Chương 191: Huyền Vũ chi noãn (1)
Mộng Nhập Thần Cơ
04/09/2022
Trọn vẹn ba ngày, mọi người giống như ở vào trong mộng, trơ mắt nhìn vô số bóng đen lui tới, chu vi hơn mười dặm, một thành trì to lớn đột ngột từ mặt đất mọc lên, không phải làm bằng đá, mà trước dùng Tinh Cương đặc thù cấu thành khung xương, bên ngoài đổ Thạch Nê còn chắc chắn hơn tảng đá, trừ lần đó ra, trên các phòng ốc đều lắp đặt thủy tinh tinh mang lòe lòe, giống như hình cung, có khả năng tụ ánh sáng.
Tòa thành chiếm diện tích chừng vạn mẫu, giống như Cự Quy nằm ở bên cạnh hồ nước.
Hồ nước cũng được cải tạo, diện tích mở rộng, vô số bùn đất bị moi ra, đả thông đáy hồ, thậm chí liên tiếp với sông ngầm ở dưới mặt đất, nước chảy cuồn cuộn, hơn mười dòng suối phun từ lòng đất phun ra, ở trên mặt hồ hình thành cảnh sắc kỳ dị.
Trên núi bốn phía, rất nhiều cầu treo được xây dựng, nối thẳng trong thành.
Trên núi dựng từng ụ súng cực lớn, có tháp canh, tùy thời phát hiện động tĩnh, gõ vang cảnh báo.
Cổ Trần Sa nhìn mà hoa mắt.
Xung quanh thành trì xây dựng phường thị, đường đi.
Những đường đi kia rất rộng, hai bên có cống ngầm cho nước bẩn chảy, còn có nhà tắm công cộng dùng chung, địa phương chứa rác thải… tất cả đầy đủ hết.
Phòng ốc xung quanh phường thị đều cao lớn rộng rãi, không bị không khí ẩm ướt của Man Hoang xâm nhiễm.
Nơi đây đã thành một viên minh châu ở trong Man Hoang rồi.
Nhất là tòa thành giống như Cự Quy kia, phía trên có rất nhiều ụ súng, giống như con rắn công kích, hung thần ác sát. Loại thành trì phủ đệ này, cho dù là phủ đệ của Thất hoàng tử Cổ Pháp Sa cũng không huyền diệu như thế.
Đương nhiên, cái này cũng là bởi vì ở Man Hoang, thổ địa rộng lớn, muốn xây dựng như thế nào thì xây dựng.
Nếu như ở kinh thành, phủ đệ lớn nhất cũng chỉ mấy trăm mẫu, còn ở ngoài thành, nơi nào có địa phương vạn mẫu để xây dựng.
- Vương gia, đã xây dựng xong rồi, Man Hoang này tương đối ẩm ướt, nhưng ở từng nơi âm u hẻo lánh, chúng ta đều khảm hỏa châu, có thể khô ráo nhà kho, trừ lần đó ra, các loại nguyệt thạch, đường ống… đều chuẩn bị thỏa đáng, ngươi cứ đi xem, chỉ cần nghiệm thu xong, thì giao viên Thất Thánh Luyện Tâm Đan còn lại, ngươi muốn Hỏa Phù Thương, Giác Giao Khải, Đấu Chiến Pháp Tửu, đan dược, còn có sách vở… đều ở trong khố phòng, đây là bản vẽ. Có thể dựa vào bản vẽ điều tra, còn nữa, ngôi thành này có thể dung nạp mấy vạn người cư trú, ngươi còn cần gia tăng chút ít nhân thủ mới được
Tượng Sơn Chính Hùng không thể chờ đợi được muốn lấy viên thứ hai.
- Không cần nghiệm thu, nếu Thiên Công Viện còn không tin được, vậy thì không ai có thể đáng tin rồi.
Trong lòng Cổ Trần Sa vui mừng, hắn vẫn muốn phủ đệ tốt, hiện tại rốt cuộc có rồi, cái này là nhà chính thức của mình, mặc dù ở Man Hoang, nhưng an bình tường hòa hơn kinh thành nhiều, hết thảy đều do mình làm chủ, hắn ném một bình thuốc cho Tượng Sơn Chính Hùng.
Tượng Sơn Chính Hùng kiểm tra đan dược, phát hiện không sai, lập tức gởi thư cho cao tầng Thiên Công Viện, nói chuyện đã xong.
- Vương gia, con đường đang nhanh chóng tu kiến, gặp núi mở đường, gặp sông bắc cầu, rất nhanh sẽ câu thông với nơi đây, mặt khác, Thiên Công Viện chúng ta còn ở hai bên đường tu kiến Dịch Trạm, từ nay về sau, nơi đây chẳng những là đất phong của Vương gia, cũng là lãnh thổ của triều đình.
Tượng Sơn Chính Hùng nói.
- Ta sẽ lấy nơi đây làm trung tâm, khuếch trương vào Man Hoang xa hơn.
Cổ Trần Sa lớn tiếng ra lệnh:
- Các ngươi ở từng điểm cao, cắm vương kỳ của Đại Vĩnh Vương Triều!
- Vâng!
Phía dưới rất nhiều chiến sĩ chỉnh tề trả lời.
Ba ngày nay, đám người Lưu Vũ đã hợp nhất đội ngũ của Long Vũ Vân, bọn hắn đã tu thành Đạo cảnh, lại có thần kiếm, lực lượng rất mạnh, không sợ những người kia không phục, huống chi còn có Long Vũ Vân phân phó.
Trên cơ bản đã tiếp nhận đội ngũ ba nghìn người của Long Vũ Vân, trong đất phong khuyết thiếu nhân thủ xem như tạm thời có thể hóa giải.
Bất quá những người này đều là chiến sĩ, am hiểu chiến đấu giết địch, nhiệm vụ mỗi ngày là huấn luyện vũ kỹ, ở trong phủ đệ còn cần rất nhiều nô bộc dùng để quét dọn vệ sinh, trông giữ nhà kho, nuôi dưỡng gia cầm, thậm chí còn phải có tỳ nữ thêu thùa, quần áo, giặt đồ....
Cho dù là thổ hào ở nông thôn, ngoại trừ gia đinh hộ viện, các loại tạp dịch nô bộc ít thì hơn mười người, nhiều thì vài trăm người.
Cũng may Long Vũ Vân có kinh nghiệm thống soái mấy trăm vạn quân dân, giao cho nàng bố cục cũng không tệ, mặt khác Long Kiếm Đảo còn có rất nhiều di dân, có thể dùng để mở rộng đất phong.
Về phần Bảo Ngọc Quốc, Cổ Trần Sa tạm thời còn không thể tín nhiệm.
Long Vũ Vân đã tin tưởng mình có thể giải cứu thân nhân của nàng, bây giờ là nói gì nghe nấy.
- Vương gia, như vậy ta cáo từ, có chuyện gì, có thể thông qua Chu Thiên Hạp liên hệ ta, về sau tu kiến, sửa chữa thành trì, ta đều sẽ phái người tới, trừ lần đó ra, nếu Vương gia còn muốn tu kiến công sự khác, ta có thể giảm giá cho ngươi.
Tượng Sơn Chính Hùng chắp tay, trực tiếp bay đi.
Cổ Trần Sa nhìn bản vẽ trên tay, trực tiếp đáp xuống trung ương thành bảo.
Trung ương thành bảo là một tháp cao, tháp này có tầng bảy, tầng thứ nhất là đại sảnh hội nghị, vô cùng rộng lớn, tầng thứ hai đặt binh khí đao kiếm, tầng thứ ba quần áo, tầng bốn, tầng năm, sáu tầng đều trống không, theo tâm ý của hắn bố trí. Tầng cao nhất là phòng ngủ của hắn, cũng là chỗ tu luyện.
Chính là trung tâm của tất cả phủ đệ, thậm chí của đất phong.
Hắn vừa đi vào phòng ngủ, liền cảm giác bên trong linh khí tràn đầy, lại có Tụ Linh Trận, ở trên tháp cao nhìn xuống, thành trì như một con Huyền Vũ cực lớn có sinh mạng hô hấp, phun ra nuốt vào tinh hoa thiên địa, tất cả tinh hoa trải qua Huyền Vũ phun ra nuốt vào, đều tụ tập về phía phòng ngủ.
Trong phòng ngủ đừng nói tu luyện, coi như ở mười ngày nửa tháng, cũng có thể rửa sạch huyết nhục, tiêu trừ bách bệnh.
Vốn Cổ Trần Sa còn muốn nhìn xem có chỗ nào cần cải biến, lại phát hiện cả thành trì như Huyền Vũ xuất hải, dãy núi bốn phía, trên núi có tháp, cầu kết liên hoàn, ngay cả từ trường của thế núi xung quanh cũng bị lợi dụng, hắn không thể cải biến một chút, bất kỳ cải biến dư thừa nào, đều là vẽ rắn thêm chân.
Tòa thành chiếm diện tích chừng vạn mẫu, giống như Cự Quy nằm ở bên cạnh hồ nước.
Hồ nước cũng được cải tạo, diện tích mở rộng, vô số bùn đất bị moi ra, đả thông đáy hồ, thậm chí liên tiếp với sông ngầm ở dưới mặt đất, nước chảy cuồn cuộn, hơn mười dòng suối phun từ lòng đất phun ra, ở trên mặt hồ hình thành cảnh sắc kỳ dị.
Trên núi bốn phía, rất nhiều cầu treo được xây dựng, nối thẳng trong thành.
Trên núi dựng từng ụ súng cực lớn, có tháp canh, tùy thời phát hiện động tĩnh, gõ vang cảnh báo.
Cổ Trần Sa nhìn mà hoa mắt.
Xung quanh thành trì xây dựng phường thị, đường đi.
Những đường đi kia rất rộng, hai bên có cống ngầm cho nước bẩn chảy, còn có nhà tắm công cộng dùng chung, địa phương chứa rác thải… tất cả đầy đủ hết.
Phòng ốc xung quanh phường thị đều cao lớn rộng rãi, không bị không khí ẩm ướt của Man Hoang xâm nhiễm.
Nơi đây đã thành một viên minh châu ở trong Man Hoang rồi.
Nhất là tòa thành giống như Cự Quy kia, phía trên có rất nhiều ụ súng, giống như con rắn công kích, hung thần ác sát. Loại thành trì phủ đệ này, cho dù là phủ đệ của Thất hoàng tử Cổ Pháp Sa cũng không huyền diệu như thế.
Đương nhiên, cái này cũng là bởi vì ở Man Hoang, thổ địa rộng lớn, muốn xây dựng như thế nào thì xây dựng.
Nếu như ở kinh thành, phủ đệ lớn nhất cũng chỉ mấy trăm mẫu, còn ở ngoài thành, nơi nào có địa phương vạn mẫu để xây dựng.
- Vương gia, đã xây dựng xong rồi, Man Hoang này tương đối ẩm ướt, nhưng ở từng nơi âm u hẻo lánh, chúng ta đều khảm hỏa châu, có thể khô ráo nhà kho, trừ lần đó ra, các loại nguyệt thạch, đường ống… đều chuẩn bị thỏa đáng, ngươi cứ đi xem, chỉ cần nghiệm thu xong, thì giao viên Thất Thánh Luyện Tâm Đan còn lại, ngươi muốn Hỏa Phù Thương, Giác Giao Khải, Đấu Chiến Pháp Tửu, đan dược, còn có sách vở… đều ở trong khố phòng, đây là bản vẽ. Có thể dựa vào bản vẽ điều tra, còn nữa, ngôi thành này có thể dung nạp mấy vạn người cư trú, ngươi còn cần gia tăng chút ít nhân thủ mới được
Tượng Sơn Chính Hùng không thể chờ đợi được muốn lấy viên thứ hai.
- Không cần nghiệm thu, nếu Thiên Công Viện còn không tin được, vậy thì không ai có thể đáng tin rồi.
Trong lòng Cổ Trần Sa vui mừng, hắn vẫn muốn phủ đệ tốt, hiện tại rốt cuộc có rồi, cái này là nhà chính thức của mình, mặc dù ở Man Hoang, nhưng an bình tường hòa hơn kinh thành nhiều, hết thảy đều do mình làm chủ, hắn ném một bình thuốc cho Tượng Sơn Chính Hùng.
Tượng Sơn Chính Hùng kiểm tra đan dược, phát hiện không sai, lập tức gởi thư cho cao tầng Thiên Công Viện, nói chuyện đã xong.
- Vương gia, con đường đang nhanh chóng tu kiến, gặp núi mở đường, gặp sông bắc cầu, rất nhanh sẽ câu thông với nơi đây, mặt khác, Thiên Công Viện chúng ta còn ở hai bên đường tu kiến Dịch Trạm, từ nay về sau, nơi đây chẳng những là đất phong của Vương gia, cũng là lãnh thổ của triều đình.
Tượng Sơn Chính Hùng nói.
- Ta sẽ lấy nơi đây làm trung tâm, khuếch trương vào Man Hoang xa hơn.
Cổ Trần Sa lớn tiếng ra lệnh:
- Các ngươi ở từng điểm cao, cắm vương kỳ của Đại Vĩnh Vương Triều!
- Vâng!
Phía dưới rất nhiều chiến sĩ chỉnh tề trả lời.
Ba ngày nay, đám người Lưu Vũ đã hợp nhất đội ngũ của Long Vũ Vân, bọn hắn đã tu thành Đạo cảnh, lại có thần kiếm, lực lượng rất mạnh, không sợ những người kia không phục, huống chi còn có Long Vũ Vân phân phó.
Trên cơ bản đã tiếp nhận đội ngũ ba nghìn người của Long Vũ Vân, trong đất phong khuyết thiếu nhân thủ xem như tạm thời có thể hóa giải.
Bất quá những người này đều là chiến sĩ, am hiểu chiến đấu giết địch, nhiệm vụ mỗi ngày là huấn luyện vũ kỹ, ở trong phủ đệ còn cần rất nhiều nô bộc dùng để quét dọn vệ sinh, trông giữ nhà kho, nuôi dưỡng gia cầm, thậm chí còn phải có tỳ nữ thêu thùa, quần áo, giặt đồ....
Cho dù là thổ hào ở nông thôn, ngoại trừ gia đinh hộ viện, các loại tạp dịch nô bộc ít thì hơn mười người, nhiều thì vài trăm người.
Cũng may Long Vũ Vân có kinh nghiệm thống soái mấy trăm vạn quân dân, giao cho nàng bố cục cũng không tệ, mặt khác Long Kiếm Đảo còn có rất nhiều di dân, có thể dùng để mở rộng đất phong.
Về phần Bảo Ngọc Quốc, Cổ Trần Sa tạm thời còn không thể tín nhiệm.
Long Vũ Vân đã tin tưởng mình có thể giải cứu thân nhân của nàng, bây giờ là nói gì nghe nấy.
- Vương gia, như vậy ta cáo từ, có chuyện gì, có thể thông qua Chu Thiên Hạp liên hệ ta, về sau tu kiến, sửa chữa thành trì, ta đều sẽ phái người tới, trừ lần đó ra, nếu Vương gia còn muốn tu kiến công sự khác, ta có thể giảm giá cho ngươi.
Tượng Sơn Chính Hùng chắp tay, trực tiếp bay đi.
Cổ Trần Sa nhìn bản vẽ trên tay, trực tiếp đáp xuống trung ương thành bảo.
Trung ương thành bảo là một tháp cao, tháp này có tầng bảy, tầng thứ nhất là đại sảnh hội nghị, vô cùng rộng lớn, tầng thứ hai đặt binh khí đao kiếm, tầng thứ ba quần áo, tầng bốn, tầng năm, sáu tầng đều trống không, theo tâm ý của hắn bố trí. Tầng cao nhất là phòng ngủ của hắn, cũng là chỗ tu luyện.
Chính là trung tâm của tất cả phủ đệ, thậm chí của đất phong.
Hắn vừa đi vào phòng ngủ, liền cảm giác bên trong linh khí tràn đầy, lại có Tụ Linh Trận, ở trên tháp cao nhìn xuống, thành trì như một con Huyền Vũ cực lớn có sinh mạng hô hấp, phun ra nuốt vào tinh hoa thiên địa, tất cả tinh hoa trải qua Huyền Vũ phun ra nuốt vào, đều tụ tập về phía phòng ngủ.
Trong phòng ngủ đừng nói tu luyện, coi như ở mười ngày nửa tháng, cũng có thể rửa sạch huyết nhục, tiêu trừ bách bệnh.
Vốn Cổ Trần Sa còn muốn nhìn xem có chỗ nào cần cải biến, lại phát hiện cả thành trì như Huyền Vũ xuất hải, dãy núi bốn phía, trên núi có tháp, cầu kết liên hoàn, ngay cả từ trường của thế núi xung quanh cũng bị lợi dụng, hắn không thể cải biến một chút, bất kỳ cải biến dư thừa nào, đều là vẽ rắn thêm chân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.