Chương 961: A Đông (hạ)
Phong Thanh Dương
03/09/2018
“Ngươi…”
Thanh niên trước mặt tràn đầy thần sắc cảm kích, lúc nãy hắn là người vứt bỏ Long Thần, còn lần này Long Thần cứu hắn tương phản to lớn như thế trong lòng hắn rất quấn quýt. Long Thần chỉ là Thiên Vũ cảnh tứ trọng, dưới tình huống người khác không có thực lực và đảm lượng cứu viện hắn lại nhảy ra cứu mình…
“Không muốn chết thì đi đi.”
Long Thần lần nữa nhìn hắn một cái.
Thanh niên này không đi, cái tên La Uy kia khẳng định sẽ không chịu từ bỏ ý đồ.
“Đa tạ, hữu duyên lại báo đáp.”
Thức thời mới là tuấn kiệt, Long Thần có đảm lượng cứu hắn, có thực lực cứu hắn tuyệt đối có phương pháp đối ứng. Nếu không hắn sẽ không vì một người xa lạ cứu giúp, nhìn thấy ánh mắt hung sát của La Uy hắn vội vàng đẩy mọi người ra lạp tức rời đi.
Đợi thanh niên kia đi rồi, Long Thần không nói thêm gì trở lại đội ngũ. Lúc này người trong đội ngũ cũng đang nhìn hắn, trong mắt bao hàm cả thần sắc khiếp sợ.
Từ sắc gan và tốc độ phản ứng lúc nãy của Long Thần mà nhìn thực lực của hắn, tuyệt đối không chỉ là Thiên Vũ cảnh tứ trụ.
Vị Kỷ cô nương kia cũng nhìn Long Thần mấy lần, trên mặt tràn đầy nụ cười.
“Trên người tiểu tử này có cỗ khí tức cường thịnh, ta cảm giác thực lực của hắn tuyệt đối không chỉ là Thiên Vũ cảnh tứ trọng. Hơn nữa sắc gan cũng không thuộc loại tầm thường.”
Kỷ cô nương thầm nghĩ trong lòng.
Lúc này, La Uy thu hồi trường thương màu lục bích đi về phía Long thần, nhìn về phía Kỷ cô nương hỏi: “Bây giờ như thế nào?”
“Đi một người, đến một người vừa vặn đủ nhân số. Tốt lắm, chín mười người các ngươi giờ Thìn ngày mai tập hợp ở ngoài cửa thành phía tây, ta chờ các ngươi ở đó.”
Nói xong Kỷ cô nương liền xoay người rời đi.
“Người là Kiếm võ giả.”
Trước khi rời đi, tên La Uy kia đi ngang qua bên cạnh Long Thần thấp giọng hỏi:
“Ừm, sao vậy?”
Long Thần lúc nãy chỉ là cứu người, mặt dù đánh lên mặt tên này nhưng mà hắn cũng không có đối phó Long Thần, đoán chừng là bởi vì thấy được Long Thần có chút bất phàm sao.
“Cũng là dùng thương, dọc theo con đường đi này ước chừng phải mất hai tháng. Đến lúc đó đấu một hồi thương đạo của ngươi quả thật không tệ.
Sau khi nói xong hắn bước đi rất nhanh, biến mất khỏi tầm nhìn Long Thần.
“Huynh đệ, ngươi tên gì? Mọi người hẳn là ở chung một chỗ trong khoảng hai tháng, đi ra ngoài uống một bữa đi… Thế nào?”
Trong tám người còn lại có một người đề nghị nói.
Lúc trước bọn họ xem thường Long Thần nhưng khi Long thần dũng khí mười phần xuất thủ cứu người thanh niên kia, bọn họ cũng vô cùng bội phuc Long Thần.
Cho nên hắn nói những lời này nhiều hơn là hỏi Long Thần, mấy người bọn hắn sớm đã quyết định đi ra uống một chầu rồi.
Long Thần dù sao cũng không có nơi để đi, làm quen một số người cũng có lợi cho mình. Cho nên hắn cười nói: “Vừa vặn không có chỗ để đi, ta đây theo các vị đại ca.”
“Đừng gọi đại ca, chúng ta đều là huynh đệ, ngươi rất có đảm sắc chúng ta cũng rất bội phục. Tại tình huống đó chỉ có người như ngươi cứu hắn thôi, ta đây là người Xích Dương thành coi như là địa chủ. Hôm nay ta làm chủ mời các vị nhậu một bữa, các vị cứ gọi ta là A Đông được rồi.”
Những người khác đều giới thiệu về mình một lần, với trí nhớ của Long Thần nhớ kỹ tên bọn họ đều rất dễ dàng. Những võ giả này phần lớn đều là người tiểu thành xung quanh Xích Dương thành trung thành có thực lực Thiên vũ cảnh lục trọng thiếu chút nữa trở thành U Minh quân, hơn nữa tuổi cũng không lớn, nếu như lớn tuổi bọn họ sẽ không ra ngoài để mạo hiểm như thế.
Đi tới một tửu lâu, Long Thành cùng đám người kia thân như huynh đệ, hữu duyên thiên lý ngộ, có thể gặp nhau là duyên phận. Qua một hồi mọi người bắt đầu xưng huynh gọi đệ, Long Thần biết được mục tiêu trong phần lớn bọn họ thật ra đều là U Minh quân.
“Nhân sinh giống như trò chơi, trò choi bình bình đạm đạm là không có gì vui thú. Dù sao cuối cùng cũng phải chết, mọi người đều hy vọng mình chết muộn. Nhưng đối với ta mà nói còn không bằng oanh oanh liệt liệt chế đi. Cho nên ta muốn tham gia U Minh quân đem tiềm lực của mình đào móc ra ngoài, không phải ai cũng đều là thiên tài. Nếu như ta cố gắng, ta cũng có thể làm một thiên tài.”
“Đó là tự nhiên, nếu như không có cuộc nhiệt huyết thì chúng ta đi U Linh chủ thành làm cái gì.”
“Đi chủ thành, ở nơi nào đó lịch lãm mấy năm. Đợi thực lực của chúng ta đạt tới Thiên Vũ cảnh nhất trọng, chúng ta tham gia chế độ lựa chọn nghiêm khắc của U Minh quân. Phải biết rằng mỗi tháng đều có một lần tuyển chọn U Minh Quân, nếu như thành công đều là nhân trung chi long.”
Lúc này, bọn họ trò chuyện, đến Long Thần hỏi: “Long Thần huynh đệ, nguyên nhân ngươi đi U Linh chủ thành có thể nói ra không? Ta chỉ là hỏi thôi, nếu ngươi không thích nói cũng không sao cả. Đi ra bên ngoài ai lại không có chuyện không thể nói ra.”
Long Thành cười nhạt một tiếng, uống liên tục vài chén rượu ngon nói: “Cũng giống như các vị vậy, ta đi U Linh chủ thành là muốn gia nhập U Minh quân, không biết U Minh quân lựa chọn như thế nào. Thực lực của ta bây giờ hẳn là không qua được.”
Mọi người hai mặt nhìn nhau, trong cảm nhận của bọn hắn Long Thần thật ra có chút thần bí. Cho nên bọn họ cũng không biết thực lực Long Thần rốt cuộc là như thế nào.
“U Minh quân lựa chọn chỉ nhìn lực chiến đấu, nếu như cảnh giới của ngươi không tới Thiên Vũ cảnh thất trọng, nhưng nếu có thủ đoạn đánh chết Thiên Vũ cảnh nhất trọng cũng có thể gia nhập U Minh quân. Trong U Minh quân có không ít Khôi Lỗi sư và Phù sư, mặc dù cảnh giới không tới Thiên Vũ cảnh thất trọng nhưng có lực công kích càng thêm cường hãn.”
A Đông cười nói.
Hắn chỉ chỉ bản thân nói: “Phù văn chi đạo ta cũng biết một tí, bình thường có thể luyện chế một ít phù văn uy lực không lớn. Phù sư cường đại có thể luyện chế ra linh phù uy lực vô cùng, bọn ta không thể không nhìn lên.”
“Chỉ cần lực chiến đấu có thể đánh chết Thiên Vũ cảnh thất trọng là có thể.”
Đối với Long Thần mà nói đây là tin tức tốt. Nói như vậy, hắn cũng không cần đợi thực lực tới Thiên Vũ cảnh thất trọng mới tham gia U Minh quân. Hiện tại có thể trực tiếp gia nhập.
Tổng cộng có chín người trong cuộc ăn chơi nhậu nhẹt. Thời gian một ngày qua đi rất nhanh, tại tửu lâu nghỉ ngơi trong chốc lát đợi trời sáng tỏ bọn họ hướng của thành phía tây mà đi. Trải qua một ngày lăn lộn, đám người trẻ tuổi này cơ hồ đã xưng huynh gọi đệ rồi.
Đại khái mất nửa nén nhang thời gian, đám người Long Thần đã ra khỏi cửa thành phía tây. Nhìn lại một cái đã thấy được Kỷ cô nương, hiển nhiên Kỷ cô nương đang chờ bọn hắn. Mọi người vội vàng đi qua đó, trên đường đi Long Thần nhìn một cái phát hiện ở phía sau Kỷ cô nương có một chiếc xe ngựa đắt tiền. Vừa nhìn cũng biết xe ngựa giàu có, trang sức vô cùng xa hoa, có không ít châu báu quý giá đính trên đó trong suốt.
Kéo xe ngựa là hai thớt ngựa cao lớn màu trắng, so với ngựa bình thường còn lớn hơn không ít. Thoạt nhìn như là yêu thú độc nhất vô nhị.
Thanh niên trước mặt tràn đầy thần sắc cảm kích, lúc nãy hắn là người vứt bỏ Long Thần, còn lần này Long Thần cứu hắn tương phản to lớn như thế trong lòng hắn rất quấn quýt. Long Thần chỉ là Thiên Vũ cảnh tứ trọng, dưới tình huống người khác không có thực lực và đảm lượng cứu viện hắn lại nhảy ra cứu mình…
“Không muốn chết thì đi đi.”
Long Thần lần nữa nhìn hắn một cái.
Thanh niên này không đi, cái tên La Uy kia khẳng định sẽ không chịu từ bỏ ý đồ.
“Đa tạ, hữu duyên lại báo đáp.”
Thức thời mới là tuấn kiệt, Long Thần có đảm lượng cứu hắn, có thực lực cứu hắn tuyệt đối có phương pháp đối ứng. Nếu không hắn sẽ không vì một người xa lạ cứu giúp, nhìn thấy ánh mắt hung sát của La Uy hắn vội vàng đẩy mọi người ra lạp tức rời đi.
Đợi thanh niên kia đi rồi, Long Thần không nói thêm gì trở lại đội ngũ. Lúc này người trong đội ngũ cũng đang nhìn hắn, trong mắt bao hàm cả thần sắc khiếp sợ.
Từ sắc gan và tốc độ phản ứng lúc nãy của Long Thần mà nhìn thực lực của hắn, tuyệt đối không chỉ là Thiên Vũ cảnh tứ trụ.
Vị Kỷ cô nương kia cũng nhìn Long Thần mấy lần, trên mặt tràn đầy nụ cười.
“Trên người tiểu tử này có cỗ khí tức cường thịnh, ta cảm giác thực lực của hắn tuyệt đối không chỉ là Thiên Vũ cảnh tứ trọng. Hơn nữa sắc gan cũng không thuộc loại tầm thường.”
Kỷ cô nương thầm nghĩ trong lòng.
Lúc này, La Uy thu hồi trường thương màu lục bích đi về phía Long thần, nhìn về phía Kỷ cô nương hỏi: “Bây giờ như thế nào?”
“Đi một người, đến một người vừa vặn đủ nhân số. Tốt lắm, chín mười người các ngươi giờ Thìn ngày mai tập hợp ở ngoài cửa thành phía tây, ta chờ các ngươi ở đó.”
Nói xong Kỷ cô nương liền xoay người rời đi.
“Người là Kiếm võ giả.”
Trước khi rời đi, tên La Uy kia đi ngang qua bên cạnh Long Thần thấp giọng hỏi:
“Ừm, sao vậy?”
Long Thần lúc nãy chỉ là cứu người, mặt dù đánh lên mặt tên này nhưng mà hắn cũng không có đối phó Long Thần, đoán chừng là bởi vì thấy được Long Thần có chút bất phàm sao.
“Cũng là dùng thương, dọc theo con đường đi này ước chừng phải mất hai tháng. Đến lúc đó đấu một hồi thương đạo của ngươi quả thật không tệ.
Sau khi nói xong hắn bước đi rất nhanh, biến mất khỏi tầm nhìn Long Thần.
“Huynh đệ, ngươi tên gì? Mọi người hẳn là ở chung một chỗ trong khoảng hai tháng, đi ra ngoài uống một bữa đi… Thế nào?”
Trong tám người còn lại có một người đề nghị nói.
Lúc trước bọn họ xem thường Long Thần nhưng khi Long thần dũng khí mười phần xuất thủ cứu người thanh niên kia, bọn họ cũng vô cùng bội phuc Long Thần.
Cho nên hắn nói những lời này nhiều hơn là hỏi Long Thần, mấy người bọn hắn sớm đã quyết định đi ra uống một chầu rồi.
Long Thần dù sao cũng không có nơi để đi, làm quen một số người cũng có lợi cho mình. Cho nên hắn cười nói: “Vừa vặn không có chỗ để đi, ta đây theo các vị đại ca.”
“Đừng gọi đại ca, chúng ta đều là huynh đệ, ngươi rất có đảm sắc chúng ta cũng rất bội phục. Tại tình huống đó chỉ có người như ngươi cứu hắn thôi, ta đây là người Xích Dương thành coi như là địa chủ. Hôm nay ta làm chủ mời các vị nhậu một bữa, các vị cứ gọi ta là A Đông được rồi.”
Những người khác đều giới thiệu về mình một lần, với trí nhớ của Long Thần nhớ kỹ tên bọn họ đều rất dễ dàng. Những võ giả này phần lớn đều là người tiểu thành xung quanh Xích Dương thành trung thành có thực lực Thiên vũ cảnh lục trọng thiếu chút nữa trở thành U Minh quân, hơn nữa tuổi cũng không lớn, nếu như lớn tuổi bọn họ sẽ không ra ngoài để mạo hiểm như thế.
Đi tới một tửu lâu, Long Thành cùng đám người kia thân như huynh đệ, hữu duyên thiên lý ngộ, có thể gặp nhau là duyên phận. Qua một hồi mọi người bắt đầu xưng huynh gọi đệ, Long Thần biết được mục tiêu trong phần lớn bọn họ thật ra đều là U Minh quân.
“Nhân sinh giống như trò chơi, trò choi bình bình đạm đạm là không có gì vui thú. Dù sao cuối cùng cũng phải chết, mọi người đều hy vọng mình chết muộn. Nhưng đối với ta mà nói còn không bằng oanh oanh liệt liệt chế đi. Cho nên ta muốn tham gia U Minh quân đem tiềm lực của mình đào móc ra ngoài, không phải ai cũng đều là thiên tài. Nếu như ta cố gắng, ta cũng có thể làm một thiên tài.”
“Đó là tự nhiên, nếu như không có cuộc nhiệt huyết thì chúng ta đi U Linh chủ thành làm cái gì.”
“Đi chủ thành, ở nơi nào đó lịch lãm mấy năm. Đợi thực lực của chúng ta đạt tới Thiên Vũ cảnh nhất trọng, chúng ta tham gia chế độ lựa chọn nghiêm khắc của U Minh quân. Phải biết rằng mỗi tháng đều có một lần tuyển chọn U Minh Quân, nếu như thành công đều là nhân trung chi long.”
Lúc này, bọn họ trò chuyện, đến Long Thần hỏi: “Long Thần huynh đệ, nguyên nhân ngươi đi U Linh chủ thành có thể nói ra không? Ta chỉ là hỏi thôi, nếu ngươi không thích nói cũng không sao cả. Đi ra bên ngoài ai lại không có chuyện không thể nói ra.”
Long Thành cười nhạt một tiếng, uống liên tục vài chén rượu ngon nói: “Cũng giống như các vị vậy, ta đi U Linh chủ thành là muốn gia nhập U Minh quân, không biết U Minh quân lựa chọn như thế nào. Thực lực của ta bây giờ hẳn là không qua được.”
Mọi người hai mặt nhìn nhau, trong cảm nhận của bọn hắn Long Thần thật ra có chút thần bí. Cho nên bọn họ cũng không biết thực lực Long Thần rốt cuộc là như thế nào.
“U Minh quân lựa chọn chỉ nhìn lực chiến đấu, nếu như cảnh giới của ngươi không tới Thiên Vũ cảnh thất trọng, nhưng nếu có thủ đoạn đánh chết Thiên Vũ cảnh nhất trọng cũng có thể gia nhập U Minh quân. Trong U Minh quân có không ít Khôi Lỗi sư và Phù sư, mặc dù cảnh giới không tới Thiên Vũ cảnh thất trọng nhưng có lực công kích càng thêm cường hãn.”
A Đông cười nói.
Hắn chỉ chỉ bản thân nói: “Phù văn chi đạo ta cũng biết một tí, bình thường có thể luyện chế một ít phù văn uy lực không lớn. Phù sư cường đại có thể luyện chế ra linh phù uy lực vô cùng, bọn ta không thể không nhìn lên.”
“Chỉ cần lực chiến đấu có thể đánh chết Thiên Vũ cảnh thất trọng là có thể.”
Đối với Long Thần mà nói đây là tin tức tốt. Nói như vậy, hắn cũng không cần đợi thực lực tới Thiên Vũ cảnh thất trọng mới tham gia U Minh quân. Hiện tại có thể trực tiếp gia nhập.
Tổng cộng có chín người trong cuộc ăn chơi nhậu nhẹt. Thời gian một ngày qua đi rất nhanh, tại tửu lâu nghỉ ngơi trong chốc lát đợi trời sáng tỏ bọn họ hướng của thành phía tây mà đi. Trải qua một ngày lăn lộn, đám người trẻ tuổi này cơ hồ đã xưng huynh gọi đệ rồi.
Đại khái mất nửa nén nhang thời gian, đám người Long Thần đã ra khỏi cửa thành phía tây. Nhìn lại một cái đã thấy được Kỷ cô nương, hiển nhiên Kỷ cô nương đang chờ bọn hắn. Mọi người vội vàng đi qua đó, trên đường đi Long Thần nhìn một cái phát hiện ở phía sau Kỷ cô nương có một chiếc xe ngựa đắt tiền. Vừa nhìn cũng biết xe ngựa giàu có, trang sức vô cùng xa hoa, có không ít châu báu quý giá đính trên đó trong suốt.
Kéo xe ngựa là hai thớt ngựa cao lớn màu trắng, so với ngựa bình thường còn lớn hơn không ít. Thoạt nhìn như là yêu thú độc nhất vô nhị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.