Chương 376: Văn Hồng xuất hiện (2)
Mộng Nhập Thần Cơ
20/06/2023
- Chậm đã.
Đúng lúc này, xa xa truyền đến một âm thanh.
Hư không nứt ra, tinh vân nổ nát, xuất hiện một thanh niên trẻ, anh tuấn mà cương nghị.
Hắn vừa xuất hiện, mọi người lập tức lùi về sau, Tiêu Viêm cũng biến sắc, sắc mặt Mi Quốc Công Tịch Sầu nghiêm túc lên.
- Thái Sư Văn Hồng.
Cổ Trần Sa nhận thức, người đến chính là Thiên Mệnh chi tử, Thái Sư Hiến Triều Văn Hồng, hai người còn trò chuyện qua một lần, từ trong miệng hắn hiểu rõ sự tình của mẫu thân.
Văn Hồng đã từng là bằng hữu của mẫu thân Linh Tinh và Thiên Phù Đại Đế Cổ Đạp Tiên.
Giống như Lâu Bái Nguyệt, Cổ Trần Sa, Cổ Hoa Sa hiện tại.
Thái Sư Văn Hồng vừa xuất hiện, toàn trường đều lấy hắn làm trung tâm, cho dù là cao thủ Tiên đạo, Ma đạo, thậm chí nhân vật ẩn giấu, đều bị hắn áp bức đến không thở nổi.
Lệ Vãng Sinh, Viên Sát Sinh, Lỗ Lỗ Cáp lập tức lùi về sau.
- Trần Sa, ta thương lượng với ngươi một chuyện được không?
Văn Hồng xuất hiện, ánh mắt nhìn về phía Cổ Trần Sa.
- Văn Thúc cứ nói.
Cổ Trần Sa khom người, đối phương là bằng hữu của mẫu thân, dựa theo đạo lý cũng là trưởng bối của mình, không thể thất lễ, huống hồ người này còn khá tốt với mình.
- Cho ta tạm thời mượn dùng Bất Chu Cung này được không.
Văn Hồng nói:
- Ta muốn mượn Chu Thiên Nghi suy tính Cự Linh chuyển thế ở phương nào, tìm được tàn hồn của Linh Tinh, sau khi dùng xong, ta sẽ trả lại cho ngươi được không?
- Cái gì? Có thể suy tính ra được?
Cổ Trần Sa cả kinh:
- Nếu như vậy, vì sao phụ hoàng không thể suy tính ra.
- Có câu người trong cuộc mơ hồ, người bên ngoài rõ ràng.
Văn Hồng cười cười:
- Cự Linh Thần và Linh Tinh chính là quân cờ trọng yếu mà Thiên Đạo dùng để đối phó Đạp Tiên, để Đạp Tiên bị kiềm chế rất nhiều, muốn triệt để xé ra ván cờ này không phải một sớm một chiều, mà ta đã là người ngoài, có thể thu được manh mối.
- Bái nguyệt, ngươi thấy thế nào, nơi này ngươi làm chủ.
Cổ Trần Sa hỏi.
- Văn Hồng Thái Sư, ta biết ngươi đã từng là bằng hữu của hoàng thượng, hoàng thượng vẫn rất hoài niệm ngươi, sao không hiệu lực cho triều đình?
Lâu Bái Nguyệt chắp tay, nàng biết người này là cường giả chân chính, từng là Thiên Mệnh chi tử, tu vi kinh thiên động địa, đã không kém gì Thần Linh, ngay cả chưởng giáo của Thất Thập Nhị Huyền Môn cũng không bằng, đối với người này, nàng không khỏi thân thiết khuyên bảo.
- Đạo bất đồng mà thôi.
Văn Hồng vung tay:
- Lâu cô nương, ta không muốn biện luận những chuyện này với ngươi, ta cũng không phải kẻ địch của các ngươi. Bất Chu Cung này, ta mượn dùng một chút được không?
- Bất Chu Cung xuất thế, chúng ta cũng chưa thu được, coi như cho Thái Sư, lẽ nào Thái Sư có thể thu?
Đột nhiên Cổ Hoa Sa nói.
- Còn phải mượn một món đồ trên người Lâu cô nương.
Văn Hồng gật đầu.
- Là Hạo Thiên Kính?
Trong lòng Lâu Bái Nguyệt hiểu rõ.
- Phải.
Văn Hồng mỉm cười:
- Hạo Thiên Kính, Chu Thiên Nghi, vốn là hai chí bảo suy tính thiên cơ, hấp dẫn lẫn nhau, ngươi có thể lấy được Hạo Thiên Kính, tự nhiên là Đạp Tiên tính toán, cũng cho thấy duyên phận của ngươi, Bất Chu Cung này tương lai nhất định thuộc về các ngươi.
- Hạo Thiên Kính là chí bảo, ta không tiện cho người ngoài mượn, đây là lẽ thường.
Lâu Bái Nguyệt ăn ngay nói thật:
- Mong Thái Sư lý giải.
- Ta đương nhiên sẽ không mượn không, ta có thể đáp ứng ngươi một yêu cầu.
Văn Hồng nói.
- Ồ?
Lâu Bái Nguyệt chỉ Viên Sát Sinh, Lỗ Lỗ Cáp, còn có Lệ Vãng Sinh:
- Có thể giết ba người này không?
- Dễ bàn.
Văn Hồng nhìn ba người:
- Các ngươi là tự sát, hay ta động thủ?
Ba người kia biến sắc!
- Văn huynh, ngươi muốn Bất Chu Cung, đưa cho ngươi là được rồi, hà tất làm khó hài tử của ta?
Một thanh âm xa xôi truyền đến, theo âm thanh, sau lưng Viên Sát Sinh, Lệ Vãng Sinh xuất hiện vòng xoáy màu đen, trực tiếp nuốt chửng hai người, chỉ lưu lại Lỗ Lỗ Cáp.
- Nếu Vạn Long huynh ra tay, ta cũng không thể làm gì.
Văn Hồng lắc đầu, nhìn Lỗ Lỗ Cáp nói:
- Năm đó ngươi ở biên quan quấy phá, giết tộc nhân của Hiến Triều ta, ta năm lần bảy lượt giết ngươi, lại bị Man Thánh cản trở, bây giờ Man Thánh bị Đạp Tiên phong ấn, xem ra đã không cứu được ngươi.
Lỗ Lỗ Cáp cũng không thèm nhìn, lập tức sẽ chạy.
Nhưng hắn vừa động, Văn Hồng nhẹ nhàng chộp tới, răng rắc răng rắc! Không gian phá nát, từ từ cô đọng, hai thân thể của hắn đều bị đông cứng, sau đó thu nhỏ lại, hóa thành quả cầu thủy tinh, rơi vào trong tay Văn Hồng.
Văn Hồng ném đi, thủy tinh cầu bay về phía Lâu Bái Nguyệt:
- Lâu cô nương, Viên Sát Sinh và Lệ Vãng Sinh bị Lệ Vạn Long cứu, Lệ Vạn Long tính ra cũng là nhạc phụ của Đạp Tiên. Khúc mắc trong đó rất phức tạp, ta cũng không tiện giao thủ với Lệ Vạn Long, đương nhiên, thực lực của hắn trên ta, ta không làm gì được hắn. Man tử này cho ngươi, tùy ngươi xử trí.
Thủ đoạn kinh thiên động địa của Văn Hồng để mọi người mặt như màu đất.
- Người này thực khủng bố, cho dù là chưởng giáo đích thân đến, cũng không làm gì được hắn.
Trong lòng Tiêu Viêm hoảng hốt.
Đúng lúc này, xa xa truyền đến một âm thanh.
Hư không nứt ra, tinh vân nổ nát, xuất hiện một thanh niên trẻ, anh tuấn mà cương nghị.
Hắn vừa xuất hiện, mọi người lập tức lùi về sau, Tiêu Viêm cũng biến sắc, sắc mặt Mi Quốc Công Tịch Sầu nghiêm túc lên.
- Thái Sư Văn Hồng.
Cổ Trần Sa nhận thức, người đến chính là Thiên Mệnh chi tử, Thái Sư Hiến Triều Văn Hồng, hai người còn trò chuyện qua một lần, từ trong miệng hắn hiểu rõ sự tình của mẫu thân.
Văn Hồng đã từng là bằng hữu của mẫu thân Linh Tinh và Thiên Phù Đại Đế Cổ Đạp Tiên.
Giống như Lâu Bái Nguyệt, Cổ Trần Sa, Cổ Hoa Sa hiện tại.
Thái Sư Văn Hồng vừa xuất hiện, toàn trường đều lấy hắn làm trung tâm, cho dù là cao thủ Tiên đạo, Ma đạo, thậm chí nhân vật ẩn giấu, đều bị hắn áp bức đến không thở nổi.
Lệ Vãng Sinh, Viên Sát Sinh, Lỗ Lỗ Cáp lập tức lùi về sau.
- Trần Sa, ta thương lượng với ngươi một chuyện được không?
Văn Hồng xuất hiện, ánh mắt nhìn về phía Cổ Trần Sa.
- Văn Thúc cứ nói.
Cổ Trần Sa khom người, đối phương là bằng hữu của mẫu thân, dựa theo đạo lý cũng là trưởng bối của mình, không thể thất lễ, huống hồ người này còn khá tốt với mình.
- Cho ta tạm thời mượn dùng Bất Chu Cung này được không.
Văn Hồng nói:
- Ta muốn mượn Chu Thiên Nghi suy tính Cự Linh chuyển thế ở phương nào, tìm được tàn hồn của Linh Tinh, sau khi dùng xong, ta sẽ trả lại cho ngươi được không?
- Cái gì? Có thể suy tính ra được?
Cổ Trần Sa cả kinh:
- Nếu như vậy, vì sao phụ hoàng không thể suy tính ra.
- Có câu người trong cuộc mơ hồ, người bên ngoài rõ ràng.
Văn Hồng cười cười:
- Cự Linh Thần và Linh Tinh chính là quân cờ trọng yếu mà Thiên Đạo dùng để đối phó Đạp Tiên, để Đạp Tiên bị kiềm chế rất nhiều, muốn triệt để xé ra ván cờ này không phải một sớm một chiều, mà ta đã là người ngoài, có thể thu được manh mối.
- Bái nguyệt, ngươi thấy thế nào, nơi này ngươi làm chủ.
Cổ Trần Sa hỏi.
- Văn Hồng Thái Sư, ta biết ngươi đã từng là bằng hữu của hoàng thượng, hoàng thượng vẫn rất hoài niệm ngươi, sao không hiệu lực cho triều đình?
Lâu Bái Nguyệt chắp tay, nàng biết người này là cường giả chân chính, từng là Thiên Mệnh chi tử, tu vi kinh thiên động địa, đã không kém gì Thần Linh, ngay cả chưởng giáo của Thất Thập Nhị Huyền Môn cũng không bằng, đối với người này, nàng không khỏi thân thiết khuyên bảo.
- Đạo bất đồng mà thôi.
Văn Hồng vung tay:
- Lâu cô nương, ta không muốn biện luận những chuyện này với ngươi, ta cũng không phải kẻ địch của các ngươi. Bất Chu Cung này, ta mượn dùng một chút được không?
- Bất Chu Cung xuất thế, chúng ta cũng chưa thu được, coi như cho Thái Sư, lẽ nào Thái Sư có thể thu?
Đột nhiên Cổ Hoa Sa nói.
- Còn phải mượn một món đồ trên người Lâu cô nương.
Văn Hồng gật đầu.
- Là Hạo Thiên Kính?
Trong lòng Lâu Bái Nguyệt hiểu rõ.
- Phải.
Văn Hồng mỉm cười:
- Hạo Thiên Kính, Chu Thiên Nghi, vốn là hai chí bảo suy tính thiên cơ, hấp dẫn lẫn nhau, ngươi có thể lấy được Hạo Thiên Kính, tự nhiên là Đạp Tiên tính toán, cũng cho thấy duyên phận của ngươi, Bất Chu Cung này tương lai nhất định thuộc về các ngươi.
- Hạo Thiên Kính là chí bảo, ta không tiện cho người ngoài mượn, đây là lẽ thường.
Lâu Bái Nguyệt ăn ngay nói thật:
- Mong Thái Sư lý giải.
- Ta đương nhiên sẽ không mượn không, ta có thể đáp ứng ngươi một yêu cầu.
Văn Hồng nói.
- Ồ?
Lâu Bái Nguyệt chỉ Viên Sát Sinh, Lỗ Lỗ Cáp, còn có Lệ Vãng Sinh:
- Có thể giết ba người này không?
- Dễ bàn.
Văn Hồng nhìn ba người:
- Các ngươi là tự sát, hay ta động thủ?
Ba người kia biến sắc!
- Văn huynh, ngươi muốn Bất Chu Cung, đưa cho ngươi là được rồi, hà tất làm khó hài tử của ta?
Một thanh âm xa xôi truyền đến, theo âm thanh, sau lưng Viên Sát Sinh, Lệ Vãng Sinh xuất hiện vòng xoáy màu đen, trực tiếp nuốt chửng hai người, chỉ lưu lại Lỗ Lỗ Cáp.
- Nếu Vạn Long huynh ra tay, ta cũng không thể làm gì.
Văn Hồng lắc đầu, nhìn Lỗ Lỗ Cáp nói:
- Năm đó ngươi ở biên quan quấy phá, giết tộc nhân của Hiến Triều ta, ta năm lần bảy lượt giết ngươi, lại bị Man Thánh cản trở, bây giờ Man Thánh bị Đạp Tiên phong ấn, xem ra đã không cứu được ngươi.
Lỗ Lỗ Cáp cũng không thèm nhìn, lập tức sẽ chạy.
Nhưng hắn vừa động, Văn Hồng nhẹ nhàng chộp tới, răng rắc răng rắc! Không gian phá nát, từ từ cô đọng, hai thân thể của hắn đều bị đông cứng, sau đó thu nhỏ lại, hóa thành quả cầu thủy tinh, rơi vào trong tay Văn Hồng.
Văn Hồng ném đi, thủy tinh cầu bay về phía Lâu Bái Nguyệt:
- Lâu cô nương, Viên Sát Sinh và Lệ Vãng Sinh bị Lệ Vạn Long cứu, Lệ Vạn Long tính ra cũng là nhạc phụ của Đạp Tiên. Khúc mắc trong đó rất phức tạp, ta cũng không tiện giao thủ với Lệ Vạn Long, đương nhiên, thực lực của hắn trên ta, ta không làm gì được hắn. Man tử này cho ngươi, tùy ngươi xử trí.
Thủ đoạn kinh thiên động địa của Văn Hồng để mọi người mặt như màu đất.
- Người này thực khủng bố, cho dù là chưởng giáo đích thân đến, cũng không làm gì được hắn.
Trong lòng Tiêu Viêm hoảng hốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.