Chương 540: Kết bái
Phong Thanh Dương
05/09/2018
Lam Nhi đính chính, sau đó nàng không nói hai lời, trực tiếp kéo cánh
tay Long Thần, mang Long Thần bay lên. Long Thần chỉ cảm thấy gió lớn
gào thét lướt qua mình, loáng thoáng mình đã bị Lam Linh Nhi mang đi
xuyên qua rừng cây.
"Không thể không nói, lực lượng Địa Vũ cảnh thật là kinh khủng, khi đó đã giết chết Xích Quỷ vương, vận khí ngươi là chiếm phần lớn."
Lực lượng khi đó của hắn tất nhiên khổng lồ, thế nhưng là bởi vì Xích Quỷ vương xem nhẹ hắn, cuối cùng mới gặp phải bi kịch. Bằng không hắn đem hết toàn lực ra, Long Thần nhất định không phải là đối thủ của hắn.
Lam Linh Nhi hẳn là đang chạy đi. Sau khi nàng rời khỏi U Linh giản đến một khu vực, tốc độ hạ xuống rất nhiều, Long Thần có thể nhìn thấy cảnh sắc gần đó. Đợi đến khi tiếp cận bìa rừng, Lam Linh Nhi để cho Long Thần tự mình đi.
"Đệ đệ tốt của ta, ngươi khẩn trương cái gì chứ. Chỉ là sống tại U Linh giản quá buồn bực, tỷ tỷ dẫn ngươi ra ngoài chơi đùa một chút mà thôi."
Thấy khuôn mặt nghiêm túc của Long Thần, Lam Linh Nhi liền nắm chéo áo của hắn làm nũng nói.
Trong nháy mắt Long Thần không chịu nổi.
"Được rồi, được rồi, chơi đùa một chút, chơi đùa một chút thôi, ta há sợ ngươi sao."
"Lúc này mới giống như nam tử hán."
Lam Linh Nhi được như ý, cười khanh khách.
Lúc này, Long Thần cảm giác ở bên cạnh có không ít khí tức, đều là Thông thiên cảnh tầng bảy trở lên.
"Những người này đều là thủ hạ của ngũ ca, sát thủ Xích Hồn. Bởi vì Vũ Minh áp bức Xích Hồn không có tiếp nhận nhiệm vụ sát thủ nữa, thế nhưng năng lực tình báo của Xích Hồn tương đối cường hãn. Ở Thần Vũ thánh triều xảy ra chuyện gì, chúng ta chỉ trong thời gian ngắn đều biết được. Nói thí dụ như, nơi nào có trọng bảo xuất hiện."
Lam Linh Nhi trên mặt tràn đầy vẻ kiêu ngạo.
Long Thần không phải là lần đầu tiên biết sự lợi hại của bọn hắn.
"Ngươi phải cố gắng hơn một chút, chờ ngươi được bọn tạ chấp nhận trở thành thất đệ, chúng ta sẽ kết bái một lần nữa. Nói không chừng ngũ ca sẽ chuẩn bị mấy tên thủ hạ để ngươi làm thủ lĩnh đấy." Lam Linh Nhi nói.
Cùng kết bái với bọn họ sao? Long Thần suy nghĩ một chút, có lẽ đây là lựa chọn tốt.
"Ta sẽ cố gắng." Long Thần cười nói.
Lam Linh Nhi gật đầu, tiếp tục mang theo Long Thần lên đường. Đợi sau khi ra khỏi rừng rậm, phía trước xuất hiện một tòa thành thị không thua gì thành Hoàng Vũ.
Quay đầu nhìn lại diện tích khu rừng rậm kia, Lam Linh Nhi nói: "Tiểu đệ đệ, trong rừng rậm kia có không ít sát thủ Xích Hồn. Nếu sau này có người đuổi giết ngươi... chỉ cần ngươi tiến vào cánh rừng rậm này, chúng ta có thể cứu ngươi trước khi ngươi chết! Dĩ nhiên, nếu như ngươi có thể cùng sống chung một chỗ với chúng ta, vậy thì càng tốt hơn."
Long Thần âm thầm nhớ kỹ lời nói của Lam Linh Nhi, ngụ ý chính là nói Xích Hồn đã chiếm cứ mảnh rừng rậm này.
"Đi thôi, đi thành Lương Vũ!"
Trước mặt là vùng núi gập gềnh, phía sau núi chính là thành Lương Vũ. Linh khí địa mạch phóng lên cao.
Thành Lương Vũ nhìn thì rất gần, kỳ thật còn rất xa. Qua một hồi, hai người Long Thần mới đến bên ngoài thành Lương Vũ. Thành Lương Vũ là một tòa thành tương đương với thành Hoàng Vũ, là một tòa thành rất gần U Linh giản. Lam Linh Nhi không ít lần đến nơi này, chỉ là lúc trước nàng đến có một mình, hiện tại rốt cuộc có thêm một người phụng bồi nàng - Long Thần.
"Ngươi không cần lo lắng, thành Lương Vũ mặc dù dưới thống lĩnh Vũ Minh đóng quân, thế nhưng toàn bộ thành Lương Vũ chỉ có một võ giả tầng một Địa Vũ cảnh mà thôi, thực lực còn không bằng tỷ tỷ ta đây. Chúng ta đi vào hoàn toàn không có vấn đề gì." Lam Linh Nhi thấy trong ánh mắt Long Thần vẻ cẩn thận, liền vội vàng hướng hắn giải thích.
"Tất cả cửa thành đều có thủ vệ quân Vũ Minh, chúng ta đi vào như thế nào?” Long Thần hỏi.
"Ngu ngốc, đương nhiên là từ chỗ khác đi vào, loại tường thành này có thể ngăn được ai đó sao?"
Lam Linh Nhi gõ lên trán Long Thần một cái, sau đó mang theo Long Thần đi một vòng quanh thành Lương Vũ, đi tới bên dưới tường thành tương đối bí mật, nàng mở to mắt như ánh thủy tinh cầu, nói cho Long Thần: "Sau khi đi vào, nhớ phải gọi ta là Lam huynh đấy!"
Long Thần gật đầu cười, sau đó rất nhanh Lam Linh Nhi mang hắn bay vào trong thành. Dĩ nhiên không một ai thấy được bọn họ lẻn vào, dù sao Lam Linh Nhi là cường giả Địa Vũ cảnh.
"Ngươi đến thành Lương Vũ này, rốt cuộc là muốn làm gì?" Long Thần có chút tò mò hỏi.
"Đương nhiên là đi chơi rồi, nơi phồn hoa như này rất là đặc sắc nha. Mấy người bọn họ thích sống ở U Linh giản, mà ta thì lại không thích chỗ kia, quá an tĩnh, ta là người thích náo nhiệt, đi đi, đi theo ta dạo một vòng xem sao!"
Lam Linh Nhi lôi Long Thần đi, rất nhanh liền đến một đường cái phồn hoa, Lam Linh Nhi đặc biệt nhìn nhìn một số cửa hàng bày trang sức nữ nhi, hồn nhiên không biết hiện tại mình đang giả nam trang.
Long Thần chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo nàng.
Toàn bộ thành Lương Vũ chừng mấy chục vạn người, võ giả cao giai kỳ thật cũng không phải rất nhiều. Long Thần nhìn thoáng qua một cái, đại đa số đều là Thiên Hà cảnh, Thần Đan cảnh, mà là đều còn trẻ. Dĩ nhiên cũng có một số người bình thường không thể tu luyện.
Phụng bồi Lam Linh Nhi, mò mẫm giằng co hồi lâu, Long Thần ý thức được nữ nhân kinh khủng như thế nào. Đồ vật chung quanh chỉ cần thấy được thì nhất định sẽ mang toàn bộ vốn liếng thu gom hết cả. Mất nửa ngày trời, Lam Linh Nhi rốt cuộc mới có chút thỏa mãn. Long Thần đang muốn nói nàng nên trở về thôi, ngay vào lúc này, phía trước tựa như rất là náo nhiệt.
Lam Linh Nhi nghe được thanh âm kia, liền vội vàng kéo Long Thần chạy đi, nói: “Long huynh, chúng ta nhanh qua đó xem một chút!”
"..." Long Thần im lặng.
Sau khi đến đó, Long Thần nhìn thấy phía trước là một quán rượu xa hoa, có tên là quán rượu Lương Vũ. Có thể lấy được cái tên này, chắc hẳn quy mô của quán rượu này lớn nhất thành Lương Vũ. Dưới quán rượu có ai đó dựng lên một cái lôi đài màu đỏ vô cùng rộng rãi, vô cùng náo nhiệt, chung quanh có không ít người vây xem, đại đa số đều là phái nam.
Lam Linh Nhi lấy thực lực Địa Vũ cảnh, rất nhanh liền mang theo Long Thần chen chúc về phía trước, nàng liền vội vàng nắm lấy một võ giả nói: "Huynh đệ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
"Ngươi không biết sao? Chưởng quỹ quán rượu Lương Vũ, vào ngày hôm nay, ở chỗ này hắn cử hành tỷ võ chọn rể cho nữ nhi của hắn. Số tuổi phải là dưới hai mươi, thực lực phải mạnh hơn nữ nhi của hắn, thắng liền trở thành con rể của hắn! Ta cho ngươi biết, chưởng quỹ quán rượu Lương Vũ này là thân đệ đệ thành chủ đấy, tài lực hùng hậu, nếu như có thế trở thành con rể của hắn, vậy thì khẳng định cả đời này sẽ hưởng hết vinh hoa phú quý!"
"Chọn rể?"
Ánh mắt Lam Linh Nhi rất nhanh sáng lên.
"Lam tỷ tỷ, đừng đùa nữa, thân phận chúng ta nhạy cảm, gây ra động tĩnh quá lớn cũng không tốt cho lắm." Long Thần thấy bộ dạng nàng muốn đi tới tham gia náo nhiệt, liền vội vàng nói.
"Ta chỉ nhìn một chút thôi, sẽ không có vấn đề gì, bận tâm làm gì, ngươi quên gọi ta là gì rồi hả?" Lam Linh Nhi lông mày dựng lên, bộ dáng hung ác nói.
Lúc này ở trên quán rượu Lương Vũ, đang có ba nam tử trung niên nhìn xuyên qua cửa số nhìn náo nhiệt ở bên dưới. Ba gã nam tử này, trong đó có một người thấp lùn, một người khác là hổ hổ sanh uy, mà một người cuối cùng, thân mang trường bào màu vàng, trước ngực là một chữ Vũ to lớn.
Gã mập lùn kia, chính là chưởng quỹ quán rượu Lương Vũ, mà người hổ hổ sanh uy dĩ nhiên là thành chủ Lương Vũ thành cao thủ Địa Vũ cảnh.
Lúc này thành chủ thành Lương Vũ hướng người mặc áo vàng nói: "Tần Vũ vương, cháu gái nhà ta nghĩ ra chủ ý như vậy để chiêu dụ thiên tài, thật sự là chê cười rồi."
Nam tử gọi là Tần Vũ vương kia nói: "Sao chê cười được? Ngọc Nhi chỉ mới mười tám tuổi thôi, đã có thế đạt tới Thông thiên cảnh tầng tám. Ở trong Vũ Minh được xem như là thiên tài, nếu như thật sự đánh bại nàng, sau đó Lương gia ngươi thu nhận con rể, các ngươi chỉ cần kiểm tra thân phận người nọ rõ ràng, không lỗ vốn đâu."
"Đúng vậy, đúng vậy, nhất định phải kiểm tra thân phận rõ ràng, không thể để cho một số người rắp tâm tà ác, đối kháng trà trộn vào trong Vũ Minh được." Thành chủ thành Lương Vũ vội vàng nói.
"Nếu đã vậy, chúng ta cẩn thận quan sát thôi. Xem thành Lương Vũ ngươi, rốt cuộc có thiên tài gì." Tần Vũ vương cười nói.
Mà lúc này, diễn viên chính tỷ võ chọn rể, một cô nương gọi là Ngọc Nhi đã xuất hiện. Long Thần đưa mắt nhìn lại, cô nương này nhìn có vẻ thùy mị, thực lực Thông thiên cảnh tầng tám, trong Cổ Ma vực được xem như là thiên tài trong một vương điện.
Cô nàng cường điệu nếu sau khi thắng nàng sẽ được chọn làm con rể. Sau đó tỷ võ chọn rể được chính thức bắt đầu. Long Thần không nghĩ tới tại địa phương nho nhỏ như Thương Ương quốc, ví dụ như một số thứ có ở trấn Bạch Dương thì ở thành Lương Vũ này cũng có.
Thế nhưng, đối với Lam Linh Nhi mà nói, hình như tiết mục tỷ võ chọn rể còn rất mới lạ, khiến nàng kích động không thôi.
Đây được xem như là chuyện trọng đại tại thành Lương Vũ, càng lúc càng tụ tập nhiều người, thế nhưng dám lên lôi đài cũng không có mấy. Dù sao tiểu nương tử này là một thiên tài ở thành Lương Vũ, một ít người Thông thiên cảnh tầng bảy nhảy lên, cuối cùng tất cả đều không đánh mà lui, chật vật bại trận. Thời gian trôi qua rất nhanh, cuối cùng người dám lên càng lúc càng thêm ít, dù sao tiểu nương tử này mặc dù xinh xắn, vô cùng mê người, nhưng mà mọi người đối với thực lực của mình lại biết rất rõ nên không đi lên bêu xâu.
"Cả thành Lương Vũ mấy chục vạn người, chẳng lẽ không có nam nhân nào có thể đánh thắng được tiểu nữ sao?"
Tiểu cô nương gọi Ngọc Nhi kia, đem mắt nhìn người bên dưới, khuôn mặt lộ vẻ trào phúng.
Lam Linh Nhi giận dữ: "Con mẹ nó, dám xem thường lão tử, lão tử đi lên để cho ngươi nhìn xem một chút, cái gì mới là đàn ông chân chính!"
Nói xong, nàng xông lên lôi đài, hô một tiếng, đã đứng trước mặt tiểu cô nương kia rồi!
"Chỉ là cùng mặt hàng, đổi thành đàn ông gì chứ..."
Long Thần có chút im lặng, hắn và Lam Linh Nhi đến nơi này vốn nên ẩn giấu, không nghĩ tới tính cách Lam Linh Nhi thích vui đùa, Long Thần không kịp kéo nàng đi, nàng đã trực tiếp chạy lên rồi.
Lời Lam Linh Nhi nhất thời đưa tới rất nhiều thanh âm ủng hộ nàng, nàng cười, giơ tay để cho mọi ngươi im lặng lại, cất cao giọng nói: "Các vị hảo hán, ta vốn vô tình đến đây, thế nhưng tiểu nương tử này dám miệt thị bọn ta. Lần này ta lên đây, chính là vì các vị làm chính nghĩa. Chẳng những trên lôi đài muốn trừng phạt tiểu nương tử này, mà vào lúc động phòng hoa chúc ta trừng phạt một phen nữa, mới có thể tiêu đi mối hận trong lòng của ta!"
Lời Lam Linh Nhi đưa đến ủng hộ như bài sơn hải đào.
Long Thần hóa đá.
Lam Linh Nhi này, thật sự rất ba hoa.
"Tặc tử, nói hưu nói vượn, muốn chết!"
Tiểu nương tử kia bị lời nói Lam Linh Nhi làm cho đỏ mặt tới mang tai, vội vàng hướng Lam Linh Nhi công kích. Để cho mọi người mở rộng tầm mắt chính là, Lam Linh Nhi chỉ tùy tiện đánh một chiêu đã dễ dàng chế phục.
Mọi người phát ra tiếng sợ hãi.
Long Thần nhướng mày, hình như đã gây ra động tĩnh quá lớn rồi, cho nên hắn phải cất cao giọng nói: "Lam huynh, cần phải đi thôi, ngươi nếu không đi, ta liền đi trước đây!"
Thấy Long Thần có chút tức giận, Lam Linh Nhi biết lần này mình chơi đùa quá rồi, sau khi cười ha hả thả tiểu nương tử kia ra, nàng đang muốn đi tới Long Thần. Bỗng nhiên ngay vào lúc này, trên tầng cao nhất quán rượu Lương Vũ, một tiếng nổ tung, hai nam tử trung niên ầm ầm phóng ra, lăng không đứng đó, ánh mắt của bọn hó nhấp nháy nhìn Lam Linh Nhi.
Trong đó vị thành chủ thành Lương Vũ lạnh lùng nói: "Vị thiếu niên này đánh bại cháu gái ta, nên tôn trọng quy củ của ta, chẳng lẽ ngươi muốn đi sao?"
Ánh mắt Lam Linh Nhi trong nháy mắt trở nên lạnh như băng, rất nhanh ánh mắt của nàng từ trên người thành chủ thành Lương Vũ dời đến trên người một nam tử khác. Lúc này nam tử kia cũng đang đánh giá Lam Linh Nhi, bỗng nhiên ánh mắt hắn trừng lên!
"Lam Linh Nhi! Không nghĩ tới là ngươi nha! Ta còn buồn bực tại sao lại xuất hiện một cường giả Địa Vũ cảnh còn trẻ như vậy! Chỉ có ma nữ Bách Biến ngươi mới có thể đem mình biến thành nam! Ha ha, thật là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đến đây hoàn toàn không uổng thời gian. Lương huynh, hôm nay chúng ta thắng lớn rồi!" Tần Vũ vương kích động nói.
Mọi người phát hiện mùi thuốc súng lập tức bỏ chạy.
Bọn họ biết, một người trong đó chính là thành chủ thành Lương Vũ, một người khác có thể ngồi ngang hàng với thành chủ có thể đơn giản sao? Mà bọn họ dùng ánh mắt như lâm đại địch nhìn Lam Linh Nhi, Lam Linh Nhi cũng đơn giản hay sao? Nếu như bọn họ bắt đầu đại chiến, sẽ tạo thành thương vong rất lớn!
"Cao thủ Địa Vũ cảnh là cao thủ cấp bậc Vũ vương Vũ Minh!"
Sắc mặt Lam Linh Nhi trong nháy mắt biến đổi, nàng chỉ có một người, mà đối phương có hai người. Bọn họ nếu như đồng loạt ra tay, Lam Linh Nhi dĩ nhiên không phải đối thủ! Nàng cũng chỉ là đi chơi mà thôi, không nghĩ tới gặp phải tình huống như thế.
Đầu óc nhanh chóng chuyển động, ngay khi bọn hắn lộ diện, Lam Linh Nhi liền suy tư phương pháp ứng đối. Bỗng nhiên linh cơ vừa động, trong nháy mắt thân hình biến hóa, một tay chộp lấy nữ tử Ngọc Nhi, tay nắm chặt cổ nàng, lấy sự lợi hại của Lam Linh Nhi, nếu hai người đối phương động thủ, trong nháy mắt nàng có thể giết chết cô gái này.
"Đại ca, nàng bắt được con gái của ta!" Lúc này, chưởng quỹ mập mạp của quán rượu Lương Vũ bối rối nói.
Thành chủ thành Lương Vũ nhướng mày, lúc này Tần Vũ vương bên cạnh không nói hai lời, liền hướng Long Thần phóng đến. Long Thần lúc nãy nói chuyện một câu với Lam Linh Nhi, thành chủ thành Lương Vũ không chú ý tới, mà hắn thì có, nếu Lam Linh Nhi ép buộc Ngọc Nhi, vậy thì Tần Vũ vương hắn tại sao không ép buộc Long Thần được?
Vốn là tỷ võ chọn rể, bỗng nhiên biến thành tình huống như thế, ai cũng không nghĩ tới!
"Không thể không nói, lực lượng Địa Vũ cảnh thật là kinh khủng, khi đó đã giết chết Xích Quỷ vương, vận khí ngươi là chiếm phần lớn."
Lực lượng khi đó của hắn tất nhiên khổng lồ, thế nhưng là bởi vì Xích Quỷ vương xem nhẹ hắn, cuối cùng mới gặp phải bi kịch. Bằng không hắn đem hết toàn lực ra, Long Thần nhất định không phải là đối thủ của hắn.
Lam Linh Nhi hẳn là đang chạy đi. Sau khi nàng rời khỏi U Linh giản đến một khu vực, tốc độ hạ xuống rất nhiều, Long Thần có thể nhìn thấy cảnh sắc gần đó. Đợi đến khi tiếp cận bìa rừng, Lam Linh Nhi để cho Long Thần tự mình đi.
"Đệ đệ tốt của ta, ngươi khẩn trương cái gì chứ. Chỉ là sống tại U Linh giản quá buồn bực, tỷ tỷ dẫn ngươi ra ngoài chơi đùa một chút mà thôi."
Thấy khuôn mặt nghiêm túc của Long Thần, Lam Linh Nhi liền nắm chéo áo của hắn làm nũng nói.
Trong nháy mắt Long Thần không chịu nổi.
"Được rồi, được rồi, chơi đùa một chút, chơi đùa một chút thôi, ta há sợ ngươi sao."
"Lúc này mới giống như nam tử hán."
Lam Linh Nhi được như ý, cười khanh khách.
Lúc này, Long Thần cảm giác ở bên cạnh có không ít khí tức, đều là Thông thiên cảnh tầng bảy trở lên.
"Những người này đều là thủ hạ của ngũ ca, sát thủ Xích Hồn. Bởi vì Vũ Minh áp bức Xích Hồn không có tiếp nhận nhiệm vụ sát thủ nữa, thế nhưng năng lực tình báo của Xích Hồn tương đối cường hãn. Ở Thần Vũ thánh triều xảy ra chuyện gì, chúng ta chỉ trong thời gian ngắn đều biết được. Nói thí dụ như, nơi nào có trọng bảo xuất hiện."
Lam Linh Nhi trên mặt tràn đầy vẻ kiêu ngạo.
Long Thần không phải là lần đầu tiên biết sự lợi hại của bọn hắn.
"Ngươi phải cố gắng hơn một chút, chờ ngươi được bọn tạ chấp nhận trở thành thất đệ, chúng ta sẽ kết bái một lần nữa. Nói không chừng ngũ ca sẽ chuẩn bị mấy tên thủ hạ để ngươi làm thủ lĩnh đấy." Lam Linh Nhi nói.
Cùng kết bái với bọn họ sao? Long Thần suy nghĩ một chút, có lẽ đây là lựa chọn tốt.
"Ta sẽ cố gắng." Long Thần cười nói.
Lam Linh Nhi gật đầu, tiếp tục mang theo Long Thần lên đường. Đợi sau khi ra khỏi rừng rậm, phía trước xuất hiện một tòa thành thị không thua gì thành Hoàng Vũ.
Quay đầu nhìn lại diện tích khu rừng rậm kia, Lam Linh Nhi nói: "Tiểu đệ đệ, trong rừng rậm kia có không ít sát thủ Xích Hồn. Nếu sau này có người đuổi giết ngươi... chỉ cần ngươi tiến vào cánh rừng rậm này, chúng ta có thể cứu ngươi trước khi ngươi chết! Dĩ nhiên, nếu như ngươi có thể cùng sống chung một chỗ với chúng ta, vậy thì càng tốt hơn."
Long Thần âm thầm nhớ kỹ lời nói của Lam Linh Nhi, ngụ ý chính là nói Xích Hồn đã chiếm cứ mảnh rừng rậm này.
"Đi thôi, đi thành Lương Vũ!"
Trước mặt là vùng núi gập gềnh, phía sau núi chính là thành Lương Vũ. Linh khí địa mạch phóng lên cao.
Thành Lương Vũ nhìn thì rất gần, kỳ thật còn rất xa. Qua một hồi, hai người Long Thần mới đến bên ngoài thành Lương Vũ. Thành Lương Vũ là một tòa thành tương đương với thành Hoàng Vũ, là một tòa thành rất gần U Linh giản. Lam Linh Nhi không ít lần đến nơi này, chỉ là lúc trước nàng đến có một mình, hiện tại rốt cuộc có thêm một người phụng bồi nàng - Long Thần.
"Ngươi không cần lo lắng, thành Lương Vũ mặc dù dưới thống lĩnh Vũ Minh đóng quân, thế nhưng toàn bộ thành Lương Vũ chỉ có một võ giả tầng một Địa Vũ cảnh mà thôi, thực lực còn không bằng tỷ tỷ ta đây. Chúng ta đi vào hoàn toàn không có vấn đề gì." Lam Linh Nhi thấy trong ánh mắt Long Thần vẻ cẩn thận, liền vội vàng hướng hắn giải thích.
"Tất cả cửa thành đều có thủ vệ quân Vũ Minh, chúng ta đi vào như thế nào?” Long Thần hỏi.
"Ngu ngốc, đương nhiên là từ chỗ khác đi vào, loại tường thành này có thể ngăn được ai đó sao?"
Lam Linh Nhi gõ lên trán Long Thần một cái, sau đó mang theo Long Thần đi một vòng quanh thành Lương Vũ, đi tới bên dưới tường thành tương đối bí mật, nàng mở to mắt như ánh thủy tinh cầu, nói cho Long Thần: "Sau khi đi vào, nhớ phải gọi ta là Lam huynh đấy!"
Long Thần gật đầu cười, sau đó rất nhanh Lam Linh Nhi mang hắn bay vào trong thành. Dĩ nhiên không một ai thấy được bọn họ lẻn vào, dù sao Lam Linh Nhi là cường giả Địa Vũ cảnh.
"Ngươi đến thành Lương Vũ này, rốt cuộc là muốn làm gì?" Long Thần có chút tò mò hỏi.
"Đương nhiên là đi chơi rồi, nơi phồn hoa như này rất là đặc sắc nha. Mấy người bọn họ thích sống ở U Linh giản, mà ta thì lại không thích chỗ kia, quá an tĩnh, ta là người thích náo nhiệt, đi đi, đi theo ta dạo một vòng xem sao!"
Lam Linh Nhi lôi Long Thần đi, rất nhanh liền đến một đường cái phồn hoa, Lam Linh Nhi đặc biệt nhìn nhìn một số cửa hàng bày trang sức nữ nhi, hồn nhiên không biết hiện tại mình đang giả nam trang.
Long Thần chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo nàng.
Toàn bộ thành Lương Vũ chừng mấy chục vạn người, võ giả cao giai kỳ thật cũng không phải rất nhiều. Long Thần nhìn thoáng qua một cái, đại đa số đều là Thiên Hà cảnh, Thần Đan cảnh, mà là đều còn trẻ. Dĩ nhiên cũng có một số người bình thường không thể tu luyện.
Phụng bồi Lam Linh Nhi, mò mẫm giằng co hồi lâu, Long Thần ý thức được nữ nhân kinh khủng như thế nào. Đồ vật chung quanh chỉ cần thấy được thì nhất định sẽ mang toàn bộ vốn liếng thu gom hết cả. Mất nửa ngày trời, Lam Linh Nhi rốt cuộc mới có chút thỏa mãn. Long Thần đang muốn nói nàng nên trở về thôi, ngay vào lúc này, phía trước tựa như rất là náo nhiệt.
Lam Linh Nhi nghe được thanh âm kia, liền vội vàng kéo Long Thần chạy đi, nói: “Long huynh, chúng ta nhanh qua đó xem một chút!”
"..." Long Thần im lặng.
Sau khi đến đó, Long Thần nhìn thấy phía trước là một quán rượu xa hoa, có tên là quán rượu Lương Vũ. Có thể lấy được cái tên này, chắc hẳn quy mô của quán rượu này lớn nhất thành Lương Vũ. Dưới quán rượu có ai đó dựng lên một cái lôi đài màu đỏ vô cùng rộng rãi, vô cùng náo nhiệt, chung quanh có không ít người vây xem, đại đa số đều là phái nam.
Lam Linh Nhi lấy thực lực Địa Vũ cảnh, rất nhanh liền mang theo Long Thần chen chúc về phía trước, nàng liền vội vàng nắm lấy một võ giả nói: "Huynh đệ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
"Ngươi không biết sao? Chưởng quỹ quán rượu Lương Vũ, vào ngày hôm nay, ở chỗ này hắn cử hành tỷ võ chọn rể cho nữ nhi của hắn. Số tuổi phải là dưới hai mươi, thực lực phải mạnh hơn nữ nhi của hắn, thắng liền trở thành con rể của hắn! Ta cho ngươi biết, chưởng quỹ quán rượu Lương Vũ này là thân đệ đệ thành chủ đấy, tài lực hùng hậu, nếu như có thế trở thành con rể của hắn, vậy thì khẳng định cả đời này sẽ hưởng hết vinh hoa phú quý!"
"Chọn rể?"
Ánh mắt Lam Linh Nhi rất nhanh sáng lên.
"Lam tỷ tỷ, đừng đùa nữa, thân phận chúng ta nhạy cảm, gây ra động tĩnh quá lớn cũng không tốt cho lắm." Long Thần thấy bộ dạng nàng muốn đi tới tham gia náo nhiệt, liền vội vàng nói.
"Ta chỉ nhìn một chút thôi, sẽ không có vấn đề gì, bận tâm làm gì, ngươi quên gọi ta là gì rồi hả?" Lam Linh Nhi lông mày dựng lên, bộ dáng hung ác nói.
Lúc này ở trên quán rượu Lương Vũ, đang có ba nam tử trung niên nhìn xuyên qua cửa số nhìn náo nhiệt ở bên dưới. Ba gã nam tử này, trong đó có một người thấp lùn, một người khác là hổ hổ sanh uy, mà một người cuối cùng, thân mang trường bào màu vàng, trước ngực là một chữ Vũ to lớn.
Gã mập lùn kia, chính là chưởng quỹ quán rượu Lương Vũ, mà người hổ hổ sanh uy dĩ nhiên là thành chủ Lương Vũ thành cao thủ Địa Vũ cảnh.
Lúc này thành chủ thành Lương Vũ hướng người mặc áo vàng nói: "Tần Vũ vương, cháu gái nhà ta nghĩ ra chủ ý như vậy để chiêu dụ thiên tài, thật sự là chê cười rồi."
Nam tử gọi là Tần Vũ vương kia nói: "Sao chê cười được? Ngọc Nhi chỉ mới mười tám tuổi thôi, đã có thế đạt tới Thông thiên cảnh tầng tám. Ở trong Vũ Minh được xem như là thiên tài, nếu như thật sự đánh bại nàng, sau đó Lương gia ngươi thu nhận con rể, các ngươi chỉ cần kiểm tra thân phận người nọ rõ ràng, không lỗ vốn đâu."
"Đúng vậy, đúng vậy, nhất định phải kiểm tra thân phận rõ ràng, không thể để cho một số người rắp tâm tà ác, đối kháng trà trộn vào trong Vũ Minh được." Thành chủ thành Lương Vũ vội vàng nói.
"Nếu đã vậy, chúng ta cẩn thận quan sát thôi. Xem thành Lương Vũ ngươi, rốt cuộc có thiên tài gì." Tần Vũ vương cười nói.
Mà lúc này, diễn viên chính tỷ võ chọn rể, một cô nương gọi là Ngọc Nhi đã xuất hiện. Long Thần đưa mắt nhìn lại, cô nương này nhìn có vẻ thùy mị, thực lực Thông thiên cảnh tầng tám, trong Cổ Ma vực được xem như là thiên tài trong một vương điện.
Cô nàng cường điệu nếu sau khi thắng nàng sẽ được chọn làm con rể. Sau đó tỷ võ chọn rể được chính thức bắt đầu. Long Thần không nghĩ tới tại địa phương nho nhỏ như Thương Ương quốc, ví dụ như một số thứ có ở trấn Bạch Dương thì ở thành Lương Vũ này cũng có.
Thế nhưng, đối với Lam Linh Nhi mà nói, hình như tiết mục tỷ võ chọn rể còn rất mới lạ, khiến nàng kích động không thôi.
Đây được xem như là chuyện trọng đại tại thành Lương Vũ, càng lúc càng tụ tập nhiều người, thế nhưng dám lên lôi đài cũng không có mấy. Dù sao tiểu nương tử này là một thiên tài ở thành Lương Vũ, một ít người Thông thiên cảnh tầng bảy nhảy lên, cuối cùng tất cả đều không đánh mà lui, chật vật bại trận. Thời gian trôi qua rất nhanh, cuối cùng người dám lên càng lúc càng thêm ít, dù sao tiểu nương tử này mặc dù xinh xắn, vô cùng mê người, nhưng mà mọi người đối với thực lực của mình lại biết rất rõ nên không đi lên bêu xâu.
"Cả thành Lương Vũ mấy chục vạn người, chẳng lẽ không có nam nhân nào có thể đánh thắng được tiểu nữ sao?"
Tiểu cô nương gọi Ngọc Nhi kia, đem mắt nhìn người bên dưới, khuôn mặt lộ vẻ trào phúng.
Lam Linh Nhi giận dữ: "Con mẹ nó, dám xem thường lão tử, lão tử đi lên để cho ngươi nhìn xem một chút, cái gì mới là đàn ông chân chính!"
Nói xong, nàng xông lên lôi đài, hô một tiếng, đã đứng trước mặt tiểu cô nương kia rồi!
"Chỉ là cùng mặt hàng, đổi thành đàn ông gì chứ..."
Long Thần có chút im lặng, hắn và Lam Linh Nhi đến nơi này vốn nên ẩn giấu, không nghĩ tới tính cách Lam Linh Nhi thích vui đùa, Long Thần không kịp kéo nàng đi, nàng đã trực tiếp chạy lên rồi.
Lời Lam Linh Nhi nhất thời đưa tới rất nhiều thanh âm ủng hộ nàng, nàng cười, giơ tay để cho mọi ngươi im lặng lại, cất cao giọng nói: "Các vị hảo hán, ta vốn vô tình đến đây, thế nhưng tiểu nương tử này dám miệt thị bọn ta. Lần này ta lên đây, chính là vì các vị làm chính nghĩa. Chẳng những trên lôi đài muốn trừng phạt tiểu nương tử này, mà vào lúc động phòng hoa chúc ta trừng phạt một phen nữa, mới có thể tiêu đi mối hận trong lòng của ta!"
Lời Lam Linh Nhi đưa đến ủng hộ như bài sơn hải đào.
Long Thần hóa đá.
Lam Linh Nhi này, thật sự rất ba hoa.
"Tặc tử, nói hưu nói vượn, muốn chết!"
Tiểu nương tử kia bị lời nói Lam Linh Nhi làm cho đỏ mặt tới mang tai, vội vàng hướng Lam Linh Nhi công kích. Để cho mọi người mở rộng tầm mắt chính là, Lam Linh Nhi chỉ tùy tiện đánh một chiêu đã dễ dàng chế phục.
Mọi người phát ra tiếng sợ hãi.
Long Thần nhướng mày, hình như đã gây ra động tĩnh quá lớn rồi, cho nên hắn phải cất cao giọng nói: "Lam huynh, cần phải đi thôi, ngươi nếu không đi, ta liền đi trước đây!"
Thấy Long Thần có chút tức giận, Lam Linh Nhi biết lần này mình chơi đùa quá rồi, sau khi cười ha hả thả tiểu nương tử kia ra, nàng đang muốn đi tới Long Thần. Bỗng nhiên ngay vào lúc này, trên tầng cao nhất quán rượu Lương Vũ, một tiếng nổ tung, hai nam tử trung niên ầm ầm phóng ra, lăng không đứng đó, ánh mắt của bọn hó nhấp nháy nhìn Lam Linh Nhi.
Trong đó vị thành chủ thành Lương Vũ lạnh lùng nói: "Vị thiếu niên này đánh bại cháu gái ta, nên tôn trọng quy củ của ta, chẳng lẽ ngươi muốn đi sao?"
Ánh mắt Lam Linh Nhi trong nháy mắt trở nên lạnh như băng, rất nhanh ánh mắt của nàng từ trên người thành chủ thành Lương Vũ dời đến trên người một nam tử khác. Lúc này nam tử kia cũng đang đánh giá Lam Linh Nhi, bỗng nhiên ánh mắt hắn trừng lên!
"Lam Linh Nhi! Không nghĩ tới là ngươi nha! Ta còn buồn bực tại sao lại xuất hiện một cường giả Địa Vũ cảnh còn trẻ như vậy! Chỉ có ma nữ Bách Biến ngươi mới có thể đem mình biến thành nam! Ha ha, thật là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đến đây hoàn toàn không uổng thời gian. Lương huynh, hôm nay chúng ta thắng lớn rồi!" Tần Vũ vương kích động nói.
Mọi người phát hiện mùi thuốc súng lập tức bỏ chạy.
Bọn họ biết, một người trong đó chính là thành chủ thành Lương Vũ, một người khác có thể ngồi ngang hàng với thành chủ có thể đơn giản sao? Mà bọn họ dùng ánh mắt như lâm đại địch nhìn Lam Linh Nhi, Lam Linh Nhi cũng đơn giản hay sao? Nếu như bọn họ bắt đầu đại chiến, sẽ tạo thành thương vong rất lớn!
"Cao thủ Địa Vũ cảnh là cao thủ cấp bậc Vũ vương Vũ Minh!"
Sắc mặt Lam Linh Nhi trong nháy mắt biến đổi, nàng chỉ có một người, mà đối phương có hai người. Bọn họ nếu như đồng loạt ra tay, Lam Linh Nhi dĩ nhiên không phải đối thủ! Nàng cũng chỉ là đi chơi mà thôi, không nghĩ tới gặp phải tình huống như thế.
Đầu óc nhanh chóng chuyển động, ngay khi bọn hắn lộ diện, Lam Linh Nhi liền suy tư phương pháp ứng đối. Bỗng nhiên linh cơ vừa động, trong nháy mắt thân hình biến hóa, một tay chộp lấy nữ tử Ngọc Nhi, tay nắm chặt cổ nàng, lấy sự lợi hại của Lam Linh Nhi, nếu hai người đối phương động thủ, trong nháy mắt nàng có thể giết chết cô gái này.
"Đại ca, nàng bắt được con gái của ta!" Lúc này, chưởng quỹ mập mạp của quán rượu Lương Vũ bối rối nói.
Thành chủ thành Lương Vũ nhướng mày, lúc này Tần Vũ vương bên cạnh không nói hai lời, liền hướng Long Thần phóng đến. Long Thần lúc nãy nói chuyện một câu với Lam Linh Nhi, thành chủ thành Lương Vũ không chú ý tới, mà hắn thì có, nếu Lam Linh Nhi ép buộc Ngọc Nhi, vậy thì Tần Vũ vương hắn tại sao không ép buộc Long Thần được?
Vốn là tỷ võ chọn rể, bỗng nhiên biến thành tình huống như thế, ai cũng không nghĩ tới!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.