Chương 129: Học tập luận đạo (1)
Mộng Nhập Thần Cơ
04/09/2022
- Chính là như vậy, chủ nhân thông tuệ, đã nắm được yếu điểm.
Nghĩa Minh khen ngợi:
- Nhân loại ở thời đại thái cổ, trí tuệ từ ăn tươi nuốt sống đến ăn thức ăn chín, sau cùng có trí tuệ cao minh, lại hao tốn mấy trăm vạn năm mới biết hấp thu linh khí, từ đó đến nay còn chưa tới mấy trăm ngàn năm, cho nên muốn triệt để tiến hóa, thì còn xa lắm. Bàn những thứ này thời gian còn sớm, vẫn là nói tình huống cụ thể, chủ nhân đầu tiên phải học làm quen với Tụ Linh Trận, lấy ý niệm cảm thụ thiên địa cực từ, kết hợp với võ đạo tinh thần, mới có hi vọng bước vào Đạo cảnh.
- Học thức của ngươi uyên bác như vậy, đã không thua đại nho của Đại Vĩnh Vương Triều chúng ta, lẽ nào Man tộc cũng có văn minh?
Cổ Trần Sa hiếu kỳ, dựa theo đạo lý, Man tộc không có văn hóa gì, vẫn là tính chất của bộ lạc nguyên thủy.
- Chúng ta tự nhiên cũng có văn minh, nhưng bởi vì Tà Thần dẫn dắt, nên đi lên con đường khác mà thôi.
Nghĩa Minh dùng tâm suy nghĩ một chút, trên mặt xuất hiện thần sắc mâu thuẫn:
- Hiện tại ta không tín ngưỡng Tà Thần, liền thấy rất rõ ràng, Tà Thần là đang lợi dụng Man tộc chúng ta, coi chúng ta là nô lệ, giúp hắn giết chóc ở Vật Chất Giới, thu hoạch linh hồn bọn hắn cần. Không có Tà Thần, Man tộc chúng ta cũng có thể thành lập vương triều giống như các ngươi.
- Không sai, đây đều là Tà Thần đang quấy phá, nhưng không có biện pháp, người không có khả năng phản kháng Thần, nhất là Man tộc các ngươi, tín ngưỡng thâm nhập lòng người.
Trong lòng Cổ Trần Sa mừng thầm, Nghĩa Minh có ý nghĩ như vậy, sau này nói không chừng thật sẽ cải tà quy chính.
- Sau này chủ nhân xây dựng phủ đệ, ta có thể chủ trì, xây dựng Tụ Linh Trận chân chính. Để cho toàn bộ phủ đệ của chủ nhân tràn ngập linh khí, nhưng không tiết ra ngoài.
Bản thân Nghĩa Minh cũng là đại sư kiến trúc, chủ trì xây dựng Thần Miếu, không gì không biết.
Có thể tu thành Đạo cảnh thất biến, tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản.
Sau đó Cổ Trần Sa theo hắn học tập phương pháp tụ linh, nghe hắn giảng giải các loại phong thuỷ cực từ biến hóa, lại nghe lý giải và cảm ngộ về Đạo cảnh của hắn, còn có kinh nghiệm tấn thăng Đạo cảnh của rất nhiều cao thủ Man tộc, thậm chí còn giảng giải võ học trong Ma Ha Trấn Ngục Kinh, đối chiếu Cự Linh Thần Công, Thiên Tử Phong Thần Thuật, tự mình tổng kết ra phương pháp tu hành.
Trong mơ hồ, hắn cảm thấy thiên địa rút nhỏ, mình trở nên to lớn, thời gian trôi nhanh, các loại tri thức qua lại chìm nổi, nhưng không lộn xộn, mà cực kỳ hài hoà, như thanh tuyền lưu chuyển ở trong lòng.
Bất tri bất giác đã qua ba ngày ba đêm, hắn hoàn toàn say sưa ở trong học tập.
Sau cùng từ trong si mê tỉnh lại, hắn không có chút mệt mỏi, hơi vận chuyển khí huyết, hô hấp thổ nạp, huyết dịch trong cơ thể như sông lớn trào lên, du tẩu toàn thân, mỗi tấc máu thịt đều mềm như bông, cứng như sắt, lại có nhận thức mới về Nhật Nguyệt Luyện và Nhật Nguyệt Biến.
- Chủ nhân được ích lợi không nhỏ, khí huyết của ngài biến hóa ta đều cảm giác được, bao la nhưng không cuộn trào mãnh liệt, như nhật nguyệt vĩnh hằng, loại công pháp này thật kỳ diệu.
Nghĩa Minh tinh tế cảm thụ, thỉnh thoảng chỉ điểm.
- Ta cảm thấy Ma Ha Trấn Ngục Kinh cũng không phải tà môn ngoại đạo, ngược lại là hàng ma chi đạo, lấy ý chí bao dung vạn giới trấn áp Địa Ngục Tà Ma, kinh này ta xem qua, cảm thấy nghĩa lý rất ăn khớp phương pháp trừng phạt hung ác của Pháp gia.
Cổ Trần Sa lĩnh giáo.
- Ma Ha Thần có thể chính, cũng có thể tà, trong thần thoại hắn là Thần Linh trấn áp Địa Ngục, cũng là Thần Vương trong đó, nên trong Ma Ha Trấn Ngục Kinh có chính có tà, khó mà phân biệt, người tu luyện kinh này cũng như vậy, muốn thành Ma hay thành Tiên, đều theo tâm ý của mình.
Nghĩa Minh giải thích:
- Bất quá kinh này có ba cuốn, tu vi của ta chỉ có thể tu quyển thứ nhất, hai cuốn sau càng cao thâm hơn, cũng không phải ta có khả năng tiếp xúc được.
- Man Vương Tạp La kia có tu vi gì.
Cổ Trần Sa nghĩ tới Man Vương ngày đó muốn từ trong Truyền Tống Trận đi qua.
- Hắn đã đến Đạo cảnh thập nhị biến Nhiếp Hồn Đoạt Phách, chỗ hắn đến, người trong phương viên mười dặm đều sẽ bị thần niệm của hắn thao túng, biến thành khôi lỗi, đây là đòn sát thủ dùng để đối phó đại quân Vĩnh Triều.
Nghĩa Minh nói:
- Ngoài Đạo cảnh cửu biến là linh hồn, thần niệm, thần thức, tinh thần, thập biến là Nhất Tâm Thiên Dụng, trong não hải phân ra trăm nghìn “mình”, làm vô số sự tình khác nhau, lại không xung đột.
Đến biến này, suy tính cường đại, đã không thể tưởng tượng nổi, nên nhất định phải có đại não Lưu Ly Ngọc Thân mới có thể cầm cự, nếu không luyện thành Lưu Ly Ngọc Thân, đầu óc sẽ không thừa nhận nổi, nhất tâm thập dụng cũng khó khăn, thậm chí biến thành ngu ngốc.
Đến thập nhất biến Linh Hồn Xúc Tu, chính là trăm nghìn ý niệm giống như xúc tu, lấy thân thể làm trung tâm phát tán ra, cảm giác các loại tình huống bốn phía, còn rõ ràng minh bạch hơn tận mắt nhìn thấy, có thể cách không thấu thị, thậm chí quan sát kết cấu vật chất, đây chính là sự tình tiên thiên cương khí không thể làm được.
Thập tam biến Nhiếp Hồn Đoạt Phách, sau khi trăm nghìn xúc tu ý niệm diễn sinh ra, tiến vào thân thể người khác, áp chế tư duy đối phương, từ đó thao túng thân thể. Đến biến này, hành tẩu ở nhân gian sẽ cực kỳ khủng bố.
- Linh Hồn Xúc Tu, Nhiếp Hồn Đoạt Phách, hai chiêu này đích thật là khủng bố, không thể ngăn chặn.
Cổ Trần Sa kinh hãi:
- Chỉ cần cảnh giới không bằng hắn người, thậm chí không cần nhìn ngươi, trong vòng mười dặm, liền vô thanh vô tức ngươi tư duy áp chế, để cho ngươi biến thành hắn đề tuyến tượng gỗ. tiên thiên cương khí vẫn là có hình có chất đồ vật, có thể tránh né, có thể ngăn chặn, nhưng tâm này linh chi lực, vậy thì căn bản không theo phòng hộ.
Nghĩa Minh khen ngợi:
- Nhân loại ở thời đại thái cổ, trí tuệ từ ăn tươi nuốt sống đến ăn thức ăn chín, sau cùng có trí tuệ cao minh, lại hao tốn mấy trăm vạn năm mới biết hấp thu linh khí, từ đó đến nay còn chưa tới mấy trăm ngàn năm, cho nên muốn triệt để tiến hóa, thì còn xa lắm. Bàn những thứ này thời gian còn sớm, vẫn là nói tình huống cụ thể, chủ nhân đầu tiên phải học làm quen với Tụ Linh Trận, lấy ý niệm cảm thụ thiên địa cực từ, kết hợp với võ đạo tinh thần, mới có hi vọng bước vào Đạo cảnh.
- Học thức của ngươi uyên bác như vậy, đã không thua đại nho của Đại Vĩnh Vương Triều chúng ta, lẽ nào Man tộc cũng có văn minh?
Cổ Trần Sa hiếu kỳ, dựa theo đạo lý, Man tộc không có văn hóa gì, vẫn là tính chất của bộ lạc nguyên thủy.
- Chúng ta tự nhiên cũng có văn minh, nhưng bởi vì Tà Thần dẫn dắt, nên đi lên con đường khác mà thôi.
Nghĩa Minh dùng tâm suy nghĩ một chút, trên mặt xuất hiện thần sắc mâu thuẫn:
- Hiện tại ta không tín ngưỡng Tà Thần, liền thấy rất rõ ràng, Tà Thần là đang lợi dụng Man tộc chúng ta, coi chúng ta là nô lệ, giúp hắn giết chóc ở Vật Chất Giới, thu hoạch linh hồn bọn hắn cần. Không có Tà Thần, Man tộc chúng ta cũng có thể thành lập vương triều giống như các ngươi.
- Không sai, đây đều là Tà Thần đang quấy phá, nhưng không có biện pháp, người không có khả năng phản kháng Thần, nhất là Man tộc các ngươi, tín ngưỡng thâm nhập lòng người.
Trong lòng Cổ Trần Sa mừng thầm, Nghĩa Minh có ý nghĩ như vậy, sau này nói không chừng thật sẽ cải tà quy chính.
- Sau này chủ nhân xây dựng phủ đệ, ta có thể chủ trì, xây dựng Tụ Linh Trận chân chính. Để cho toàn bộ phủ đệ của chủ nhân tràn ngập linh khí, nhưng không tiết ra ngoài.
Bản thân Nghĩa Minh cũng là đại sư kiến trúc, chủ trì xây dựng Thần Miếu, không gì không biết.
Có thể tu thành Đạo cảnh thất biến, tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản.
Sau đó Cổ Trần Sa theo hắn học tập phương pháp tụ linh, nghe hắn giảng giải các loại phong thuỷ cực từ biến hóa, lại nghe lý giải và cảm ngộ về Đạo cảnh của hắn, còn có kinh nghiệm tấn thăng Đạo cảnh của rất nhiều cao thủ Man tộc, thậm chí còn giảng giải võ học trong Ma Ha Trấn Ngục Kinh, đối chiếu Cự Linh Thần Công, Thiên Tử Phong Thần Thuật, tự mình tổng kết ra phương pháp tu hành.
Trong mơ hồ, hắn cảm thấy thiên địa rút nhỏ, mình trở nên to lớn, thời gian trôi nhanh, các loại tri thức qua lại chìm nổi, nhưng không lộn xộn, mà cực kỳ hài hoà, như thanh tuyền lưu chuyển ở trong lòng.
Bất tri bất giác đã qua ba ngày ba đêm, hắn hoàn toàn say sưa ở trong học tập.
Sau cùng từ trong si mê tỉnh lại, hắn không có chút mệt mỏi, hơi vận chuyển khí huyết, hô hấp thổ nạp, huyết dịch trong cơ thể như sông lớn trào lên, du tẩu toàn thân, mỗi tấc máu thịt đều mềm như bông, cứng như sắt, lại có nhận thức mới về Nhật Nguyệt Luyện và Nhật Nguyệt Biến.
- Chủ nhân được ích lợi không nhỏ, khí huyết của ngài biến hóa ta đều cảm giác được, bao la nhưng không cuộn trào mãnh liệt, như nhật nguyệt vĩnh hằng, loại công pháp này thật kỳ diệu.
Nghĩa Minh tinh tế cảm thụ, thỉnh thoảng chỉ điểm.
- Ta cảm thấy Ma Ha Trấn Ngục Kinh cũng không phải tà môn ngoại đạo, ngược lại là hàng ma chi đạo, lấy ý chí bao dung vạn giới trấn áp Địa Ngục Tà Ma, kinh này ta xem qua, cảm thấy nghĩa lý rất ăn khớp phương pháp trừng phạt hung ác của Pháp gia.
Cổ Trần Sa lĩnh giáo.
- Ma Ha Thần có thể chính, cũng có thể tà, trong thần thoại hắn là Thần Linh trấn áp Địa Ngục, cũng là Thần Vương trong đó, nên trong Ma Ha Trấn Ngục Kinh có chính có tà, khó mà phân biệt, người tu luyện kinh này cũng như vậy, muốn thành Ma hay thành Tiên, đều theo tâm ý của mình.
Nghĩa Minh giải thích:
- Bất quá kinh này có ba cuốn, tu vi của ta chỉ có thể tu quyển thứ nhất, hai cuốn sau càng cao thâm hơn, cũng không phải ta có khả năng tiếp xúc được.
- Man Vương Tạp La kia có tu vi gì.
Cổ Trần Sa nghĩ tới Man Vương ngày đó muốn từ trong Truyền Tống Trận đi qua.
- Hắn đã đến Đạo cảnh thập nhị biến Nhiếp Hồn Đoạt Phách, chỗ hắn đến, người trong phương viên mười dặm đều sẽ bị thần niệm của hắn thao túng, biến thành khôi lỗi, đây là đòn sát thủ dùng để đối phó đại quân Vĩnh Triều.
Nghĩa Minh nói:
- Ngoài Đạo cảnh cửu biến là linh hồn, thần niệm, thần thức, tinh thần, thập biến là Nhất Tâm Thiên Dụng, trong não hải phân ra trăm nghìn “mình”, làm vô số sự tình khác nhau, lại không xung đột.
Đến biến này, suy tính cường đại, đã không thể tưởng tượng nổi, nên nhất định phải có đại não Lưu Ly Ngọc Thân mới có thể cầm cự, nếu không luyện thành Lưu Ly Ngọc Thân, đầu óc sẽ không thừa nhận nổi, nhất tâm thập dụng cũng khó khăn, thậm chí biến thành ngu ngốc.
Đến thập nhất biến Linh Hồn Xúc Tu, chính là trăm nghìn ý niệm giống như xúc tu, lấy thân thể làm trung tâm phát tán ra, cảm giác các loại tình huống bốn phía, còn rõ ràng minh bạch hơn tận mắt nhìn thấy, có thể cách không thấu thị, thậm chí quan sát kết cấu vật chất, đây chính là sự tình tiên thiên cương khí không thể làm được.
Thập tam biến Nhiếp Hồn Đoạt Phách, sau khi trăm nghìn xúc tu ý niệm diễn sinh ra, tiến vào thân thể người khác, áp chế tư duy đối phương, từ đó thao túng thân thể. Đến biến này, hành tẩu ở nhân gian sẽ cực kỳ khủng bố.
- Linh Hồn Xúc Tu, Nhiếp Hồn Đoạt Phách, hai chiêu này đích thật là khủng bố, không thể ngăn chặn.
Cổ Trần Sa kinh hãi:
- Chỉ cần cảnh giới không bằng hắn người, thậm chí không cần nhìn ngươi, trong vòng mười dặm, liền vô thanh vô tức ngươi tư duy áp chế, để cho ngươi biến thành hắn đề tuyến tượng gỗ. tiên thiên cương khí vẫn là có hình có chất đồ vật, có thể tránh né, có thể ngăn chặn, nhưng tâm này linh chi lực, vậy thì căn bản không theo phòng hộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.