Chương 954: Bát Tý Huyết Ma Tích (thượng)
Phong Thanh Dương
03/09/2018
Đưa Hùng Quân về, nhiệm vụ của hắn cũng đã hoàn thành.
“Đừng…”
Long Thần vừa mới tới cũng đã đi. Hai tỷ đệ bọn họ đều có chút không nỡ. Thế nhưng Long Thần đã quyết định thì bọn họ cũng không có cách nào.
Ngay khi Long Thần vừa mới đứng lên, bên ngoài bỗng truyền tới tiếng động ồn ào. Ba người vội vã đi ra ngoài chỉ thấy bên ngoài bộ lạc Man Hùng lúc này đang có mười mấy vị đại hán người đầy huyết tinh đang nhanh chóng chạy vào gầm rống. Lúc này nhìn lại những người này chính là người của bộ lạc Man Hùng.
“Toàn bộ dũng sĩ Thiên Vũ cảnh ngũ trọng trở lên đều đi ra ngoài. Trong quáng mạch xuất hiện một con thú hung dữ rất khó đối phó, cần lực lượng của mọi người.”
Một hán tử trong đó người đầy máu tanh lạp tức la lên. Dưới tiếng la của hắn rất nhiều người chạy ra khỏi nhà đá. Đó là một đám đại hán trung niên nhưng thật ra trong đó có một lã giả to lớn vừa nhìn tu vi không thấp. Trong bộ lạc Man Hùng nho nhỏ này lại có mười mấy Thiên Vũ cảnh ngũ trọng và có một vị lão giả Thiên Vũ cảnh lục trọng.
“Thạch trưởng lão! Cái gì là hoàng tinh quáng mạch?”
Hùng Quân cũng không trả lời vấn đề của hắn mà lại hỏi như vậy.
Lúc này, Hùng Uyển Nhi vội vàng nói: “Trong khoảng thời gian chúng ta đi Xích Thủy thành, bộ lạc chúng ta phát hiện một quáng mạch hoàng tinh ở trong núi Cự Ngạc cách nơi đây không xa. Phụ thân cùng các vị trưởng lão đã đi tới đó.”
“Người này là ai?”
Hoàng Tinh quáng mạch đây là cơ mật của bộ lạc Man Hùng, cho nên Thạch trưởng lão cũng nghe được tin tức này, nhất thời mắt lộ tinh quang gắt gao ngó chừng Long Thần.
“Thạch trưởng lão, đây là Long Thần đại ca đã ba lần cứu mạng ta. Còn có tôn nhi của ngươi nữa cũng từng được hắn cứu. Ta lần này có thể còn sống trở về được đây cũng là nhờ ơn của hắn. Các ngươi mau mau đi xem chuyện hung thú đi đừng có làm chậm trễ thời gian.”
Hùng Quân thấy thời gian vội vã hối hả nói.
“Đúng là cái tên này cứu cá ngươi sao?”
Thạch trưởng lão đánh giá Long Thần từ trên xuống dưới, vừa nhìn chỉ là một thanh niên Thiên Vũ cảnh ba bốn trọng thôi tương đương với đám người Hùng Quân. Chuyện như vậy căn bản không có khả năng thần kỳ như đám người Hùng Quân nói. Thạch trưởng lão lúc này liền thấy Long Thần trở thành một tên tiểu nhân, dùng thủ đoạn đặc thù dự định bày ra âm mưu quỷ kế gì đó.
“Với thực lực của ngươi làm sao có thể cứu bọn họ được? Tiểu tử ta xem ngươi giờ đây đang giở thủ đoạn gì? Ngươi them khát hoàng tinh quáng mạch của bộ lạc Man Hùng ta, đừng có mơ!”
Thạch trưởng lão ánh mắt lạnh lẽo nhìn Long thần, có Long Thần ở đây hắn không dám dễ dàng rời đi.
Tộc trưởng nói: “Thạch trưởng lão đi nhanh đi… Hung thú kia rất có thể là Hoàng cấp thất phẩm, ta muốn các ngươi liên thủ thì mới đối phó được.”
Một đại hán bên cạnh lo lắng nói:
“Cái gì? Hoàng cấp thất phẩm…”
Thạch trưởng lão lo lắng, hai chuyện này đều cần hắn đi làm.
Lúc này, hắn đang chuẩn bị mang Long thần đi theo rồi nói sau. Bỗng Long Thần lên tiếng: “Ta cùng các ngươi đi hoàng tinh quáng mạch nhìn xem hung thú kia một chút, nói không chừng ta có thể trợ giúp một tay. Các ngươi có nghi vấn gì có thể hỏi ta ở trên đường đi. Hùng Quân, ngươi đã bị thương hãy ở lại chỗ này đi.”
“Được!”
Hùng Quân gật đầu nói.
“Long Thần đại ca, ta theo ngươi đi qua đó.”
Hùng Uyển Nhi đứng ở bên cạnh Long Thần, mong đợi nói:
“Chẳng lẽ nào ta lại nhìn nhầm rồi sao?”
Thạch trưởng lão ngẩn ngơ, nếu Long Thần muốn đi theo hắn vậy thì không có gì tốt hơn. Hắn có thể nghiên cứu một chút về lai lịch của gã thiếu niên này.
Dọc theo đường đi Long Thần và Hùng Uyển Nhi chạy theo ở phía sau. Long Thần liền hỏi: “Uyển Nhi bọn họ nói hung thú là vật gì?”
Thật ra đây là nguyên nhân Long Thần muốn đi tới đó. Dĩ nhiên hắn và đám người Hùng Uyển Nhi cũng xem như quen biết. Nếu bọn họ có tai nạn gì đó Long Thần có thể trợ giúp một tay, dù sao cũng đã đi tới nơi này rồi.
“Hung thú.”
Hùng Uyển Nhi đã quen Long Thần, nàng có thể vì Long Thần giải thích cũng có cảm giác được một chút thành tựu. Về phần chuyện của hắn, nàng cũng không có nghĩ quá nhiều.
“Hung thú và yêu thú có quan hệ gì?”
Long Thần tiếp tục truy vấn.
“Trước Địa Vũ cảnh hung thú và yêu thú cũng không có khác biệt gì cả. Thế nhưng đến Vương cấp sẽ có một số yêu thú Hoang Vu hóa thành hình người. Mặt khách có một số yêu thú chẳng những không biết hóa thành hình người mà ngược lại hung tính dã thú lại càng thêm trầm trọng, kinh khủng vô vùng. Cho dù đạt tới Thần cấp cũng giống vậy không biết hóa thành hình người, loại yêu thú này được gọi là hung thú, hung thú vô cùng kinh khủng. Tại Chân Vũ đế vực và Kiếm Hồn đế vực có không ít hung thú như vậy.
“Thì ra là như thế.”
Long Thần lúc đó mới hiểu rõ.
Hắn còn tưởng rằng toàn bộ yêu thú sau khi đạt tới Vương cấp đều hóa thành hình người, thì ra cũng không phải là như thế.
Thấy Long Thần và Hùng Uyển Nhi đi gần nhau như vậy, Thạch trưởng lão nhíu mày.
“Uyển Nhi… Ngươi tới đây đi, ta hỏi ngươi một ít chuyện.”
Thạch trưởng lão ngoắt ngoắt tay tự động thả chậm tốc độ. Hùng Uyển Nhi quay sang Long thần nói một tiếng xin lỗi, sau đó hướng về phía Thạch trưởng lão đi tới.
Không đợi hắn hỏi chuyện, Hùng Uyển Nhi liền đem chuyện gặp Long Thần còn có một ít tình huống cụ thể về Hùng Quân nói cho Thạch trưởng lão biết.
“Ngươi nói hắn đánh bại U Minh quân Triệu Không Minh cứu thoát Quân nhi?”
Thạch trưởng lão có chút khiếp sợ nói.
“Hoàn toàn chính xác, Hùng Quân là được hắn đưa về.”
Hùng Uyển Nhi nói.
“Ừm… Như vậy đó. Xem ra hắn thật sự có lực chiến đấu bất phàm. Thế nhưng ngươi không thể xem bề ngoài, lúc giao tiếp ngươi phải cẩn thận một chút mới được.”
Thạch trưởng lão chính là vì thấy Hùng Uyển Nhi và Hùng Quân đối với Long Thần có chút sung kính cho nên hy vọng nàng kiềm hãm lại, không cho người ngoại tộc kia đắc ý.
“Ta biết rồi.”
Hùng Uyển Nhi nhẹ giọng cười nói.
Mặc dù từ trong miệng Hùng Uyển Nhi biết được rất nhiều chuyện về Long Thần, nhưng trong lòng Thạch trưởng lão đối với Long Thần vẫn hoài nghi. Hắn thời thời khắc khắc duy trì lòng cảnh giác đối với Long Thần. Cũng không phải Long Thần không thân thiện mà trên thế gian này người ngụy trang thật sự nhiều lắm.
Thạch trưởng lão hắn cũng không thể khinh thường.
“Thôi chờ chúng ta giải quyết xong hung thú kia và cùng tộc trưởng thương lượng một chút chuyện hoàng tinh quáng mạch, tạm thời không tiết lộ ra ngoài nếu không sẽ mang đến bộ lạc Man Hùng ta nguy cơ trí mạng.”
“Đừng…”
Long Thần vừa mới tới cũng đã đi. Hai tỷ đệ bọn họ đều có chút không nỡ. Thế nhưng Long Thần đã quyết định thì bọn họ cũng không có cách nào.
Ngay khi Long Thần vừa mới đứng lên, bên ngoài bỗng truyền tới tiếng động ồn ào. Ba người vội vã đi ra ngoài chỉ thấy bên ngoài bộ lạc Man Hùng lúc này đang có mười mấy vị đại hán người đầy huyết tinh đang nhanh chóng chạy vào gầm rống. Lúc này nhìn lại những người này chính là người của bộ lạc Man Hùng.
“Toàn bộ dũng sĩ Thiên Vũ cảnh ngũ trọng trở lên đều đi ra ngoài. Trong quáng mạch xuất hiện một con thú hung dữ rất khó đối phó, cần lực lượng của mọi người.”
Một hán tử trong đó người đầy máu tanh lạp tức la lên. Dưới tiếng la của hắn rất nhiều người chạy ra khỏi nhà đá. Đó là một đám đại hán trung niên nhưng thật ra trong đó có một lã giả to lớn vừa nhìn tu vi không thấp. Trong bộ lạc Man Hùng nho nhỏ này lại có mười mấy Thiên Vũ cảnh ngũ trọng và có một vị lão giả Thiên Vũ cảnh lục trọng.
“Thạch trưởng lão! Cái gì là hoàng tinh quáng mạch?”
Hùng Quân cũng không trả lời vấn đề của hắn mà lại hỏi như vậy.
Lúc này, Hùng Uyển Nhi vội vàng nói: “Trong khoảng thời gian chúng ta đi Xích Thủy thành, bộ lạc chúng ta phát hiện một quáng mạch hoàng tinh ở trong núi Cự Ngạc cách nơi đây không xa. Phụ thân cùng các vị trưởng lão đã đi tới đó.”
“Người này là ai?”
Hoàng Tinh quáng mạch đây là cơ mật của bộ lạc Man Hùng, cho nên Thạch trưởng lão cũng nghe được tin tức này, nhất thời mắt lộ tinh quang gắt gao ngó chừng Long Thần.
“Thạch trưởng lão, đây là Long Thần đại ca đã ba lần cứu mạng ta. Còn có tôn nhi của ngươi nữa cũng từng được hắn cứu. Ta lần này có thể còn sống trở về được đây cũng là nhờ ơn của hắn. Các ngươi mau mau đi xem chuyện hung thú đi đừng có làm chậm trễ thời gian.”
Hùng Quân thấy thời gian vội vã hối hả nói.
“Đúng là cái tên này cứu cá ngươi sao?”
Thạch trưởng lão đánh giá Long Thần từ trên xuống dưới, vừa nhìn chỉ là một thanh niên Thiên Vũ cảnh ba bốn trọng thôi tương đương với đám người Hùng Quân. Chuyện như vậy căn bản không có khả năng thần kỳ như đám người Hùng Quân nói. Thạch trưởng lão lúc này liền thấy Long Thần trở thành một tên tiểu nhân, dùng thủ đoạn đặc thù dự định bày ra âm mưu quỷ kế gì đó.
“Với thực lực của ngươi làm sao có thể cứu bọn họ được? Tiểu tử ta xem ngươi giờ đây đang giở thủ đoạn gì? Ngươi them khát hoàng tinh quáng mạch của bộ lạc Man Hùng ta, đừng có mơ!”
Thạch trưởng lão ánh mắt lạnh lẽo nhìn Long thần, có Long Thần ở đây hắn không dám dễ dàng rời đi.
Tộc trưởng nói: “Thạch trưởng lão đi nhanh đi… Hung thú kia rất có thể là Hoàng cấp thất phẩm, ta muốn các ngươi liên thủ thì mới đối phó được.”
Một đại hán bên cạnh lo lắng nói:
“Cái gì? Hoàng cấp thất phẩm…”
Thạch trưởng lão lo lắng, hai chuyện này đều cần hắn đi làm.
Lúc này, hắn đang chuẩn bị mang Long thần đi theo rồi nói sau. Bỗng Long Thần lên tiếng: “Ta cùng các ngươi đi hoàng tinh quáng mạch nhìn xem hung thú kia một chút, nói không chừng ta có thể trợ giúp một tay. Các ngươi có nghi vấn gì có thể hỏi ta ở trên đường đi. Hùng Quân, ngươi đã bị thương hãy ở lại chỗ này đi.”
“Được!”
Hùng Quân gật đầu nói.
“Long Thần đại ca, ta theo ngươi đi qua đó.”
Hùng Uyển Nhi đứng ở bên cạnh Long Thần, mong đợi nói:
“Chẳng lẽ nào ta lại nhìn nhầm rồi sao?”
Thạch trưởng lão ngẩn ngơ, nếu Long Thần muốn đi theo hắn vậy thì không có gì tốt hơn. Hắn có thể nghiên cứu một chút về lai lịch của gã thiếu niên này.
Dọc theo đường đi Long Thần và Hùng Uyển Nhi chạy theo ở phía sau. Long Thần liền hỏi: “Uyển Nhi bọn họ nói hung thú là vật gì?”
Thật ra đây là nguyên nhân Long Thần muốn đi tới đó. Dĩ nhiên hắn và đám người Hùng Uyển Nhi cũng xem như quen biết. Nếu bọn họ có tai nạn gì đó Long Thần có thể trợ giúp một tay, dù sao cũng đã đi tới nơi này rồi.
“Hung thú.”
Hùng Uyển Nhi đã quen Long Thần, nàng có thể vì Long Thần giải thích cũng có cảm giác được một chút thành tựu. Về phần chuyện của hắn, nàng cũng không có nghĩ quá nhiều.
“Hung thú và yêu thú có quan hệ gì?”
Long Thần tiếp tục truy vấn.
“Trước Địa Vũ cảnh hung thú và yêu thú cũng không có khác biệt gì cả. Thế nhưng đến Vương cấp sẽ có một số yêu thú Hoang Vu hóa thành hình người. Mặt khách có một số yêu thú chẳng những không biết hóa thành hình người mà ngược lại hung tính dã thú lại càng thêm trầm trọng, kinh khủng vô vùng. Cho dù đạt tới Thần cấp cũng giống vậy không biết hóa thành hình người, loại yêu thú này được gọi là hung thú, hung thú vô cùng kinh khủng. Tại Chân Vũ đế vực và Kiếm Hồn đế vực có không ít hung thú như vậy.
“Thì ra là như thế.”
Long Thần lúc đó mới hiểu rõ.
Hắn còn tưởng rằng toàn bộ yêu thú sau khi đạt tới Vương cấp đều hóa thành hình người, thì ra cũng không phải là như thế.
Thấy Long Thần và Hùng Uyển Nhi đi gần nhau như vậy, Thạch trưởng lão nhíu mày.
“Uyển Nhi… Ngươi tới đây đi, ta hỏi ngươi một ít chuyện.”
Thạch trưởng lão ngoắt ngoắt tay tự động thả chậm tốc độ. Hùng Uyển Nhi quay sang Long thần nói một tiếng xin lỗi, sau đó hướng về phía Thạch trưởng lão đi tới.
Không đợi hắn hỏi chuyện, Hùng Uyển Nhi liền đem chuyện gặp Long Thần còn có một ít tình huống cụ thể về Hùng Quân nói cho Thạch trưởng lão biết.
“Ngươi nói hắn đánh bại U Minh quân Triệu Không Minh cứu thoát Quân nhi?”
Thạch trưởng lão có chút khiếp sợ nói.
“Hoàn toàn chính xác, Hùng Quân là được hắn đưa về.”
Hùng Uyển Nhi nói.
“Ừm… Như vậy đó. Xem ra hắn thật sự có lực chiến đấu bất phàm. Thế nhưng ngươi không thể xem bề ngoài, lúc giao tiếp ngươi phải cẩn thận một chút mới được.”
Thạch trưởng lão chính là vì thấy Hùng Uyển Nhi và Hùng Quân đối với Long Thần có chút sung kính cho nên hy vọng nàng kiềm hãm lại, không cho người ngoại tộc kia đắc ý.
“Ta biết rồi.”
Hùng Uyển Nhi nhẹ giọng cười nói.
Mặc dù từ trong miệng Hùng Uyển Nhi biết được rất nhiều chuyện về Long Thần, nhưng trong lòng Thạch trưởng lão đối với Long Thần vẫn hoài nghi. Hắn thời thời khắc khắc duy trì lòng cảnh giác đối với Long Thần. Cũng không phải Long Thần không thân thiện mà trên thế gian này người ngụy trang thật sự nhiều lắm.
Thạch trưởng lão hắn cũng không thể khinh thường.
“Thôi chờ chúng ta giải quyết xong hung thú kia và cùng tộc trưởng thương lượng một chút chuyện hoàng tinh quáng mạch, tạm thời không tiết lộ ra ngoài nếu không sẽ mang đến bộ lạc Man Hùng ta nguy cơ trí mạng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.