Chương 332: Phối hợp (2)
Mộng Nhập Thần Cơ
20/06/2023
Chỉ cần hắn tiến một bước, Xá Lợi sẽ nổ tung, hóa thành tiên thiên cương khí cuồn cuộn, bước ra một bước mấu chốt nhất.
Trước khi đạt tới lục biến Luyện Khí Thành Cương, hết thảy thủ đoạn công kích của hắn đều là man lực.
Hắn dần dần đi về phía trước, hai mắt nhìn Lệ Vãng Sinh, tựa hồ muốn phối hợp với Lâu Bái Nguyệt giáp công.
Lệ Vãng Sinh cũng cảm giác được hắn muốn công kích, trên mặt xuất hiện nụ cười khinh thường, đột nhiên nắm lấy cơ hội.
Từ trong đầu ngón tay có kiếm khí đến trước mặt Cổ Trần Sa.
Kiếm khí chỉ có một tia, nhưng Cổ Trần Sa xem ra, lại giống như Thiên Thần ở bầu trời cao xa, huy động Thần Binh dài đến vạn dặm bổ tới mình.
Đạo kiếm khí này đến cực kỳ nhanh, hắn căn bản không cách nào trốn tránh, chỉ có thể đón đỡ.
Dùng tốc độ phản ứng của hắn, căn bản không có khả năng tránh né được công kích của Lệ Vãng Sinh. Tốc độ nhanh nhất của hắn, ở trong mắt Lệ Vãng Sinh không khác gì rùa bò.
Bất quá hắn sớm có chuẩn bị, cũng biết quan hệ lợi hại trong đó, thời điểm kiếm khí của đối phương tập kích đến, toàn thân thúc giục Dưỡng Long Tâm Pháp, mãnh liệt ra quyền.
Quyền này là Chuyết Quyền.
Hắn tìm hiểu Chuyết Quyền Cửu Pháp, hiện tại đánh ra, sẽ có các loại ý cảnh ẩn chứa trong đó, tuy ngu ngốc buồn cười, nhưng lại đánh trúng kiếm khí của Lệ Vãng Sinh.
Phanh!
Kiếm khí và quyền va chạm, trong chớp mắt da thịt của Cổ Trần Sa nổ tung, đạo kiếm khí kia chui vào thân thể của hắn.
Thân hình hắn cũng bị kiếm khí chấn bay, không biết bay ra bao xa.
- Lợi hại!
Sau khi kiếm khí nhập vào cơ thể, hóa thành rất nhiều tia thiết cắt kinh mạch của hắn.
Hắn sớm có chuẩn bị, thúc giục Dưỡng Long Tâm Pháp, Hóa Long Tháp nhanh chóng vận chuyển, sinh ra vòng xoáy, muốn hấp thu kiếm khí.
Nhưng kiếm khí kia rất xảo trá, lại đâm rách huyệt đạo của hắn, sau đó du tẩu lên não, muốn phá hư đại não, trực tiếp giết chết hắn.
- Nhật Nguyệt Luyện!
Hắn thúc giục Nhật Nguyệt Luyện, khí huyết trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, lôi kéo tranh đấu với kiếm khí, Hóa Long Tháp phát ra hấp lực càng cường đại hơn, muốn hút kiếm khí vào trong tháp.
Thế nhưng kiếm khí cực kỳ ngoan cố, tựa hồ ẩn chứa ý chí của Lệ Vãng Sinh, xảo trá giảo hoạt, chui loạn khắp nơi, gắt gao chống cự, nếu không phải Cổ Trần Sa vượt qua Đạo cảnh tứ biến Thôn Kim Hóa Thạch, trong cơ thể bền chắc như thép, lại trải qua Tam Muội Chân Hỏa của Nghĩa Minh và Lâu Bái Nguyệt rèn luyện, nên cho dù kiếm khí lợi hại, tạm thời cũng không phá được kinh mạch của hắn.
- Nhật Nguyệt Chi Biến, Nhật Nguyệt Chi Long!
Hắn liên tục vận chuyển Thiên Tử Phong Thần Thuật, khí huyết trong cơ thể như Địa Hỏa Thiên Hỏa bộc phát, trùng kích mãnh liệt, kiếm khí dần dần bức bách, phong ấn ở trong Hóa Long Tháp.
Phù...
Lúc này Cổ Trần Sa mới thở dài một hơi, cảm thụ Hóa Long Tháp vận chuyển, đánh tan kiếm khí, chậm rãi phun ra long khí, truyền vào thân thể, cải biến tư chất của hắn.
Làn da tổn hại cũng bắt đầu khép lại.
- Lệ Vãng Sinh chỉ bắn ra kiếm khí, đã thiếu chút nữa lấy mạng của ta, nếu ta và hắn mặt đối mặt giao thủ, khẳng định sẽ chết không thể nghi ngờ.
Cổ Trần Sa cảm thán.
Hắn nhìn chiến trường, tuy Lệ Vãng Sinh lợi hại, nhưng Lâu Bái Nguyệt có thể đối phó được, hai người thi triển ra các loại thủ đoạn công kích, đánh cho thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang.
Chỗ lợi hại của Lâu Bái Nguyệt chính là Đại Đồ Thần Pháp công kích lăng lệ ác liệt, Đồ Thần Cương Khí thiên biến vạn hóa, vô cùng vô tận, thi triển thần thông nào cũng không sợ hao phí cương khí.
Lệ Vãng Sinh tự nhiên không có năng lực như vậy, bất quá cảnh giới của hắn cao thâm, cương khí hùng hồn, cho dù đánh mấy ngày mấy đêm cũng sẽ không khô kiệt.
Hai người chiến đấu có thể nói kỳ phùng địch thủ.
- Như vậy muốn phân ra thắng bại sẽ rất khó khăn.
Cổ Trần Sa bức đến, xem xem Lệ Vãng Sinh còn có bản lĩnh gì.
- Hả? Tiểu tử này lại thôn phệ kiếm khí của ta.
Lệ Vãng Sinh cũng nhìn thấy một màn này, vừa rồi hắn phát ra kiếm khí có thể chém giết Đạo cảnh cửu biến, rơi xuống trên người Cổ Trần Sa lại biến mất không thấy gì nữa.
- Lệ Vãng Sinh, tuy tu vi của ngươi mạnh mẽ, nhưng ngay cả ta cũng không giết chết được.
Cổ Trần Sa cố ý trào phúng:
- Ta chẳng qua là Đạo cảnh ngũ biến, xem ra Lệ Vạn Long cũng không có gì đặc biệt, nhi tử của hắn chỉ lơ lỏng bình thường.
- Ngươi không cần khích tướng, đảo loạn tâm thần của ta?
Lệ Vãng Sinh nhịn không được bật cười:
- Cũng được, ta sẽ ngươi giết, xem Thiên Phù Đại Đế có tới hay không.
Đột nhiên, hắn vứt bỏ Lâu Bái Nguyệt, giết về phía Cổ Trần Sa.
Trước khi đạt tới lục biến Luyện Khí Thành Cương, hết thảy thủ đoạn công kích của hắn đều là man lực.
Hắn dần dần đi về phía trước, hai mắt nhìn Lệ Vãng Sinh, tựa hồ muốn phối hợp với Lâu Bái Nguyệt giáp công.
Lệ Vãng Sinh cũng cảm giác được hắn muốn công kích, trên mặt xuất hiện nụ cười khinh thường, đột nhiên nắm lấy cơ hội.
Từ trong đầu ngón tay có kiếm khí đến trước mặt Cổ Trần Sa.
Kiếm khí chỉ có một tia, nhưng Cổ Trần Sa xem ra, lại giống như Thiên Thần ở bầu trời cao xa, huy động Thần Binh dài đến vạn dặm bổ tới mình.
Đạo kiếm khí này đến cực kỳ nhanh, hắn căn bản không cách nào trốn tránh, chỉ có thể đón đỡ.
Dùng tốc độ phản ứng của hắn, căn bản không có khả năng tránh né được công kích của Lệ Vãng Sinh. Tốc độ nhanh nhất của hắn, ở trong mắt Lệ Vãng Sinh không khác gì rùa bò.
Bất quá hắn sớm có chuẩn bị, cũng biết quan hệ lợi hại trong đó, thời điểm kiếm khí của đối phương tập kích đến, toàn thân thúc giục Dưỡng Long Tâm Pháp, mãnh liệt ra quyền.
Quyền này là Chuyết Quyền.
Hắn tìm hiểu Chuyết Quyền Cửu Pháp, hiện tại đánh ra, sẽ có các loại ý cảnh ẩn chứa trong đó, tuy ngu ngốc buồn cười, nhưng lại đánh trúng kiếm khí của Lệ Vãng Sinh.
Phanh!
Kiếm khí và quyền va chạm, trong chớp mắt da thịt của Cổ Trần Sa nổ tung, đạo kiếm khí kia chui vào thân thể của hắn.
Thân hình hắn cũng bị kiếm khí chấn bay, không biết bay ra bao xa.
- Lợi hại!
Sau khi kiếm khí nhập vào cơ thể, hóa thành rất nhiều tia thiết cắt kinh mạch của hắn.
Hắn sớm có chuẩn bị, thúc giục Dưỡng Long Tâm Pháp, Hóa Long Tháp nhanh chóng vận chuyển, sinh ra vòng xoáy, muốn hấp thu kiếm khí.
Nhưng kiếm khí kia rất xảo trá, lại đâm rách huyệt đạo của hắn, sau đó du tẩu lên não, muốn phá hư đại não, trực tiếp giết chết hắn.
- Nhật Nguyệt Luyện!
Hắn thúc giục Nhật Nguyệt Luyện, khí huyết trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, lôi kéo tranh đấu với kiếm khí, Hóa Long Tháp phát ra hấp lực càng cường đại hơn, muốn hút kiếm khí vào trong tháp.
Thế nhưng kiếm khí cực kỳ ngoan cố, tựa hồ ẩn chứa ý chí của Lệ Vãng Sinh, xảo trá giảo hoạt, chui loạn khắp nơi, gắt gao chống cự, nếu không phải Cổ Trần Sa vượt qua Đạo cảnh tứ biến Thôn Kim Hóa Thạch, trong cơ thể bền chắc như thép, lại trải qua Tam Muội Chân Hỏa của Nghĩa Minh và Lâu Bái Nguyệt rèn luyện, nên cho dù kiếm khí lợi hại, tạm thời cũng không phá được kinh mạch của hắn.
- Nhật Nguyệt Chi Biến, Nhật Nguyệt Chi Long!
Hắn liên tục vận chuyển Thiên Tử Phong Thần Thuật, khí huyết trong cơ thể như Địa Hỏa Thiên Hỏa bộc phát, trùng kích mãnh liệt, kiếm khí dần dần bức bách, phong ấn ở trong Hóa Long Tháp.
Phù...
Lúc này Cổ Trần Sa mới thở dài một hơi, cảm thụ Hóa Long Tháp vận chuyển, đánh tan kiếm khí, chậm rãi phun ra long khí, truyền vào thân thể, cải biến tư chất của hắn.
Làn da tổn hại cũng bắt đầu khép lại.
- Lệ Vãng Sinh chỉ bắn ra kiếm khí, đã thiếu chút nữa lấy mạng của ta, nếu ta và hắn mặt đối mặt giao thủ, khẳng định sẽ chết không thể nghi ngờ.
Cổ Trần Sa cảm thán.
Hắn nhìn chiến trường, tuy Lệ Vãng Sinh lợi hại, nhưng Lâu Bái Nguyệt có thể đối phó được, hai người thi triển ra các loại thủ đoạn công kích, đánh cho thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang.
Chỗ lợi hại của Lâu Bái Nguyệt chính là Đại Đồ Thần Pháp công kích lăng lệ ác liệt, Đồ Thần Cương Khí thiên biến vạn hóa, vô cùng vô tận, thi triển thần thông nào cũng không sợ hao phí cương khí.
Lệ Vãng Sinh tự nhiên không có năng lực như vậy, bất quá cảnh giới của hắn cao thâm, cương khí hùng hồn, cho dù đánh mấy ngày mấy đêm cũng sẽ không khô kiệt.
Hai người chiến đấu có thể nói kỳ phùng địch thủ.
- Như vậy muốn phân ra thắng bại sẽ rất khó khăn.
Cổ Trần Sa bức đến, xem xem Lệ Vãng Sinh còn có bản lĩnh gì.
- Hả? Tiểu tử này lại thôn phệ kiếm khí của ta.
Lệ Vãng Sinh cũng nhìn thấy một màn này, vừa rồi hắn phát ra kiếm khí có thể chém giết Đạo cảnh cửu biến, rơi xuống trên người Cổ Trần Sa lại biến mất không thấy gì nữa.
- Lệ Vãng Sinh, tuy tu vi của ngươi mạnh mẽ, nhưng ngay cả ta cũng không giết chết được.
Cổ Trần Sa cố ý trào phúng:
- Ta chẳng qua là Đạo cảnh ngũ biến, xem ra Lệ Vạn Long cũng không có gì đặc biệt, nhi tử của hắn chỉ lơ lỏng bình thường.
- Ngươi không cần khích tướng, đảo loạn tâm thần của ta?
Lệ Vãng Sinh nhịn không được bật cười:
- Cũng được, ta sẽ ngươi giết, xem Thiên Phù Đại Đế có tới hay không.
Đột nhiên, hắn vứt bỏ Lâu Bái Nguyệt, giết về phía Cổ Trần Sa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.