Chương 58: Qua lại trao đổi (2)
Mộng Nhập Thần Cơ
04/09/2022
Cổ Trần Sa hỏi lại.
- Ngươi có bao nhiêu ta muốn bấy nhiêu.
Lâu Bái Nguyệt phân phó thuộc hạ:
- Ngọc Hương, đi lấy Thiên Lộ tới.
- Thiên Lộ, quả nhiên là Thiên Lộ.
Cổ Trần Sa nghĩ tới sách sử ghi chép, Lâu Bái Nguyệt quả nhiên dùng qua thứ này, trong di tích của Cổ Thiên Tử Hư có Thiên Lộ, không biết Lâu Bái Nguyệt thu được bao nhiêu.
Một thị nữ bưng ra bình ngọc lớn chừng ngón cái tới.
- Đây là Thiên Lộ, ngươi hay đọc sách sử, nên biết tác dụng của nó, trong bình này có năm giọt. Ngươi dùng một giọt, lộ này sẽ ở trong cơ thể ngươi một tháng, cải thiện kinh mạch, mở rộng huyệt đạo, cứng cỏi máu thịt, hơn nữa một tháng không cần ăn bất kỳ vật gì, miễn cho bị tục khí ô nhiễm thể chất.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Năm giọt Thiên Lộ đổi hai viên Hổ Lang Đan, ngươi không thua thiệt a.
- Thành giao.
Cổ Trần Sa lập tức trao đổi, hiện tại hắn rất cần Thiên Lộ, Cổ Thiên Tử tu luyện Thiên Tử Phong Thần Thuật, bản thân cũng cần Thiên Lộ phối hợp, mới có thể tu luyện Nhật Nguyệt Luyện đến tình trạng tinh thâm.
Kỳ thực cũng chỉ có Nhật Nguyệt Luyện, mới có thể để dược tính của Thiên Lộ hoàn toàn kết hợp với thân thể.
Hơn nữa đến Tông Sư cảnh, ăn uống nhất định phải chú ý, khói lửa nhân gian có thể không ăn, thì tận lực không ăn, bằng không tạp chất ô uế trong cơ thể sẽ càng tích càng nhiều, không chỉ không tiến bộ, ngược lại từ từ lui bước.
Cũng bởi vì như vậy, trên giang hồ cơ bản không có Tông Sư đột phá Đạo cảnh.
Tông Sư ăn uống tốt nhất là đan dược tinh luyện đến mức tận cùng, hoặc thiên tài địa bảo. Có ai chịu đựng được tiêu hao khổng lồ như vậy?
Coi như là hào môn quý tộc, muốn nuôi ra mấy Tông Sư có thể trùng kích Đạo cảnh cũng là chi tiêu to lớn.
Hai người trao đổi bảo bối, Cổ Trần Sa cần một gian phòng yên lặng, muốn dùng Thiên Lộ tu hành.
- Quận chúa, hắn làm sao có được Hổ Lang Đan?
Ngọc Hương kia hiển nhiên là tâm phúc, lập tức quỳ xuống:
- Ta lấy được tình báo sai lầm? Nô tỳ có tội?
- Hắn lại cho ta kinh hỉ.
Sắc mặt của Lâu Bái Nguyệt vẫn như cũ.
- Không mang theo tùy tùng, ngồi thuyền của ta, đó chính là có thể chịu nhục, lại bớt đi không ít phiền phức, đây là trí tuệ, cũng được, ta có thể nhân dịp những ngày này, nhìn xem thực lực của hắn đến cùng như thế nào, lái thuyền đi!
Ầm ầm!
Cái neo sắt khổng lồ bị kéo lên, Hỏa Sa Chiến Hạm theo gió vượt sóng ly khai kinh thành.
Bên bờ, mấy thám tử giả dạng bình dân qua lại trao đổi ánh mắt:
- Nghĩ không ra Thập Cửu hoàng tử này không để ý thân phận và thể diện như vậy, ngồi thuyền của Lâu Bái Nguyệt, hoàn toàn phá hủy kế hoạch của chúng ta, Thập gia bảo chúng ta dọc theo đường đi chế tạo phiền phức cho hắn, làm sao bây giờ? Lâu Bái Nguyệt kia, chúng ta là không dám trêu chọc.
- Chuyện này nên bẩm báo cho Thập gia xử lý.
Mấy người nhanh chóng rời đi.
Trừ lần đó ra, còn có mấy nhóm người cũng biết không thể hạ thủ được.
- Hừ! Nếu như ta tự mình đi thuyền, không biết sẽ chọc ra bao nhiêu phiền phức, sợ là còn chưa tới Hiến Châu, đã bị người ngăn chặn.
Cổ Trần Sa quan sát bốn phía, trong lòng tỉnh táo suy tư.
Nhã gian này cũng có chút rộng rãi, hơn mười thước vuông, cao cũng một trượng. Dùng sắt thép làm thành, hương liệu tô điểm, da lông bao phủ, lộng lẫy mà đẹp đẽ quý giá.
Cổ Trần Sa đổ ra một giọt Thiên Lộ, hương thơm tràn ngập gian phòng, Thiên Lộ màu xanh thẳm, giống như bầu trời.
Hắn nhỏ lên đầu lưỡi, không cần nuốt, Thiên Lộ liền hòa tan ở trong máu thịt, khuếch tán toàn thân.
Loại cảm giác này rất kinh diễm, như đột nhiên thông suốt thoải mái vậy.
Ví dụ như ngươi minh tư khổ tưởng một vấn đề, thật lâu không thể hiểu, đột nhiên nghĩ thông suốt, cảm giác kia cực kỳ mỹ diệu.
Thiên Lộ vào miệng khuếch tán toàn thân, chính là thứ mùi này.
- Nhật Nguyệt Luyện!
Hắn lập tức vận chuyển Nhật Nguyệt Luyện, dược lực của Thiên Lộ lưu chuyển, biến hóa ở trong kinh mạch, máu thịt được cải biến, tôi luyện, kinh mạch bị mở rộng.
Khi hô hấp, trong cơ thể tựa hồ có loại gió xoáy nào đó sản sinh.
Tuy bên trong hắn tu luyện Nhật Nguyệt Luyện, nhưng người ngoài xem ra, hắn lại tu hành Cự Linh Thần Công. Bởi vì hắn tu luyện Nhật Nguyệt Biến, tu luyện bất kỳ võ học nào, cũng có thể trở thành Nhật Nguyệt Biến.
Sau một hồi lâu, hắn khôi phục thanh minh, chỉ cảm thấy lực lượng, tốc độ, cảm ứng, tư duy… đều gia tăng một phần nhỏ, cực hạn được đề thăng.
Phần lưng cũng xuất hiện mấy mảnh Nhật Nguyệt Long Lân, bảo vệ huyệt vị then chốt.
- Hắn đang tu luyện Cự Linh Thần Công.
Trong một gian phòng, trên gương hiện ra nhất cử nhất động của Cổ Trần Sa, Lâu Bái Nguyệt quan sát, cũng không nhìn ra đầu mối:
- Lực lượng trong cơ thể trào lên như nước thủy triều, huyết mạch mạnh mẽ, cho người ta cảm giác nặng như sơn nhạc, xem ra hắn đã kích hoạt được huyết mạch Cự Linh Thần.
Lúc này, mặt trời treo cao, sương mù trên mặt sông toàn bộ tiêu tán, đã đến buổi trưa.
Cổ Trần Sa tu luyện hơn hai canh giờ.
Sóng biếc vạn dặm, mặt sông bao la, mặc dù gió lạnh lẽo, nhưng cũng có khí tức mùa xuân nhè nhẹ.
Trên mặt sông có rất nhiều tảng băng di động, thuyền nhỏ bình thường rất khó chạy, nhưng Hỏa Sa Chiến Hạm cho dù gặp băng dày nữa cũng có thể phá vỡ, huống chi là băng di động?
- Quận chúa, chúng ta đã rời kinh thành, dựa theo tốc độ hiện tại, buổi tối sẽ đến địa giới Thạch Châu.
Có người tới báo.
- Tuyến đường ở địa giới Thạch Châu an toàn rộng rãi, nhưng nước chảy xiết, hai bên là núi cao hạp cốc, phải cẩn thận.
Lâu Bái Nguyệt nhíu mày, biết có dự cảm không lành.
- Ngươi có bao nhiêu ta muốn bấy nhiêu.
Lâu Bái Nguyệt phân phó thuộc hạ:
- Ngọc Hương, đi lấy Thiên Lộ tới.
- Thiên Lộ, quả nhiên là Thiên Lộ.
Cổ Trần Sa nghĩ tới sách sử ghi chép, Lâu Bái Nguyệt quả nhiên dùng qua thứ này, trong di tích của Cổ Thiên Tử Hư có Thiên Lộ, không biết Lâu Bái Nguyệt thu được bao nhiêu.
Một thị nữ bưng ra bình ngọc lớn chừng ngón cái tới.
- Đây là Thiên Lộ, ngươi hay đọc sách sử, nên biết tác dụng của nó, trong bình này có năm giọt. Ngươi dùng một giọt, lộ này sẽ ở trong cơ thể ngươi một tháng, cải thiện kinh mạch, mở rộng huyệt đạo, cứng cỏi máu thịt, hơn nữa một tháng không cần ăn bất kỳ vật gì, miễn cho bị tục khí ô nhiễm thể chất.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Năm giọt Thiên Lộ đổi hai viên Hổ Lang Đan, ngươi không thua thiệt a.
- Thành giao.
Cổ Trần Sa lập tức trao đổi, hiện tại hắn rất cần Thiên Lộ, Cổ Thiên Tử tu luyện Thiên Tử Phong Thần Thuật, bản thân cũng cần Thiên Lộ phối hợp, mới có thể tu luyện Nhật Nguyệt Luyện đến tình trạng tinh thâm.
Kỳ thực cũng chỉ có Nhật Nguyệt Luyện, mới có thể để dược tính của Thiên Lộ hoàn toàn kết hợp với thân thể.
Hơn nữa đến Tông Sư cảnh, ăn uống nhất định phải chú ý, khói lửa nhân gian có thể không ăn, thì tận lực không ăn, bằng không tạp chất ô uế trong cơ thể sẽ càng tích càng nhiều, không chỉ không tiến bộ, ngược lại từ từ lui bước.
Cũng bởi vì như vậy, trên giang hồ cơ bản không có Tông Sư đột phá Đạo cảnh.
Tông Sư ăn uống tốt nhất là đan dược tinh luyện đến mức tận cùng, hoặc thiên tài địa bảo. Có ai chịu đựng được tiêu hao khổng lồ như vậy?
Coi như là hào môn quý tộc, muốn nuôi ra mấy Tông Sư có thể trùng kích Đạo cảnh cũng là chi tiêu to lớn.
Hai người trao đổi bảo bối, Cổ Trần Sa cần một gian phòng yên lặng, muốn dùng Thiên Lộ tu hành.
- Quận chúa, hắn làm sao có được Hổ Lang Đan?
Ngọc Hương kia hiển nhiên là tâm phúc, lập tức quỳ xuống:
- Ta lấy được tình báo sai lầm? Nô tỳ có tội?
- Hắn lại cho ta kinh hỉ.
Sắc mặt của Lâu Bái Nguyệt vẫn như cũ.
- Không mang theo tùy tùng, ngồi thuyền của ta, đó chính là có thể chịu nhục, lại bớt đi không ít phiền phức, đây là trí tuệ, cũng được, ta có thể nhân dịp những ngày này, nhìn xem thực lực của hắn đến cùng như thế nào, lái thuyền đi!
Ầm ầm!
Cái neo sắt khổng lồ bị kéo lên, Hỏa Sa Chiến Hạm theo gió vượt sóng ly khai kinh thành.
Bên bờ, mấy thám tử giả dạng bình dân qua lại trao đổi ánh mắt:
- Nghĩ không ra Thập Cửu hoàng tử này không để ý thân phận và thể diện như vậy, ngồi thuyền của Lâu Bái Nguyệt, hoàn toàn phá hủy kế hoạch của chúng ta, Thập gia bảo chúng ta dọc theo đường đi chế tạo phiền phức cho hắn, làm sao bây giờ? Lâu Bái Nguyệt kia, chúng ta là không dám trêu chọc.
- Chuyện này nên bẩm báo cho Thập gia xử lý.
Mấy người nhanh chóng rời đi.
Trừ lần đó ra, còn có mấy nhóm người cũng biết không thể hạ thủ được.
- Hừ! Nếu như ta tự mình đi thuyền, không biết sẽ chọc ra bao nhiêu phiền phức, sợ là còn chưa tới Hiến Châu, đã bị người ngăn chặn.
Cổ Trần Sa quan sát bốn phía, trong lòng tỉnh táo suy tư.
Nhã gian này cũng có chút rộng rãi, hơn mười thước vuông, cao cũng một trượng. Dùng sắt thép làm thành, hương liệu tô điểm, da lông bao phủ, lộng lẫy mà đẹp đẽ quý giá.
Cổ Trần Sa đổ ra một giọt Thiên Lộ, hương thơm tràn ngập gian phòng, Thiên Lộ màu xanh thẳm, giống như bầu trời.
Hắn nhỏ lên đầu lưỡi, không cần nuốt, Thiên Lộ liền hòa tan ở trong máu thịt, khuếch tán toàn thân.
Loại cảm giác này rất kinh diễm, như đột nhiên thông suốt thoải mái vậy.
Ví dụ như ngươi minh tư khổ tưởng một vấn đề, thật lâu không thể hiểu, đột nhiên nghĩ thông suốt, cảm giác kia cực kỳ mỹ diệu.
Thiên Lộ vào miệng khuếch tán toàn thân, chính là thứ mùi này.
- Nhật Nguyệt Luyện!
Hắn lập tức vận chuyển Nhật Nguyệt Luyện, dược lực của Thiên Lộ lưu chuyển, biến hóa ở trong kinh mạch, máu thịt được cải biến, tôi luyện, kinh mạch bị mở rộng.
Khi hô hấp, trong cơ thể tựa hồ có loại gió xoáy nào đó sản sinh.
Tuy bên trong hắn tu luyện Nhật Nguyệt Luyện, nhưng người ngoài xem ra, hắn lại tu hành Cự Linh Thần Công. Bởi vì hắn tu luyện Nhật Nguyệt Biến, tu luyện bất kỳ võ học nào, cũng có thể trở thành Nhật Nguyệt Biến.
Sau một hồi lâu, hắn khôi phục thanh minh, chỉ cảm thấy lực lượng, tốc độ, cảm ứng, tư duy… đều gia tăng một phần nhỏ, cực hạn được đề thăng.
Phần lưng cũng xuất hiện mấy mảnh Nhật Nguyệt Long Lân, bảo vệ huyệt vị then chốt.
- Hắn đang tu luyện Cự Linh Thần Công.
Trong một gian phòng, trên gương hiện ra nhất cử nhất động của Cổ Trần Sa, Lâu Bái Nguyệt quan sát, cũng không nhìn ra đầu mối:
- Lực lượng trong cơ thể trào lên như nước thủy triều, huyết mạch mạnh mẽ, cho người ta cảm giác nặng như sơn nhạc, xem ra hắn đã kích hoạt được huyết mạch Cự Linh Thần.
Lúc này, mặt trời treo cao, sương mù trên mặt sông toàn bộ tiêu tán, đã đến buổi trưa.
Cổ Trần Sa tu luyện hơn hai canh giờ.
Sóng biếc vạn dặm, mặt sông bao la, mặc dù gió lạnh lẽo, nhưng cũng có khí tức mùa xuân nhè nhẹ.
Trên mặt sông có rất nhiều tảng băng di động, thuyền nhỏ bình thường rất khó chạy, nhưng Hỏa Sa Chiến Hạm cho dù gặp băng dày nữa cũng có thể phá vỡ, huống chi là băng di động?
- Quận chúa, chúng ta đã rời kinh thành, dựa theo tốc độ hiện tại, buổi tối sẽ đến địa giới Thạch Châu.
Có người tới báo.
- Tuyến đường ở địa giới Thạch Châu an toàn rộng rãi, nhưng nước chảy xiết, hai bên là núi cao hạp cốc, phải cẩn thận.
Lâu Bái Nguyệt nhíu mày, biết có dự cảm không lành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.