Chương 196: Nghĩ cách cứu viện (2)
Mộng Nhập Thần Cơ
04/09/2022
- Muốn những Man tộc này tin phục, nhất định phải để cho bọn họ hiến tế đạt được lực lượng mới được. Hiện tại ta mượn danh nghĩa Thần Linh, coi như bọn hắn thờ phụng Thần Linh ở sau lưng ta, nhưng sát sinh tế tự căn bản không có biện pháp phản hồi cái gì. Man tộc cũng không ngốc, bọn hắn không chiếm được chỗ tốt, cảm thấy bị lừa gạt, tạo phản sẽ càng thêm lợi hại.
- Đúng là không có biện pháp ban thưởng cho bọn hắn lực lượng.
Cổ Trần Sa ngẫm lại cũng phải, Thần sở dĩ là Thần, là bởi vì sau khi thờ phụng, hiến tế có thể đạt được lực lượng, cũng có thể dùng chữa bệnh, ví dụ như trước kia dân gian có Dược Thần, nếu đau đầu nhức óc gì đó, giết con gà tế tự Thần này, bệnh sẽ lập tức chuyển biến tốt đẹp.
Hiện tại Thiên Phù Đại Đế huỷ bỏ Thần này, tất cả người bị bệnh, đều phải tìm thầy thuốc, nơi nơi đều có mở y quán.
- Phàm là người sinh bệnh, không đi tìm thầy thuốc mà tế thần, sẽ bị xử tội.
Đây là chỉ dụ.
- Trước giam lại, một ngày ba bữa cho ăn cơm, chờ ta nghĩ ra phương pháp hàng phục được Man tộc lại nói.
Cổ Trần Sa vẫy vẫy tay, ly khai nhà tù, xem ra muốn giáo hóa Man tộc, cũng là gánh nặng đường xa.
Hắn vừa đi ra, đã nhìn thấy Long Vũ Vân vội vội vàng vàng chạy tới.
- Ta tìm ngươi có việc.
- Nghĩa Minh, ngươi suy nghĩ xem có biện pháp hàng phục Man tộc không, chuyện này có thể làm đại sự hạng nhất.
Cổ Trần Sa phân phó:
- Nơi đây có gần mười vạn nô lệ Man tộc, nếu như bạo động sẽ rất mệt mỏi.
- Vâng, chủ nhân.
Nghĩa Minh khom người.
- Đi, tới thư phòng của ta nói chuyện.
Cổ Trần Sa nắm tay Long Vũ Vân, thúc giục Đại Long Khải, bay lên tháp cao, tiến vào thư phòng kiêm phòng ngủ của mình.
- Đại hoàng tử cho người truyền lời, lệnh ta dẫn nhân mã tìm hắn quỳ xuống chuộc tội, nếu không sẽ giết đệ đệ của ta, đệ đệ kia của ta trời sinh kỳ tài, vốn là hy vọng của Long Kiếm Đảo chúng ta, đáng tiếc bị hắn bắt lấy.
Long Vũ Vân nói ra việc này.
- Ý của ngươi như nào?
Cổ Trần Sa hỏi lại.
- Chỉ có thể nhờ ngươi ra tay nghĩ cách cứu viện.
Long Vũ Vân nói.
- Vậy ngươi có nghĩ tới thần phục lão Đại hay không?
Cổ Trần Sa lại hỏi.
- Việc này không có khả năng, cho dù chỉ còn lại một mình ta, ta cũng tử chiến đến cùng.
Trên mặt Long Vũ Vân xuất hiện sát ý:
- Nếu ta thần phục, chỉ sợ cả nhà sẽ chết hết, có ta ở đây, còn có cơ hội báo thù.
- Nói hay lắm, đã như vậy, ta sẽ lập tức khởi hành đi cứu viện.
Cổ Trần Sa nói.
- Nhưng trước mắt lãnh địa cần xây dựng, nếu ta không có ở đây, chỉ sợ sẽ xảy ra vấn đề.
- Những vấn đề này ta đều có thể ứng phó.
Long Vũ Vân khẽ cắn môi.
- Bên Ngọc Hàn Lộ ta đã triệt để nói rõ ràng, nàng mang theo nhân mã của mình, hoàn toàn gia nhập dưới trướng của ngươi, người phản đối đã ly khai, Ngọc Phách và nàng triệt để tan vỡ. Trước mắt nàng trở về triệu tập thương đoàn, đóng quân ở chỗ này, đồng thời sẽ mang đến thương đoàn càng lớn để phồn vinh lãnh địa của ngươi, mặt khác, nàng còn tặng ba trăm viên Ngọc Thạch thượng phẩm.
- Vậy là tốt rồi.
Cổ Trần Sa nhìn xung quanh một chút:
- Ta cũng phải sớm cứu thân nhân của ngươi ra, như vậy ngươi mới có thể chân thành hợp tác với ta. Hiện tại Man tộc đã phái trinh sát đến đây dò xét, chỉ sợ kế tiếp sẽ có đại quân tiến công, chúng ta còn phải làm tốt chuẩn bị chiến đấu.
- Ta sẽ hết toàn lực kéo Ngọc Hàn Lộ lên.
Lúc này Long Vũ Vân rất nhu thuận.
- Tốt, ta sẽ lập tức khởi hành.
Cổ Trần Sa phất tay, cất trứng Huyền Vũ vào trong túi, cả thành trì lập tức mất đi một loại khí tức hàm súc, linh khí trong phòng ngủ cũng mỏng manh hơn rất nhiều.
Hắn thúc giục ý niệm, Đại Long Khải bao bọc mình, sau đó triệt để che giấu, không chút khí tức, không có thanh âm, không có chấn động, còn huyền diệu hơn Ẩn Thân Phù.
Gần đây Đại Long Khải càng thêm huyền diệu, bởi vì tiêu hóa viên Linh Tinh kia, thỉnh thoảng còn được Cổ Trần Sa ngẫu nhiên dùng Nhật Nguyệt Luyện và tinh huyết tế luyện.
Tuy hiện tại tu vi của Cổ Trần Sa rất mạnh, nhưng tối đa cũng chỉ Đạo cảnh tam biến Đồng Bì Thiết Cốt. Sở dĩ có thể một chiêu tước đi ngón tay của Ngọc Phách, chủ yếu là dựa vào Đại Long Khải ngăn cản tiên thiên cương khí, tăng thêm Hàng Ma Chi Nhận tiến hóa trở nên sắc bén, còn có Ngọc Phách căn bản không phòng bị.
Nếu không có Đại Long Khải và Hàng Ma Chi Nhận, chỉ sợ hắn một chiêu đã bị giết chết.
Hiện tại hắn rất quan tâm binh khí áo giáp, này không phải ỷ lại, mà là tình thế bức bách, không thể không mượn nhờ ngoại lực.
- Đúng là không có biện pháp ban thưởng cho bọn hắn lực lượng.
Cổ Trần Sa ngẫm lại cũng phải, Thần sở dĩ là Thần, là bởi vì sau khi thờ phụng, hiến tế có thể đạt được lực lượng, cũng có thể dùng chữa bệnh, ví dụ như trước kia dân gian có Dược Thần, nếu đau đầu nhức óc gì đó, giết con gà tế tự Thần này, bệnh sẽ lập tức chuyển biến tốt đẹp.
Hiện tại Thiên Phù Đại Đế huỷ bỏ Thần này, tất cả người bị bệnh, đều phải tìm thầy thuốc, nơi nơi đều có mở y quán.
- Phàm là người sinh bệnh, không đi tìm thầy thuốc mà tế thần, sẽ bị xử tội.
Đây là chỉ dụ.
- Trước giam lại, một ngày ba bữa cho ăn cơm, chờ ta nghĩ ra phương pháp hàng phục được Man tộc lại nói.
Cổ Trần Sa vẫy vẫy tay, ly khai nhà tù, xem ra muốn giáo hóa Man tộc, cũng là gánh nặng đường xa.
Hắn vừa đi ra, đã nhìn thấy Long Vũ Vân vội vội vàng vàng chạy tới.
- Ta tìm ngươi có việc.
- Nghĩa Minh, ngươi suy nghĩ xem có biện pháp hàng phục Man tộc không, chuyện này có thể làm đại sự hạng nhất.
Cổ Trần Sa phân phó:
- Nơi đây có gần mười vạn nô lệ Man tộc, nếu như bạo động sẽ rất mệt mỏi.
- Vâng, chủ nhân.
Nghĩa Minh khom người.
- Đi, tới thư phòng của ta nói chuyện.
Cổ Trần Sa nắm tay Long Vũ Vân, thúc giục Đại Long Khải, bay lên tháp cao, tiến vào thư phòng kiêm phòng ngủ của mình.
- Đại hoàng tử cho người truyền lời, lệnh ta dẫn nhân mã tìm hắn quỳ xuống chuộc tội, nếu không sẽ giết đệ đệ của ta, đệ đệ kia của ta trời sinh kỳ tài, vốn là hy vọng của Long Kiếm Đảo chúng ta, đáng tiếc bị hắn bắt lấy.
Long Vũ Vân nói ra việc này.
- Ý của ngươi như nào?
Cổ Trần Sa hỏi lại.
- Chỉ có thể nhờ ngươi ra tay nghĩ cách cứu viện.
Long Vũ Vân nói.
- Vậy ngươi có nghĩ tới thần phục lão Đại hay không?
Cổ Trần Sa lại hỏi.
- Việc này không có khả năng, cho dù chỉ còn lại một mình ta, ta cũng tử chiến đến cùng.
Trên mặt Long Vũ Vân xuất hiện sát ý:
- Nếu ta thần phục, chỉ sợ cả nhà sẽ chết hết, có ta ở đây, còn có cơ hội báo thù.
- Nói hay lắm, đã như vậy, ta sẽ lập tức khởi hành đi cứu viện.
Cổ Trần Sa nói.
- Nhưng trước mắt lãnh địa cần xây dựng, nếu ta không có ở đây, chỉ sợ sẽ xảy ra vấn đề.
- Những vấn đề này ta đều có thể ứng phó.
Long Vũ Vân khẽ cắn môi.
- Bên Ngọc Hàn Lộ ta đã triệt để nói rõ ràng, nàng mang theo nhân mã của mình, hoàn toàn gia nhập dưới trướng của ngươi, người phản đối đã ly khai, Ngọc Phách và nàng triệt để tan vỡ. Trước mắt nàng trở về triệu tập thương đoàn, đóng quân ở chỗ này, đồng thời sẽ mang đến thương đoàn càng lớn để phồn vinh lãnh địa của ngươi, mặt khác, nàng còn tặng ba trăm viên Ngọc Thạch thượng phẩm.
- Vậy là tốt rồi.
Cổ Trần Sa nhìn xung quanh một chút:
- Ta cũng phải sớm cứu thân nhân của ngươi ra, như vậy ngươi mới có thể chân thành hợp tác với ta. Hiện tại Man tộc đã phái trinh sát đến đây dò xét, chỉ sợ kế tiếp sẽ có đại quân tiến công, chúng ta còn phải làm tốt chuẩn bị chiến đấu.
- Ta sẽ hết toàn lực kéo Ngọc Hàn Lộ lên.
Lúc này Long Vũ Vân rất nhu thuận.
- Tốt, ta sẽ lập tức khởi hành.
Cổ Trần Sa phất tay, cất trứng Huyền Vũ vào trong túi, cả thành trì lập tức mất đi một loại khí tức hàm súc, linh khí trong phòng ngủ cũng mỏng manh hơn rất nhiều.
Hắn thúc giục ý niệm, Đại Long Khải bao bọc mình, sau đó triệt để che giấu, không chút khí tức, không có thanh âm, không có chấn động, còn huyền diệu hơn Ẩn Thân Phù.
Gần đây Đại Long Khải càng thêm huyền diệu, bởi vì tiêu hóa viên Linh Tinh kia, thỉnh thoảng còn được Cổ Trần Sa ngẫu nhiên dùng Nhật Nguyệt Luyện và tinh huyết tế luyện.
Tuy hiện tại tu vi của Cổ Trần Sa rất mạnh, nhưng tối đa cũng chỉ Đạo cảnh tam biến Đồng Bì Thiết Cốt. Sở dĩ có thể một chiêu tước đi ngón tay của Ngọc Phách, chủ yếu là dựa vào Đại Long Khải ngăn cản tiên thiên cương khí, tăng thêm Hàng Ma Chi Nhận tiến hóa trở nên sắc bén, còn có Ngọc Phách căn bản không phòng bị.
Nếu không có Đại Long Khải và Hàng Ma Chi Nhận, chỉ sợ hắn một chiêu đã bị giết chết.
Hiện tại hắn rất quan tâm binh khí áo giáp, này không phải ỷ lại, mà là tình thế bức bách, không thể không mượn nhờ ngoại lực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.