Chương 963: Thiên Ưng Hạp (thượng)
Phong Thanh Dương
03/09/2018
Cửu đương gia cười.
“Đúng vậy, hơn nữa còn ngụy trang mình nữa chứ. Giả bộ trở thành gia tộc giàu có nhưng không nghĩ tới Cửu đương gia ta sớm đã chiếu tướng bọn họ rồi.”
“Cửu đương gia thật là anh minh, bảo vật này nhất định thuộc về ngươi.”
“Đó là tự nhiên, thế nhưng tại Xích Dương thành trung thành lại xuất hiện đồ vật tốt như vậy. Lăng mộ của Luyện Đan sư lưu lại, mặc dù chỉ có một viên đan dược nhưng mà giá cả của đan dược này ít nhất bỏ ra mấy trăm thần tinh mới mua được.”
“Thần Vũ Tạo Hóa Đan, đây là đan dược có thể làm cho thần hồn cô đọng, dung nhập vào trong vũ hồn tạo thành tuyệt thế đan dược thần vũ hồn so với đan dược Thần cấp bình thường. Còn muốn trân quý hơn không ít, của U Minh phủ cũng không có bao nhiêu. Chờ ta bắt được rồi đến khi ta đạt tới Thiên Vũ cảnh cửu trọng là có thể tiến vào Thần Vũ cảnh.”
“Chúc mừng Cửu đương gia, chúc mừng Cửu đương gia… Đợi thành tựu Thần Vũ cảnh, địa vị đương gia tại Huyết Sát minh, phải là nước lên thuyền lên. Coi như là các vị ca ca kia cũng không dám xem thường ngươi.”
“Đó là tự nhiên.”
Cửu đương gia nhảy xuống tường thành, trong tay vung lên một Cự Lang màu đen xuất hiện ở dưới chân hắn, một trận toàn phong tuôn ra. Cự Lang màu đen kia liền biến mất trong thiên địa.
Quả nhiên dọc theo con đường này, thấy xe ngựa đắt tiền như vậy liền cản đường cướp bóc hoặc là tạm thời cướp bóc thật đúng là không ít. Ở cái thế giới mạnh được yếu thua này giết người đoạt bảo là thủ đoạn làm giàu nhanh nhất. Trong vô tận hoang dã căn bản không có bất kỳ cái gì là tình cảm, câu nói đầu tiên khi gặp mặt đoán chừng là: Đem nạp giới của ngươi ra đây.
Trong nháy mắt, mười mấy người qua đi. Long Thần một bên lên đường, một bên nói nói cười cười cùng với những người khác. Nhưng phần lớn thời gian đều chìm đắm trong tu luyện Nhân Hoàng Quyết và Diễm Hoàng Phá Quân. Công pháp Hoàng cấp trong Tam Thiên Tinh Vực hiện tại hắn đã bỏ qua.
Chỉ có công pháp Thần cấp mới là chỗ dựa của hắn.
Dĩ nhiên, đối mặt với những người thỉnh thoảng tập kích kia thì đám người Long Thần cũng phải ra sức đánh giết. Trong quá trình này, Long Thần đã triển lộ ra lực chiến đấu có thể so với Thiên Vũ cảnh lục trọng. Mọi người đều không tin, thực lực Long Thần chỉ có Thiên Vũ cảnh tứ trọng thôi.
Nhân Hoàng Quyết quyền thứ nhất, Long Thần đã tu luyện thành thục.
Tiếp đến chính là quyền thứ hai Nhân Hoàng Quyết, Vũ Động Tinh Hà.
Quân Lâm Thiên Hạ, Vũ Động Tinh Hà, Phá Toái Hư Không.
Đây chính là ba chiêu Nhân Hoàng Quyết.
Long Thần đoán chừng nếu như vẫn còn ở tại vạn quốc cương vực thi triển ra một chiêu cuối cùng này mà nói, thật sự sẽ làm cho hư không bể tan tành. Nhân Hoàng Quyết chính là chiến kỹ đỉnh phong nhất vạn quốc cương vực, tại vạn quốc cương vực có thể tạo thành hiệu quả như vậy.
Trong mấy ngày nghiên cứu, Long Thần lại có thu hoạch không ít.
Thấy Long Thần chăm chỉ như thế, những người khác đối với hắn đều kính nể. Bởi vì muốn ngừa người khác ám sát cho nên lúc này chiến mã đám người Long Thần đã chạy lên phía trước.
Sau khi vào trong, khu rừng yên tĩnh lạ thường, bọn họ thả chậm tốc độ. Ngay lúc này, Long Thần cảm giác được có người ở phía trước đang đi tới gần. Trong nơi hoang dã này, cuộc sống của giặc cỏ là giết người đoạt bảo. Điều kiện tiên quyết chính là xem ngươi có hay không bảo vật đủ nhiều, nếu như đủ nhiều mà nói cho dù thực lực có mạnh hơn nữa vẫn có vô cùng vô tận thiêu thân lao đầu vào lửa.
Phạm vi một dặm, Long Thần liền thấy rõ người đến. Đại khái có khoảng mười mấy tên sơn tặc, dọc theo đường đi này gặp như vậy là chuyện bình thường.
“Có người đến.”
Long Thần phất phất tay, ý bảo những người khác dừng lại. Tám người khác tương đối tín nhiệm hắn, vội vàng làm ra tư thái phòng vệ.
“Dừng lại để làm chi, đi mau.”
Phía sau bọn hắn, La Uy đã vô cùng hợp ý với Kỳ Nhan họ nói cười vui vẻ với nhau. Nhưng đám người Long Thần dừng bước làm Kỳ Nhan chú ý. Hắn vừa muốn lên tiếng chê cười nhưng Kỳ Nhan lại không cười, cho nên hắn liền chuyển hướng về phía đám người Long thần.
Hình như La Uy hắn mới là chủ nhân của mọi người.
Mọi người không nói cũng biết, La Uy đang đánh chủ ý tới Kỳ Nhan. Dọc theo con đường này đã thi triển tất cả toàn bộ vốn liếng chọc cho Kỳ Nhan cười rất là vui vẻ.
Đối với La Uy, tất cảm mọi người đều không quen nhìn. Nhất là lúc này hắn lại gào rống về hướng mọi người.
“Kêu la cái gì, ngươi có tư cách gì ra lệnh cho chúng ta?”
Rốt cuộc A Đông không nhịn được nữa, mắt lạnh nhìn La Uy phun ra một câu.
La Uy ngược lại cười nói: “Ngươi muốn chết sao? Muốn chết thì đi tới đây, lão tử giết chết ngươi.”
A Đông đang muốn lên tiếng, Long Thần kéo cánh tay hắn, nhẹ giọng cười nói: “Tâm bình khí hòa, người đáng chết chung quy sẽ chết. Vì một ngàn năm trăm hoàng tinh chúng ta vẫn là trước nên hoàn thành nhiệm vụ rồi nói sau. Lấy tiền tài người, thay người tiêu tai họa. Không giống như ai đó, ngoại trừ vênh mặt tự đắc hất hàm sai khiến, tán gái ra còn có thể làm được cái gì chứ?”
“Long Thần, ngươi có ý gì? Ngươi cho rằng ta không xuất lực sao?”
La Uy ánh mắt lạnh như băng nhìn Long Thần.
“Bằng không, dọc theo đường đi này ngươi động thủ cả ư. Hết ăn lại nằm, không công hưởng thụ thành quả của người khác…”
Long Thần mục đích kỳ thật là đem La Uy chuyển hướng sang mình, đám người A Đông không phải là đối thủ của hắn. Phòng ngừa La Uy động tay động chân, hắn chỉ có cách là đem bản thân mình ra ngăn chặn.
“Hừ.”
Hừ lạnh một tiếng, La Uy đang muốn động thủ. Thế nhưng vào lúc này, ở phía trước có mấy tên sơn tặc không có mắt giết tới. Trong đó có hai ba tên Thiên Vũ cảnh lục trọng.
“Hãy chờ xem.”
La Uy cười một tiếng, tay nâng thương rời đi. Rất nhanh mấy tên sơn tặc kia đã bị hắn giết chết, cho dù là Thiên Vũ cảnh lục trọng thì đối với hắn căn bản đều có hiệu quả một chiêu tất sát.
“Lúc nói chuyện đừng quên thực lực của mình, chờ ta gia nhập U Minh quân có U Minh chiến giáp các ngươi sẽ như thế nào. Đến bao nhiêu ta giết bấy nhiêu, cho nên ngàn vạn lần đừng chọc ta, khí lượng của ta rất nhỏ.”
Thu hồi binh khí của mình, La Uy tâm cao khí ngạo nói.
Đám người A Đông hai mặt nhìn nhau quả thật không thể nói nổi. Chính là tên La Uy này đối với bọn họ thật sự quá mạnh mẽ, quả nhật không thể dễ dàng trêu chọc hắn. Nhưng mà khi nhìn bộ dáng ngạo khí của hắn, mọi người đều khó chịu.
Khẩu khí này cũng chỉ giấu ở trong lòng thôi.
Đối với Long Thần mà nói, đây bất quá là một trò chơi nho nhỏ thôi. Trong lòng hắn cũng không để ý tới, La Uy bây giờ leo lên đầu hắn. Nếu là muốn xuất thủ đối phó cũng là hắn, nếu quả thật như vậy Long Thần sẽ cho hắn một cái khinh bỉ.
“Tên La Uy này thật là ghê tởm mà.”
Màn đêm buông xuống, Kỷ Nhan tuyên bố mọi người nghỉ ngơi một chút, dù sao cũng liên tục đi hai mươi ngày lộ trình. Đám người A Đông đến bên cạnh con sông đốt một đống lửa, một đám người ngồi xuống bên cạnh ăn thịt uống rượu, xưng huynh gọi đệ rất là náo nhiệt.
“Đúng vậy, hơn nữa còn ngụy trang mình nữa chứ. Giả bộ trở thành gia tộc giàu có nhưng không nghĩ tới Cửu đương gia ta sớm đã chiếu tướng bọn họ rồi.”
“Cửu đương gia thật là anh minh, bảo vật này nhất định thuộc về ngươi.”
“Đó là tự nhiên, thế nhưng tại Xích Dương thành trung thành lại xuất hiện đồ vật tốt như vậy. Lăng mộ của Luyện Đan sư lưu lại, mặc dù chỉ có một viên đan dược nhưng mà giá cả của đan dược này ít nhất bỏ ra mấy trăm thần tinh mới mua được.”
“Thần Vũ Tạo Hóa Đan, đây là đan dược có thể làm cho thần hồn cô đọng, dung nhập vào trong vũ hồn tạo thành tuyệt thế đan dược thần vũ hồn so với đan dược Thần cấp bình thường. Còn muốn trân quý hơn không ít, của U Minh phủ cũng không có bao nhiêu. Chờ ta bắt được rồi đến khi ta đạt tới Thiên Vũ cảnh cửu trọng là có thể tiến vào Thần Vũ cảnh.”
“Chúc mừng Cửu đương gia, chúc mừng Cửu đương gia… Đợi thành tựu Thần Vũ cảnh, địa vị đương gia tại Huyết Sát minh, phải là nước lên thuyền lên. Coi như là các vị ca ca kia cũng không dám xem thường ngươi.”
“Đó là tự nhiên.”
Cửu đương gia nhảy xuống tường thành, trong tay vung lên một Cự Lang màu đen xuất hiện ở dưới chân hắn, một trận toàn phong tuôn ra. Cự Lang màu đen kia liền biến mất trong thiên địa.
Quả nhiên dọc theo con đường này, thấy xe ngựa đắt tiền như vậy liền cản đường cướp bóc hoặc là tạm thời cướp bóc thật đúng là không ít. Ở cái thế giới mạnh được yếu thua này giết người đoạt bảo là thủ đoạn làm giàu nhanh nhất. Trong vô tận hoang dã căn bản không có bất kỳ cái gì là tình cảm, câu nói đầu tiên khi gặp mặt đoán chừng là: Đem nạp giới của ngươi ra đây.
Trong nháy mắt, mười mấy người qua đi. Long Thần một bên lên đường, một bên nói nói cười cười cùng với những người khác. Nhưng phần lớn thời gian đều chìm đắm trong tu luyện Nhân Hoàng Quyết và Diễm Hoàng Phá Quân. Công pháp Hoàng cấp trong Tam Thiên Tinh Vực hiện tại hắn đã bỏ qua.
Chỉ có công pháp Thần cấp mới là chỗ dựa của hắn.
Dĩ nhiên, đối mặt với những người thỉnh thoảng tập kích kia thì đám người Long Thần cũng phải ra sức đánh giết. Trong quá trình này, Long Thần đã triển lộ ra lực chiến đấu có thể so với Thiên Vũ cảnh lục trọng. Mọi người đều không tin, thực lực Long Thần chỉ có Thiên Vũ cảnh tứ trọng thôi.
Nhân Hoàng Quyết quyền thứ nhất, Long Thần đã tu luyện thành thục.
Tiếp đến chính là quyền thứ hai Nhân Hoàng Quyết, Vũ Động Tinh Hà.
Quân Lâm Thiên Hạ, Vũ Động Tinh Hà, Phá Toái Hư Không.
Đây chính là ba chiêu Nhân Hoàng Quyết.
Long Thần đoán chừng nếu như vẫn còn ở tại vạn quốc cương vực thi triển ra một chiêu cuối cùng này mà nói, thật sự sẽ làm cho hư không bể tan tành. Nhân Hoàng Quyết chính là chiến kỹ đỉnh phong nhất vạn quốc cương vực, tại vạn quốc cương vực có thể tạo thành hiệu quả như vậy.
Trong mấy ngày nghiên cứu, Long Thần lại có thu hoạch không ít.
Thấy Long Thần chăm chỉ như thế, những người khác đối với hắn đều kính nể. Bởi vì muốn ngừa người khác ám sát cho nên lúc này chiến mã đám người Long Thần đã chạy lên phía trước.
Sau khi vào trong, khu rừng yên tĩnh lạ thường, bọn họ thả chậm tốc độ. Ngay lúc này, Long Thần cảm giác được có người ở phía trước đang đi tới gần. Trong nơi hoang dã này, cuộc sống của giặc cỏ là giết người đoạt bảo. Điều kiện tiên quyết chính là xem ngươi có hay không bảo vật đủ nhiều, nếu như đủ nhiều mà nói cho dù thực lực có mạnh hơn nữa vẫn có vô cùng vô tận thiêu thân lao đầu vào lửa.
Phạm vi một dặm, Long Thần liền thấy rõ người đến. Đại khái có khoảng mười mấy tên sơn tặc, dọc theo đường đi này gặp như vậy là chuyện bình thường.
“Có người đến.”
Long Thần phất phất tay, ý bảo những người khác dừng lại. Tám người khác tương đối tín nhiệm hắn, vội vàng làm ra tư thái phòng vệ.
“Dừng lại để làm chi, đi mau.”
Phía sau bọn hắn, La Uy đã vô cùng hợp ý với Kỳ Nhan họ nói cười vui vẻ với nhau. Nhưng đám người Long Thần dừng bước làm Kỳ Nhan chú ý. Hắn vừa muốn lên tiếng chê cười nhưng Kỳ Nhan lại không cười, cho nên hắn liền chuyển hướng về phía đám người Long thần.
Hình như La Uy hắn mới là chủ nhân của mọi người.
Mọi người không nói cũng biết, La Uy đang đánh chủ ý tới Kỳ Nhan. Dọc theo con đường này đã thi triển tất cả toàn bộ vốn liếng chọc cho Kỳ Nhan cười rất là vui vẻ.
Đối với La Uy, tất cảm mọi người đều không quen nhìn. Nhất là lúc này hắn lại gào rống về hướng mọi người.
“Kêu la cái gì, ngươi có tư cách gì ra lệnh cho chúng ta?”
Rốt cuộc A Đông không nhịn được nữa, mắt lạnh nhìn La Uy phun ra một câu.
La Uy ngược lại cười nói: “Ngươi muốn chết sao? Muốn chết thì đi tới đây, lão tử giết chết ngươi.”
A Đông đang muốn lên tiếng, Long Thần kéo cánh tay hắn, nhẹ giọng cười nói: “Tâm bình khí hòa, người đáng chết chung quy sẽ chết. Vì một ngàn năm trăm hoàng tinh chúng ta vẫn là trước nên hoàn thành nhiệm vụ rồi nói sau. Lấy tiền tài người, thay người tiêu tai họa. Không giống như ai đó, ngoại trừ vênh mặt tự đắc hất hàm sai khiến, tán gái ra còn có thể làm được cái gì chứ?”
“Long Thần, ngươi có ý gì? Ngươi cho rằng ta không xuất lực sao?”
La Uy ánh mắt lạnh như băng nhìn Long Thần.
“Bằng không, dọc theo đường đi này ngươi động thủ cả ư. Hết ăn lại nằm, không công hưởng thụ thành quả của người khác…”
Long Thần mục đích kỳ thật là đem La Uy chuyển hướng sang mình, đám người A Đông không phải là đối thủ của hắn. Phòng ngừa La Uy động tay động chân, hắn chỉ có cách là đem bản thân mình ra ngăn chặn.
“Hừ.”
Hừ lạnh một tiếng, La Uy đang muốn động thủ. Thế nhưng vào lúc này, ở phía trước có mấy tên sơn tặc không có mắt giết tới. Trong đó có hai ba tên Thiên Vũ cảnh lục trọng.
“Hãy chờ xem.”
La Uy cười một tiếng, tay nâng thương rời đi. Rất nhanh mấy tên sơn tặc kia đã bị hắn giết chết, cho dù là Thiên Vũ cảnh lục trọng thì đối với hắn căn bản đều có hiệu quả một chiêu tất sát.
“Lúc nói chuyện đừng quên thực lực của mình, chờ ta gia nhập U Minh quân có U Minh chiến giáp các ngươi sẽ như thế nào. Đến bao nhiêu ta giết bấy nhiêu, cho nên ngàn vạn lần đừng chọc ta, khí lượng của ta rất nhỏ.”
Thu hồi binh khí của mình, La Uy tâm cao khí ngạo nói.
Đám người A Đông hai mặt nhìn nhau quả thật không thể nói nổi. Chính là tên La Uy này đối với bọn họ thật sự quá mạnh mẽ, quả nhật không thể dễ dàng trêu chọc hắn. Nhưng mà khi nhìn bộ dáng ngạo khí của hắn, mọi người đều khó chịu.
Khẩu khí này cũng chỉ giấu ở trong lòng thôi.
Đối với Long Thần mà nói, đây bất quá là một trò chơi nho nhỏ thôi. Trong lòng hắn cũng không để ý tới, La Uy bây giờ leo lên đầu hắn. Nếu là muốn xuất thủ đối phó cũng là hắn, nếu quả thật như vậy Long Thần sẽ cho hắn một cái khinh bỉ.
“Tên La Uy này thật là ghê tởm mà.”
Màn đêm buông xuống, Kỷ Nhan tuyên bố mọi người nghỉ ngơi một chút, dù sao cũng liên tục đi hai mươi ngày lộ trình. Đám người A Đông đến bên cạnh con sông đốt một đống lửa, một đám người ngồi xuống bên cạnh ăn thịt uống rượu, xưng huynh gọi đệ rất là náo nhiệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.