy tốc độ ngân châm bị ăn mòn, như đồ sắt bị rỉ sét, đen sạm đi. Dưới tác động của âm khí, lũ ngân châm run rẩy như dây đàn.

"Không ổn!" Tôi ôm Vương Ngữ vào lòng để bảo vệ nó rồi co giò chạy như điên. Phía sau, quỷ mẫu mỗi lúc một mạnh hơn, không khí khủng bố đè ép này trước đây tôi chưa lần nào được thể nghiệm, kể cả Mệnh Quỷ đại thừa cũng không đáng sợ bằng. Nói một cách chính xác, gom hết tất cả số ma quỷ tôi từng gặp trước kia cũng không bằng một nửa sức mạnh của bà thím Quỷ Mẫu bên trong. "Hiện giờ, có lẽ chỉ có con hồ ly ở nhà hỏa táng có thể liều mạng với con quỷ này!"

Tôi đổ mồ hôi trán, một tay ôm Vương Ngữ, một tay kéo cô gái điên kia chạy một mạch không dám ngừng lại phút giây nào.

"Lúc trước, cái xác hồ ly bị thi biến có thể đánh bay Diệp Băng và Nhàn Thanh đạo trưởng. Nếu quỷ mẫu này và nó cùng cấp độ, tôi dù có dùng đến bùa chú Bắc Đẩu đại thừa chắc cũng chẳng có tác dụng gì đâu."

Vừa chạy tôi vừa suy tính, giữa trùng trùng âm âm khí tôi chợt thấy bên đường có con tiểu quỷ cười cười nhìn mình, lòng tôi bất chợt bình tĩnh lại: “Anh linh tuy oán khí sâu nặng, nhưng đa phần chúng theo báo thù cha mẹ ruột của mình. Quỷ Mẫu này chỉ đang hấp thu lượng lớn oán niệm của anh linh để nâng cao sức mạnh thoát ra. Người xưa có câu "oan có đầu nợ có chủ", sau khi thoát vây, chỉ cần mình không chủ động chọc tới nó, nó hẳn không động chạm đến mình."

Quỷ hình thành như thế nào? Trong các tông phái khác nhau sẽ có cách nói không giống nhau. Nhưng một điều tôi có thể khẳng định, tất cả dữ kiện liên quan đều cho rằng sự cấu thành quỷ có liên quan đến chấp niệm.

“Quỷ mẫu này oán khí sâu nặng, một khi thoát ra người đầu tiên nó đi tìm hẳn là kẻ bày trận giam hãm nó. Nơi đây tuy rằng bị niêm phong, nhưng đại trận vẫn còn đang vận hành, chung quanh chắc chắn có tai mắt của kẻ bày trận. Sau khi thoát ra, kẻ đó hẳn là người đầu tiên bị quỷ mẫu đem ra trút giận.” Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của tôi thôi, tình huống thực tế lại có chút không giống.

Âm khí cuồng bạo như chiếc búa lớn* đập bung cửa phòng khoa Kế Hoạch Hoá Gia Đình. Cánh cửa cùng với trục cửa rơi đánh ầm xuống mặt đất. Nhưng dường như đây chỉ là khởi đầu chứ chưa phải là kết thúc.

(*nguyên tác mỏ neo)

Tiếp theo, tôi có thể nhìn thấy từng luồng âm khí bện vào nhau như xiềng xích từ trong phòng điên cuồng vọt ra. Trên hành lang, những tiểu quỷ đang ẩn mình cùng lúc lộ diện, chúng tranh nhau tìm nơi lẩn trốn, quýnh quáng như sắp tè ra quần đến nơi. Khung cảnh hệt như đến ngày tận thế.

“Quỷ mẫu này còn đáng sợ hơn những gì tôi nghĩ sao?” Tôi nhằm thẳng hướng cửa chính của bệnh viện mà chạy. Vương Ngữ hẳn là nhân vật chủ chốt trong nhiệm vụ livestream lần này của tôi. Chỉ cần đem theo nó, nhiệm vụ livestream tôi lần này mới có hy vọng hoàn thành.

Bên này tôi vừa mới quyết định tạm thời rút lui, còn chưa chạy được bao xa thì khoa Kế Hoạch Hóa Gia Đình đã có chuyển biến khác. Từ bên trong, âm khí hóa thành bàn tay khổng lồ, hướng thẳng về phía tôi. Nó muốn bắt lấy tôi!

"Ta và ngươi đã thù hận gì nhau đâu?!" Tôi quay phắt người lại, cùng lắm thì đánh nhau thôi, "Là do ngươi muốn đẩy ta vào chỗ chết!"

Buông Vương Ngữ và nữ nhân điên ra, tôi lôi tấm bùa Bắc Đẩu ra đồng thời quay đầu lại nói với thằng nhóc: "Nhóc con, mau chạy ra khỏi bệnh viện này đi!"



Tôi không dặn dò được gì nhiều, tay kết ấn lưu tinh, chân dẫm thất tinh bộ, hai mắt nhìn thẳng miệng niệm chú ngữ: "Bắc đẩu thất nguyên, thần khí khống thiên. Thiên cương đại thánh quang uy muôn vàn!" (đoạn này bê nguyên cv qua cho nó tàu, Di ca coi lại hộ )

(Âm khí bàn tay to so với ta đoán trước càng mau, trong đó hỗn loạn quỷ khóc sói gào, ta mồ hôi lạnh tẩm ướt gương mặt, ngón tay một đốn thiếu chút nữa thần niệm hỏng mất, vừa rồi hai lần tụng niệm Địa Tạng kinh, đối tâm thần tiêu hao cực đại, lúc này còn không có hoàn toàn khôi phục lại mạnh mẽ sử dụng chút thành tựu bùa chú, nếu này phù dùng ra, khả năng sẽ đối ta tâm thần tạo thành vô pháp chữa trị nghiêm trọng thương thế.)

[Tạm dịch: Bàn tay khổng lồ bện bằng âm khí vọt tới nhanh hơn tôi nghĩ, nó là hỗn hợp trăm ngàn ma ảnh, âm thanh rít lên như tiếng quỷ khóc sói gào. Tôi toát cả mồ hôi hột, ngón tay bắt quyết suýt chút lệch vị trí. Ban nãy tôi tụng hai lần Địa tạng chân kinh khiến tinh thần tiêu hao gần như cạn kiệt. Hiện tại, tinh thần của tôi vẫn chưa hồi phục đủ để sử dụng bùa chú. Nếu tôi vẫn cưỡng ép mình sử dụng bùa chú, tinh thần của tôi rất có thể bị tổn thương nghiêm trọng không thể chữa khỏi.]

Tuy trong lòng tôi có chút do dự nhưng miệng vẫn không ngừng niệm chú quyết. Chuyện đã tới nước này, đây chính là cơ hội duy nhất của tôi: "Hoàng thiên hậu thổ, cắt đứt tà căn!"

Tôi mới niệm được một nửa chú văn, bàn tay âm khí khổng lồ đã trờ tới.

"Không ổn..." Tôi tái mặt, thời gian để tôi niệm chú ngữ không đủ nữa rồi.

Âm phong gào thét chói tai, gương mặt tôi cũng đau rát như bị ngàn thanh dao nhỏ khứa da, thật là khó chịu.

"Sao lại gặp được quái vật cấp độ này, livestream chính thức đúng là ngập tràn "kinh hỉ" nha, hic hic!" Tôi chỉ còn biết cười khổ không niệm chú nữa. Hiện tại, dù tôi có đổi sang dùng bùa chú thượng thừa cũng chưa chắc thắng được con quỷ trước mặt này.

Bàn tay khổng lồ choáng hết tầm nhìn của tôi. Tôi cứ nghĩ lần này sẽ bị nó vả chết nhưng không ngờ bàn tay đó đến cách tôi vài cm thì dừng lại.

"Ý gì đây? Nó muốn tra tấn để trút bớt oán niệm trước khi giết tôi sao?" Tôi biết có rất nhiều loài yêu ma quỷ quái thích tra tấn người sống hơn là giết chết.

Bàn tay khổng lồ tạo thành từ âm khí dường như có chút do dự, vài giây sau nó từ từ tiêu tán đi.

"Biến mất?" Tình huống quái gì thế này? Tôi livestream rất nhiều lần nhưng chưa từng gặp tình cảnh nào giống như vậy. Tuy nhiên, hoàn cảnh hiện tại không cho phép tôi tìm tòi nghiên cứu nhiều. Tôi quay đầu định bỏ chạy, vừa xoay người bỗng cảm thấy chân mình bị giữ chặt. Tôi quay lại nhìn mới phát hiện là Vương Ngữ.

“Còn tần ngần ở đó làm gì? Chạy mau!” Tôi ngồi xổm xuống định bế thằng bé nhưng nó lại né tránh.

Đôi mắt nó nhìn chằm chằm vào khoa Kế Hoạch Hoá Gia Đình, hình như nó đang đợi điều gì đó.

Đại nạn không chết khiến tôi dần bình tĩnh lại, tôi đứng lại cùng nó nhìn về hướng đó.

Nơi khung cửa, có bàn tay tái nhợt thò ra bám vào, sau đó là gương mặt của một người từ từ xuất hiện. Thoạt nhìn vào gương mặt đó không khác gì người bình thường.

“Quỷ nuôi trẻ sơ sinh!” Lúc này, có lẽ tôi nên gọi thứ đó là quỷ mẫu thì đúng hơn. Từ trước tới nay tôi chưa từng gặp qua tà vật nào như vậy, hơi thở của nó làm xương cốt toàn thân tôi run rẩy.

Nửa người của nàng ta lộ ra khỏi cửa, tay cô nàng xách theo cái túi đan bằng tóc, miệng túi thấp thoáng vài ánh mắt ác độc của anh linh.

Bộ quần áo trên người hẳn là bộ đồ cô nàng mặc trước khi chết, nàng ta loạng choạng từ từ bước ra khỏi phòng.



Những ngân châm trên các huyệt vị khi nãy đều đã rơi đâu mất để lộ làn da không hề khác người thường của cô nàng. Chỉ có điều, trên mặt cô ta có rất nhiều dấu tay của trẻ con, những vết bầm tím trên làn da trắng. Thoạt trông giống như một trò chơi ghép hình, bấy nhiêu đó đủ biết khi cô ta sắp chết đã phải trải qua tình cảnh khủng khiếp thế nào.

Một nửa gương mặt bị tóc đen che phủ, quỷ mẫu dường như không quen đi lại bằng hai chân, động tác của ả rất kỳ quái. Cả người dường như không có xương, ả dặt dẹo bò xổm trên mặt đất để đến được chỗ tôi và Vương Ngữ đang đứng.

Vương Ngữ tỏ ra rất bình tĩnh, bình tĩnh hơn cả tôi. Tôi không biết có phải đứa nhỏ này sợ đến ngây người hay không, nó không nói gì chỉ mở to mắt nhìn quỷ mẫu.

"Có chút kỳ lạ." Vừa tìm được đường sống trong chỗ chết khiến tôi cảm giác có chỗ không thích hợp, nhìn vào hành động của đứa nhỏ tôi lờ mờ suy đoán một chuyện: "Quỷ nuôi trẻ sơ sinh trước khi chết chính là mẹ ruột của Vương Ngữ?"

Chờ đến khi quỷ mẫu tới gần tôi càng củng cố suy đoán của mình, sâu trong đồng tử của quỷ mẫu có lưu trữ hình ảnh của Vương Ngữ.

Tình huống tương tự tôi từng gặp ở Mệnh Quỷ, trong mắt Mệnh Quỷ có hình bóng của tôi: "Chẳng lẽ đây là ký ức của quỷ vật cao cấp, như một cách bày tỏ chấp niệm?"

Tôi không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ đứng im lẳng lặng đánh giá quỷ mẫu trước mắt. Nhìn bề ngoài nàng ta có lẽ chỉ mới trên dưới ba mươi tuổi, làn da nhiễm âm khí trở nên nhẵn bóng.(???)

Nếu bên cạnh ả không có cái túi chứa anh linh chốc chốc có một con thoát ra tôi dám chắc mình sẽ nghĩ đây là một người còn sống.

Quỷ mẫu không hề để ý đến tôi. Cô ta dừng lại trước mặt Vương Ngữ, xúc cảm trên gương mặt cũng không thay đổi, oán độc, vặn vẹo, dường như thống hận cả thế giới.

Dáng người của Vương Ngữ vốn thấp bé, nên phải ngẩng đầu để nhìn mặt quỷ mẫu. Nhưng thằng nhỏ chỉ nhìn chầm chầm như thế, bộ dáng vẫn là "tôi không muốn giao lưu cùng người lạ".

Tôi đứng cạnh bên mà vả cả mồ hôi hột, tình cảnh này thật quỷ dị. Tôi không biết mình nên làm gì.

Âm khí mỗi lúc một tăng dần lên,

nhất là vị trí quỷ mẫu càng thêm đậm đặc, chúng tản mát ra xung quanh khiến cho sắc diện Vương Ngữ tái lại, môi khô nứt, rỉ cả máu.

Có lẽ Quỷ mẫu nhận ra Vương Ngữ đang bị âm khí ảnh hưởng nàng đưa tay vào túi xách túm ra một anh linh trắng muốt.

Trên anh linh này oán khí không nhiều, nó đang nhắm mắt giống như đang ngủ.

Sau đó hành động của quỷ mẫu càng khiến tôi khó hiểu, nó đưa anh linh đến trước mặt tôi. Anh linh cảm nhận được hơi thở của người sống, giữa hai hàng lông mày nứt ra một khe hở, ba con mắt của nó đồng thời bật mở.

=============

Mời các bạn đón đọc bộ truyện dịch mới theo phong cách Hài - Linh Dị của nhóm dịch Livestream, mang tựa đề Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (được xem là một tác phẩm khác đồng tác giả với bộ Livestream Siêu Kinh Dị) - chất lượng đảm bảo - bản dịch xịn xò - cầu ủng hộ a!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Livestream Siêu Kinh Dị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook