Chương 397: Bạn cũ
Lư Lai Phật Tổ
13/12/2020
Sau màn độc tấu dương cầm của Bạch Văn Lịch, tiếp đó lên sân khấu là độc tấu vi-ô-lông.
Sau màn độc tấu đàn vi-ô-lông chính là tiết mục áp chót tối nay, Bảy tiên nữ hạ phàm!
Bảy tiên nữ hạ phàm là múa theo phong cách cổ, người đóng bảy tiên nữ cũng là bảy tiên nữ thực sự.
Chỉ chọn đại một người đặt ở trường thì cũng là mỹ nữ đẳng cấp hoa khôi lớp.
Trong đó người chói mắt nhất là Lâm Uyển Thu.
Cô như một vầng trăng giữa các vì sao, vừa xuất hiện đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Chiếc váy dài màu trắng kết hợp với dáng người xinh đẹp, Lâm Uyển Thu lúc này đúng là tiên nữ trên trời lưu lạc nơi nhân gian!
Trong tiếng nhạc du dương, Lâm Uyển Thu nhấc chân, nhẹ nhàng múa.
Mỗi một cái nhăn mày, mỗi một nụ cười của cô đều hớp hồn mọi người, khiến mọi người rung động.
Mọi người trong hội trường xem đến mê mẩn.
Không có gì bất ngờ, sau tối nay danh tiếng của Lâm Uyển Thu sẽ nổi khắp Đại học Trung Hải.
Một khúc nhạc kết thúc.
Lâm Uyển Thu cúi mình rồi xuống sân khấu.
Nhưng hơn hai mươi nghìn khán giả vẫn chưa định thần lại từ trong cảnh tuyệt diệu ấy.
Hơi chưa đã nghiền.
Đến tận khi Lâm Uyển Thu hoàn toàn biến mất khỏi sân khấu, bên dưới mới vang lên tiếng vỗ tay như sóng thần.
Sau khi xuống sân khấu, Lâm Uyển Thu không đến phòng nghỉ ngay là đỏ mặt đến trước mặt Trần Phong.
"Anh Trần Phong".
"Uyển Thu", Trần Phong mỉm cười nhìn thiếu nữ một cái, có lẽ là vì vừa biểu diễn tốn sức quá nên gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ lúc này hơi đỏ, rất quyến rũ.
"Anh Trần Phong, anh cảm thấy Uyển Thu múa... thế nào?", Lâm Uyển Thu cúi đầu hỏi khẽ.
"Múa rất tốt", Trần Phong cười nói.
Chỉ là rất tốt sao?
Thiếu nữ nói thầm trong bụng, đôi mắt đẹp bất giác tối đi.
Lúc này, MC mặc lễ phục màu đỏ lại lên sân khấu, cô cầm mic lên cười mỉm chi nói:
- Tin rằng mọi người rất tò mò, khách mời bí ẩn xuất hiện cuối cùng tối này là ai đúng không?
"Tò mò", khán giả dưới sân khấu đồng thanh trả lời, thái độ rất nhiệt tình.
"Tôi biết mọi người rấy tò mò, nhưng mà, trước khi khách mời bí ẩn này lên sân khấu thì tôi tạm thời chưa thể nói với mọi người thân phận của khách mời bí ẩn này. Nhưng tôi có thể tiết lộ cho mọi người một bí mật nho nhỏ, khách mời bí ẩn này là một mỹ nữ! Là mỹ nữ hát rất hay, nhiều người có mặt ở đây chắc đã từng nghe ca khúc mỹ nữ này hát, hơn nữa còn là fan trung thành của mỹ nữ này".
MC nói xong thì dưới sân khấu bắt đầu nổ tung.
Mỹ nữ, hát rất hay, hơn nữa còn có nhiều fan.
Vậy khách mời bí ẩn này tất nhiên là siêu sao rồi!
Nhiều khán giả bắt đầu hưng phấn, kỷ niệm thành lập trường của Đại học Trung Hải, bình thường đều mời những nhà khoa học và chủ doanh nghiệp nổi tiếng đến, đây vẫn là lần đầu mời siêu sao.
Với đẳng cấp của Đại học Trung Hải, địa vị của siêu sao này tất nhiên không thấp được, ít nhất cũng phải là cấp bậc sao hạng một.
Rốt cuộc là sao hạng một nào hay đang nói ca sĩ nào chứ?
Mọi người đều bắt đầu tò mò.
"Được rồi, không nói nhiều nữa, sau đây hãy dùng tràng pháo tay nhiệt liệt nhất để mời khách mời bí ẩn tối nay lên sân khấu!".
MC vừa dứt lời thì dưới sân khấu lại lần nữa vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Trong ánh đèn rực rỡ, một bóng người xinh đẹp xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
"A!".
Khoảnh khắc bóng người này xuất hiện, dưới khán đài đã vang lên tiếng thét chói tai.
Tiếp đó, như phản ứng dây chuyền, cả hội trường bắt đầu gào thét.
"Sở Thanh Từ!".
"Thế mà lại là Sở Thanh Từ!".
"Trời ơi, trường mình sao lại mời Sở Thanh Từ!".
"Nữ thần, em yêu chị!".
Mọi người đều điên cuồng.
Người thế hệ trước có lẽ không hiểu được sự điên cuồng này, nhưng giới trẻ thì lại quen rồi.
Sở Thanh Từ quá nổi tiếng!
Trong dòng chảy lịch sử của Hoa Hạ, cô là sao nữ duy nhất vừa ra mắt đã đến lên đến đỉnh.
Lúc những cô gái khác còn học trung học, thì cô đã nổi khắp giới giải trí.
Đến tận giờ, ba chữ Sở Thanh Từ đã trở thành một loại tượng trưng!
Hơn nữa, điều khiến người ta khó tin nhất là ra mắt bao nhiêu năm như vậy, nhưng Sở Thanh Từ lại không có tin đồn gì!
Sao nữ khác ít nhiều gì cũng có những tin đồn mập mờ với vài sao nam.
Nhưng Sở Thanh Từ lại không hề có.
Vì không có vết nhơ nào nên từ mấy năm trước Sở Thanh Từ đã được đông đảo quần chúng phong làm nữ thần quốc dân, trở thành người tình trong mộng của tuyệt đại đa số đàn ông Hoa Hạ.
Nghĩ thôi cũng biết, hôm nay cô xuất hiện ở Đại học Trung Hải, thì nam sinh của Đại học Trung Hải sẽ điên cuồng thế nào.
Tình hình ở hiện trường thậm chí còn có vẻ mất khống chế!
Ở cánh gà, chỗ Trần Phong đang đứng đương nhiên cũng không đỡ hơn tí nào.
Một nhóm nam thanh nữ tú sau khi nghe thấy người lên sân khấu là Sở Thanh Từ thì đều ngớ người ra.
"Thế mà lại là Sở Thanh Từ! Không ngờ là Sở Thanh Từ! Lát nữa tôi nhất định phải xin chị ấy chữ kí!", Tiêu Nhược rất hưng phấn, Sở Thanh Từ dù sao cũng là thần tượng duy nhất của cô, cũng là mục tiêu phấn đấu, ngày trước cô chỉ có thể thấy Sở Thanh Từ trên truyền hình, không ngờ, hôm nay lại chỉ cách Sở Thanh Từ có mười mấy mét.
So với Tiêu Nhược, Lâm Uyển Thu lại bình tĩnh hơn nhiều, vì trước đó ở ga tàu cao tốc Thương Châu, cô đã gặp Sở Thanh Từ, hơn nữa, lúc ấy Trần Phong còn cứu Sở Thanh Từ một mạng, sau việc đó Sở Thanh Từ còn tìm Trần Phong xin Wechat.
"Chào mọi người, tôi là Sở Thanh Từ".
Sau khi lên sân khấu, Sở Thanh Từ chào hỏi với khán giả, dưới khán đài lại lần nữa sục sôi, nhiều khán giả vỗ tay điên cuồng, tiếng vỗ tay như sấm có thể làm tung cả nóc nhà.
Một phút sau, tiếng vỗ tay vẫn chưa ngừng, hơn nữa còn có chiều hướng ngày càng nhiệt liệt.
"Mọi người còn vỗ tay nữa thì Thanh Từ không thể hát được đâu".
Đến tận khi Sở Thanh Từ cười tủm tỉm nói, tiếng vỗ tay dưới sân khấu mới ngừng dần.
Nhưng sự nhiệt tình trong mắt nhiều khán giả lại chưa từng giảm bớt.
"Mọi người muốn nghe bài gì?".
"Rụt rè!".
"Bạn cũ!".
"Tháng bảy hoa nở!".
Dưới sân khấu vang lên những tiếng nói hỗn loạn, ca khúc họ nói đa phần đều là ca khúc thành danh của Sở Thanh Từ, phổ biến rộng rãi.
"Vậy Bạn cũ đi", Sở Thanh Từ đột nhiên cười ngọt ngào, đưa ra quyết định.
Ở cánh gà, Lâm Uyển Thu không nhịn được nhìn Trần Phong một cái, cùng là phụ nữ, cô cứ cảm giác Sở Thanh Từ hát Bạn cũ là có tính ám chỉ.
"Trước khi hát Bạn cũ, thì có một tin không hay muốn nói với mọi người đó chính là thầy đệm nhạc của tôi hôm nay trùng hợp bị ốm, nên...".
Sở Thanh Từ nhìn quanh dưới khán đài một lượt, cười nói: "Tôi muốn mời một người bạn cũ đến đệm đàn cho tôi".
Bạn cũ?!
Hai chữ này đã khiến cả hội trường sửng sốt.
Người có mắt đều thấy được cái gọi là thầy đệm đàn của Sở Thanh Từ bị bệnh chỉ là cái cớ, người bạn cũ này có lẽ mới là trọng điểm!
Hơn nữa, trong hội trường thế mà lại có bạn cũ của Sở Thanh Từ, người bạn cũ này rốt cuộc là ai?
Sau màn độc tấu đàn vi-ô-lông chính là tiết mục áp chót tối nay, Bảy tiên nữ hạ phàm!
Bảy tiên nữ hạ phàm là múa theo phong cách cổ, người đóng bảy tiên nữ cũng là bảy tiên nữ thực sự.
Chỉ chọn đại một người đặt ở trường thì cũng là mỹ nữ đẳng cấp hoa khôi lớp.
Trong đó người chói mắt nhất là Lâm Uyển Thu.
Cô như một vầng trăng giữa các vì sao, vừa xuất hiện đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Chiếc váy dài màu trắng kết hợp với dáng người xinh đẹp, Lâm Uyển Thu lúc này đúng là tiên nữ trên trời lưu lạc nơi nhân gian!
Trong tiếng nhạc du dương, Lâm Uyển Thu nhấc chân, nhẹ nhàng múa.
Mỗi một cái nhăn mày, mỗi một nụ cười của cô đều hớp hồn mọi người, khiến mọi người rung động.
Mọi người trong hội trường xem đến mê mẩn.
Không có gì bất ngờ, sau tối nay danh tiếng của Lâm Uyển Thu sẽ nổi khắp Đại học Trung Hải.
Một khúc nhạc kết thúc.
Lâm Uyển Thu cúi mình rồi xuống sân khấu.
Nhưng hơn hai mươi nghìn khán giả vẫn chưa định thần lại từ trong cảnh tuyệt diệu ấy.
Hơi chưa đã nghiền.
Đến tận khi Lâm Uyển Thu hoàn toàn biến mất khỏi sân khấu, bên dưới mới vang lên tiếng vỗ tay như sóng thần.
Sau khi xuống sân khấu, Lâm Uyển Thu không đến phòng nghỉ ngay là đỏ mặt đến trước mặt Trần Phong.
"Anh Trần Phong".
"Uyển Thu", Trần Phong mỉm cười nhìn thiếu nữ một cái, có lẽ là vì vừa biểu diễn tốn sức quá nên gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ lúc này hơi đỏ, rất quyến rũ.
"Anh Trần Phong, anh cảm thấy Uyển Thu múa... thế nào?", Lâm Uyển Thu cúi đầu hỏi khẽ.
"Múa rất tốt", Trần Phong cười nói.
Chỉ là rất tốt sao?
Thiếu nữ nói thầm trong bụng, đôi mắt đẹp bất giác tối đi.
Lúc này, MC mặc lễ phục màu đỏ lại lên sân khấu, cô cầm mic lên cười mỉm chi nói:
- Tin rằng mọi người rất tò mò, khách mời bí ẩn xuất hiện cuối cùng tối này là ai đúng không?
"Tò mò", khán giả dưới sân khấu đồng thanh trả lời, thái độ rất nhiệt tình.
"Tôi biết mọi người rấy tò mò, nhưng mà, trước khi khách mời bí ẩn này lên sân khấu thì tôi tạm thời chưa thể nói với mọi người thân phận của khách mời bí ẩn này. Nhưng tôi có thể tiết lộ cho mọi người một bí mật nho nhỏ, khách mời bí ẩn này là một mỹ nữ! Là mỹ nữ hát rất hay, nhiều người có mặt ở đây chắc đã từng nghe ca khúc mỹ nữ này hát, hơn nữa còn là fan trung thành của mỹ nữ này".
MC nói xong thì dưới sân khấu bắt đầu nổ tung.
Mỹ nữ, hát rất hay, hơn nữa còn có nhiều fan.
Vậy khách mời bí ẩn này tất nhiên là siêu sao rồi!
Nhiều khán giả bắt đầu hưng phấn, kỷ niệm thành lập trường của Đại học Trung Hải, bình thường đều mời những nhà khoa học và chủ doanh nghiệp nổi tiếng đến, đây vẫn là lần đầu mời siêu sao.
Với đẳng cấp của Đại học Trung Hải, địa vị của siêu sao này tất nhiên không thấp được, ít nhất cũng phải là cấp bậc sao hạng một.
Rốt cuộc là sao hạng một nào hay đang nói ca sĩ nào chứ?
Mọi người đều bắt đầu tò mò.
"Được rồi, không nói nhiều nữa, sau đây hãy dùng tràng pháo tay nhiệt liệt nhất để mời khách mời bí ẩn tối nay lên sân khấu!".
MC vừa dứt lời thì dưới sân khấu lại lần nữa vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Trong ánh đèn rực rỡ, một bóng người xinh đẹp xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
"A!".
Khoảnh khắc bóng người này xuất hiện, dưới khán đài đã vang lên tiếng thét chói tai.
Tiếp đó, như phản ứng dây chuyền, cả hội trường bắt đầu gào thét.
"Sở Thanh Từ!".
"Thế mà lại là Sở Thanh Từ!".
"Trời ơi, trường mình sao lại mời Sở Thanh Từ!".
"Nữ thần, em yêu chị!".
Mọi người đều điên cuồng.
Người thế hệ trước có lẽ không hiểu được sự điên cuồng này, nhưng giới trẻ thì lại quen rồi.
Sở Thanh Từ quá nổi tiếng!
Trong dòng chảy lịch sử của Hoa Hạ, cô là sao nữ duy nhất vừa ra mắt đã đến lên đến đỉnh.
Lúc những cô gái khác còn học trung học, thì cô đã nổi khắp giới giải trí.
Đến tận giờ, ba chữ Sở Thanh Từ đã trở thành một loại tượng trưng!
Hơn nữa, điều khiến người ta khó tin nhất là ra mắt bao nhiêu năm như vậy, nhưng Sở Thanh Từ lại không có tin đồn gì!
Sao nữ khác ít nhiều gì cũng có những tin đồn mập mờ với vài sao nam.
Nhưng Sở Thanh Từ lại không hề có.
Vì không có vết nhơ nào nên từ mấy năm trước Sở Thanh Từ đã được đông đảo quần chúng phong làm nữ thần quốc dân, trở thành người tình trong mộng của tuyệt đại đa số đàn ông Hoa Hạ.
Nghĩ thôi cũng biết, hôm nay cô xuất hiện ở Đại học Trung Hải, thì nam sinh của Đại học Trung Hải sẽ điên cuồng thế nào.
Tình hình ở hiện trường thậm chí còn có vẻ mất khống chế!
Ở cánh gà, chỗ Trần Phong đang đứng đương nhiên cũng không đỡ hơn tí nào.
Một nhóm nam thanh nữ tú sau khi nghe thấy người lên sân khấu là Sở Thanh Từ thì đều ngớ người ra.
"Thế mà lại là Sở Thanh Từ! Không ngờ là Sở Thanh Từ! Lát nữa tôi nhất định phải xin chị ấy chữ kí!", Tiêu Nhược rất hưng phấn, Sở Thanh Từ dù sao cũng là thần tượng duy nhất của cô, cũng là mục tiêu phấn đấu, ngày trước cô chỉ có thể thấy Sở Thanh Từ trên truyền hình, không ngờ, hôm nay lại chỉ cách Sở Thanh Từ có mười mấy mét.
So với Tiêu Nhược, Lâm Uyển Thu lại bình tĩnh hơn nhiều, vì trước đó ở ga tàu cao tốc Thương Châu, cô đã gặp Sở Thanh Từ, hơn nữa, lúc ấy Trần Phong còn cứu Sở Thanh Từ một mạng, sau việc đó Sở Thanh Từ còn tìm Trần Phong xin Wechat.
"Chào mọi người, tôi là Sở Thanh Từ".
Sau khi lên sân khấu, Sở Thanh Từ chào hỏi với khán giả, dưới khán đài lại lần nữa sục sôi, nhiều khán giả vỗ tay điên cuồng, tiếng vỗ tay như sấm có thể làm tung cả nóc nhà.
Một phút sau, tiếng vỗ tay vẫn chưa ngừng, hơn nữa còn có chiều hướng ngày càng nhiệt liệt.
"Mọi người còn vỗ tay nữa thì Thanh Từ không thể hát được đâu".
Đến tận khi Sở Thanh Từ cười tủm tỉm nói, tiếng vỗ tay dưới sân khấu mới ngừng dần.
Nhưng sự nhiệt tình trong mắt nhiều khán giả lại chưa từng giảm bớt.
"Mọi người muốn nghe bài gì?".
"Rụt rè!".
"Bạn cũ!".
"Tháng bảy hoa nở!".
Dưới sân khấu vang lên những tiếng nói hỗn loạn, ca khúc họ nói đa phần đều là ca khúc thành danh của Sở Thanh Từ, phổ biến rộng rãi.
"Vậy Bạn cũ đi", Sở Thanh Từ đột nhiên cười ngọt ngào, đưa ra quyết định.
Ở cánh gà, Lâm Uyển Thu không nhịn được nhìn Trần Phong một cái, cùng là phụ nữ, cô cứ cảm giác Sở Thanh Từ hát Bạn cũ là có tính ám chỉ.
"Trước khi hát Bạn cũ, thì có một tin không hay muốn nói với mọi người đó chính là thầy đệm nhạc của tôi hôm nay trùng hợp bị ốm, nên...".
Sở Thanh Từ nhìn quanh dưới khán đài một lượt, cười nói: "Tôi muốn mời một người bạn cũ đến đệm đàn cho tôi".
Bạn cũ?!
Hai chữ này đã khiến cả hội trường sửng sốt.
Người có mắt đều thấy được cái gọi là thầy đệm đàn của Sở Thanh Từ bị bệnh chỉ là cái cớ, người bạn cũ này có lẽ mới là trọng điểm!
Hơn nữa, trong hội trường thế mà lại có bạn cũ của Sở Thanh Từ, người bạn cũ này rốt cuộc là ai?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.