Chương 79: Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh
Mèo
31/01/2024
"Ha ha ha ha..."
Tất cả mọi người đều bật cười.
Đặc biệt là La Tranh, hắn cười tới mức ngã nghiêng ngã ngửa, bởi vì hắn cảm thấy đã nghe được một chuyện buồn cười nhất trên đời!
Một lúc lâu sau, La Tranh lên tiếng: "Dương Thiên, cậu thật sự muốn làm tôi cười chết sao, chỉ với một mình cậu, muốn đánh năm mươi người? Cậu có biết tôi thuê hai vệ sĩ này ở đâu không?”
"Đúng vậy, Dương Thiên, là bạn học cũ, tôi khuyên cậu một câu, lập tức nói xin lỗi La Tranh đi, chúng ta cũng có quan hệ không tệ, không đáng để mọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn. Cậu nói lời xin lỗi, La Tranh cũng cho mọi người ở đây chút mặt mũi, rồi cậu nhanh chóng rời đi đi, chuyện này coi như xong, được không?”
"Đúng vậy, chúng ta đều là bạn học, đâu cần tới mức phải nói đánh nói giết đúng không?"
Đã có người nhìn không nổi nữa, ít nhất lần này là do La Tranh quá đáng, rõ ràng là đang cố ý làm khó Dương Thiên, mọi người đều biết ý đồ của hắn.
Nếu bây giờ Dương Thiên nhanh chóng rời đi, có lẽ sẽ tránh được sự đau đớn về thể xác. Nhưng nếu vẫn khăng khăng không rời đi, có bậc thang mà vẫn không chịu bước xuống, chỉ sợ là hôm nay Dương Thiên không có cách nào bình an rời đi được.
Lúc này, Phương Na vội vàng chạy đến khu vực tráng miệng, tới gần Ninh Thanh Thanh và Dương Tố Tố.
"Chị Thanh Thanh, La Tranh xé mặt nói muốn cưới chị, cho nên lúc này hắn định ra tay với Dương Thiên, sao chị không đến đó khuyên nhủ một chút?" Phương Na nói:
"Dù sao đều là bạn học, tôi thật sự không muốn nhìn thấy chuyện đến mức này!"
"Tôi là người phụ nữ của Dương Thiên, anh ấy bảo vệ tôi nên ra tay với người khác, có gì không đúng sao? Cô muốn tôi đến khuyên ai?"
Từ đầu đến cuối Ninh Thanh Thanh đều rất bình tĩnh, bởi vì cô không cần khuyên nhủ, cô tin tưởng vào năng lực của Dương Thiên! Cô tin vào người đàn ông của mình, cũng tin vào ánh mắt của mình!
Trong mắt mọi người, nếu hôm nay chuyện này tiếp. tục náo loạn, nhất định là Dương Thiên phải chịu thiệt, chỉ có Ninh Thanh Thanh là không nghĩ như vậy, thậm chí còn nghĩ ngược lại.
Hơn nữa, sở dĩ Ninh Thanh Thanh không ra mặt không khuyên nhủ là bởi vì trong lòng cô tin rằng chuyện đàn ông bảo vệ cho người phụ nữ của mình là chuyện đương nhiên!
Khoảng thời gian dài mà Dương Thiên rời khỏi, La
Tranh đã quấy rối cô không phải một hai lần. Bây giờ Dương Thiên đã trở lại, nếu Dương Thiên không ra tay, vậy coi như cô đã nhìn lầm Dương Thiên rồi.
Nghĩ đến đây, Ninh Thanh Thanh nhìn Phương Na: "Nào, cô nếm thử cái bánh này đi, rất ngon..."
Phương Na: "...
"Chị Thanh Thanh, bây giờ là lúc nào rồi mà chị vẫn còn tâm trạng ăn bánh ngọt chứ?" Phương Na lo lắng đến mức muốn gọi cảnh sát.
"Cô vội về nhà sao?" Ninh Thanh Thanh hỏi.
"Tôi nóng lòng muốn kết thúc chuyện này càng sớm càng tốt. Nếu tôi rời đi mà chuyện này có thể kết thúc thì tôi thà rằng mình chưa bao giờ xuất hiện."
Phương Na không xinh đẹp nhưng tâm hồn cô nàng rất đẹp.
Ninh Thanh Thanh gật gật đầu, suy nghĩ một chút, sau đó trên hô to về phía Dương Thiên:
"Huyền Cơ, anh giải quyết mau lên, Tố Tố muốn về nhà ngủ, em cũng mệt."
"Phụt..."
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở hiện trường đều bất lực!
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao hai vợ chồng này người sau còn hài hước hơn người trước vậy?!
Hơn nữa, Ninh Thanh Thanh cũng không hề lo lắng cho Dương Thiên chút nào sao?
Trong mắt những người khác, những lời này khiến họ im lặng đồng tình với lời nói vừa rồi của La Tranh, thầm than thở:
"Xem ra Ninh Thanh Thanh thật sự không còn chút tình cảm gì với Dương Thiên nữa... Một chút cũng không quan tâm đến sự sống chết của Dương Thiên."
Tại hiện trường, La Tranh cười lạnh, vỗ vỗ vai vệ sĩ hai bên trái phải: "Hai người các anh có nghe thấy không? Người bạn này của tôi nói cậu ta có thể đánh bại năm mươi người như hai anh, lên đi, đừng làm tôi mất mặt...
"Vâng, cậu Lai"
Hai vệ sĩ này cao một mét tám, nặng 90 kg, là dáng người chiến binh tiêu chuẩn, từng phục vụ trong một đại đội bộ binh của một đơn vị nào đó, sau khi xuất ngũ vẫn luôn làm vệ sĩ riêng. Vì cả hai có nắm đấm mạnh mẽ, tâm tư ngoan độc, dần dần đánh ra tên tuổi trên giang hồ, sau khi thành danh trở thành siêu vệ sĩ với mức. lương khởi điểm năm mươi ngàn mỗi tháng, danh tiếng cũng được nhiều người biết đến.
Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh.
Hai tên vệ sĩ ngạo nghễ cười với Dương Thiên, đột nhiên, hai người ăn ý phối hợp, đấm ra một quyền!
Sát khí lạnh thấu xương, lạnh lẽo như dao, đột ngột xông tới, trong nháy mắt đã tới!
Cú đấm mạnh mẽ kèm với âm thanh xé gió! Càng ngày càng gần...
Khi còn chưa đây một bước chân, tim mọi người gần như nhảy ra khỏi cổ họng!
Phương Na và mấy cô gái nhút nhát nhìn thấy cảnh này thì vô thức nhắm mắt lại, ngay cả Dương Phi Phi cũng bị dọa trợn to hai mắt, chạy đến bên cạnh Triệu Ngạn, chế nhạo:
"Ha ha, Triệu Ngạn, mày có nhìn thấy không? Kết quả thế nào? Từ xưa đến nay, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, người nào không biết thời biết thế đều là phế. vật, mày chính là phế vật, Dương Thiên cũng là phế vật, hai người tụi mày là đống rác rưởi lớn hợp thành một chỗ, hôm nay nhất định không chịu đựng nổi!"
Tất cả mọi người đều bật cười.
Đặc biệt là La Tranh, hắn cười tới mức ngã nghiêng ngã ngửa, bởi vì hắn cảm thấy đã nghe được một chuyện buồn cười nhất trên đời!
Một lúc lâu sau, La Tranh lên tiếng: "Dương Thiên, cậu thật sự muốn làm tôi cười chết sao, chỉ với một mình cậu, muốn đánh năm mươi người? Cậu có biết tôi thuê hai vệ sĩ này ở đâu không?”
"Đúng vậy, Dương Thiên, là bạn học cũ, tôi khuyên cậu một câu, lập tức nói xin lỗi La Tranh đi, chúng ta cũng có quan hệ không tệ, không đáng để mọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn. Cậu nói lời xin lỗi, La Tranh cũng cho mọi người ở đây chút mặt mũi, rồi cậu nhanh chóng rời đi đi, chuyện này coi như xong, được không?”
"Đúng vậy, chúng ta đều là bạn học, đâu cần tới mức phải nói đánh nói giết đúng không?"
Đã có người nhìn không nổi nữa, ít nhất lần này là do La Tranh quá đáng, rõ ràng là đang cố ý làm khó Dương Thiên, mọi người đều biết ý đồ của hắn.
Nếu bây giờ Dương Thiên nhanh chóng rời đi, có lẽ sẽ tránh được sự đau đớn về thể xác. Nhưng nếu vẫn khăng khăng không rời đi, có bậc thang mà vẫn không chịu bước xuống, chỉ sợ là hôm nay Dương Thiên không có cách nào bình an rời đi được.
Lúc này, Phương Na vội vàng chạy đến khu vực tráng miệng, tới gần Ninh Thanh Thanh và Dương Tố Tố.
"Chị Thanh Thanh, La Tranh xé mặt nói muốn cưới chị, cho nên lúc này hắn định ra tay với Dương Thiên, sao chị không đến đó khuyên nhủ một chút?" Phương Na nói:
"Dù sao đều là bạn học, tôi thật sự không muốn nhìn thấy chuyện đến mức này!"
"Tôi là người phụ nữ của Dương Thiên, anh ấy bảo vệ tôi nên ra tay với người khác, có gì không đúng sao? Cô muốn tôi đến khuyên ai?"
Từ đầu đến cuối Ninh Thanh Thanh đều rất bình tĩnh, bởi vì cô không cần khuyên nhủ, cô tin tưởng vào năng lực của Dương Thiên! Cô tin vào người đàn ông của mình, cũng tin vào ánh mắt của mình!
Trong mắt mọi người, nếu hôm nay chuyện này tiếp. tục náo loạn, nhất định là Dương Thiên phải chịu thiệt, chỉ có Ninh Thanh Thanh là không nghĩ như vậy, thậm chí còn nghĩ ngược lại.
Hơn nữa, sở dĩ Ninh Thanh Thanh không ra mặt không khuyên nhủ là bởi vì trong lòng cô tin rằng chuyện đàn ông bảo vệ cho người phụ nữ của mình là chuyện đương nhiên!
Khoảng thời gian dài mà Dương Thiên rời khỏi, La
Tranh đã quấy rối cô không phải một hai lần. Bây giờ Dương Thiên đã trở lại, nếu Dương Thiên không ra tay, vậy coi như cô đã nhìn lầm Dương Thiên rồi.
Nghĩ đến đây, Ninh Thanh Thanh nhìn Phương Na: "Nào, cô nếm thử cái bánh này đi, rất ngon..."
Phương Na: "...
"Chị Thanh Thanh, bây giờ là lúc nào rồi mà chị vẫn còn tâm trạng ăn bánh ngọt chứ?" Phương Na lo lắng đến mức muốn gọi cảnh sát.
"Cô vội về nhà sao?" Ninh Thanh Thanh hỏi.
"Tôi nóng lòng muốn kết thúc chuyện này càng sớm càng tốt. Nếu tôi rời đi mà chuyện này có thể kết thúc thì tôi thà rằng mình chưa bao giờ xuất hiện."
Phương Na không xinh đẹp nhưng tâm hồn cô nàng rất đẹp.
Ninh Thanh Thanh gật gật đầu, suy nghĩ một chút, sau đó trên hô to về phía Dương Thiên:
"Huyền Cơ, anh giải quyết mau lên, Tố Tố muốn về nhà ngủ, em cũng mệt."
"Phụt..."
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở hiện trường đều bất lực!
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao hai vợ chồng này người sau còn hài hước hơn người trước vậy?!
Hơn nữa, Ninh Thanh Thanh cũng không hề lo lắng cho Dương Thiên chút nào sao?
Trong mắt những người khác, những lời này khiến họ im lặng đồng tình với lời nói vừa rồi của La Tranh, thầm than thở:
"Xem ra Ninh Thanh Thanh thật sự không còn chút tình cảm gì với Dương Thiên nữa... Một chút cũng không quan tâm đến sự sống chết của Dương Thiên."
Tại hiện trường, La Tranh cười lạnh, vỗ vỗ vai vệ sĩ hai bên trái phải: "Hai người các anh có nghe thấy không? Người bạn này của tôi nói cậu ta có thể đánh bại năm mươi người như hai anh, lên đi, đừng làm tôi mất mặt...
"Vâng, cậu Lai"
Hai vệ sĩ này cao một mét tám, nặng 90 kg, là dáng người chiến binh tiêu chuẩn, từng phục vụ trong một đại đội bộ binh của một đơn vị nào đó, sau khi xuất ngũ vẫn luôn làm vệ sĩ riêng. Vì cả hai có nắm đấm mạnh mẽ, tâm tư ngoan độc, dần dần đánh ra tên tuổi trên giang hồ, sau khi thành danh trở thành siêu vệ sĩ với mức. lương khởi điểm năm mươi ngàn mỗi tháng, danh tiếng cũng được nhiều người biết đến.
Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh.
Hai tên vệ sĩ ngạo nghễ cười với Dương Thiên, đột nhiên, hai người ăn ý phối hợp, đấm ra một quyền!
Sát khí lạnh thấu xương, lạnh lẽo như dao, đột ngột xông tới, trong nháy mắt đã tới!
Cú đấm mạnh mẽ kèm với âm thanh xé gió! Càng ngày càng gần...
Khi còn chưa đây một bước chân, tim mọi người gần như nhảy ra khỏi cổ họng!
Phương Na và mấy cô gái nhút nhát nhìn thấy cảnh này thì vô thức nhắm mắt lại, ngay cả Dương Phi Phi cũng bị dọa trợn to hai mắt, chạy đến bên cạnh Triệu Ngạn, chế nhạo:
"Ha ha, Triệu Ngạn, mày có nhìn thấy không? Kết quả thế nào? Từ xưa đến nay, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, người nào không biết thời biết thế đều là phế. vật, mày chính là phế vật, Dương Thiên cũng là phế vật, hai người tụi mày là đống rác rưởi lớn hợp thành một chỗ, hôm nay nhất định không chịu đựng nổi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.