Chương 629: Đỉnh phong một quyền
Phong Thanh Dương
06/09/2018
Tại một nơi cao nhất Vũ Đế cung, lúc này đang có một người đứng đó, đây
là một người trung niên một thân trường bào màu trắng, tóc dài màu đen
tung bay theo gió, dù cách một khoảng Long Thần vẫn có thể cảm nhận được gương mặt tuấn dật của hắn, chỉ là nhìn bộ dáng bên ngoài ai cũng không nghĩ tới một trung niên thư sinh lại là người nắm giữ toàn bộ Thần Vũ
thánh triều – Vũ đế Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực sau khi xuất hiện, cả Vũ Đế thành vang lên tiếng động ồn ào thật lớn, Vũ đế đã lâu rồi không xuất hiện, nhiều người cả đời đều không được nhìn thấy hình dáng của Triệu Vô Cực.
Đám người Long Sơn bỏ qua Tiêu Lâm, trực tiếp nhìn về phía Triệu Vô Cực. Đối với đệ tử cuẩ đối thủ, trong lòng Long Sơn còn có nhiều tia kiêng kị, có thể chấp chưởng toàn bộ Thần Vũ thánh triều, sao có thể là nhân vật dễ đối phó.
Long Sơn và Triệu Vô Cực giằng co nhau nên Long Thần tạm lui về tuyến hai, quan sát hai người này.
Triệu Vô Cực sau khi xuất hiện cũng không lập tực hiện thân, thần sắc lạnh nhạt, giống như đi dạo nhìn cảnh sắc trong sân vườn nhà mình vậy, tinh tế nhìn Long Sơn, trên mặt không có bất kì rung động nào.
Long Sơn bị nhốt hơn ba mươi năm, bỗng nhiên một ngày hắn đi ra. Ngoài dự liệu khổng lồ như vậy, thế nhưng Triệu Vô Cực vẫn có thể tỉnh táo đối diện, có thể thấy nội tâm của hắn rốt cuộc bền bỉ đến cỡ nào, lặng yên như mặt nước giếng. Càng là đối thủ như vậy thì càng khó đối phó.
“Vô Cực, nhiều năm không gặp!” Long Sơn ánh mắt bình tĩnh, thản nhiên nói.
Triệu Vô Cực trầm mặc một hồi, lúc đó mới nở nụ cười bất đắc dĩ: “Đúng, nhiều năm không gặp.”
“Ngươi không nghĩ tới Long Sơn ta vẫn còn sống sót?” Càng nhìn Triệu Vô Cực, sắc mặt Long Sơn càng thêm khó coi, Triệu Vô Cực là đệ tử của Thần Hùng, đối mặt với đệ tử địch nhân đã từng mang đến cho mình thống khổ lớn nhất, thù hận trong lòng Long Sơn đang hừng hực thiêu đốt.
Triệu Vô Cực không nói gì, chẳng qua chỉ gật đầu thôi.
Hắn cũng cho rằng Long Sơn đã sớm chết rồi, không ngờ hắn vẫn còn sống trong Cửu U Tang Hồn.
Chỗ đó, cho dù Triệu Vô Cực biết được cách đi ra ngoài hắn cũng không muốn đi vào.
Long Sơn chặn lại sát ý trong lòng mình. Hắn nhìn Triệu Vô Cực một hồi rồi nói: “Nhiều năm không gặp, tiểu tử ngươi cũng có thực lực như hôm nay. Ta trở về lần này, ngươi cũng hiểu rồi đó, Vũ Minh sẽ không tồn tại vĩnh viễn, những thù hận kia, Thần hùng mặc dù chết rồi, nhưng mà ta nhất định đòi lại trên người các ngươi. Lần gặp mặt tiếp theo, có thể sẽ khai chiến.” Nói xong, rời đi.
“Đợi một chút!” Triệu Vô Cực giơ lên một cánh tay, giữ Long Sơn.
“Ngươi muốn đánh ngay bây giờ?” Long Sơn quay đầu lại, trên mặt toát ra một chút âm hàn.
Triệu Vô Cực không nói, bỗng nhiên thân thể hắn xẹt qua hướng Long Sơn, vốn tròng mắt trong suốt, rốt cuộc lúc này hiện lên ánh sang lạnh.
“Đều lùi lại cả đi!” Long Sơn lạnh giọng quát một tiếng, đám người Long Thần gật đầu, vội vàng lui về phía sau, Long Thần cũng biết Triệu Vô Cực sẽ không để cho Long Sơn thoải mái rời đi, dù sao nếu lần này không giữ được Long Sơn thì lần sau cũng sẽ không giữ được.
Hai đại cường giả siêu cấp tại Thần Vũ thánh triều, lúc này giữa không trung, giữa sự chú ý của vạn chúng, gặp nhau, trên mặt hai ngươiif đều vô cùng lãnh đạm, tý thí trên không trung, hai người không bày ra chiêu thức hoa lệ gì, tự mình đánh ra một quyền.
Một quyền đơn giản, nhìn thì bình thường, trên không trung ầm ầm va chạm nhau, không có một tiếng vang nào được phát ra, giống như hai người chỉ tùy tiện đụng nhau một quyền vậy.
Cả Vũ Đế thành, trong một quyền bình thường này, liền xảy ra một chấn động rất nhỏ.
Chấn động rất nhỏ đó, chỉ có võ giả Địa Vũ cảnh giới trở lên mới có thể cảm giác được, chấn động đó mặc dù rất nhỏ nhưng nó trải rộng khắp Vũ Đế thành rộng lớn, từ đó có thể cảm giác được công kích này rốt cuộc cường đại đến cỡ nào.
Long Thần đến cnahr giới này rồi, mà cảm giác tim đập nhanh hơn chút ít.
Hai người ra quyền, nhìn thì rất đơn giản, đây nối rõ bọn họ đối với việc khống chế lực lượng của mình đã đạt đến một cấp bậc siêu cường, hắn bây giừo căn bản không làm được như vậy mà không tiết ra ngoài tí nào. Toàn bộ lực lượng đều tập hợp lại thành một điểm khiến phát huy ra uy lực hơn rất nhiều so với chiến kỹ khác
“Hô!”
Sau khi một quyền đụng nhau, hai người âm thầm tách ra, lùi lại phía sau, giao phong lần này nhìn ra được khí huyết hai người có chút quay cuồng, nhất là Vũ Đế, trong khi bay đi, mãi cho đến khi tới gần Vũ Đế cung thân thể mới dừng lại.
Hắn một tay vịn bức tường hoàng kim Vũ Đế cung, một bên ngẩng đầu nhìn Long Sơn, hơi thở có chút gấp gáp, mà Long Sơn ở phía đối diện cũng đã ổn định rồi, trên mặt treo nụ cười, nhìn Triệu Vô Cực nói: “Vô Cực, một quyền của ta, ngươi cảm giác được cái gì không?”
Triệu Vô Cực sắc mặt có chút biến hóa nho nhỏ.
Hắn tựa hồ không thuộc tuýp nói nhiều, lúc này cũng không nói gì.
Trong lúc giao phong, toàn bộ người Vũ Đế thành đã nhìn ra lão nhân thần bí kia hình như mạnh hơn một chút so với Triệu Vô Cực.
Trên mặt mọi người đều là thần sắc kinh hãi.
Tại Thần Vũ thánh triều xuất hiện một nhân vật còn khủng bố hơn cả Vũ đế Triệu Vô Cực.
Chuyện này đối với người Vũ Minh mà nói, xung kích quả thực quá lớn. Nhóm Vũ vương vội vàng vây xung quanh người Triệu Vô Cực, có chút khẩn trương nhìn Triệu Vô Cực, nếu như Triệu Vô Cực ngã xuống, khẳng định toàn bộ Vũ Minh xong đời.
“Nhớ kỹ, Long gia ta, tổng có một ngày đoạt lại Thần Vũ thánh triều, chẳng những là Triệu Vô Cực ngươi, còn có toàn bộ người Vũ Minh, đều phải nhớ cẩn thận cho ta.”Long Sơn một chiêu hơi chút hơn, cười lành lạnh một tiếng.
Hắn lần này rời đi, Triệu Vô Cực cũng không nói gì, cũng không ai ngăn cản hắn.
Dẫn theo đám người Long Thần, Long Sơn xoay người tiêu sái rời đi.
“Rốt cuộc lão nhân này là ai? Long goa?
“Trời ạ, thế nhưng đánh bại Vũ đế...”
“Chớ có nói lung tung, chẳng qua chỉ tùy tiện giao phong một chiêu mà thôi, thật sự đánh nhau, ai thắng ai thua cũng không chắc chắn.”
“Nhưng mà sao Vũ đế không giữ hắn lại, cùng hắn chiến một trận, không phải sợ hắn đó chứ?”
“Ngươi thì biết cái gì, nơi này là Vũ Đế thành, là Vũ đế bận tâm đến an nguy của chúng ta, đánh nhau với những người này ở đây, không phải cả Vũ Đế thành đều bị phá hủy sao?”
Thanh âm nghị luận tương tự vang lên ở bên dưới.
Một chiêu lúc nãy Vũ đế không bị thương chút nào, chỉ là hắn nắm rõ thực lực Long Sơn, Long Thần biết Triệu Vô Cực bận tâm nơi này là Vũ Đế thành cho nên không khai chiến với Long Sơn ở đây, hắn nhấn định hiểu rõ nếu khai chiến cản Vũ Đế thành sẽ bị phá hủy hoàn toàn.
Cho nên Long Thần lúc này mới thuận lợi rời đi.
Triệu Vô Cực sau khi xuất hiện, cả Vũ Đế thành vang lên tiếng động ồn ào thật lớn, Vũ đế đã lâu rồi không xuất hiện, nhiều người cả đời đều không được nhìn thấy hình dáng của Triệu Vô Cực.
Đám người Long Sơn bỏ qua Tiêu Lâm, trực tiếp nhìn về phía Triệu Vô Cực. Đối với đệ tử cuẩ đối thủ, trong lòng Long Sơn còn có nhiều tia kiêng kị, có thể chấp chưởng toàn bộ Thần Vũ thánh triều, sao có thể là nhân vật dễ đối phó.
Long Sơn và Triệu Vô Cực giằng co nhau nên Long Thần tạm lui về tuyến hai, quan sát hai người này.
Triệu Vô Cực sau khi xuất hiện cũng không lập tực hiện thân, thần sắc lạnh nhạt, giống như đi dạo nhìn cảnh sắc trong sân vườn nhà mình vậy, tinh tế nhìn Long Sơn, trên mặt không có bất kì rung động nào.
Long Sơn bị nhốt hơn ba mươi năm, bỗng nhiên một ngày hắn đi ra. Ngoài dự liệu khổng lồ như vậy, thế nhưng Triệu Vô Cực vẫn có thể tỉnh táo đối diện, có thể thấy nội tâm của hắn rốt cuộc bền bỉ đến cỡ nào, lặng yên như mặt nước giếng. Càng là đối thủ như vậy thì càng khó đối phó.
“Vô Cực, nhiều năm không gặp!” Long Sơn ánh mắt bình tĩnh, thản nhiên nói.
Triệu Vô Cực trầm mặc một hồi, lúc đó mới nở nụ cười bất đắc dĩ: “Đúng, nhiều năm không gặp.”
“Ngươi không nghĩ tới Long Sơn ta vẫn còn sống sót?” Càng nhìn Triệu Vô Cực, sắc mặt Long Sơn càng thêm khó coi, Triệu Vô Cực là đệ tử của Thần Hùng, đối mặt với đệ tử địch nhân đã từng mang đến cho mình thống khổ lớn nhất, thù hận trong lòng Long Sơn đang hừng hực thiêu đốt.
Triệu Vô Cực không nói gì, chẳng qua chỉ gật đầu thôi.
Hắn cũng cho rằng Long Sơn đã sớm chết rồi, không ngờ hắn vẫn còn sống trong Cửu U Tang Hồn.
Chỗ đó, cho dù Triệu Vô Cực biết được cách đi ra ngoài hắn cũng không muốn đi vào.
Long Sơn chặn lại sát ý trong lòng mình. Hắn nhìn Triệu Vô Cực một hồi rồi nói: “Nhiều năm không gặp, tiểu tử ngươi cũng có thực lực như hôm nay. Ta trở về lần này, ngươi cũng hiểu rồi đó, Vũ Minh sẽ không tồn tại vĩnh viễn, những thù hận kia, Thần hùng mặc dù chết rồi, nhưng mà ta nhất định đòi lại trên người các ngươi. Lần gặp mặt tiếp theo, có thể sẽ khai chiến.” Nói xong, rời đi.
“Đợi một chút!” Triệu Vô Cực giơ lên một cánh tay, giữ Long Sơn.
“Ngươi muốn đánh ngay bây giờ?” Long Sơn quay đầu lại, trên mặt toát ra một chút âm hàn.
Triệu Vô Cực không nói, bỗng nhiên thân thể hắn xẹt qua hướng Long Sơn, vốn tròng mắt trong suốt, rốt cuộc lúc này hiện lên ánh sang lạnh.
“Đều lùi lại cả đi!” Long Sơn lạnh giọng quát một tiếng, đám người Long Thần gật đầu, vội vàng lui về phía sau, Long Thần cũng biết Triệu Vô Cực sẽ không để cho Long Sơn thoải mái rời đi, dù sao nếu lần này không giữ được Long Sơn thì lần sau cũng sẽ không giữ được.
Hai đại cường giả siêu cấp tại Thần Vũ thánh triều, lúc này giữa không trung, giữa sự chú ý của vạn chúng, gặp nhau, trên mặt hai ngươiif đều vô cùng lãnh đạm, tý thí trên không trung, hai người không bày ra chiêu thức hoa lệ gì, tự mình đánh ra một quyền.
Một quyền đơn giản, nhìn thì bình thường, trên không trung ầm ầm va chạm nhau, không có một tiếng vang nào được phát ra, giống như hai người chỉ tùy tiện đụng nhau một quyền vậy.
Cả Vũ Đế thành, trong một quyền bình thường này, liền xảy ra một chấn động rất nhỏ.
Chấn động rất nhỏ đó, chỉ có võ giả Địa Vũ cảnh giới trở lên mới có thể cảm giác được, chấn động đó mặc dù rất nhỏ nhưng nó trải rộng khắp Vũ Đế thành rộng lớn, từ đó có thể cảm giác được công kích này rốt cuộc cường đại đến cỡ nào.
Long Thần đến cnahr giới này rồi, mà cảm giác tim đập nhanh hơn chút ít.
Hai người ra quyền, nhìn thì rất đơn giản, đây nối rõ bọn họ đối với việc khống chế lực lượng của mình đã đạt đến một cấp bậc siêu cường, hắn bây giừo căn bản không làm được như vậy mà không tiết ra ngoài tí nào. Toàn bộ lực lượng đều tập hợp lại thành một điểm khiến phát huy ra uy lực hơn rất nhiều so với chiến kỹ khác
“Hô!”
Sau khi một quyền đụng nhau, hai người âm thầm tách ra, lùi lại phía sau, giao phong lần này nhìn ra được khí huyết hai người có chút quay cuồng, nhất là Vũ Đế, trong khi bay đi, mãi cho đến khi tới gần Vũ Đế cung thân thể mới dừng lại.
Hắn một tay vịn bức tường hoàng kim Vũ Đế cung, một bên ngẩng đầu nhìn Long Sơn, hơi thở có chút gấp gáp, mà Long Sơn ở phía đối diện cũng đã ổn định rồi, trên mặt treo nụ cười, nhìn Triệu Vô Cực nói: “Vô Cực, một quyền của ta, ngươi cảm giác được cái gì không?”
Triệu Vô Cực sắc mặt có chút biến hóa nho nhỏ.
Hắn tựa hồ không thuộc tuýp nói nhiều, lúc này cũng không nói gì.
Trong lúc giao phong, toàn bộ người Vũ Đế thành đã nhìn ra lão nhân thần bí kia hình như mạnh hơn một chút so với Triệu Vô Cực.
Trên mặt mọi người đều là thần sắc kinh hãi.
Tại Thần Vũ thánh triều xuất hiện một nhân vật còn khủng bố hơn cả Vũ đế Triệu Vô Cực.
Chuyện này đối với người Vũ Minh mà nói, xung kích quả thực quá lớn. Nhóm Vũ vương vội vàng vây xung quanh người Triệu Vô Cực, có chút khẩn trương nhìn Triệu Vô Cực, nếu như Triệu Vô Cực ngã xuống, khẳng định toàn bộ Vũ Minh xong đời.
“Nhớ kỹ, Long gia ta, tổng có một ngày đoạt lại Thần Vũ thánh triều, chẳng những là Triệu Vô Cực ngươi, còn có toàn bộ người Vũ Minh, đều phải nhớ cẩn thận cho ta.”Long Sơn một chiêu hơi chút hơn, cười lành lạnh một tiếng.
Hắn lần này rời đi, Triệu Vô Cực cũng không nói gì, cũng không ai ngăn cản hắn.
Dẫn theo đám người Long Thần, Long Sơn xoay người tiêu sái rời đi.
“Rốt cuộc lão nhân này là ai? Long goa?
“Trời ạ, thế nhưng đánh bại Vũ đế...”
“Chớ có nói lung tung, chẳng qua chỉ tùy tiện giao phong một chiêu mà thôi, thật sự đánh nhau, ai thắng ai thua cũng không chắc chắn.”
“Nhưng mà sao Vũ đế không giữ hắn lại, cùng hắn chiến một trận, không phải sợ hắn đó chứ?”
“Ngươi thì biết cái gì, nơi này là Vũ Đế thành, là Vũ đế bận tâm đến an nguy của chúng ta, đánh nhau với những người này ở đây, không phải cả Vũ Đế thành đều bị phá hủy sao?”
Thanh âm nghị luận tương tự vang lên ở bên dưới.
Một chiêu lúc nãy Vũ đế không bị thương chút nào, chỉ là hắn nắm rõ thực lực Long Sơn, Long Thần biết Triệu Vô Cực bận tâm nơi này là Vũ Đế thành cho nên không khai chiến với Long Sơn ở đây, hắn nhấn định hiểu rõ nếu khai chiến cản Vũ Đế thành sẽ bị phá hủy hoàn toàn.
Cho nên Long Thần lúc này mới thuận lợi rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.